Hình ảnh nắm lá ngón trong Vợ chồng A Phủ – Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng

Hình ảnh tác phẩm vợ chồng a phủ

câu hỏi thường gặp: trong truyện “vợ chồng”, hình ảnh “nắm lá ngón” xuất hiện 3 lần. giải thích cách nhân vật của tôi cư xử trong những tình huống này.

hình ảnh vợ chồng nắm lá ngón tay

trong tác phẩm Vợ chồng thành phu (sgk ngữ văn 12), chiếc lá cọ xuất hiện 3 lần:

bạn đang xem: hình ảnh một cặp đôi nắm tay nhau

3 đầu ngón tay xuất hiện

– lần đầu tiên nó xuất hiện khi tôi vì không chấp nhận được kiếp làm dâu tương lai nên chạy về quê chào bố để chết nhưng không thành: “Tôi chỉ biết che mặt và khóc, tôi ném một cái. nắm lá xuống đất, tôi nắm lá tìm trong rừng, giấu vào trong áo. ”

– lần thứ hai, hình ảnh cầm chiếc lá bằng ngón tay xuất hiện trong tâm trí tôi. Đến thời điểm này, tôi đành chấp nhận cuộc sống của một người bạn gái và để thoát khỏi nợ nần, tôi đã quen với nỗi khổ tâm: “Có lần, cách đây vài năm, vài năm sau, bố tôi mất. nhưng tôi thậm chí không nghĩ rằng mình có thể tự sát bằng cách ăn một chiếc lá. ”

– lần thứ ba xuất hiện trong đêm xuân ân ái, khi nhớ về quá khứ tươi đẹp và nghĩ về những tủi nhục của kiếp hiện tại: “nếu bây giờ tôi có một ngón tay tôi, tôi sẽ ăn để chết ngay, không Không thèm nhớ thêm. ”

= & gt; thumbnail là một loại chất độc luôn đi kèm với suy nghĩ của tôi về cái chết. nhờ đó, hoai đã lên tiếng tố cáo sự tàn bạo của chế độ thực dân phong kiến ​​ở miền núi mà đại diện là cha con nhà ly pa tra. nó cũng khắc họa chân thực cuộc sống khốn khổ của những người lao động miền núi dưới sự áp bức của bọn địa chủ và đồn lũy phương Tây, đồng thời ca ngợi sức sống tiềm tàng cũng như tinh thần phản kháng quyết liệt của nhân dân.

cách ghi nhớ ngắn để phân tích cú pháp hình ảnh ngón tay

Hình ảnh “cầm lá ngón” xuất hiện ba lần trong tác phẩm và chỉ gắn liền với nhân vật tôi: một cô gái miền núi xinh đẹp, tài năng, hiếu thảo, có cuộc đời đầy bất hạnh.

– “lưỡi ngón tay” lần đầu tiên xuất hiện dưới dạng đầu ra màu đen. đây là con đường ngắn nhất và hiệu quả nhất để thoát khỏi kiếp sống nô lệ trong nhà thống lý. Đáng tiếc, đây là lối ra để kết thúc hiện tại tàn khốc chứ không phải lối ra để bước sang một trang mới của cuộc đời tôi. do đó, chi tiết “lưỡi dao” đã gián tiếp thể hiện sự tàn ác của giai cấp thống trị, cũng như nỗi thống khổ của những người lao động miền núi.

+ Sau khi lạy cha, nghe ông nói: “Tôi ôm mặt khóc … Tôi ném một nắm lá xuống đất, nắm lấy những chiếc lá vừa tìm được, nhặt trong rừng.” tìm được lá cọ – độc dược của rừng – đã là dũng khí của tôi. nhưng vứt bỏ chất độc để tiếp tục sống trong đau khổ lại càng dũng cảm hơn. đối với tôi thà chết còn hơn sống trong ô nhục, nhưng rồi sống trong hổ thẹn còn hơn là bất trung. Đạo hiếu là lòng dũng cảm cao cả của người phụ nữ trẻ.

– lá bài xuất hiện lần thứ hai khi tác giả nhận xét về cuộc sống của ta trong phủ thống lý sau khi nàng từ chức con dâu lừa nhà giàu:

+ “Trong vài năm qua, nhiều năm sau, cha tôi qua đời. nhưng tôi thậm chí không nghĩ rằng mình có thể tự sát khi ăn lá cây con. Tôi đã quen với sự đau khổ trong một thời gian dài ”

+ lá cọ: cái chết giờ đã tan biến khỏi tâm hồn tôi. Nếu như trước đây tôi tìm cây cọ để phản đối thực tế cuộc sống thì bây giờ tôi bó tay, cam chịu, không còn ý thức phấn đấu nữa. đây là mối lo cho đời sống tinh thần của tôi cũng như tội ác của giai cấp thống trị. họ sử dụng quyền lực và thần quyền để trói buộc người lao động vào cuộc sống nô lệ, áp bức họ về tinh thần.

– Lần 3: lá cọ hiện lên trong tâm thức tôi trong đêm tình xuân

+ khi đêm tình xuân lại về. niềm xúc động của thiên nhiên, tiếng sáo “hừng hực khí thế” cộng với bát rượu nồng đượm, cay nồng giúp tôi từ cõi lãng quên trở về cõi nhớ, từ cõi vô thức dần dần tỉnh lại. Tôi nhớ về quá khứ ngọt ngào, tự do, hạnh phúc “Em gấp lá trên môi, thổi lá hay như thổi sáo. Có bao người mê thổi sáo ngày đêm theo em.” p>

+ Tôi đau đớn nhận ra một thực tế: cuộc hôn nhân không tình yêu “chưa năm nào anh cho em đi chơi Tết … anh và em không còn tình cảm gì với nhau nhưng vẫn phải ở bên nhau.” sự đối lập hoàn toàn giữa quá khứ và hiện tại, cuộc sống tự do và nô lệ đẩy tôi về phía giải phóng. làm thế nào để thoát khỏi? … và lá cọ xuất hiện trở lại.

<3 Tôi chỉ cảm thấy nước mắt của mình. ”

+ thì lần này lá cọ xuất hiện với hàm ý nói lên sự e dè của tôi. sau khi vượt qua trạng thái sống vượt thời gian trước đây, tôi nhận thức được thời gian – không gian quan trọng, nỗi đau của sự nô lệ cả về thể xác và tinh thần.

nguồn: thpt bac ha

Hình ảnh nắm lá ngón trong đời thực Hình ảnh lá ngón ngoài đời thực

phân tích lược đồ hình ảnh đôi vợ chồng son

Xem thêm: Phân tích bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu – Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng

1. giới thiệu:

<3

– to hoai là một trong những nhà văn xuất sắc nhất của văn học Việt Nam

– các tác phẩm của anh ấy thường là những câu chuyện và ký sự về thiên nhiên và cuộc sống nông thôn.

– Năm 1952, trong một chuyến đi tám tháng lên Tây Bắc, anh Toại đã cho ra mắt tập truyện ngắn “về Tây Bắc”, trong đó có vở “Vợ chồng son” và từ đó,

Xem Thêm : Truyện ngắn Mua nhà: Khi niềm vui của bản thân khiến người khác đau khổ – Revelogue

– Chi tiết “nắm lá ngón” trở thành một trong những chi tiết nghệ thuật tiêu biểu, mang nhiều tầng ý nghĩa và để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm trí người đọc.

2. nội dung bài đăng

a) khẳng định vai trò của chi tiết trong văn xuôi & amp; tóm tắt nội dung chính của tác phẩm “một vợ một chồng một phủ”

– cũng giống như nghi thức trong bài thơ, các chi tiết nghệ thuật có một vị trí rất quan trọng đối với tác phẩm văn xuôi, chúng có thể thổi hồn vào tác phẩm. và mặc dù thời gian đã trôi qua và tác giả đã không còn nữa, nhưng nếu xét đến các chi tiết nghệ thuật thì nội dung tác phẩm vẫn được ghi nhớ. điều đó không được tính là một người đang nằm.

– truyện “Vợ chồng một phủ” được sáng tác khi anh Hoài tham gia kháng chiến, là căn cứ hành quân ở vùng cao Tây Bắc. câu chuyện là cuộc đời tủi nhục của tôi và một người phu – hai mảnh đời có số phận bất hạnh gần như giống nhau, đại diện cho những kiếp người khốn khổ dưới ách thống trị tàn ác của bọn thực dân phong kiến. họ gặp nhau, giải phóng và đến với cách mạng như một lẽ tất nhiên, là biểu tượng cho con đường đi đến cách mạng, giải phóng, tự do của đồng bào vùng cao Tây Bắc.

Hình ảnh nắm lá ngón xuất hiện tới 3 lần Mị chính là đại diện cho số phận của người nông dân miến núi Tây Bắc.

b) chi tiết “chiếc lá ngón” xuất hiện ba lần trong tác phẩm và chỉ gắn liền với nhân vật của tôi

* Lần 1: “Em ném một nắm lá móng chân xuống đất, em nắm lấy một nắm lá nhặt được trong rừng, em vẫn giấu trong áo” – với ý định tự tử. bằng cách ăn nó – & gt; nhận thức được cuộc sống tủi nhục của mình – & gt; không chấp nhận cuộc sống “người-vật”:

+ “lưỡi ngón tay” lần đầu tiên xuất hiện dưới dạng đầu ra. đây là lối thoát ngắn nhất và hiệu quả nhất, một sự phản kháng quyết liệt nhưng tuyệt vọng, một hình thức phản kháng thụ động.

+ sự xuất hiện của “lưỡi dao” lúc này mang ý nghĩa tố cáo xã hội đã ép người lương thiện tìm đến cái chết.

+ những chiếc lá còn là hiện thân của nỗi thống khổ của con người, sự tích tụ của những cay đắng, đau đớn và uất hận.

+ đi lá cọ: chất độc của rừng xanh là lòng dũng cảm của người con gái. nhưng vứt bỏ chất độc để tiếp tục sống trong đau khổ lại càng dũng cảm hơn. đối với tôi thà chết còn hơn sống trong ô nhục, nhưng rồi sống trong hổ thẹn còn hơn là bất trung. Đạo hiếu là lòng dũng cảm cao cả của người phụ nữ trẻ.

+ “lưỡi ngón tay” như vậy, đã cung cấp một lớp ý nghĩa nhân văn, mặc dù bản thân nó tượng trưng cho cái chết. nhìn cái chết như một phương tiện giải thoát là hành động khẳng định khát vọng sống, khát vọng tự do. Điều này cho thấy con người phải có khát vọng sống rất lớn để khi mất đi là muốn chết ngay. và khi khát vọng sống, khát vọng hạnh phúc đã bị đóng băng thì không còn gì để thúc đẩy người ta nghĩ đến cái chết. đó là lý do tại sao khi bố tôi mất đi, ý nghĩ ôm lá cọ không quay về trong tôi, trong khi bà chỉ là cái bóng trôi theo dòng chảy công việc và không còn nhớ đến nỗi buồn. / p>

* Lần 2: “Một lần, vài năm sau, cha tôi qua đời. nhưng tôi thậm chí không nghĩ rằng mình có thể tự sát khi ăn lá cây con. ở lâu khổ rồi, khổ rồi ”

Người thân duy nhất đã qua đời, nhưng tôi không còn nhu cầu giải thoát cho bản thân. Tôi không nghĩ đến chuyện đánh nhau nữa vì hiện tại cô ấy không quan tâm đến sự sống hay cái chết và tất nhiên “lưỡi dao” không còn trong tâm trí mà cô ấy đã ngủ quên mất. đó là lần xuất hiện thứ hai của “lưỡi ngón” vì lúc này, “ngón tay” xuất hiện trên đường đi ra ngoài. móng chân đổi màu thể hiện sự thèm khát cuộc sống.

<3

+ tiếng sáo gọi bạn gợi nhớ về những ngày xưa tươi đẹp

Xem thêm: Nghệ thuật ngôn từ trong tác phẩm số đỏ – KimContent

+ Tôi lấy rượu ra uống “từng bát một” – Đang uống thì ham, mộng, hận trong lòng, nhưng càng uống, tôi càng tỉnh, nhớ về người xưa, so sánh. . đến bản thân tôi hiện tại, bàng hoàng trước những gì mình chịu đựng bấy lâu, ý thức cá nhân trỗi dậy mạnh mẽ, không thể chấp nhận nỗi tủi nhục, đau đớn trong cảnh “ở không được”, không thể tự do về thể xác, móng chân chúng lại xuất hiện thêm một lần nữa. .

+ khi tôi muốn giải thoát cho mình, tôi tìm đến lá cọ; khi tôi muốn chết, lá cọ lại hiện ra “nếu tôi có một nắm lá trong tay ngay bây giờ, tôi sẽ ăn nó để chết ngay lập tức, không thèm nhớ đến nó.” lá cọ tái hiện với ý nghĩa giải thoát nhưng được nâng lên tầm “tự giác”, đánh dấu sự trở lại của thần thức sống, đánh dấu sự thức tỉnh của một tâm hồn tưởng chừng đã lỡ “chết đi sống lại”.

+ sự xuất hiện này của lá cọ là quan trọng nhất, mạnh mẽ nhất. Tôi nghĩ đến lá cọ với lòng quyết tâm tột độ, trạng thái căm phẫn và lương tâm tỉnh táo nhất vì anh không còn điều gì phải hối hận. thanh xuân đầu tiên của cuộc đời, quãng thời gian tươi đẹp nhất đã qua đi, cha già, nguồn yêu thương khôn nguôi đã không còn. trái tim tôi bây giờ đã chết. với chị, nó không phải là liều thuốc độc mà nó trở thành phương tiện, con đường, con đường đi đến bến bờ khác không đau đớn, tôi tìm đến cái chết như một sự tự cứu mình và phản kháng.

* tóm tắt phụ:

  • mi là hình ảnh của những người dân vùng cao Tây Bắc từng sống nô lệ trong xã hội thực dân phong kiến, cũng như những người dân miền xuôi hay trên khắp đất nước khi chưa có ánh sáng của cách mạng. đã đến chưa. vẫn bắt sáng. Tôi cũng có niềm tự hào của mình, nhưng để bảo vệ nó, cô ấy đã chọn ngón chân. và có lẽ, đó là lẽ tự nhiên đối với một cô gái cô đơn có tâm hồn quá trong sáng nhưng vị trí của cô ấy lại quá nhỏ bé, nhất là khi ánh sáng cách mạng không thể chạm tới bông hồng xa xôi.
  • xuất sắc nổi bật với sắc xanh trong hình ảnh hỗn độn của lần đã mang “ngón tay lưỡi kiếm” từ nơi cổ độc của núi rừng, là tử khí của thiên nhiên, nay bỗng nhiên cứu cánh kỳ diệu. móng chân xuất hiện ba lần với ba tầng ý nghĩa sâu xa và dữ dội hơn. để rồi chất độc của chiếc lá vẫn kém chất độc của xã hội. lá càng độc càng đau. những chiếc đinh trở thành tín hiệu báo động về sự khẩn thiết, giúp đỡ của đồng bào miền núi đối với cách mạng còn quá xa vời và cũng là tư tưởng nhân đạo cao cả mà tác giả muốn gửi gắm đến chúng ta qua hồn núi rừng Tây Bắc xa xôi. . .

3. kết luận:

– một lần nữa khẳng định lại vai trò quan trọng của chi tiết “nắm tay” trong công việc vợ chồng.

– Qua chi tiết chiếc lá, người đọc cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn của cô gái vùng cao.

bài văn mẫu về hình ảnh vợ chồng nắm tay nhau

với những gợi ý và phương án chính trên, chắc chắn đã giúp các em hình dung được cho mình những thông tin cần thiết nhất để phân tích hình ảnh ngón tay trong việc vợ chồng mà bổ sung những câu văn phù hợp nhất và bài văn trở thành đồng phục. Thay vào đó, hãy thử đọc 2 bài luận mẫu sau:

phân tích hình ảnh vợ chồng nắm lấy ngón tay che số 1

to hoai là một trong những nhà văn nổi bật trong nền văn học Việt Nam. có lẽ do vốn sống và kinh nghiệm dày dặn nên anh mới viết được những trang văn hay như vậy. Ông là một nghệ sĩ rất đa tài, trong sự nghiệp văn học của mình, ông đã dày công sáng tác hàng trăm tác phẩm đủ các thể loại như tiểu thuyết, truyện ngắn, bút ký, hồi ký, truyện ký, hồi ký, tự truyện, v.v. Năm 1952, trong chuyến đi 8 tháng sống với đồng bào Tây Bắc, Tô Hoài cho ra mắt tập truyện “Tây Bắc”, trong đó có tác phẩm “Vợ chồng son” và sau đó là hình ảnh “nắm lá ngón. “đã trở thành một trong những chi tiết nghệ thuật tiêu biểu, mang nhiều tầng ý nghĩa và để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm trí độc giả Việt Nam.

Giống như nhãn vở trong bài thơ, chi tiết nghệ thuật có vị trí nghệ thuật vô cùng quan trọng đối với tác phẩm văn xuôi, chúng có thể thổi hồn vào tác phẩm. và mặc dù thời gian đã trôi qua và tác giả đã không còn nữa, nhưng nếu xét đến các chi tiết nghệ thuật thì nội dung tác phẩm vẫn được ghi nhớ. như vậy chẳng khác nào lãng phí người nằm. Truyện “Vợ chồng A Phủ” được sáng tác khi Tô Hoài tham gia Kháng chiến, là căn cứ hoạt động ở Tây Bắc. câu chuyện là cuộc đời tủi nhục của tôi và một người phu – hai mảnh đời có số phận bất hạnh gần như giống nhau, đại diện cho những kiếp người khốn khổ dưới ách thống trị tàn ác của bọn thực dân phong kiến. họ gặp nhau, giải phóng và đến với cách mạng như một lẽ tất nhiên, là biểu tượng cho con đường đi đến cách mạng, giải phóng, tự do của đồng bào vùng cao Tây Bắc.

Xem Thêm : Top 100 Kiệt Tác Nghệ Thuật Nổi Tiếng Nhất Thế Giới – Kiệt Tác Nghệ Thuật

Hình ảnh “nắm lá ngón” xuất hiện ba lần trong tác phẩm và chỉ gắn liền với nhân vật tôi: một cô gái vùng cao lương thiện, xinh đẹp, tài năng nhưng cuộc đời đầy bất hạnh. Tôi xuất hiện với hình ảnh mở đầu ảm đạm: “người ở xa… có một đứa con gái. lúc nào cũng… mặt buồn ”. đó cũng là phong cách của tôi: đi thẳng vào vấn đề, nói rõ nhân vật ngay. một vẻ ngoài ảm đạm cho thấy một thực tế không mấy tươi sáng. sự hiện diện song song giữa “cô gái – thuyền – đá” thể hiện sự bình đẳng giữa các chủ thể: “người và vật, vật và vô tri”. hoặc đó cũng là dụng ý của tác giả muốn nói đến xã hội đương thời. Hiện thực xám xịt này là hậu quả của chế độ thực dân phong kiến ​​thối nát, là kết cục bi thảm của những con người nhân hậu.

Tôi, một cô gái vùng cao đang tràn đầy sức trẻ trong đêm hội mùa xuân sôi động, kết thúc cuộc đời màu hồng. nàng bị trói như nô lệ, buộc phải trở về nhà thống lý để “cúng ma” làm hàng. Người ta đã làm gì với cuộc đời cô, lúc đó cô thực sự không biết, cho đến khi ông đứng trước mặt cha cô và tuyên bố đã hy sinh thân mình cho ma, thì cô đã là người của gia đình rồi! rơi tự do, rơi thẳng. Tôi đã đi từ cuộc sống đẹp như tranh vẽ xuống vực sâu của địa ngục, nơi người khác sống bằng tiếng rên rỉ và hít thở mùi máu tanh, nhưng mỗi bước đi là một nỗi nhục nhã tột cùng. Tôi sống không bằng chết, tôi sống như một cái xác trong kiếp súc sinh để rồi “có áp bức, có đấu tranh”. anh tìm kiếm người cha già của mình với chiếc lá trên tay.

“lưỡi ngón tay” lần đầu tiên xuất hiện dưới dạng đầu ra màu đen. đây là con đường ngắn nhất và hiệu quả nhất. nhưng nó là lối thoát cho những ai muốn chấm dứt hiện tại u ám chứ không phải lối thoát cho những ai muốn lật trang mới. rõ ràng đây là một cuộc phản kháng quyết liệt nhưng liều lĩnh, một hình thức phản kháng bị động. và sự xuất hiện của “lưỡi dao” lúc này mang ý nghĩa tố cáo cao: sự man rợ của xã hội buộc những người lương thiện phải tìm đến cái chết. cô – chiếc lá thốt nốt, cũng là hiện thân cho nỗi khổ của con người, từ bao cay đắng, đau đớn và uất hận.

Cô ấy ném ngón tay xuống đất và nắm lấy những chiếc lá cô ấy hái trong rừng để chuẩn bị, ném chúng vào nước mắt. tìm được lá cọ, thứ độc dược của rừng xanh, là lòng dũng cảm của một cô gái. nhưng vứt bỏ chất độc để tiếp tục sống trong đau khổ lại càng dũng cảm hơn. đối với tôi thà chết còn hơn sống trong ô nhục, nhưng rồi sống trong hổ thẹn còn hơn là bất trung. lòng hiếu thảo là lòng dũng cảm cao đẹp của người con gái nhỏ. Đây cũng là nguyên nhân chính dẫn đến sự dũng cảm bán mình chuộc cha của Vương Thúy Kiều trong tác phẩm “Đường Tấn Thanh” của đại thi hào Nguyễn Du. cả hai cô gái đều có tài năng, sắc đẹp và nhân phẩm tuyệt vời, nhưng kết cục là do chế độ thối nát xấu xa, những thiên đường bất hạnh sinh ra không đúng lúc, những cánh hoa trôi trong bão tố. một “lưỡi ngón tay” như vậy đã cung cấp một lớp ý nghĩa nhân văn, mặc dù bản thân nó tượng trưng cho cái chết.

chúng ta có thể thấy quyết tâm và một chút ánh sáng trong trái tim mình khi anh ấy với lấy lá cọ với suy nghĩ rằng anh ấy đã tìm thấy một lối thoát. nhưng đồng thời nhận ra nỗi đau khi thấy rằng không phải thời điểm thích hợp và lối thoát đó lại một lần nữa vuột khỏi tay họ. nhưng rồi mọi nỗi đau cũng phải qua đi sau thời hạn. Tôi đã trở lại, tiếp tục sống quãng đời còn lại trong tủi nhục. Đã nhiều năm trôi qua, người cha già, người thân duy nhất cũng đã qua đời, nhưng niềm khao khát được giải tỏa trong lồng ngực giờ đã không còn. Tôi không còn nghĩ đến chuyện chiến đấu nữa vì sống hay chết đối với anh ấy lúc này không còn quan trọng nữa và tất nhiên “lưỡi dao” không còn in đậm trong tâm trí tôi.

Đó là lần xuất hiện thứ hai của “lưỡi ngón tay” vì lần này, “lưỡi ngón tay” xuất hiện sắp ra mắt. những chiếc lá khô héo tượng trưng cho sự thèm khát được ướp lạnh cho cuộc sống. nỗi ám ảnh về cái chết không còn ăn mòn tâm hồn vì sự tự do của lý trí. nhưng với tôi, điều đó thật đáng sợ! “ở lâu khổ, ta khổ quen rồi.” thay thế dần “chống lại” là “chấp nhận chịu đựng”. một cô gái với lòng can đảm để thu thập chất độc cho mình bây giờ từ bỏ để chấp nhận. cô ấy từ bỏ không phải vì cô ấy đồng ý, cô ấy đồng ý mà là sự trôi dạt là kết thúc của một cuộc đấu tranh cô đơn và dai dẳng, kết thúc trong sự mệt mỏi và tuyệt vọng ập xuống đôi vai yếu ớt.

thì “đầu ngón tay” kia đang ngấm ngầm kêu gọi tiếng nói của nhân dân đối với cách mạng. Chẳng biết từ bao giờ, tôi lại trở về làm việc nhà như một cái máy và cho đến khi trâu ngựa về chuồng, bà vẫn ở vậy đi tiếp. Lúc nào cũng thế này, ngồi một mình trong phòng tối nhìn cái hố vuông vức trắng xóa không biết “sương hay nắng”, tôi cứ nhìn chằm chằm. ánh mắt đó vừa khao khát vừa gợi lên. Nếu tôi xem cái lỗ vuông trong căn phòng là bức tường ngăn cách giữa nhà tù và tự do, thì ít nhất mỗi khi nhìn vào nó, tôi vẫn còn một chút ý chí sống. Còn với “móng chân”, nghĩ đến là nghĩ đến cái chết và chỉ khi tôi muốn kết liễu cuộc đời mình thì đó mới là hình ảnh mặc nhiên xuất hiện đầu tiên.

để rồi đêm nay, đêm xuân tình trở về: đêm ân ái ngọt ngào, đêm đa tình được chuẩn bị từ trước bởi “váy hoa treo trên vách núi” hay đêm của bức tượng được tạo thành bởi tiếng đàn. tiếng sáo đêm hội xuân cứ vang mãi như mọi năm. và năm nay, khi giờ quay trở lại, đêm dài chờ đợi cũng trở lại. cô ấy vẫn đến với vẻ ngoài xinh đẹp và bản chất ngọt ngào của mình. vẫn là rừng xanh, cùng sườn núi xưa, nhưng người gửi đã khác. đêm xuân này vắng má đào. tiếng sáo xưa cứ vô tư bay theo mây gió, tìm người tình đã lâu vắng bóng. rồi hậm hực như không muốn đi, tiếng sáo cứ văng vẳng bên tai cô gái như khao khát, ngập ngừng.

Giống như một phép màu, lần này đôi môi dường như đã bị bịt kín khi cử động thứ gì đó! Đó là gì? ôi bài ca xưa – một bài hát chân thành kèm theo nhạc vàng núi rừng. hình ảnh đó rất buồn. người con gái đã làm đắm say biết bao đứa trẻ, bông hoa của núi non hùng vĩ biến mất trong đêm tàn. bây giờ, chỉ còn lại bài hát của quá khứ. Tôi đang hát, cố gắng hát để mang lại những ký ức cảm xúc vàng son. sau vô số ngày sống như nô lệ, tôi vẫn nhớ từng bài hát. chứng tỏ trong đó, sắc vàng không đóng váng.

Xem thêm: Giới thiệu về tác phẩm Hoàng Lê nhất thống chí 2023

quá khứ và hiện thực là hai đỉnh đối lập và sống ở quá khứ giữa thực tại phũ phàng, bao khao khát, trái tim cô không ngừng thổn thức. ký ức mang đến cho tôi dũng khí, dũng khí tồn tại khiến tôi muốn sống trong ký ức và cô ấy đã tìm đến rượu để đi theo con đường chống lại thời gian. người ta uống rượu thì say, tôi càng uống càng tỉnh. Tôi thức dậy vì nhớ lại mình trong quá khứ và so sánh với hiện tại như thể tôi chợt giật mình vì những gì đã xảy ra với mình bấy lâu nay. Tôi tỉnh dậy vì nhớ lại sự đối xử tàn nhẫn của những kẻ khốn nạn đó đối với cô ấy. rồi ý thức cá nhân trỗi dậy mạnh mẽ đến nỗi một khi ý thức lên đến đỉnh điểm, tôi không thể chấp nhận được sự nhục nhã và đau đớn trong cảnh “đời hư ảo” này. làm sao tôi có thể ?! cứu vớt! tự do! Tôi không thể tự do về thể chất và … cô ấy sẽ tự do về tinh thần, và … nắm đấm sẽ lại xuất hiện.

Ai cần ai và ai phụ thuộc vào ai? Khi tôi muốn được tự do, tôi tìm đến lá cọ hay khi tôi muốn chết chiếc lá cọ lại xuất hiện? “Nếu lúc này trong tay có một chiếc lá, tôi sẽ ăn nó chết ngay, không nghĩ tới nữa.” càng nhớ, càng buồn, càng buồn, càng đau khổ. Thà chết còn hơn nhớ làm khi hết lực! do đó, lá thốt nốt xuất hiện trở lại với ý nghĩa giải thoát, giải thoát khỏi địa ngục trần gian. địa ngục trần gian ở đây không chỉ đơn giản là nỗi đau đớn về xác thịt vì bị hành hạ, mà là địa ngục đích thực của cuộc sống khốn khổ với những ký ức ngọt ngào đọng lại.

và “chiếc lá” đưa ý nghĩa lên một cấp độ khác, đó là “sự tự nhận thức”. đánh dấu sự trở lại của thần thức sống, đánh dấu sự thức tỉnh của một linh hồn tưởng chừng đã “chết đi sống lại”. có lẽ sự xuất hiện của lưỡi kiếm này là quan trọng nhất, mạnh mẽ nhất. bởi vì tôi nghĩ đến chiếc lá cọ với một sự quyết tâm tột độ, một trạng thái phẫn nộ và tỉnh táo nhất vì nó không còn điều gì để ăn năn, phải bấu víu nữa. thanh xuân đầu tiên của cuộc đời, quãng thời gian tươi đẹp nhất đã qua đi, cha già, nguồn yêu thương khôn nguôi đã không còn. trái tim tôi bây giờ đã chết. lá ngón đối với bà không phải là liều thuốc độc mà nó trở thành phương tiện, con đường, con đường đi đến bến bờ khác không đau đớn, phản kháng lại xã hội đương thời.

Tôi nhìn lá cọ tìm đến cái chết như một sự tự lập và phản kháng. chúng ta cũng tìm thấy những tình huống bi hài tương tự trong văn học: Thủy kiều trong “Đường tân thanh” tự tử, tuy bất thành nhưng để giữ gìn chữ “hiếu”, không chịu ô nhục, không thể tiếp tục tồn tại với xã hội ô uế; Chí phèo, có lẽ vì là đàn ông nên cái chết của chấy được tiến hành có phần chủ động và có tác động lớn. vì anh đã tự tay đâm con kiến ​​- tượng trưng cho việc kết liễu cuộc đời mình dưới đáy xã hội thối nát và tự lấy đi mạng sống của mình – như thể anh là một con người, mặc dù “sự bắt đầu” đó cũng là sự kết thúc dành cho anh. Thuộc mô típ những nhân vật có số phận bi thảm, những con người xinh đẹp nhưng “sinh nhầm thời”, tôi là hình ảnh của những con người vùng cao Tây Bắc sống kiếp nô lệ trong xã hội thực dân phong kiến. , cũng như người dân miền xuôi hay trên khắp đất nước khi ánh sáng cách mạng chưa tỏa sáng. Tôi cũng có niềm tự hào của mình, nhưng để bảo vệ nó, cô ấy đã chọn ngón chân. và có lẽ, đó là lẽ đương nhiên đối với một cô gái cô đơn có tâm hồn quá trong sáng nhưng vị thế lại quá nhỏ bé, nhất là khi ánh sáng của cách mạng không thể vươn tới bông hồng xa.

xuất sắc điểm xuyết màu xanh trong bức tranh hỗn độn của thời cuộc, ta đã đem “chiếc lá ngón” từ nơi chứa chất độc cổ thụ của núi rừng, vốn là tử khí của thiên nhiên, nay bỗng trở thành thần dược giải cứu móng chân. nó xuất hiện ba lần với ba tầng ý nghĩa sâu sắc hơn và mãnh liệt hơn. để rồi chất độc của chiếc lá vẫn kém chất độc của xã hội. lá càng độc càng đau. những chiếc đinh trở thành tín hiệu báo động về sự khẩn thiết, giúp đỡ của đồng bào miền núi đối với cách mạng còn quá xa vời và cũng là tư tưởng nhân đạo cao cả mà tác giả muốn gửi gắm đến chúng ta qua tinh thần của núi rừng đại ngàn. . tây bắc!

hình ảnh nắm lá ngón lần thứ 3 như sự thức tỉnh của mị Câu nói “Mị còn trẻ – Mị muốn đi chơi” là điều có lẽ mà nhân vật Mị cần nhất.

xem thêm: cảm nhận vẻ đẹp tâm hồn nhân vật tôi để hiểu sâu hơn!

phân tích hình ảnh nắm ngón tay theo cặp số 2

Là một trong những nhà văn ưu tú của nền văn học Việt Nam, với vốn kiến ​​thức sâu, rộng, óc quan sát, kinh nghiệm và cách diễn đạt độc đáo, nhà văn Toại đã chiếm được cảm tình của đông đảo độc giả qua nhiều thế hệ. “Vợ chồng A Phủ” là truyện ngắn đặc sắc được viết năm 1953 được nhiều bạn đọc quan tâm và yêu thích. chi tiết cầm ngón tay trong tác phẩm được coi là một chi tiết nghệ thuật ấn tượng khẳng định giá trị của tác phẩm và vị thế của nhà văn.

“Những chi tiết nhỏ tạo nên một nhà văn lớn”, đó là câu nổi tiếng của câu châm ngôn lớn của nhà thơ Nga khi nói về những chi tiết nghệ thuật trong văn học. các nhà văn, nhà thơ chân chính đã tạo dựng được vị thế của mình trên cơ sở nhiều yếu tố, một trong số đó là việc xây dựng thành công những chi tiết văn học ấn tượng, có ý nghĩa. Chi tiết không phải là một khái niệm xa lạ đối với văn học đời sống, trong “Từ điển tiếng Việt”, “chi tiết” được định nghĩa là “một bộ phận rất nhỏ, một điểm nhỏ trong nội dung của một sự việc, hiện tượng”. trong văn học, khi định nghĩa nó, nhà phê bình văn học Trần Đình Sử đã định nghĩa: “chi tiết là những chi tiết của tác phẩm mang một sức chứa cảm xúc và tư tưởng lớn. theo cách thể hiện cụ thể, những chi tiết nghệ thuật có khả năng biểu đạt, lý giải và làm sáng tỏ cấu trúc nghệ thuật của nhà văn, trở thành tiêu điểm, điểm hội tụ tư tưởng của tác giả trong tác phẩm … “trong truyện” vợ chồng. của một phú ”, chi tiết cầm chiếc lá trên ngón tay được coi là một dấu ấn nghệ thuật thể hiện nghệ thuật thư pháp và tư tưởng sâu sắc của người viết đối với hoai.

Xuyên suốt các trang của văn bản “vợ chồng”, chi tiết cầm lá ngón xuất hiện ba lần và đặc biệt là tất cả các lần xuất hiện đều gắn liền với nhân vật tôi. Lần đầu xuất hiện, em cầm lá cọ đi lạy cha chết sau cuộc sống khốn khó trong nhà thống lý dưới danh nghĩa cao quý: con dâu một gia đình giàu có trong làng. Nói đến nhân vật tôi, nhà văn đã phác họa trước mắt người đọc bức chân dung của một thiếu nữ Tây Bắc xinh đẹp tràn đầy sức sống nhưng mang trong mình sức mạnh bạo tàn, sự áp bức của địa chủ xứ Mường và hậu quả của những hủ tục xô đẩy. cô gái đó trong một bi kịch của chính cuộc đời mình. vì kiếp trước cha mẹ ta ăn tiền của nhà giàu, kiếp này người ta bắt con cái giải quyết nợ nần, nên ta bất đắc dĩ phải về làm vợ một vị quan sử học, vợ quan tổng đốc từ pa tra. Những ngày tháng tiếng phổ thông đối với tôi như con trâu, con ngựa nên “hàng tháng trời, đêm nào con cũng khóc”. Tôi vào rừng hái một nắm lá rồi về nhà lạy cha xin chết, có chết thì nợ vẫn còn, cha già rồi không làm ăn được để trả nợ thì thôi. Tôi không thể đứng. Tôi ném một nắm lá xuống đất, và đây là lần đầu tiên tôi nhắc đến chi tiết về loại lá này, một loại lá độc từ núi rừng ăn vào chết người.

Khi tôi cảm thấy mình không thể thoát khỏi xiềng xích, thống đốc chết tiệt, tôi chọn cách ăn lá để kết thúc cuộc đời của chính mình. hành động đó thể hiện sự phản kháng quyết liệt của ý thức, nó là sự thể hiện khát vọng tự do, hạnh phúc cháy bỏng trong con người tôi. tuy nhiên, ý chí của tôi đã không thể vượt qua được những ràng buộc với bổn phận, đạo hiếu và đạo làm con, nên tôi đành phải “ném một nắm tay xuống đất”. vì lòng hiếu thảo đối với cha, tôi đã đồng ý trở về để tiếp tục sống những ngày tháng đau khổ và dằn vặt như cuộc đời của một đứa trẻ phục vụ thống đốc.

Ở một diện mạo khác, chi tiết chiếc lá cọ trong tôi lại khác, đó là tôi không còn nghĩ đến việc ăn lá để tự tử nữa. Tôi viết luôn: “khổ lâu rồi cũng quen. Tôi gật đầu, không cần suy nghĩ thêm. Mỗi ngày càng không nói càng rút lui như con rùa nuôi trong góc”. chi tiết này thể hiện sự cam chịu, nhẫn nại chấp nhận sống cuộc sống bắt buộc trong nhà thống lý. bị đè nén trong một thời gian dài, thể lực của tôi dường như dần trở nên tê liệt.

Trong lần xuất hiện thứ ba, ý ​​tưởng ăn một nắm lá lại xuất hiện trong đầu tôi trong đêm tình xuân. nghe tiếng sáo “tiếc hùi hụi”, tôi lẩm nhẩm lời bài hát và nhận ra mình còn trẻ, cũng muốn đi chơi nhưng thực tế này không cho tôi cơ hội được đi chơi, được ở đó để cảm nhận mùa xuân. sức sống của đất trời, cảnh vật, hòa mình vào không khí xuân tươi vui, rộn ràng thanh âm. nghĩ như vậy, tôi lại một lần nữa muốn ăn lá ngón. những chi tiết trên tờ giấy lúc này đã làm nổi bật bi kịch và đau khổ của cuộc đời tôi. đồng thời, chi tiết cũng ngầm khẳng định rằng ý thức về bản sắc, quyền sống, quyền tự do và hạnh phúc vẫn chưa thực sự bị dập tắt. Sức sống ấy, niềm khao khát ấy vẫn cháy bỏng trong tim và tâm hồn tôi, nhưng tôi chưa có cơ hội bùng phát để giúp tôi thoát khỏi thực tại.

Chi tiết ngón tay mà nhà văn xây dựng đã khắc họa chân thực và sâu sắc hiện thực cuộc đời tăm tối và khốn khó của nhân vật tôi. cùng với sự đồng cảm và chia sẻ với các nhân vật, người đọc dường như cũng phẫn nộ hơn trước sự tàn bạo của các chúa mường. những phản ứng, suy nghĩ của em trước sự xuất hiện của hình ảnh chiếc lá cọ đã thể hiện một đời sống nội tâm vô cùng phong phú, phức tạp và khát vọng sống mãnh liệt, tự do và hạnh phúc tiềm tàng. cùng với những chi tiết nghệ thuật khác của tác phẩm, chi tiết cầm chiếc lá bằng ngón tay đã góp phần thể hiện tài năng sáng tạo và sự tinh tế, sâu sắc của nhà văn.

nguồn mẫu: bộ sưu tập

trên đây là toàn bộ nội dung mà Trường ca trăng muốn gửi đến các em với chủ đề Phân tích hình ảnh vợ chồng lấy ngón tay: hình ảnh phản ánh cuộc sống khốn khó của người dân miền núi. Tôi hy vọng bạn có những bài viết hay cho mình!

– thư viện các bài văn mẫu 12 – tuyển chọn những bài văn hay nhất –

được đăng bởi: thpt luna sóc

danh mục: giáo dục

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Văn Học

Related Articles

Back to top button