Vấn đề văn bản của truyện ngắn ‘Chữ người tử tù’ – VnExpress Giải trí

ý nghĩa tác phẩm chữ người tử tù

Video ý nghĩa tác phẩm chữ người tử tù

van ha thi thanh –

Rất tiếc, sách giáo viên và các sách tham khảo khác chưa quan tâm đúng mức đến sự khác biệt này. đối với chúng tôi, dường như cần phải nghiên cứu lời nói của những người bị kết án tử hình từ góc độ văn học. bởi vì tác phẩm này sẽ cung cấp cho bạn thêm một cách để thưởng thức văn chương và nét độc đáo của nguyễn tuấn. đúng hơn, chúng tôi sẽ liệt kê nhiều bằng chứng để chứng minh rằng nguyễn tuấn không chỉ thêm bớt, sửa đổi một số từ ngữ, mà thực sự viết lại tác phẩm của mình dòng cuối cùng . 1].

so sánh hai văn bản, chúng tôi nhận thấy những điểm khác biệt sau:

1. về tiêu đề

Tên gọi Chữ xử tử lần đầu tiên xuất hiện vào năm 1940, do chính Nguyễn Tuân sáng tác. năm 1982 tuyển tập nguyễn tuấn kiệt ra đời, tên gọi Chữ người tử tù vẫn được giữ nguyên. vì vậy sự khác biệt giữa tiêu đề của con tem đầu tiên và những con tem sau đã trở thành một thực tế không thể phủ nhận. câu hỏi vẫn là: chúng khác nhau như thế nào và ý nghĩa của chúng là gì?

Tôi thấy, sự khác biệt giữa dòng cuối cùng lời nói của người bị kết án tử hình không chỉ đơn giản về mặt ngôn từ, mà chủ yếu ở hình thức diễn đạt.

>

Tiêu đề đầu tiên là báo chí và thông tin. tiêu đề thứ hai đề cập nhiều hơn đến việc diễn đạt các ý tưởng. tiêu đề đầu tiên tập trung vào “lời nói”, “lời nói” trở thành việc làm; tiêu đề thứ hai tập trung vào mối quan hệ giữa lời nói người , giữa lời nói cảnh vật. ở tiêu đề đầu tiên, nguyễn tuấn nhấn mạnh đến bản chất của sự kiện , ở tiêu đề thứ hai, nguyễn tuấn nhấn mạnh đến các yếu tố tình huống . mỗi tiêu đề có một vẻ đẹp riêng, về mặt ý nghĩa.

2. về cốt truyện

so sánh hai văn bản , vừa nêu, ta thấy trong văn bản Chữ người tử tù , nguyễn tuấn đã lược bỏ nhiều chi tiết, sự kiện.

chẳng hạn, trong văn bản dòng cuối cùng có đoạn “một người đang ngồi đó, đầu đã bạc, râu đã ngả màu. những nếp nhăn trên khuôn mặt đau khổ, giờ đã biến mất. ở đó, bây giờ nó chỉ là nước ao suối. yên tĩnh, kín đáo và nhẹ nhàng. ở đó, trong chốc lát, ánh sáng của tâm trong sạch và thơm tho lại le lói. Người ta thắc mắc tại sao nhà tù Mandarin không có đầu trâu, trán dơi và mặt khỉ. trong thế giới của Đại bàng, đàn con, khuôn mặt cộc cằn, vui vẻ đó là một kỳ quan. sự lạ lùng này, trong giới quan lại, bề trên không chịu được, kẻ tiểu nhân cũng không chịu nổi. nhưng trong phần từ đối với án tử hình , nguyễn tuấn chỉ giữ lại ba câu: “ ông ngồi đó, đầu đã bạc, râu đã bạc. những nếp nhăn trên khuôn mặt trầm ngâm, giờ đã biến mất. chỉ có mặt nước ao xuân phẳng lặng, yên ả. rõ ràng, nguyễn tuấn đã lược bỏ hai chi tiết: những biến động nội tâm và cuộc đối thoại tư tưởng để làm nổi bật cục diện và tâm thế hiện tại của viên quan ngục.

văn bản dòng cuối khai thác thái độ của cấp trên người nhỏ trước biểu hiện lạ lùng của viên quản giáo. trong khi văn bản palabras de presos không xem xét những khía cạnh này.

các ví dụ khác. ở đoạn văn dòng cuối cùng, sau khi viên quản ngục yêu cầu vị thượng tế “hãy nói cho tôi biết điều anh muốn”, người kể liền bình luận để giải thích câu trả lời của mình. Qua lời dẫn của người kể chuyện, chúng ta thấy Huấn Cao được lồng tiếng bởi nhân vật Hai, giọng Nguyễn bám sát giọng kể của Truyện Kiều: “Ông là người không chịu gò bó vào lề thói đời thường của một người triều chính, thậm chí ông còn muốn. đánh nhau muốn xẻ đôi ngọn núi, lập lãnh địa riêng ở một góc trời … trong mắt ông Huấn là người có ý nghĩa hơn cả. mất rồi. Mình thấy lần này chỉnh sửa của Nguyễn tuấn rất hợp lý. Bởi vì khi anh ta loại bỏ kiểu sáo ngữ đó thì dòng văn sẽ bớt rõ ràng hơn và nội dung lời thoại sẽ nổi bật hơn.

Ngoài việc lược bỏ một số sự kiện, trong văn bản lời kể của người tử tù chúng ta còn thấy rằng cụ Nguyễn tuấn đã thêm thắt rất nhiều chi tiết mới. chẳng hạn ở dòng cuối cùng tác giả viết: “hãy xem ngày mai có ý nghĩa gì”, nhưng ở chữ của người tử tù lại trở thành “hãy để ngày mai.” gặp lại để xem nếu sau đó chúng ta sẽ xem “. Tôi nghĩ chỗ nguyen nghe theo này đã chứng tỏ được độ tinh vi của nó. bởi vì qua sự lặp lại sự kiện, nguyễn tuấn đã làm nổi bật tính kiên nhẫn và nghiêm trang của viên quan quản ngục.

dòng cuối cùng viết: “… kể từ ngày đó, gạo và rượu được giao đều và có phần muộn hơn lần trước…”. Lời của người tù bị kết án tử hình ở giữa toàn bộ đoạn văn, nhưng có thêm một chi tiết: “… từ ngày đó, thức ăn và rượu vẫn được giao đồng đều và có phần đông hơn. muộn hơn trước, thôi, đừng thò chân vào xà lim của huấn luyện viên “. Đọc nhanh, phần bổ sung này không quan trọng lắm. Thái độ và cách cư xử của viên quản ngục khi đối mặt với Những lời lẽ khinh miệt của giáo sư đối với những điều rất được quan tâm. Người kể chuyện tái hiện tác động của câu nói táo bạo đó để cụ thể hóa uy tín cá nhân của một nhân vật cấp cao.

một đoạn khác, dòng cuối cùng viết: “trong phòng giam, ngày đêm của tử tù chờ đợi phút cuối cùng dài như ngàn năm bên ngoài.” đoạn văn lời người tử tù viết thêm: “trong ngục thất, ngày đêm người tử tù chờ đợi phút cuối cùng, đúng như câu ca dao cũ, vẫn đ vĩnh cữu / i> như ngàn năm trôi qua ”. chi tiết“ thiên cổ thi ”góp phần tạo nên không khí cổ kính và âm vang cho câu chuyện. Còn từ“ vượt ”đảm nhận nhiệm vụ kể thời gian diễn biến tâm trạng của nhân vật. .

Chúng ta thấy rằng văn bản Chữ người tử tù đã làm nổi bật vẻ đẹp và giá trị cao đẹp của việc luyện chữ. Ngoài ra, hãy chú ý miêu tả hình ảnh đó trong mối quan hệ với tính cách nhân vật. đoạn in nghiêng sau đây đã thể hiện rõ điều đó: “Biết đọc sách thánh hiền, có từ bao giờ, ước nguyện của viên quản ngục này là một ngày nào đó có thể tự tay mình treo đôi câu đối trong nhà mình. . chữ huấn luyện viên rất đẹp, rất vuông vức. tính tình thanh cao, trừ tri kỷ, ít phụ họa, nếu có chữ huấn luyện viên mà treo lên là có bảo bối. trên đời. Điều đau khổ nhất của quản giáo là có trong tay một huấn luyện viên cao cấp, dưới quyền nhưng lại không biết làm cách nào để lấy được sàn … “

Xem thêm: Hình tượng người phụ nữ trong văn học Trung Đại Việt Nam – Ôn Thi HSG

dòng cuối cùng không lý tưởng hóa nhân vật theo cách trên mà chỉ tập trung miêu tả ước muốn và tâm trạng của viên quản ngục. thử đọc lại đoạn gốc: “Biết đọc được sách thiêng liêng, từ ngày đó trở đi, ước muốn của tên quản ngục này là một ngày nào đó, được treo trong nhà riêng của mình một số câu đối do chính tay thầy viết. Đây là điều đau đớn nhất. đối với anh ta là có một cao thủ hướng dẫn, dưới quyền chỉ huy của anh ta, nhưng anh ta không biết làm thế nào để nói ra. ” ở đây chúng ta thấy, nguyen nghe lời nhân vật chính ngày càng nhiều. ông đã tô điểm cho nhân vật của mình bằng cách ghi lại ấn tượng của chữ viết tay và sử dụng các kỹ thuật có phần phóng đại. Tôi nghĩ động lực cá nhân hay sự quyến rũ của nguyen tuân một phần xuất phát từ phong cách luôn thúc đẩy mọi thứ và mọi thứ đến giới hạn.

ban đầu được viết:

“Có sự nhầm lẫn ở đây, tôi khuyên người quản lý nên thay đổi công việc của anh ấy. nơi này không phải là nơi treo một bức tranh lụa trắng với nét chữ rõ ràng như vậy. hộp mực, bạn lấy ở đâu mà tốt. Bạn có thấy mùi thơm của lọ mực bốc lên như thế nào không? Tôi khuyên huấn luyện viên trở về quê hương và chơi chữ. ở đây, rất khó để giữ cho thiên sen được khỏe mạnh.

Viên quản ngục xúc động, ông ta cúi đầu chào người tù và nói một câu khiến ông ta nghẹn ngào mà nước mắt chảy dài:

– xin bày tỏ lòng kính trọng

Xem Thêm : Thuyết minh đoạn trích Chị em Thúy kiều : Dàn ý và bài văn mẫu đặc sắc (17 mẫu) – Cẩm Nang Bếp Blog

Người quản giáo nhìn đi nhìn lại khuôn mặt khô khốc. và hạnh phúc để giữ dòng quý giá.

và cô ấy tự nghĩ: ‘toàn bộ sự nghiệp của mình, và có thể là cả cuộc đời mình, lợi ích chỉ là yêu cầu món quà lưu niệm nhỏ này.’

nhưng, một nỗi buồn lớn len lỏi vào trái tim hạnh phúc của viên quản ngục …

… trong vài ngày nữa … pháp trường trong kinh … “

(dòng cuối cùng) [2]

sau đó đã sửa nhiều chi tiết. lấy một ví dụ:

“Thật khó hiểu ở đây. Tôi khuyên người quản trị thay đổi nơi ở . nơi đây không phải là nơi treo một bức tranh lụa trắng với những nét chữ vuông vắn tươi tắn, nó nói lên những hoài bão ngông cuồng của một đời người. mực thầy mua ở đâu mà ngon và thơm quá . Bạn có thấy mùi thơ bay ra từ ống mực không? … Tôi nói thật với bạn, bạn nên tìm về quê, trước hết nên thoát khỏi nghề này, sau đó mới nghĩ đến việc chơi chữ . ở đây khó có thể duy trì thiên lương cho khỏe mạnh rồi đi đến hủy hoại cuộc sống lương thiện .

Lửa rừng bùng cháy dữ dội, lửa đổ xuống nền phòng giam ẩm thấp, than hồng phụt ra tung tóe.

ba người nhìn vào hình xăm rồi nhìn nhau

Viên quản ngục xúc động, cúi đầu chào quản giáo, chắp tay nói một câu mà nước mắt trào ra làm ông nghẹn ngào: “Cúi đ ây”. p>

(từ để chỉ tù nhân bị kết án tử hình) [3]

Tôi đã giúp nguyen rất tốt khi quyết định đổi từ “ơn gọi” thành “ nơi ở “. bởi vì từ cuối cùng anh ấy chọn hay hơn, thú vị hơn từ đầu tiên. nói cách khác, cái trước ít khái quát hơn cái sau, và nội hàm nông hơn cái sau. chẳng hạn từ “nghề” có nghĩa cụ thể, nhưng từ “nơi ở” đặt trong ngữ cảnh của từ ngữ về tử tù có tính chất tượng trưng rõ ràng. điều này cũng đúng với các từ “gia súc” và “có thể mua được”, hoặc giữa các từ “tốt quá” và “thật tốt và thật thơm”. chúng khác nhau về ý nghĩa và âm nhạc.

Chúng tôi đã cho thấy điều đó trước đây: khi chỉnh sửa dòng cuối cùng , nguyenobece thích viết tay hơn và tô đậm giá trị văn bản. ở đây chúng tôi muốn nói thêm rằng nguyễn tuấn cũng quan tâm đến nội dung tư tưởng của hình tượng chữ. ở dòng cuối cùng, sau khi đưa ra lời khuyên cho quản giáo, người kể không còn miêu tả cảnh xung quanh nữa. ngược lại, khi viết lời những người bị kết án tử hình , nguyễn tuân theo tả cảnh cháy và “cảnh không lời” giữa ba nhân vật. từ tù kết thúc khi viên quản ngục ngừng nói. dòng cuối cùng tiếp tục diễn tả tâm trạng và suy nghĩ của nhân vật.

Xem thêm: Phân Tích Bài Thơ Chú Bò Tìm Bạn ❤️ 5 Bài Cảm Nhận Hay

3. về tâm trạng, tính cách nhân vật

câu chuyện Chữ người tử tù khôi phục không khí cổ xưa của một thời còn vang bóng với kỹ xảo hiện đại. kỹ thuật đó thể hiện rõ nhất trong việc phân tích tâm lý nhân vật. Về vấn đề này, tôi muốn chỉ ra rằng nếu theo dõi tâm trạng và tính cách của từng nhân vật trong truyện, chắc chắn chúng ta sẽ có thêm một cơ sở để hiểu rằng về cơ bản nguyễn tuấn đã viết lại một số đoạn trong dòng cuối .

ngoài những đoạn văn thể hiện tính cách nhân vật kể trên. Tiếp theo, chúng ta sẽ xem xét một vài ví dụ khác.

thứ nhất: về nhân vật của quản ngục

dòng cuối cùng nói: “Tôi nghĩ nghèo hơn “. lời nói của người tử tù thay đổi một chút: “Tôi nghĩ rằng anh ta cảm thấy buồn bã “. hay “viên quản ngục ngồi day day ấn huyệt thái dương” được đổi thành “quản ngục ngồi day day ấn huyệt thái dương”. Không cần phân tích nhiều để thấy rằng nguyen tuan đã thay đổi cấu trúc của câu, nghĩa của nó cũng thay đổi theo. Tôi nghĩ câu sau mạnh hơn, ngắn gọn hơn và rõ ràng hơn câu trước.

lời của tử tù ông viết đơn giản: “những đường nhăn trên khuôn mặt trầm tư , giờ đã hoàn toàn biến mất”. nhưng dòng cuối cùng đã mô tả nó khác đi và có phần đầy đủ hơn: “những đường nhăn trên khuôn mặt đau đớn giờ đã biến mất. đây phút chốc lòng còn thơm ánh sáng ”.

Trong dòng cuối cùng , viên quản ngục nói với vị thượng tế bằng một giọng vừa nhã nhặn, vừa tôn trọng và đồng thời ủng hộ: “miễn là ông đừng làm quá. sợ tai của những người lính họ biết, đó là một vấn đề cá nhân của tôi. Vì vậy, hãy nói cho tôi biết bạn muốn gì Tôi đi. “Và trong lời nói của tử tù , cán bộ trại giam đã biết suy nghĩ và nói kỹ hơn:” Chừng nào anh giữ kín. Tôi sợ lính đến tai. sẽ nghe thấy. “Họ sẽ biết và điều đó sẽ gây ra cho tôi rất nhiều vấn đề cá nhân. Vì vậy, hãy nói cho tôi biết bạn muốn gì. Tôi sẽ cố gắng hết sức.”

lời nói của bạn tù về tử tù chú ý đến việc luyện từ ngữ và giọng điệu của cán bộ quản giáo, vì vậy hãy cân nhắc lựa chọn từ ngữ chính xác và ngắn gọn, ví dụ: “khi bạn nghe xong câu trả lời. , và chỉ lịch sự còn lại một cụm từ: vui lòng chấp nhận. ” dòng cuối cùng đã chọn một cách diễn đạt khác để thể hiện thái độ trịch thượng của quản ngục:“… và chỉ tử tế giã bằng lời cầu chúc: Con xin lỗi Hai chữ “lịch sự” làm nổi bật thái độ tôn trọng, còn hai chữ “lịch sự” nêu bật thái độ tôn trọng “lịch sự” nghiêng về phạm trù Đạo đức. “lịch sự” chủ yếu thể hiện sự hành vi của cá nhân.

trong từ dành cho tử tù , các viên chức nhà tù “rõ ràng là bỏ những đồng kẽm vuông” mỗi khi tù nhân viết xong một từ; và ở dòng cuối cùng , các viên chức trại giam “lặng lẽ cất những đồng tiền đó đi”. ở phần chữ dành cho tử tù , sau khi nghe giảng viên hướng dẫn, quản giáo chỉ biết đan hai tay vào nhau và thốt ra câu nói bị bóp nghẹt. nhưng ở dòng cuối cùng người quản giáo đã cẩn thận xem xét mặt của bức thư. anh ấy cảm thấy hạnh phúc vì đã xin được vài món quà lưu niệm.

thứ hai: về nhân vật của nhà thơ

Xem Thêm : Cửa sông: Nơi bắt đầu dòng chảy của tình yêu nước

Nhân vật của nhà thơ trong dòng cuối cùng được thuật lại bằng một giọng vụng về và chân thành: sau khi nghe câu chuyện cảm động của Viên quản ngục, nhà thơ nói: “vâng, xin hãy bình tĩnh. Tâm trí của tôi đã có. tôi ”rồi chạy về phía trại tù. ông giáo gõ cửa, nhanh chóng nói cho tử tù nghe rõ tình cảm của quản giáo, đồng thời báo cho anh ta một tin buồn rằng anh ta có thể nói luôn với cô giáo cấp ba về bản án tử hình. tử tù , nhà thơ lại một lần nữa rút ra bài học quan trọng về đi đứng, đi đứng và nói năng: “Nhà thơ lại xúc động, nghe xong bài diễn văn: có anh thì thương, có em” liền chạy đến. nhà tù của ông. huan, gõ cửa phòng giam, nhanh chóng nói cho người tử tù nghe rõ tình cảm của quản giáo, rồi ngập ngừng thông báo cho anh ta về bản án tử hình.

Hình như ngay từ đầu Nguyễn Tuân đã không có những câu thoại hay!

thứ ba: về nhân vật được nâng cao

dòng cuối cùng mô tả như vậy: “vị chủ nhân thờ ơ, không quan tâm nghiêng mũi về phía bệ đá, cúi xuống và thò đầu ra thành phố. xuống đó mà đánh. “Chữ người tử tù đã chọn một cách diễn đạt khác để thể hiện khí phách của nhân vật này:” cao thủ lạnh lùng , dập mũi thật mạnh, bỏ xuống. để đẩy đầu. cái thang rơi xuống bệ đá và đập mạnh. “Mặc dù sắc thái ý nghĩa của hai từ” thờ ơ “và” lạnh lùng “khác nhau, nhưng cách dùng từ” lạnh lùng “của Nguyễn Tuân để miêu tả thái độ của vị cao là khác nhau. không hẳn tốt hơn từ “thờ ơ” bởi vì từ “lạnh lùng” thường dùng để chỉ người thiếu tình cảm khi tiếp xúc với mọi người hoặc sự vật, nhưng từ “thờ ơ” có xu hướng dùng để chỉ người “không quan tâm, không thân mật, không quan tâm hoặc không thể hiện tình cảm. ”

người thầy ở dòng cuối nói rất thản nhiên: “Huấn luyện viên vẫn điềm nhiên nhận rượu thịt, anh ta coi như mình có quyền thưởng thức đồ ăn rằng… tôi chỉ muốn một điều. Đừng làm phiền tôi nữa “. Huấn luyện viên cao trong bài Chữ người tử tù có giọng điệu táo tợn hơn:” Huấn luyện viên cao vẫn bình tĩnh tiếp nhận rượu và thịt, xem xét nó. như một công việc mà anh ấy vẫn làm trong niềm háo hức khi được sinh ra khi chưa bị giam giữ… Tôi chỉ muốn một điều… đó là nhà của anh, đừng đặt chân đến đây nữa. ”

dòng cuối cùng một cách chủ động, dứt khoát: “sau khi nghe, hãy mỉm cười”. cô giáo trung học trong Chữ người tử tù thận trọng và điềm đạm: “Cô giáo cấp ba suy nghĩ một lúc rồi mỉm cười”.

dòng cuối cùng anh ấy nói với vài phần đơn giản: “Tôi đánh giá cao tấm lòng chân thành của bạn. nhưng trong từ dành cho tử tù , anh ấy thích nói, “Tôi cảm nhận được trái tim tài năng và độc đáo của các bạn.”

Xem thêm: Triều đại Hậu Lê – Lê Sơ (1428 – 1527) | Khu di tích Lam Kinh

Thứ tư: về thái độ của người kể chuyện

thái độ của người kể chuyện trong văn bản dòng cuối hơi khác với thái độ của người kể chuyện trong văn bản Chữ người trong tù . điều này được thể hiện rõ ràng qua cách gọi tên các nhân vật. chẳng hạn, thay vì gọi cao cao bằng “tên người tù”, người kể chuyện trong từ dành cho người tù bị kết án tử hình gọi anh ta bằng “tên tù nhân”.

thứ năm: về thái độ của nhân vật cướp bóc

dòng cuối cùng có nội dung: “Các binh sĩ, khi bạn nói từ ‘chăm sóc’, bạn muốn nhắc nhở quản ngục phải tàn nhẫn, nhưng hãy đợi. Có vẻ như kẻ thấp kém cũng thúc giục bề trên nhanh chóng làm điều ác . những người lính canh chỉ bình tĩnh … những người lính đã thất vọng . sáu tử tù hơi bất ngờ trước thái độ của viên quản ngục “. Chữ người tử tù đổi thành:” các chú bộ đội, khi nói đến từ ‘chú ý’ có nghĩa là nhắc nhở quản giáo. những gì có thể mong đợi, nhưng không sử dụng các thủ thuật tra tấn thông thường. tỷ lệ . các cán bộ quản giáo bình tĩnh … các chiến sĩ vươn vai, nhìn nhau và không hiểu . sáu người bị kết án tử hình đã rất ngạc nhiên trước thái độ của quản giáo. ”

4. về phần cuối

kết thúc câu chuyện bằng văn bản dòng cuối cùng khép lại một dòng sự kiện và mở ra nhiều câu chuyện về hành trạng của nhiều nhân vật, chẳng hạn như: câu chuyện về bản án tử hình; chuyện cán bộ cải huấn đổi chỗ ở cho khỏe; câu chuyện về nhà thơ có cá tính mạnh mẽ, trong sáng nhưng lạc lõng giữa chốn ngục tù. Tôi thấy cái kết mở ở dòng cuối cùng có khả năng vừa giúp thanh lọc tâm hồn vừa gợi lên cảm giác xót xa và tiếc nuối như thế nào.

cách kết thúc truyện trong văn bản chữ người tử tù gợi mở cho cuộc gặp gỡ của cụ học, viên quản ngục và nhà thơ. họ bắt đầu từ xa, dẫn đến nghi ngờ và thường xuyên phải hỏi ý kiến ​​nhau, dần dần hiểu nhau, rồi tôn trọng nhau và trở thành bạn tâm giao của nhau. đoạn văn “ba người cùng nhìn kim, rồi lại nhìn nhau” đã thể hiện rõ điều này.

5. về địa điểm và chức danh

văn bản dòng cuối mô tả nhà tù ở tỉnh Đoài và kể lại những lời đồn thổi của người dân tỉnh Đoài về việc đào cao. còn văn bản Chữ người tử tù mô tả “trại giam của tỉnh” và những lời đồn thổi của người dân tỉnh này về ông. ồ.

dòng cuối cùng của văn bản có tựa đề trích từ một câu chuyện dân gian miền Nam: “ Ngày xưa có một người tử tù viết chữ rất hay . .. “những từ ngữ đó kết hợp với những giai thoại đã tạo nên không khí huyền thoại ngay từ đầu truyện. Tuy nhiên, do viết từ tù binh , nguyễn tuấn đã bỏ tiêu đề của từ đó.

Năm điều chúng ta đã xem xét trước đó, cùng với nhiều đoạn mà tác giả sửa câu, chứng minh một điều: mr. Nguyễn viết lại truyện ngắn Lời người tử tù. Vì vậy, nếu ta nói “tác phẩm Chữ người trong tù in năm 1938 trên tạp chí tao đàn >, sau đó đã được chọn lọc và in trên tờ echo ball.once ”[4], cần thêm chú thích, hoặc giải thích rõ hơn theo tinh thần của văn bản hàn lâm để tránh những hiểu lầm đáng tiếc nhất định.

chúng ta thấy, nguyễn tuấn mỹ danh. nhưng không phải lúc nào hoặc ngay từ khi viết văn anh cũng đặt được những câu hay, những từ đắt giá. Tất nhiên, nếu không trải qua một quá trình viết nghiêm túc, liên tục và bền bỉ thì Nguyễn Tuân đã không thể có được một áng văn hay như vậy.

*****

[1] sách giáo khoa và các sách tham khảo khác không có cái nhìn đầy đủ về văn bản lời của người tử tù . người ta lầm tưởng rằng: lần xuất bản đầu tiên ở tao đàn và những lần in sau vẫn còn nguyên văn. Ngay cả khi có những thay đổi, chúng rất nhỏ, chẳng hạn như tác giả đặt lại tựa đề nhưng tinh thần vẫn cũ hoặc cắt đôi câu cuối của truyện để mang ý nghĩa mạnh mẽ và kín đáo hơn. bằng chứng là: phần lời giới thiệu trong cuốn sách ngữ văn 11 mới, và cuốn sách sửa đổi hợp nhất năm 2000, cùng với một cuộc thảo luận về nguồn gốc của tác phẩm lời nói của các tù nhân bị hành quyết ở khác các bài phân tích, bài viết cũng chỉ ghi mấy dòng sau: “Truyện lời của người tử tù ban đầu có tên là dòng cuối cùng , in năm 1938 trên tạp chí tao. dan , sau được in thành tập truyện vang bóng một thời và đổi tên thành Chữ người tử tù ”.

[2] xem: nguyen ngoc thien (chủ biên). tao dan 1939 – một bộ sưu tập tổng hợp các tạp chí văn học từ các nhà xuất bản làng tân học. nhà xuất bản văn học. btw, cũng thêm một lưu ý, nguyen tuan viết dòng cuối cùng , không phải dòng cuối cùng . tương tự như vậy đối với tử đinh hương. thạch nhũ viết mỗi dòng , nhưng hậu thế cứ đổi thành “ mỗi dòng “. chẳng lẽ người biên tập cho rằng tổ tiên ta ngày xưa viết không đúng?

[3] Xem Tuyển tập Nguyễn Tuân , Tập 1. Nhà xuất bản Văn học, Hà Nội, 1982

[4] xem thêm ngữ văn 11 , tập 1. biên tập giáo dục, 2007

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Văn Học

Related Articles

Back to top button