Chữ người tử tù: Thiên truyện ngắn độc đáo về nét đẹp của một người tử tù

Những lời bình về tác phẩm chữ người tử tù

Đó là một sáng tác của Nguyễn tuẫn, Chữ người tử tù viết về hoàn cảnh khó khăn và phẩm chất bất khuất trong tâm hồn của những người con nhà Nho. tác giả đã khéo léo ca ngợi những con người lương thiện giữa thời loạn lạc.

Từ đó, anh bộc lộ những quan điểm, tư tưởng thẩm mỹ độc đáo của mình, để lại dấu ấn khó phai mờ trong lòng người đọc. Theo người viết, lối sống cao đẹp là thái độ phản ứng đúng với trật tự xã hội lúc bấy giờ.

Với ngòi bút sáng tạo, Nguyễn Tuân đã mang đến cho nền văn học Việt Nam một truyện ngắn đặc sắc. phong cách nghệ thuật hiện đại và mới mẻ của anh tôn vinh những giá trị truyền thống quý báu, bất chấp sự bào mòn của thời gian.

một bậc thầy về ngôn từ hoặc một nghệ sĩ dành cả đời để tìm kiếm cái đẹp

Nguyễn tuấn sinh năm 1910, tại thôn Thường Định, xã Nhân Mục, nay thuộc huyện Thanh Xuân, thành phố Hà Nội. ông xuất thân từ một gia đình Nho giáo, nhưng vào thời điểm này, Hansology đã suy tàn trước sự thay đổi của thời thế.

sau khi trải qua hàng loạt biến cố, nhà văn bắt đầu sự nghiệp sáng tác vào đầu năm 1935. Kinh nghiệm và ngòi bút phong phú, độc đáo đã giúp Nguyễn tuấn nổi tiếng qua hai tác phẩm

i> biến mất một thời gian , một chuyến đi .

Năm 1945, cách mạng tháng Tám thành công rực rỡ, nhà văn lớn quyết định tham gia kháng chiến và trở thành cây bút sáng chói trên nền văn học mới. đất nước hòa bình lập lại, người nghệ sĩ đã thực hiện hành trình khám phá đất nước trong nhiều năm.

Nhắc đến Nguyễn tuấn, giới chuyên môn và công chúng thường trìu mến gọi ông là “nhà giả kim”, “thầy phù thủy”. Nguyễn tuấn có những biệt danh này là do anh có tài sử dụng và sáng tạo ngôn từ vô cùng phong phú.

Nguyễn Tuân là người nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp

Nguyễn Tuân là người nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp

Trong quan niệm nhà văn, ông cho rằng “Văn phải cho ra văn”, “Văn chương trước hết là nghệ thuật, sau đó mới là cuộc đời”. Chính vì vậy, Nguyễn Tuân trau chuốt, tỉ mỉ từng từ, từng chữ để tạo ra những trang văn xuôi đầy nhạc điệu, đầy chất thơ.

trước cách mạng tháng 8, Nguyễn tuấn chuyên sáng tác truyện và bút ký, lấy chủ đề về vẻ đẹp vang bóng một thời, sự dời đổi và cuộc sống phóng túng. Người viết cũng ca ngợi thiên nhiên, văn hóa và con người Việt Nam một cách trân trọng nhất.

Sau cách mạng, nhà văn tập trung vào đề tài quê hương đất nước, con người Việt Nam trong kháng chiến, dựng nước. ông đã khắc họa những người lao động bình thường với những phẩm chất cao quý.

Dù có sự thay đổi trong tư duy và phong cách viết, nguyen tuân luôn sống đúng với niềm đam mê xê dịch của mình. hơn nữa, anh còn có biệt tài vận dụng kiến ​​thức uyên bác để hoàn thiện các tác phẩm văn học của mình.

Sự nghiệp của “bậc thầy ngôn từ” rất lớn, nhưng ông thành công nhất với các bài luận. Thể loại này phù hợp với phong cách tự do, phóng khoáng của Nguyễn Tuân và các nho sĩ thời bấy giờ.

một chút về tác phẩm của người tử tù và biệt danh

từ kết án tử hình được sáng tác trước cách mạng tháng Tám, ban đầu được gọi là dòng cuối cùng . tác phẩm xuất hiện trên tạp chí tao đàn năm 1939, sau đó được in thành tập truyện đã lâu (1940) và đổi tên thành Chữ người tử tù bị kết án . . . p>

chói sáng một thời gồm mười một truyện, là kết tinh của tư tưởng, tài năng và hiểu biết mà nhà văn tích lũy được sau nhiều năm theo đuổi nghiệp cầm bút.

Văn chương thể hiện sự trân trọng xen lẫn tiếc nuối mà Nguyễn dành cho lối sống và nghệ thuật cũ. đồng thời bày tỏ lòng yêu mến và ca ngợi vị nho học tài hoa, nổi loạn giữa “thú vui tây”.

Vẻ đẹp của thời đại ấy đã qua đi, nó đã tàn trước sự “xâm lăng” của hiện đại mà người ta học ở phương Tây. tuy nhiên, dư âm của nền văn hóa ấy vẫn còn vang vọng cho đến ngày nay, in sâu vào tâm trí người viết.

lời của người tử tù viết về những con người bất lực nhưng không chạy theo danh lợi, giữ thiện lương như nước trong. nhân vật đó là thầy tế lễ thượng phẩm, một tử tù mà lính canh liên tưởng đến hai từ “nguy hiểm” và “xấc xược”.

Nhan đề Chữ người tử tù ngắn gọn mà bao hàm toàn bộ ý nghĩa tác phẩm

Nhan đề Chữ người tử tù ngắn gọn mà bao hàm toàn bộ ý nghĩa tác phẩm

Chỉ với tên tác phẩm, Nguyễn Tuân đã khơi gợi lên sự tò mò của độc giả. Nhan đề đặc sắc ở chỗ nó thể hiện tình huống éo le mà Huấn Cao gặp phải nhưng cũng cho thấy trí tuệ của người đàn ông mang danh tử tù chính trị.

“thư” tượng trưng cho tài năng, tri thức được ghép với “tử tù”, bị coi là lưu manh, không cải tạo được. tuy nhiên, “tử tù” này không phải là người thường mà là một vị Nho hiền lành, có tài viết lời hay, chữ đẹp.

như vậy, chỉ trong bốn chữ ngắn gọn, nguyễn tuấn đã truyền tải được toàn bộ thông điệp của tác phẩm qua nhan đề Lời kẻ lên án . tài năng chắt lọc ngôn từ của anh được bộc lộ rõ ​​nét, thu hút sự yêu mến của vô số độc giả.

tình huống gặp gỡ đáng tiếc giữa tử tù và quản giáo

Đối với tiểu thuyết và truyện ngắn, việc dựng truyện là một kỹ thuật nghệ thuật chủ đạo, tạo nên sức hấp dẫn cho truyện. chẳng hạn như các tình huống và diễn biến có xung đột hoặc thể hiện mối quan hệ giữa các nhân vật.

Những sự việc này góp phần khắc họa tính cách, tâm lý nhân vật và thể hiện chủ đề, tư tưởng mà tác giả muốn gửi gắm. trong Lời của người tử tù , sự kiện chính mở đầu toàn bộ tập phim là cuộc gặp gỡ giữa người tù được đào tạo bài bản về tử tù và quản giáo.

viên quản ngục bị buộc tội là “thủ lĩnh của những kẻ nổi loạn”, trong khi quản giáo có chức tước và quyền giam giữ các tù nhân. Sau khi nhận được công văn yêu cầu trại giam tiếp nhận 6 phạm nhân để chịu án chém, quản giáo mới để ý đến tên Huấn cao.

Cuộc trò chuyện ban đầu với nhà thơ cho thấy lâu nay Quan nghe danh tiếng lẫy lừng. Anh ta dường như không thể tin rằng mình sẽ gặp một người có “năng khiếu viết rất nhanh và đẹp” trong nhà tù bẩn thỉu này.

“được đào tạo chuyên sâu? Hay anh ấy là người mà tỉnh ta vẫn khen vì khả năng viết rất nhanh và đẹp? ”

Đây là một tình huống vừa hợp tình vừa hợp, thể hiện ở thân phận, không gian và thời gian của nhân vật. cũng có lý vì quản ngục là người chăm sóc tử tù, thật đáng tiếc vì hắn vốn ngưỡng mộ tài dạy cao, nhưng phải gặp tài năng nổi tiếng trong tù.

hơn hết, cuộc hội ngộ của cả hai không kéo dài vì chẳng bao lâu nữa, giáo viên cấp ba sẽ được giải quyết. ngay cả thời gian của cuộc gặp cũng rất khó khăn vì quản ngục và tử tù không nên thân thiết như bạn bè.

nguyen tuan đã không làm người đọc thất vọng khi tạo tình huống độc đáo, tạo tiền đề để nhân vật bộc lộ tính cách, khiến tác phẩm trở nên hấp dẫn và thể hiện được tư tưởng chủ đạo của người viết.

p>

vẻ đẹp dũng cảm và khôn ngoan của cao thủ

Trong văn học, nhân vật là “linh hồn” của tác phẩm, có khả năng đại diện cho xã hội đương thời hoặc gián tiếp thể hiện tư tưởng của tác giả. học vấn cao cũng không ngoại lệ, nó mang phẩm chất anh hùng của Nho giáo.

Qua Huấn Cao, người đọc hiểu được quan điểm thẩm mỹ của Nguyễn Tuân và lòng ngưỡng mộ của ông đối với những con người như Huấn Cao. mặc dù là một tên tội phạm, nhưng anh ta không làm tổn hại đến đất nước và nhân dân.

Nét đẹp của Huấn Cao trong Chữ người tử tù được miêu tả bằng nhiều thủ pháp độc đáo

Nét đẹp của Huấn Cao trong Chữ người tử tù được miêu tả bằng nhiều thủ pháp độc đáo

Thay vào đó, Huấn Cao là đại diện cho tầng lớp tài hoa mà phải chịu thua trước sự thay đổi tiêu cực của xã hội. Nguyễn Tuân hun đúc cho ông nét đẹp mà một người tri thức vốn có, nhân vật này cũng là tấm gương phản chiếu “cái tôi” của nhà văn.

Có nhiều ý kiến ​​cho rằng ngôi trường cấp 3 được xây dựng nên từ một vị thượng tế, một danh nhân hào hoa, dũng cảm. Trong Chữ người tử tù , Huấn Cao được miêu tả trên ba phương diện: một nghệ sĩ tài hoa, một dũng sĩ và một người có lương tâm trong sáng.

một nghệ sĩ tài năng với những bức thư pháp tuyệt đẹp

Xem thêm: Nhà văn Nguyễn Tuân là ai? Chi tiết tiểu sử, sự nghiệp | 35Express

Với tội danh bị kết án tử hình, Huấn Cao vào ngục với bao danh nhân. Tuy nhiên, bản chất của anh ấy là một người đàn ông lịch lãm, không chỉ có ý chí kiên cường mà anh ấy còn có tài viết chữ đẹp.

có thể thấy điều này qua những lời ca tụng, đồn thổi về ông mà viên quản ngục và nhà thơ đã có dịp nghe người ta “thương nhớ”. Người dân trong tỉnh nhắc đến ông như một nhà giáo, một nghệ sĩ tài năng, danh tiếng của ông vang xa đến nỗi cả chốn ngục tù bí mật cũng biết đến ông.

“được đào tạo chuyên sâu? Hay anh ấy là người mà tỉnh ta vẫn khen vì khả năng viết rất nhanh và đẹp? ”

“Không, tôi nghe một cái tên quen thuộc và thấy nhiều người nhắc đến nên tôi cũng hỏi như vậy.”

Ngoài viết lời đẹp, Huấn Cao còn viết nhanh, điều mà không phải ai cũng làm được. nhờ đó, tài năng của ông được miêu tả gián tiếp qua cuộc đối thoại giữa viên quản ngục và nhà thơ, giúp người đọc hình dung được hình ảnh một nhân vật có học thức cao ngay cả khi nhân vật này chưa chính thức xuất hiện.

Ở một nơi tăm tối như nhà tù, tài năng của một giáo viên trung học vẫn được đánh giá cao. nhà thơ lại một lần nữa bày tỏ nỗi buồn khi nghĩ rằng cao sắp bị xử tử, chi tiết này cho thấy cao cao tài giỏi đến nỗi ngay cả chủ nhân cũng không muốn chết.

Xem Thêm : Truyện ngắn Vợ chồng A Phủ (Tô Hoài), SGK Ngữ văn 12, tập 2 – Theki.vn

“vâng, nếu tôi là một đao phủ, phải chém người như vậy, tôi nghĩ thật là xấu hổ.”

Ngoài ra, viên quản ngục quyết định “đối xử đặc biệt với anh ta”, bất chấp những nguy hiểm mà anh ta có thể phải đối mặt. Ban đầu là một quản giáo chống lại một tử tù, tài năng của anh ta xuất sắc đến mức anh ta sẵn sàng làm hết sức mình.

Xuyên suốt tác phẩm, Nguyễn Tuân nhiều lần tô điểm khả năng viết thư pháp đẹp của Huấn Cao qua góc nhìn của viên quản ngục. sự đối xử đặc biệt đó cũng xuất phát từ mong muốn anh “mềm lòng”, sẵn sàng viết thư cho vị quan này.

Viên quản ngục đã chuẩn bị “hàng chục tấm lụa trắng” chỉ để chờ huấn luyện. Hành động này thể hiện sự tôn trọng đối với viên quản giáo, đồng thời nhấn mạnh nét chữ của ông rất đẹp nên nó xứng đáng được xuất hiện trên những chất liệu cao quý và đắt tiền.

Từ xa xưa, người Việt Nam đã lưu truyền câu tục ngữ “chữ viết, nét người”. ngôi trường cao không nhẵn nhụi, thanh mảnh mà vuông vức, toát lên sự chính trực như chính con người anh.

“từ mr. huấn luyện viên rất cao và đẹp, rất vuông. ”

tuy nhiên, dù viết chữ đẹp và nổi tiếng như vậy, nhưng cao cao lại là người “ít dung tục”. anh ấy chỉ dành một vài câu đối cho những người mà anh ấy coi là tri kỷ của mình, hoàn toàn không vụ lợi cho tài năng.

đó là lý do tại sao người quản giáo nghĩ rằng “nếu bạn có từ mr. coach và treo nó, bạn sẽ có một kho báu trên thế giới”, cụm từ “kho báu” được so sánh với “từ mr. một chữ cái của cao cao.

Tài năng mà anh sở hữu giống như một huyền thoại được người dân trong tỉnh thay nhau truyền miệng, bày tỏ sự kính trọng. chuyện cấp 3 thì ai cũng biết nhưng không phải ai cũng có cơ hội nhận được thư của anh, điều này càng làm nổi bật hình ảnh của người nghệ sĩ tài hoa.

một liệt sĩ vẫn bình tĩnh

Ngoài tài viết chữ đẹp, chữ nhanh, Huấn Cao còn là một anh hùng nghĩa hiệp, dù thất bại nhưng vẫn bình thản trước thiên hạ. Lý do mà quản ngục đánh giá anh là “kiêu ngạo” và “nguy hiểm” là vì anh không chỉ giỏi văn mà còn giỏi võ nghệ.

trong khi trò chuyện, viên quản ngục và nhà thơ đã đề cập đến khả năng phá khóa và vượt ngục. Mặc dù bị bao vây bởi nhiều cai ngục, bị trói trong cùm và xiềng xích, nhưng anh ta đã khiến các nhân viên nhà tù phải làm việc chăm chỉ nhờ tài năng phi thường của mình.

Không phải tự nhiên Nguyển Tuân lại xây dựng hình ảnh một người tù nổi loạn như một giáo viên trung học. anh ta là đại diện tiêu biểu cho một nhóm người chán ghét và muốn lật đổ trật tự xã hội cũ.

Những người đặt ra ước mơ lớn thì rất nhiều, những người thực sự anh hùng, sẵn sàng vươn lên và nổi loạn thì rất ít. Tào Tháo là một trong những anh hùng đồng lòng hy sinh sự an toàn và danh dự của bản thân để chống lại triều đình phong kiến.

Trong một nhóm gồm sáu học viên thực tập, huấn luyện viên đứng đầu nhóm, dẫn đầu năm đồng đội còn lại. chiếc cùm cũ dài khoảng “mét tám” và “nặng bảy tám cân”, đè lên “sáu bộ đôi vai gầy guộc”, nhưng anh ta cao một cách đáng sợ.

Thay vào đó, anh ta thản nhiên ngẩng đầu lên, thể hiện khí chất của một nhà lãnh đạo ngoan cường và dũng cảm. Khi anh bị rệp cắn, toàn bộ cổ của anh bị đỏ, và huấn luyện viên đã yêu cầu sáu người thuyết phục họ đến với nhau.

Trước cảnh 6 tử tù quỳ dưới đất, một vệ sĩ đã chế nhạo và đe dọa sẽ “đấm” nếu họ không đứng dậy. Nghe những lời đó, Huấn luyện viên Cao chỉ nói “cool, chúc may mắn” rồi cúi xuống đẩy đầu thang lên bệ đá.

Qua chi tiết này, người đọc có thể cảm nhận được khí phách hiên ngang, kiêu ngạo được tôi luyện rất cao của những người lính quản ngục. anh ta không sợ, anh ta không phục họ vì anh ta là một bậc thầy.

nguyen tuan vào vai một giáo viên trung học tài năng và có tố chất lãnh đạo. ngay cả những anh hùng vĩ đại cũng hiếm khi chấp nhận những người nhỏ bé, và những huấn luyện viên hàng đầu thậm chí không thèm tranh cãi với một người lính thể hiện sự uy nghiêm.

ngược lại, chính cán bộ quản giáo nói chung và người dẫn giải nói riêng lại e ngại tính giáo dục cao. Dù bại trận, sắp bị tống vào tù, anh vẫn bị cùm cẩn thận, coi anh là tử tù nguy hiểm và cần được chú ý cẩn thận.

“Thưa giáo sư, anh chàng đó là người khởi xướng. Xin chú ý. anh ta là kẻ kiêu ngạo và nguy hiểm nhất trong tất cả. ”

Trong những ngày cuối đời, viên quản ngục đã đối xử đặc biệt với trường trung học. anh ta vẫn “say sưa nhận rượu thịt” mà không thèm để ý đến viên quản ngục.

huấn luyện viên chỉ coi đây là việc mình luôn làm “trong cảm xúc như được sinh ra không bị giam cầm”. Khi được vị quan chức hỏi “sát sao”, cao thủ trả lời dửng dưng với thái độ “cố tình coi thường”.

“Bạn muốn tôi hỏi bạn điều gì? Tôi chỉ muốn một điều. Đó là nhà của bạn, đừng đặt chân đến đây. ”

Những chi tiết này cho thấy ông giáo trung học đã đối xử với nhà tù như thể đất nước của mình, ông không những không oán hận cường quyền mà còn coi thường sự đối xử đặc biệt của quản ngục.

Xem thêm: Nghị Luận Vợ Nhặt ❤️️ 15 Bài Văn Ngắn Gọn Hay Nhất

Anh ta biết hành động này có thể trả thù cho mình, tuy bị đánh bại nhưng không nản lòng. bởi vì, ngay cả cái chết cũng không thể làm người đó sợ hãi, những thủ đoạn nhỏ nhặt đó hầu như chẳng là gì cả.

“thậm chí đến mức chết đi sống lại, tôi thậm chí còn không sợ những trò chơi kinh dị hoành tráng này.”

Tuy nhiên, giám đốc trại giam không hành hạ thầy giáo nhiều như anh ta nghĩ vì biết người đàn ông này đã “kích trời chấn động đất nước”. trong mắt cấp ba, hắn còn không thèm để ý tới cấp trên của mình, huống chi là sợ “tiểu nhân” như quản ngục.

Khi đứng trước lằn ranh của sự sống và cái chết, người ta thường sợ hãi và tiếc nuối cho thế giới. không như vậy với sự huấn luyện cao, anh vẫn bình tĩnh, bình tĩnh như thể cái chết là một thứ gì đó rất mềm.

Điều duy nhất Tào Tháo quan tâm là “Ý chí đại bại”, thể hiện bản chất của một anh hùng chỉ quan tâm đến việc lớn, không màng đến sinh tồn. Đối với anh, ước mơ vĩ đại gần như không còn, nhưng tinh thần vẫn tiếp tục.

Trong phân cảnh cuối vở kịch, Nguyễn Tuân đã tô đậm chân dung người anh hùng thời trung học. Giữa không gian chật hẹp và ẩm thấp, xung quanh là phân chuột và gián, người thầy hiện lên như một “thánh nhân”.

bất chấp sự thật “cổ đã còng”, “chân đã xiềng”, anh vẫn ngồi và giậm chân tại chỗ những câu “tươi rói”, “nói về những hoài bão ngông cuồng của một đời người”.

trước mặt viên quản ngục là hình ảnh viên quản ngục “cúi gằm mặt”, nhà thơ “run rẩy”, hai người tù lại hạ mình dưới người tử tù thể hiện khí phách, oai phong lẫm liệt nhất. .

Nguyên tuấn tạo ra nhân vật “văn võ song toàn” làm huấn luyện viên cao với mong muốn biểu dương những người có trí tuệ và ý chí. giữa một xã hội hỗn loạn, anh như một “ngôi sao chính trực” nổi bật, chỉ biết than thở rằng mình sắp chết.

một người có lương tâm trong sạch ở giữa nhà tù

Để hoàn thiện bức chân dung người thầy giáo cấp 3, Nguyễn tuấn đã tô điểm thêm cho người anh hùng tài năng một khí phách trong sáng, thuần khiết. giữa ngục tù ngột ngạt, đầy chết chóc, anh vẫn bình yên vô sự.

thay vào đó, đội hình cao thể hiện những phẩm chất tốt đẹp, quý giá mà ông trời đã ban tặng thông qua quan niệm về chữ cái và năng khiếu về chữ cái. Đối với anh, lời nói là báu vật quý giá, không phải thứ dễ dàng trao tặng cho ai.

“Tôi chưa bao giờ sinh ra vàng hay quyền lực buộc tôi phải viết một câu đối”

Câu nói của Huấn Cao cho thấy ông là một người chân thành, có ý thức về lời nói có giá trị. Trong suốt cuộc đời, Huấn Cao chỉ “viết được hai bộ tứ bình và một bức trung họa” cho ba người bạn thân.

sau khi hiểu được tấm lòng của viên quản ngục, anh đã đồng ý viết thư cho anh ta. sự chấp thuận này thể hiện cả động lực tuyệt đối của việc tặng thẻ, cũng như mong muốn được tặng lại và thái độ tình cảm của giáo viên.

“Tôi gần như mất một trái tim trên thế giới.”

Vào đêm giao thư, huấn luyện viên cao “thở dài, buồn bã giúp quản ngục” và kiên nhẫn khuyên nhủ anh ta. việc rèn luyện cao độ không chỉ giữ được thiên lương của mình mà còn gợi lên thiên lương trong quản ngục, hướng họ vào con đường ngay thẳng.

Ở trường phổ thông, người đọc bắt gặp hình ảnh một nghệ sĩ tài hoa, một anh hùng hào kiệt và một người hiểu chuyện, trọng tình nghĩa. là nhân vật lý tưởng được nguyễn tuấn xây dựng để thể hiện lòng yêu nước.

Thông qua đào tạo, người đọc có thể nhận thức được quan điểm thẩm mỹ của nhà văn về nghệ thuật, về con người, đặc biệt là về vẻ đẹp chân chính.

tâm hồn nghệ sĩ và vẻ đẹp dũng cảm của viên quản ngục

Xem Thêm : Chữ quốc ngữ những người đầu tiên khai sáng – Tuổi Trẻ Online

song song với cấp ba, quản ngục cũng là một nhân vật được xây dựng bởi nguyễn chấp tâm. nếu một người đại diện cho nghệ sĩ, anh hùng có tất cả tài năng, thì người còn lại là một ví dụ điển hình về những người tốt bị lạc đường.

và cô ấy đam mê cái đẹp, tôn trọng người tài, có tính cách nhân hậu và dũng cảm với ước muốn của mình. Dù giữ chức quản giáo và sống trong nhà tù phức tạp nhiều năm nhưng Thượng Quan không bao giờ “biến dạng”.

Nhân vật quản ngục cũng nổi bật với nét đẹp riêng

Nhân vật quản ngục cũng nổi bật với nét đẹp riêng

Bằng ngòi bút sáng tạo, Nguyễn Tuân đã “thổi hồn” cho nhân vật này khi quản ngục vừa soi chiếu Huấn Cao, vừa là nhân tố quan trọng thể hiện quan điểm của nhà văn về thiên lương con người.

một người coi trọng tài năng và sắc đẹp

nếu được so sánh với viên quan tòa là “ngôi sao chính trực” trên bầu trời thì viên quản ngục là “tiếng nói trong sáng”. trong ngục tù tăm tối, đầy rẫy những bất hòa, lừa lọc, anh cư xử tế nhị, biết người ngay, anh đúng.

“trong điều kiện nhà tù, con người sống từ sự tàn nhẫn, lừa lọc, ngọt ngào, và vì lòng nhân hậu và phẩm giá của viên quản ngục này, anh ta là một giọng ca trong trẻo, xen vào giữa một bản nhạc mà nó là. hỗn loạn. ”

Cách ví von độc đáo của “bậc thầy của ngôn từ” tóm tắt toàn bộ tình huống và tính cách của người quản ngục. ban đầu cô ấy sống ở một nơi rất dễ đẩy mọi người vào con đường xấu xa và bẩn thỉu, nhưng cô ấy yêu tài năng và sắc đẹp.

Ngay từ khi nhận được công văn, quan viên đã chú ý đến cái tên cao cao. thay vì nhấn mạnh sự kiêu ngạo và nguy hiểm, anh ấy đề cập đến những tin đồn xung quanh tài năng viết nhanh và đẹp của mình.

Chi tiết này cho thấy bạn là người quan tâm và chú ý đến tài năng và thẩm mỹ. Quản giáo không quan tâm đến hành động vượt ngục của trường trung học mà đánh giá nhân cách của tử tù qua tài năng và khí phách của anh ta.

Trong suy nghĩ của một quan chức, ông cho rằng những người coi trọng người tài không hẳn là người xấu. tầm nhìn về cuộc sống này thể hiện bản chất và tâm hồn trong sáng của người nghệ sĩ, say mê cái đẹp của chân, thiện, mỹ.

mong muốn của một quản giáo là “treo trong nhà riêng của mình một đôi câu thơ do chính tay chủ nhân viết”. đó là khát vọng cao cả và thiêng liêng, thể hiện niềm đam mê tài năng và sắc đẹp.

Khi mới vào tù, anh ta đã nhìn họ với “đôi mắt tử tế” và thái độ khinh bỉ thể hiện rõ mặc dù anh ta cố gắng giữ bí mật. những ngày tháng anh bị biệt giam, do cảm mến anh nên cán bộ quản giáo đặc biệt đối xử tử tế với anh và 5 tử tù còn lại.

viên cai ngục đã sai một nhà thơ mang rượu và thịt đến pháp trường, bất chấp sự khinh bỉ mà anh ta thể hiện. Do rất coi trọng việc huấn luyện, nên các cai ngục luôn nói với giọng trầm và khiêm tốn, thể hiện sự tôn trọng đối với người tài.

Xem thêm: Trần Văn Cẩn: Một Trong Những Danh Họa Hàng đầu Việt Nam

“sau đó, nếu bạn cần bất cứ điều gì khác, hãy cho tôi biết. Tôi sẽ cố gắng hết sức. ”

“vui lòng chấp nhận.”

Hiệu trưởng không cần phải cúi đầu trước trường trung học vì ông ấy là người phụ trách. tuy nhiên, viên cai ngục nghiêm túc nghe lệnh thượng cấp và không dám trái lời ông ta.

Mọi suy nghĩ và việc làm của người cán bộ cải huấn đều cho thấy anh ta biết quý trọng cái đẹp, ngưỡng mộ tài năng và coi trọng đạo đức cao đẹp. Như vậy, Nguyễn Tuân đã tạo ra nhân vật viên quản ngục không phải để đối đầu với tử tù mà để tôn vinh vẻ đẹp hào hoa, bất khuất của người xưa.

một người dũng cảm sẵn sàng làm điều tốt

Sống trong tù đã lâu nhưng trái tim viên quản ngục ấy vẫn tồn tại sự trong sáng, lương thiện. khi màn đêm buông xuống, chỉ có anh bên ngọn nến mờ ảo, mới bộc lộ bản chất thật của mình.

“Khuôn mặt trầm tư” hoàn toàn biến mất, nguyễn tuấn đã dùng hình ảnh “nước ao suối, êm đềm, kín đáo và dịu dàng” để miêu tả. trút bỏ được trách nhiệm trên vai và những thứ bẩn thỉu của nhà tù, vị quan trở lại là chính mình, một người tử tế và điềm đạm.

Tận sâu trong tâm hồn, anh luôn đau đáu về việc chọn sai nghề. Những suy nghĩ của Thượng Quan về bát tự cho thấy anh không hài lòng lắm với công việc hiện tại mà cho rằng mình đã “lầm đường lạc lối”.

“Có lẽ ông già này cũng là một người tốt. có lẽ anh ấy cũng như tôi, đã chọn sai nghề. ”

nguyenobey hình dung quản giáo như một “thứ thuần khiết” bị đày ải “giữa một đống cặn bã.” quyền lực như vậy, hắn vẫn không lợi dụng chức vụ để tra tấn ai, mà chỉ làm tròn bổn phận mà triều đình giao cho.

khi gặp thượng tế, ông ta muốn đối xử đặc biệt với ông ta, nhưng quan lại sợ cấp dưới quy phục ông ta. và “ngồi bối rối day day huyệt thái dương”, bạn nên suy nghĩ một lúc rồi mới dám đưa ra quyết định.

“Hãy kiểm tra lại tâm trí của bạn vào ngày mai và xem điều gì sẽ xảy ra.”

Bất chấp mâu thuẫn giữa nghĩa vụ và mong muốn cá nhân, người cai ngục đã chọn làm theo trái tim mình. Đặc trị không phải là một công việc dễ dàng, người sĩ quan đó vô cùng dũng cảm khi không màng đến sự an toàn mà đối xử tử tế với người anh hùng.

Trong suốt thời gian học cấp 3, quản ngục không hề tỏ ra trịch thượng. Tính cách dịu dàng và vị tha của cô được bộc lộ rõ ​​ràng qua những giây phút trò chuyện và tiếp xúc với anh.

Lúc dạy học, vị quan khiêm nhường nhìn người mình ngưỡng mộ. kẻ bị kết án tử hình khuyên anh nên hướng thiện để làm lại cuộc đời, vì ở nơi này “trời khó đất lành”.

Người quản giáo không những không tức giận hay trả đũa mà còn cảm động và nghẹn ngào. anh ấy hét lên khi cúi đầu thật cao, đan hai tay vào nhau và nói “tên ngốc này, xin hãy cúi đầu xuống”.

Bản thân vị quan này cũng thừa nhận mình “dại dột”, nên khi đứng trước người nghệ sĩ tài hoa và dũng cảm này, ông đã hiểu rõ con đường phía trước. câu nói đó cho thấy anh ấy đang có tinh thần tốt, sẵn sàng từ bỏ chức tước, tiền bạc để tìm đến chốn bình yên.

quản giáo vừa là người trông coi quản ngục, vừa là “quản ngục” trong chính tâm tư của mình. cuộc chiến đó cuối cùng đã biến mất sau khi anh ấy gặp huấn luyện viên cuộc sống quý giá của mình cao cao.

giá trị nghệ thuật trong sáng tác Chữ người tử tù

Chữ người tử tù không chỉ chứa đựng nội dung độc đáo mà còn sở hữu giá trị nghệ thuật đặc sắc. Nhà văn Nguyễn Tuân đã khéo léo vận dụng nhiều thủ pháp để thổi hồn tác phẩm vào lòng người đọc.

Giá trị nghệ thuật trong Chữ người tử tù là nhân tố quan trọng làm nên sự thành công của tác phẩm

Giá trị nghệ thuật trong Chữ người tử tù là nhân tố quan trọng làm nên sự thành công của tác phẩm

Khắc hoạ chân dung Huấn Cao và viên quan coi ngục, nhà văn sử dụng bút pháp lãng mạn. Ông miêu tả tử tù với nét đẹp toàn thiện, toàn mỹ, Huấn Cao vừa có tài viết chữ, vừa thạo võ và rất hiên ngang.

Trong khi đó, quản giáo là một “nốt nhạc” thuần túy nơi nhà tù đầy cạm bẫy và thủ đoạn. nhan sắc không trọn vẹn nhưng vẫn tỏa sáng với bản chất lương thiện, hiền lành của mình.

Hơn nữa, điều ngược lại cũng áp dụng cho việc xây dựng nhân vật và mô tả cảnh, đặc biệt là trong những cảnh cho lời nói. nhà văn mô tả trường trung học như một tài năng và quản ngục là một người ngưỡng mộ.

Vai trò của hai người hoàn toàn trái ngược nhau khi quản giáo là quản giáo, người sắp bị hành quyết. hơn nữa, điều ngược lại còn thể hiện ở chính tâm lý của viên quản ngục khi muốn làm tròn trách nhiệm và bảo toàn lương của trời cho.

Trong phân đoạn văn bản, nguyễn tuấn đã nhấn mạnh sự đối lập giữa bóng tối của màn đêm và ánh sáng đỏ của ngọn đuốc. không gian bẩn thỉu tượng trưng cho cái ác và hình ảnh tấm lụa bạc tượng trưng cho cái thiện và cái đẹp.

người anh hùng tài hoa và viên quản ngục và nhà thơ cũng đối lập nhau, một số thì thanh thản, một số khác thì linh tính. những chi tiết này được nguyễn tuân khéo léo sắp xếp để mang đến tác phẩm ấn tượng cho người đọc.

tái hiện vẻ đẹp cổ kính, những câu nói của Chữ người tử tù cổ kính nhưng giàu hình thức. Những từ Hán Việt như “thập toàn”, “tam di”, “sầu” và vô số từ khác đã mang đến cho chúng ta một không khí cổ kính và gần gũi.

Đọc vở kịch, độc giả có thể dễ dàng hình dung ra các nhân vật và tình huống trong truyện, nhờ khả năng nghe lời đặc biệt của Nguyên “Phù thủy”. hơn nữa, tình yêu dành cho những người tài giỏi và bất đắc dĩ đã thôi thúc nhà văn sáng tác nên câu chuyện tuyệt vời này.

văn học gây tiếng vang trong nghìn năm tiếp theo

Chữ người tử tù là một viên ngọc hoàn mỹ, có sức ảnh hưởng sâu rộng trong nền văn học Việt Nam. Tác phẩm chạm đến trái tim người đọc, thể hiện tài năng của ngòi bút Nguyễn Tuân.

Dù đã nhiều thập kỷ trôi qua, vẻ đẹp của người anh hùng được đào tạo bài bản và viên quản ngục vẫn còn mãi. trong xã hội hiện đại, độc giả vẫn tôn vinh những nét đẹp cổ kính và coi Chữ người tử tù như một cánh cửa mở ra chân trời của những nhà Nho học muộn.

cũng như các tác phẩm khác trong vang bóng một thời , truyện ngắn Chữ người tử tù sẽ còn mãi trong lòng người yêu Việt Nam. văn chương. câu chuyện cổ tích chứa đựng giá trị của một thời vàng son, đồng thời truyền giá trị cho thế hệ mai sau.

binh thuy

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Văn Học

Related Articles

Back to top button