Hình ảnh người phụ nữ Việt Nam trong văn học trung đại hay nhất – Văn 9

Hình tượng người phụ nữ việt nam qua các tác phẩm văn

Bài văn mẫu lớp 9: Phân tích hình tượng người phụ nữ Việt Nam trong văn học trung đại gồm dàn ý chi tiết gồm 2 bài văn mẫu giúp các em học sinh lớp 9 tham khảo để hoàn thiện bài văn của mình. vậy hãy theo dõi nội dung chi tiết trong bài viết sau đây của download.vn:

đề: phân tích truyện Cô gái thấu xương, dã sử ở nước ngoài và một số bài thơ xuân hồ để làm nổi bật hình tượng người phụ nữ Việt Nam trong văn học trung đại.

nêu hình tượng người phụ nữ trong văn học trung đại

1. mở đầu

để giới thiệu hình tượng người phụ nữ nói chung và người phụ nữ trong văn học trung đại nói riêng.

2. nội dung bài đăng

a. hình ảnh người phụ nữ trong văn học trung đại

Phụ nữ trong xã hội thời trung cổ tuy có nhiều thay đổi nhưng vẫn chịu ảnh hưởng của phụ nữ thời phong kiến.

Họ vẫn là những con người có đủ cả công – dung – ngôn – hạnh, họ vẫn phụ thuộc vào số phận và chịu nhiều bất hạnh, tổn thương.

Họ không chỉ là những người có ngoại hình xinh đẹp mà còn là những người có nhiều tài lẻ không thua kém ai.

những người phụ nữ trong xã hội trung đại luôn nhận được sự yêu thương, đồng cảm và thậm chí là thương hại của nhiều thế hệ độc giả và tác giả. chúng là nguồn cảm hứng vô tận cho những tác phẩm thơ mộng.

b. hình ảnh người phụ nữ thời trung đại qua một số tác phẩm văn học trung đại

– vu nương: nàng là một người vợ, người mẹ xinh đẹp, dũng cảm, hết lòng yêu chồng, thương con, chăm lo cho gia đình chồng nhưng lại bị chồng hiểu lầm dẫn đến cái chết oan uổng.

– thùy kiều: nàng là một người con gái tài sắc vẹn toàn, cuộc đời trắc trở, trải qua nhiều biến cố, thương tích, nhiều lần bị bán vào lầu xanh, … khiến người đọc không khỏi xót xa. buồn.

– Nhà thơ hò reo: đó là tiếng nói mạnh mẽ của người phụ nữ lúc bấy giờ, khi đau đớn đã dám đứng lên nói lên những tâm tư của mình, với hình ảnh và ước mơ của một người phụ nữ. rất nhiều giá trị cả về nghệ thuật và nội dung.

3. kết thúc

khái quát hình ảnh người phụ nữ trong xã hội phong kiến, đồng thời rút ra bài học kinh nghiệm và liên hệ với thời nay.

phân tích hình tượng người phụ nữ Việt Nam trong văn học trung đại

Trong vô số nạn nhân của xã hội phong kiến, có một tầng lớp mà các nhà văn nhân đạo đều thương tiếc, kính trọng và tập trung viết về: phụ nữ. họ là biểu tượng tiêu biểu cho những mảnh đời bi đát, của những con người trong cuộc sống tù túng. họ là những người khá tài giỏi, có phẩm hạnh cao quý nhưng bị cuộc đời xô đẩy. Trong số các tác phẩm viết về đề tài này, nổi bật nhất là những tác phẩm của trào lưu nhân đạo thế kỷ 17 – 18, tác phẩm của các tác giả nổi tiếng như Nguyễn Án với Truyện nam nhi, Nguyễn Du với Truyện Kiều, Xuân hương hồ luật, bánh trôi nước, v.v … đó là những tác phẩm cho đến ngày nay vẫn còn vang vọng tiếng kêu đau đớn của những con người quằn quại trong đầm lầy của cộng đồng phường hội xưa.

“hồng nhan đa truân”: cụm từ này có lẽ là một lời bình luận rút ra từ thực tế cuộc sống của người xưa. có lẽ nhận xét đó cũng đúng một phần vì trong hầu hết các tác phẩm, những người phụ nữ bất hạnh thường là những người phụ nữ đẹp. đó là những con người mang vẻ đẹp mềm mại, dịu dàng của người phụ nữ thôn quê như cô vũ nữ trong truyện trai tráng, có “tâm địa ngoan hiền” hay vẻ đẹp khỏe khoắn tràn đầy sức sống của người con gái đương thời. người đẹp có làn da trắng và cơ thể khỏe mạnh.

cơ thể tôi trắng trẻo và tròn trịa

<3

Xem thêm: Top 10 Tác Phẩm Điêu Khắc Thời Kỳ Phục Hưng – Hy Lạp Cổ Đại Nổi Tiếng Nhất Trên Thế Giới

mùa hạ thủy, sắc xuân ghen tuông, liễu kém xanh non, nước nghiêng thành …

vẻ đẹp của nàng vượt trội hơn tất cả những gì được gọi là thanh cao và đẹp nhất trong thiên nhiên, đôi mắt sâu như làn nước mùa thu, lông mày thanh tú như núi xuân. và vẻ tươi tắn của những bông hoa, dáng vẻ uyển chuyển, mềm mại của hàng liễu cũng phải “ghen tị” với cô gái tuyệt vời ấy.

Không chỉ đẹp về ngoại hình, họ còn có đủ tài đức vẹn toàn. đó là người phụ nữ nhu mì, thùy mị và nề nếp. chồng là bộ đội ở xã, chị ở nhà nuôi con, chăm sóc mẹ già, một lòng một dạ chờ chồng. bà là người ngoại quốc có lòng hiếu thảo. cô sẵn sàng hy sinh thân mình để cứu gia đình khỏi nguy hiểm, chấp nhận mọi giông tố cuộc đời.

Với vẻ đẹp và tính cách cao quý như vậy, lẽ ra họ phải được sống một cuộc sống bình yên và hạnh phúc. nhưng, trớ trêu thay, bất hạnh lại ập đến với họ. Điều đau đớn nhất của người phụ nữ là gia đình tan vỡ và họ phải chịu tổn thương cả về thể xác lẫn tinh thần. bất hạnh đổ lên đầu nữ hoàng. Khi chồng trở về, chỉ vì ghen tuông mù quáng, nghi ngờ vợ con ngoại tình, anh ta đã đuổi cô đi, để lại nỗi nhục nhã khiến cô phải tìm đến cái chết. đến khi chồng cô hiểu ra thì đã quá muộn. ước mơ lớn nhất của cô ấy là sống một cuộc sống giản dị nhưng hạnh phúc mãi mãi không bao giờ thành hiện thực với cô ấy.

với kiều nữ, “gái đẹp phải đặt một, tài phải vẽ hai”, cuộc đời càng trắc trở. tình yêu đẹp đẽ giữa cô và kim trong, một nhà văn hào hoa và phong độ vừa chớm nở, cũng là lúc cô đau đớn từ bỏ tiếng gọi đau lòng:

ôi kim lang! oh kim lang dừng lại, tôi đã giúp bạn từ đây

chỉ sau một hồi biến hóa, do lời vu khống trắng trợn của người lái buôn tơ lụa, vì “ba trăm lạng bạc mới xong việc này”, nó đã trở thành món hàng để bọn bán thịt, buôn người hạ giá:

cò đất trong hai giờ nữa để hạ giá vàng xuống còn bốn trăm

Xem Thêm : Nhà văn Nguyễn Tuân là ai? Chi tiết tiểu sử, sự nghiệp | 35Express

Người đọc không khỏi xúc động trước nỗi đau xé lòng của cô gái liễu yếu đào tơ “một bước trong thảm hoa, mấy hàng lệ rơi”. nhưng đó mới chỉ là khởi đầu cho những ngày đau khổ nhất trong cuộc đời anh. Trong những ngày đó, anh đã khóc không biết bao nhiêu lần. tay trong tay với nam sinh, kiều rơi vào tay tu ba, người nổi tiếng sở hữu làng thanh lau. nàng là con gái của vương gia, “gia cảnh thường thường bậc trung”, nàng xuất thân danh giá, nàng là con gái của một gia đình giàu có. thuy kiều không thể chấp nhận trở thành con gái. Cô phải chịu nhiều trận đòn dã man của người cô, cuối cùng, bà ta lên kế hoạch thuê Khoa lừa để ép cô trở thành gái lầu xanh thực sự. Những ngày đen tối nhất trong cuộc đời của người con xa xứ bắt đầu. Từ một cô gái trinh tiết, đức hạnh, cô trở thành đối tượng cho khách làng chơi. anh ấy cảm thấy tiếc cho số phận của mình.

mặt sao gió dày, thân sao bướm chán ong

Không phải là không có lúc may mắn đến với bạn. nhưng đó là một tia sáng nhỏ chợt lóe lên rồi đột ngột biến mất, khiến cuộc đời tăm tối của anh ta tưởng như sáng sủa hơn nhưng rồi càng ngày càng đen tối. Đó là việc cô được một vị khách hào phóng nhận vào, người ngưỡng mộ tài năng của cô, đã chuộc cô ra khỏi dinh thự và cưới cô. nhưng lại rơi vào tay người vợ cả của người chú là thái giám, một tiểu thư con nhà quan, nhiều mưu mô xảo quyệt. bị tra tấn dã man:

làm cho bạn mệt mỏi, hãy làm cho nó đau đớn

đã từ bi sắp xếp. “chỉ trong đêm vợ chồng chuyện trò, cô ấy đã đánh đàn, rót rượu mua vui cho cả hai vợ chồng, làm khổ họ”, “ngoại cười” nhưng “nội khóc thầm”.

đau khổ đến tận cùng, nàng định nương nhờ cửa phật, nhưng duyên nợ trần gian vẫn còn ở với nàng. nàng rơi xuống lầu xanh lần thứ hai và lại được cứu từ lầu xanh – nữ anh hùng của cuộc khởi nghĩa chống lại triều đình. Cuộc hôn nhân của hai “trai tài gái sắc” tưởng chừng sẽ bền chặt. đến khi thành công “riêng một góc trời” báo thù trả thù thì lại rơi vào cạm bẫy hiểm độc của hồ ly tinh, khiến nàng vô tình tiếp tay cho kẻ sát hại chồng. thời khắc ấy, kể từ khi chị Hai chết, cũng là lúc chị Kiều dập tắt mọi hy vọng. “Để sống dư thừa, tôi nên mạo hiểm.” ngay sau cái chết của chồng, cô đã bị buộc phải chơi đàn luýt để mua vui với chiến thắng của mình. thống đốc khét tiếng của hồ đã làm bẽ mặt cô, và khi cô tỉnh dậy, cô sẽ không ngần ngại gả cô cho một quan chức của vùng đất. lần này anh ta tự sát và được cứu một lần nữa. May mắn thay, cô gặp lại gia đình, đoàn tụ với người tình cũ, nhưng với cô cuộc sống lứa đôi không còn ý nghĩa. đó là niềm an ủi cuối cùng của kiều nữ như một nhà phê bình văn học đã chỉ ra. đối với những người phụ nữ bình thường, địa vị của họ cũng không hạnh phúc. trên đời có bao nhiêu cô gái chịu kiếp nhưng đã chết. còn trẻ, đã có gia đình nhưng sống như góa phụ, họ thực sự chẳng hơn gì những người hầu không công, không hơn không kém. hồ xuân hương từng chua xót thốt lên:

kẻ trùm chăn, kẻ lạnh lùng cắt đứt mạng sống của người cha với nhau

các cô gái trong xã hội phong kiến ​​không được quyền quyết định bất kỳ vấn đề gì. qua hình ảnh chiếc bánh trôi tàu. hồ xuân hương nói về cuộc đời và phẩm hạnh của người phụ nữ:

<3

Giống như một chiếc bánh trôi trên mặt nước, thân phận của người phụ nữ phụ thuộc vào tay người khác, họ phải phục tùng số mệnh đã định sẵn và cố gắng giữ cho mình một phẩm chất tốt đẹp là một tấm lòng trong sáng.

phản ánh những bi kịch của người phụ nữ, các nhà văn nhân đạo không giấu được nỗi xót xa, đau xót. đôi khi tác giả đóng vai một người xa lạ, nhưng không thể không bộc lộ cảm xúc:

Thật đau đớn cho phụ nữ khi nói rằng xui xẻo cũng là một từ chung

Xem thêm: Các tác phẩm văn học cấp 3 (bậc THPT)

đối với cô, một cô gái được coi là biểu tượng của sự đau khổ. nguyễn du cho tình yêu đặc biệt. anh cũng khóc như cô khi mối tình đầu tan vỡ, cũng đau đớn khi những trận đòn roi cứa vào da thịt, anh đã nhiều đêm cùng cô thức trắng: “đĩa dầu ăn cạn, nước mắt đầm đìa, năm canh” tình yêu của anh. vì mọi người đã làm cho nó vượt trội hơn chính nó. Sinh ra trong một gia đình quý tộc lớn ở một mức độ nào đó, bà cũng là đại diện cho từng tầng lớp quý tộc phong kiến, nhưng bà đã thẳng thừng lên án bọn quan lại đã làm cho cuộc sống của bà ở hải ngoại khốn khổ. đối với những kẻ bảo kê buôn thịt, bán người, ông chủ trương trừng trị thích đáng tội ác của chúng ở kiếp này, không phải đến kiếp sau.

ho xuan huong và một số nhà thơ khác cũng có thái độ tương tự. Chưa bao giờ cuộc sống gia đình và hạnh phúc riêng tư lại được nhắc đến nhiều như thời kỳ này. qua hình ảnh người phụ nữ chịu thương chịu khó, khát khao hạnh phúc. hồ xuân hương đã lên tiếng kêu gọi quyền được hưởng hạnh phúc, được sống trong mái ấm gia đình của phụ nữ. mặt khác, ông cũng vạch mặt những kẻ sĩ, tài tử trong xã hội phong kiến, họ có bộ mặt đạo đức giả, luôn tỏ ra thanh cao nhưng thực tế lại là những kẻ đa dâm nhất. lên tiếng bênh vực quyền sống, quyền hạnh phúc của phụ nữ và các nhà văn, nhà thơ cũng đã lên tiếng phản đối chế độ đa thê đã vùi dập cuộc đời của nhiều thiếu nữ. đó là dấu hiệu của sự rạn nứt tư tưởng nghiêm trọng của chế độ phong kiến ​​đã tồn tại qua nhiều thế hệ.

viết về phụ nữ là một tiến bộ vượt bậc của các tác giả văn học cổ Việt Nam. Suy ngẫm về số phận của những người phụ nữ bất hạnh, nhà văn không khỏi băn khoăn, trăn trở và tìm cách lý giải cho những nỗi khổ của người phụ nữ, điều này tất yếu dẫn đến sự chuyển hướng. Nguyễn du giải thích rằng nỗi khổ của phụ nữ ở nước ngoài là do “cùng chung số phận”, vì “trời xanh, thói trăng hoa đánh ghen” “ông trời là một thế lực tối cao vô hình ghét phụ nữ. Nhưng với thực tế của tác phẩm, nguyễn du giải thích, những kẻ đê hèn, đê hèn đã làm hại đời sống của kiều bào dường như rất chân thực và sống động bằng cách bán người hay tên quan tòa kiện hoàng gia hối lộ “với ba trăm lượng tác phẩm này”. , đến vị thống đốc kính trọng thần sắc dục vọng … cả xã hội hỗn loạn đều bị ngược đãi. Cuộc sống của một người nước ngoài chứ không phải cuộc sống của ai khác, một thế lực tuy vô hình nhưng lại vô cùng tàn bạo. nguyên nhân của sự đau khổ của phụ nữ. đó là sức mạnh của đồng tiền. đồng tiền làm đảo lộn mọi phụ nữ, đó là sức mạnh của đồng tiền. đau đớn thốt lên:

– làm sai chỉ vì tiền – tiền không liên quan gì

Các tập tục phong kiến ​​như nam quyền, đa thê cũng tạo ra đau khổ cho phụ nữ. Đứng trước nỗi đau này, nhiều nhà văn không tránh khỏi trách nhiệm và nghĩa vụ của mình. văn học thời kì này đã mang lại cho văn học Việt Nam một trào lưu văn học nhân đạo lớn với nhiều tác phẩm có giá trị. nó cũng là sự khởi đầu của tất cả các phong trào nhân đạo trong tương lai.

nhưng tác phẩm văn học ấy đã cho ta thấy cả một cuộc đời đau thương, tủi nhục của cả một lớp người xưa nay trong xã hội và sự cảm thông sâu sắc đối với họ, của những nhà văn nhân đạo. chúng là những tác phẩm nghệ thuật đích thực cần được lưu giữ và truyền tải.

hình ảnh người phụ nữ trong văn học trung đại

Hình tượng người phụ nữ trong văn học trung đại đẹp cả về ngoại hình, tài năng và nhân cách. trong vở Nguyễn Du, nhân vật vu nữ được tác giả đánh giá cao khi giới thiệu đầy thiện cảm: “vu thị, một cô gái quê ở miền nam quê mùa, tính tình tốt bụng, dễ mến, nhiều suy nghĩ tốt”.

chính vì vẻ đẹp của vũ nữ mà trạc sinh đã đem lòng yêu nàng và “xin đem một trăm lượng vàng làm lễ cưới với mẹ”. Qua lời giới thiệu của tác giả có thể cảm nhận được vẻ đẹp của cô vũ nữ rất trong sáng, thuần khiết, cô hiện lên như một hình mẫu, biểu ngữ cho vẻ đẹp của người con gái truyền thống trong quan niệm của dân tộc. ta.

Đến với trang thơ xuân hương, hình tượng người phụ nữ trong văn học trung đại được đặc tả bằng những nét vẽ hoàn mỹ, đầy sức sống: “thân em vừa trắng vừa tròn”. Chỉ với hai từ yêu thương “trong trắng”, “tròn trịa”, nữ họa sĩ Xuân Hương cũng đã vẽ nên một bức chân dung người phụ nữ với vẻ đẹp đầy đặn, trọn vẹn. trong một tác phẩm khác, anh cũng một lần nữa tái hiện vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết của một cô gái chưa biết tuổi còn xuân xanh:

“cô bao nhiêu tuổi rồi cô ơi? cô đẹp mà cô cũng đẹp. Đôi lứa như in giấy trắng ngàn năm còn xuân xanh.”

(“đệ nhị mỹ nhân” – xuân hoa hồ điệp)

khi nói đến tài nghệ tả vẻ đẹp của chân dung thì thật thiếu sót nếu không nhắc đến nguyễn du vì qua mấy dòng đầu tiên ông viết về hai nhân vật thủy văn, thủy chung, quả thật đại thi hào đã để lại quà tặng. con mắt của người đọc tuyệt tác của cái đẹp. van đã sáng:

<3

kieu còn sáng hơn:

“Kiều sắc hơn, mặn mà hơn, so với bề ngoài thì tài hoa hơn: vẻ đẹp của mùa thu, của núi xuân, hoa ghen, liễu kém xanh.”

Không chỉ đẹp về ngoại hình, các nhân vật nữ trong văn học trung đại còn đẹp về nhân cách và tài năng, đây chính là những điều tạo nên bức chân dung hoàn mỹ về người phụ nữ. chẳng hạn, trong phần giới thiệu về nữ diễn viên ba lê, tác giả cũng đã giới thiệu tính cách của nữ diễn viên ba lê trước khi đề cập đến “tâm tốt” của cô ấy.

trong “truyện bi ai”, hình ảnh người phụ nữ xuất hiện trong văn học trung đại với tính cách đảm đang, chung thủy, luôn luôn như câu ca dao đã thể hiện: “song thân vẫn giữ hình ảnh tấm lòng son sắt”. . và vẻ đẹp của những người phụ nữ này thường gắn liền với tài sắc vẹn toàn, mà thùy kiều là một trong những gương mặt đại diện cho muôn sắc, muôn vẻ, bao gồm cả lễ nghĩa, khoa thi, kỳ thi, hội họa:

Xem Thêm : Top 3 mẫu nghị luận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ hay nhất – HoaTieu.vn

“bản tính thông minh vốn có, hòa thơ sơn cùng mùi hát xướng. Cung thương ở ngũ âm, nghề riêng ăn nên làm ra.”

Hình tượng người phụ nữ trong văn học trung đại còn hiện lên qua bi kịch “hồng nhan bạc mệnh”. Dù xinh đẹp, tài năng và có những phẩm chất đáng quý nhưng họ cũng là nạn nhân của nhiều bi kịch cuộc đời và phải ngậm đắng nuốt cay. đó là bi kịch của chế độ nam quyền và tầng lớp nữ trung học. vì vậy, trong hôn nhân, họ phải sống một cuộc sống công bằng và hạnh phúc trọn vẹn, điều mà đối với họ dường như chỉ là một định nghĩa rất mong manh.

Họ cũng hiểu rằng, số phận không chỉ của riêng ai mà là số phận chung của tất cả phụ nữ khi sống trong một xã hội trọng nam khinh nữ. Họ không trách phụ nữ đã chia sẻ hạnh phúc của họ, họ đổ lỗi cho quan niệm tôn giáo khắc nghiệt:

cha hy sinh cả đời lấy người đắp chăn, kẻ lạnh lùng khoảng mười mấy năm trời dù không cố ăn xôi, cơm nếp một hai lần trong tháng, ông. không chấp nhận một công việc không có lương ”

Xem thêm: Truyện Cổ Tích Việt Nam Hay Nhất | Sự Tích, Truyền Thuyết Việt Nam

(“lấy nhau” – hồ xuân hương)

Nếu họ được chồng yêu thương, thì họ phải chịu cảnh chia lìa, xa cách do hoàn cảnh chiến tranh. ngày chia tay đầy hoài niệm:

“Mọi người lên ngựa, những con ngựa chia cắt rừng phong mùa thu nhuộm màu quýt.”

<3

Đối với phụ nữ, khi họ sống trong sự xa hoa, nhưng hạnh phúc chỉ là bức tranh khảm, tạm bợ, họ không phải lo lắng. Hình tượng người phụ nữ trong văn học trung đại cũng xuất hiện với những cung nữ trong tác phẩm của Nguyễn Gia Thiều. tuy được sống trong nhung lụa, nhưng đối với họ, đó là những tháng ngày vô cùng buồn bã, cô đơn vì sự lạnh lùng, bỏ rơi của nhà vua. tuổi trẻ của anh ngày này qua ngày khác bị chôn vùi trong cung cấm với bao tiếc nuối và xót xa:

“đứng một mình trong nỗi buồn, than khóc với trăng và than khóc với hoa.”

“Loài hoa này hờ hững, mỏng manh, nhị hoa chuyển sang màu vàng.”

(“cung oán ngâm khúc” – nguyễn gia thiếu)

và sau khi tiễn đưa người chinh phụ với niềm lưu luyến, người chinh phụ xuất hiện trong tâm trạng cô đơn lẻ bóng. không ai có thể chia sẻ nỗi lòng của mình, trong căn phòng đầy thổn thức, khao khát ấy chỉ có ngọn đèn leo lét để bầu bạn, nhưng anh ấy không thể kìm được niềm khao khát:

“ngọn đèn biết nhiều như không biết lòng mình chỉ buồn buồn thôi chứ nói gì đến hoa đèn ấy có bóng người khá thương.”

<3

người chinh phục đã ra đi, nhưng anh ta vẫn có thể hy vọng một ngày nào đó sẽ trở về với người vợ yêu dấu của mình trong cuộc đoàn viên. còn đối với nữ diễn viên múa ba lê trong câu chuyện “con gái mình hạc xương mai” chờ ngày nên duyên vợ chồng sau những ngày dài chồng lên đường nhập ngũ nơi phương xa, nhưng hạnh phúc chẳng tày gang khi. anh ta được sinh ra. lại là một người chồng đa năng vì sự trong trắng của mình. Bất chấp mọi lời minh oan của Vu Niên, Trương Sinh vẫn giữ vững lập trường của mình. do đó, vợ anh ta phải tìm đến cái chết như một minh chứng cho phẩm giá trong sáng của mình.

hình ảnh người phụ nữ trong văn học trung đại còn được tái hiện qua những câu chuyện về cuộc đời xa xứ qua những trang văn của Nguyễn Du, càng đau xót hơn khi phải sống lưu đày đến mười lăm năm, bất hạnh hơn là của anh. mộng duyên với kim trong bị gương vỡ lại lành. Bi kịch của Kiều là bi kịch được tạo nên bởi sự khủng bố của những thế lực tàn ác, nhẫn tâm của xã hội mà chàng đang sống. xã hội áp bức và bất công đó đã khiến cô, một cô gái tài sắc vẹn toàn, đánh mất đi hạnh phúc đáng có.

Vì vậy, sau bao nhiêu năm hi sinh cho gia đình, bao nhiêu năm tủi nhục, ngày cô trở về vẫn luôn day dứt, đau đớn khi nhận hết lỗi lầm khi phản bội lại người mình yêu. . một cô người yêu xinh đẹp thời còn trẻ, giờ cô cầu xin anh coi đó là bùa hộ mệnh “đứng cờ”. lời kể của anh Kiều về mối lương duyên của đời mình với kim trong thật nghẹn ngào, chua xót:

“thiếp từ ngộ đến nay, ong đi qua, bướm về, ngậm ngùi. Rồi mưa gió, trăng cũng tàn, hoa cũng tàn. Còn gì nữa, mặt đỏ tía tai?”. ?, vấn đề là gì? “

một người phụ nữ ý thức được phẩm giá của mình và có khát vọng vươn lên

Dù bị bủa vây bởi bi kịch cuộc đời, có những lúc tưởng chừng không còn lối thoát, nhưng trong văn học trung đại, người phụ nữ luôn thể hiện trong mình một ý thức sâu sắc về nhân phẩm cũng như khát vọng vươn lên để có một cuộc sống tươi sáng hơn. Hình ảnh người phụ nữ trong văn học trung đại với vẻ đẹp ấy vẫn tỏa sáng qua người đàn bà siêu phàm khi bị đưa vào nhà chứa của bà chủ, một hoàn cảnh trớ trêu buộc nàng phải sống và chứng kiến ​​cảnh “chim bay bướm lượn”. kieu khóc cho mình:

“Khi thức dậy sau rượu, vào cuối ngày, tôi giật mình và cảm thấy có lỗi với bản thân.”

và dù có bùn lầy bốc hơi, kiều vẫn giữ được tấm lòng trong sạch và tâm hồn trong sáng:

<3

và cung nữ trong cung cấm, ý thức về thân phận và phẩm giá đôi khi dường như biến thành hành động muốn cởi chuồng để giải thoát cho chính mình:

“Tôi đang cố thoát khỏi tấm lụa đỏ, tôi tức điên lên và muốn tống cổ ra khỏi phòng!”

đó là niềm khao khát, khát khao chính đáng và qua hành động đó, người phụ nữ ấy dường như đã cất lên tiếng nói phản kháng lại những thế lực tàn ác đã vùi dập hoa, chặt liễu, khiến họ phải sống những tháng ngày đau đớn, tủi hổ triền miên.

Với những sáng tác của mình bằng cả chữ Hán và chữ Nôm, ở nhiều thể loại (truyện, thơ, ca …), nghệ thuật thể hiện tâm lý nhân vật, các tác giả đã gắn bó với nhân vật của mình. Tôi thông cảm, tôi chia sẻ với nỗi đau và sự tủi nhục mà họ phải chịu đựng.

Không chỉ vậy, các nhà văn, nhà thơ còn bày tỏ sự trân trọng vẻ đẹp quý giá của nó. đó là vẻ đẹp về ngoại hình, về tài năng, về nhân cách và hơn hết là dù sống trong hoàn cảnh nào, họ vẫn thể hiện trong mình ý thức sâu sắc về thân phận và khát vọng vươn tới tự do, hạnh phúc.

Tóm lại, thông qua các nhân vật nữ, các tác giả văn học trung đại đã thể hiện tinh thần nhân đạo sâu sắc, đặc biệt là sự quan tâm đến số phận của những con người trong hoàn cảnh trớ trêu, khắc nghiệt. thông qua hình ảnh người phụ nữ, họ còn cất lên tiếng nói tố cáo những thế lực tàn bạo chà đạp lên hạnh phúc con người và moi những nét đẹp đạo đức quý báu sẽ được gìn giữ muôn đời.

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Văn Học

Related Articles

Back to top button