Truyện ngắn: Vợ nhặt (Kim Lân) – SGK Ngữ văn 12, tập 2 – Theki.vn

Tác phẩm vợ nhặt lớp 12

Video Tác phẩm vợ nhặt lớp 12
truyen-ngan-vo-nhat-sgk-ngu-van-12-tap-2

Vợ nhặt (trích) (Kim Lân)

văn bản.

(phần đầu: trước đây, mỗi buổi chiều đi làm về, anh ấy đều đi một mình, anh ấy chơi với lũ trẻ hàng xóm, nhưng đến thời điểm này, trên đường về nhà, mọi người thấy anh ấy mệt mỏi, anh ấy vẻ mặt u sầu, lo lắng và lũ trẻ cũng tủi thân, không thèm gặp anh nữa).

nạn đói đã đến với thị trấn này kể từ đó. các gia đình từ các vùng phía Nam Nam Định, Thái Bình, với những tấm chiếu, khiêng nhau vào những đám ma xanh xám và rải rác khắp các hàng quán trong chợ. người chết như xác lá. không phải sáng nào người dân thị trấn đi chợ, đi làm đồng không thấy ba bốn xác người nằm la liệt bên vệ đường. không khí tràn ngập mùi hôi thối của rác rưởi và mùi hôi thối của xác người.

Giữa cảnh đói khát đen tối ấy, một buổi chiều nọ, những người hàng xóm bỗng thấy một người đàn bà khác trở về. khuôn mặt anh ta có một vẻ tự mãn bất thường. Anh cười một mình và mắt anh lấp lánh. người phụ nữ đi theo anh ta khoảng ba hoặc bốn bước. Thị nhặt chiếc giỏ nhỏ hơi cúi đầu, chiếc nón rách nghiêng che khuất nửa khuôn mặt. cô ấy trông e thẹn và ngại ngùng. một số em thấy lạ đã nhanh chóng chạy ra xem. Sợ bọn họ đùa giỡn như trước, anh vội vàng nghiêm mặt, lắc đầu ra hiệu không đồng ý.

bọn trẻ dừng lại, nhìn vào đám đông, bỗng có người hét lên: – bạn ơi! Anh quay đầu lại. cô ấy ưỡn cổ lên và hét lên lần nữa – ông chồng buồn cười.

tiếng cười: – nhóc!

Người phụ nữ trông rất khó chịu. Thị cau mày, đưa tay lên vén vạt áo. ngã tư phố chợ về chiều càng bề bộn, hấp dẫn. từng cơn gió trên cánh đồng thổi qua rồi ngăn lại. hai bên đường bát canh lộn xộn, trong bóng tối, không nhà nào có ánh sáng, lửa cháy. Dưới những cây đa, những gốc gạo rậm rạp, những bóng người đói lả lướt lặng lẽ như những bóng ma. tiếng quạ kêu trên cây gạo ngoài chợ mỗi lúc một kêu.

Nhìn bóng đàn tràng và bóng người đàn bà đi lại bến tàu, bà con lối xóm lấy làm lạ. họ thậm chí còn đứng ở ngưỡng cửa theo dõi cuộc thảo luận. Họ có vẻ hiểu một chút. khuôn mặt hốc hác, tối tăm của họ đột nhiên sáng lên. một cái gì đó kỳ lạ và sảng khoái đã thổi vào cuộc sống tối tăm và đói khát của anh. một người thở dài. những người khác thì thào nói nhỏ: – ai vậy? Hay anh ấy là người mới từ sân?

– không phải vậy, từ khi có mộ ông cụ, ông không thấy họ đến thăm.

– cái quái gì vậy?

mmm một lúc, có người đột nhiên bắt đầu cười. – Hay là vợ anh? ừ thì tốt, vợ của bạn thật tuyệt, anh bạn, cô ấy trông nhút nhát hoặc tuyệt.

– trời ơi! mảnh đất này cũng mang lại món nợ của cuộc đời. Bạn có biết liệu chúng có thể cho nhau ăn và sống sót sau này không?

họ đã im lặng.

Người phụ nữ cũng biết những người xung quanh đang nhìn cô ấy, cô ấy càng xấu hổ hơn, cô ấy đặt một chân vào chân khác. anh ấy cũng biết điều đó, nhưng anh ấy thích nó đến nỗi khuôn mặt anh ấy đầy tự hào.

(tóm tắt ngắn gọn: trên đường về nhà, người phụ nữ ngượng ngùng, còn đôi vợ chồng hài lòng và tự hào. Đôi khi người ta nói ra những lời khó xử và vụng về).

thị lẳng lặng đi theo hắn vào nhà, ngôi nhà hoang đang đứng co ro trong vườn cây cỏ dại mọc um tùm. Cô đảo mắt nhìn xung quanh, khuôn ngực thon gọn ưỡn ra, cố nén một tiếng thở dài. Người thợ xăm vào nhà, vén tấm vải sơn rách sang một bên, lau xoong nồi rồi quăng quần áo xuống giường và sàn nhà. anh quay lại nhìn cô cười: – làm gì có đàn bà, nhà như vậy!

thị cười nhẹ. vỗ tay trên giường: – ngồi đây! … tự nhiên ngồi đây …

Người phụ nữ đi theo anh ta và ngồi xuống mép giường. cả hai bỗng thấy xấu hổ. đứng giữa nhà một lúc, anh chợt thấy sợ. chính anh cũng không hiểu sao lại sợ, anh lắp bắp đi vài bước về phía sân và hét lên: – sao hôm nay bà già về muộn thế!

Anh ta chạy ra tận đầu ngõ để đợi, rồi chạy ra ngoài sân nhìn vào trong nhà. Thị vẫn ngồi ở mép giường, hai tay cầm cái giỏ, vẻ mặt thất thần.

anh ấy nghĩ: “tại sao nó buồn quá? … ôi, tại sao nó buồn quá? …”. anh vô tình phun ra một vũng nước bọt, mỉm cười một mình. nhìn cô ngồi giữa nhà, đến bây giờ anh vẫn nghi ngờ không phải cô. Vậy là bạn đã có vợ rồi sao? con sông! thật sự đã xảy ra chuyện gì, tôi cũng không ngờ, chỉ là phù phiếm, chưa hai lần mà đã trở thành vợ chồng …

cách đây không lâu, hắn đã đem liên bang giao cho tỉnh. mỗi khi bước qua cửa nhà kho, tôi lại thấy các chị tôi ngồi đó. anh đoán họ ngồi đó nhặt hạt rơi, hoặc có việc cần gọi thì anh mới làm được. trong một lần kéo xe bò lên dốc tỉnh, anh đã hát một trò chơi cho đỡ đau. anh ta hét lên: Tôi muốn ăn những chiếc chân giò trắng này!

lại đây và đẩy xe bò cùng tôi, này!

lưu ý rằng anh ấy không cố ý nói đùa với cô ấy, nhưng các cô gái liên tục đẩy vai anh ấy về phía anh ấy, cười như điên: – anh ấy đã gọi! Nếu bạn muốn ăn cơm trắng trong vài giờ, hãy ra ngoài và đẩy xe với nó!

thị công con: – có nhiều cơm trắng! này gia đình tôi, bạn đang nói thật hay khoe khoang?

– gáy anh lau mồ hôi trên khuôn mặt tươi cười:

– thực sự, nếu bạn đang gặp khó khăn, hãy nhanh lên!

vùng đứng dậy, tấn chạy đẩy xe cho tràng. – Đó là sự thật, nhưng đừng sợ bất cứ điều gì, ở đó. – thị trợn mắt cười.

Trang thích nó rất nhiều. Từ bố mẹ đẻ đến giờ, chưa có cô gái nào nở nụ cười âu yếm với anh như vậy.

lần thứ hai, anh vừa thanh toán tiền hàng xong, đang ngồi uống rượu ngoài cổng chợ tỉnh thì thành sập xuống, anh chạy đi đâu đó. Thị đứng trước mặt anh một cách miễn cưỡng và nói: – diao! thật là một người!

Anh ấy nhìn lên, không hiểu. trên thực tế, anh ấy thậm chí còn không biết cô ấy là ai vào thời điểm đó. hôm nay nàng rách nát quá, quần áo tả tơi như tổ đỉa, gầy hẳn đi, trên khuôn mặt lưỡi cày xám xịt chỉ còn nhìn thấy hai con mắt. – hôm đó, anh ta treo miệng, nhưng thật mất mặt.

à, anh ấy nhớ ra rồi, mỉm cười. – không phải lúc đó, không phải hôm nay. Bây giờ chúng ta hãy ngồi xuống và có một bữa ăn ngon.

– ăn những gì bạn muốn, không ăn giàu.

thị vẫn đứng trước mặt anh. – đó là những gì bạn muốn ăn.

anh ấy vỗ vào túi của mình.

– phiền phức!

đôi mắt trũng sâu của hi ngay lập tức sáng lên và cô ấy nói: – ăn đi! vâng, bạn có thể ăn bất cứ thứ gì bạn muốn.

Xem thêm: Giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo trong tác phẩm văn học

vì vậy cô ấy ngồi xuống và ăn. anh ta thò đầu ra ăn đĩa bánh bốn món và không nói nên lời. ăn xong lấy đũa che miệng thở: – ha, ngon quá! thấy mình thiếu tiền nên bỏ bố.

cười: – Tôi không có vợ. Đây là một trò đùa, nhưng nếu bạn quay lại với tôi, hãy lên ô tô để lấy hàng và sau đó về nhà.

Tôi nghĩ đó là một trò đùa khi tôi nói điều đó, ai ngờ nó lại là sự thật. Lúc đầu, cậu bé cũng bối rối, nghĩ: không biết mình có cho ăn gạo này không nữa, thân mình còn đèo bòng nữa. rồi không biết nghĩ gì, anh tặc lưỡi: – tsk, quên mất!

Hôm đó, anh chở cô đi chợ tỉnh, bỏ tiền ra mua cho cô một cái giỏ nhỏ đựng mấy thứ lặt vặt rồi vào quán ăn một bữa no nê rồi lại đẩy xe bò về …

>

trang dừng đột ngột và lắng nghe. bên ngoài, cuối ngõ vang lên tiếng ho của người ta, một bà lão từ ngoài rừng trúc không bước vào. bà lão lẩm bẩm điều gì đó trong miệng khi bà bước đi. Khi nhìn thấy mẹ, anh ta hét lên như một đứa trẻ và gọi cả nhà: – Mẹ về rồi!

vội vã đến gặp anh ấy. – sao hôm nay em về muộn vậy? khiến tôi cảm thấy nóng.

Bà lão chớp mắt nhìn cánh đồng, chậm rãi hỏi: – chuyện gì vậy?

– sau đó bạn nên nhập.

Bà lão ngập ngừng theo con trai vào nhà. đến giữa sân, bà lão dừng lại, bà lão càng kinh ngạc. chết tiệt, tại sao lại có một người phụ nữ ở đó? người phụ nữ nào sẽ đứng ở đầu giường của con mình? tại sao lời chào với bạn? không phải con trai của duc. đó là ai? Bà cụ chớp mắt định nheo mắt lại vì đột nhiên bà cụ nhìn thấy mắt mình cũng nheo lại. Bà lão lại nhìn kỹ người phụ nữ, vẫn không nhận ra ai. Bà lão quay lại nhìn con trai với vẻ mặt khó hiểu.

mỉm cười: – sau đó bạn cần phải ngồi trên giường và mặc quần áo.

Bà già loạng choạng bước vào. Người phụ nữ tưởng mình già và điếc nên chào lại: – Anh về rồi!

ồ, thế này thế nào? bà già lo lắng ngồi dậy trên giường. nhớ đến người mẹ: – kìa, nhà tôi chào cô.

Xem Thêm : Top 8 bài phát biểu cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà – HoaTieu.vn

Thấy mẹ vẫn chưa hiểu, cô bé lại gần và nói tiếp: – Gia đình con lại vừa trở thành bạn của con! chúng ta muốn sống cùng nhau … đó chỉ là một con số …

Bà lão cúi đầu im lặng. bà già đã hiểu. tấm lòng của người mẹ tội nghiệp ấy cũng thấu hiểu biết bao điều, vừa ân hận vừa xót xa cho số phận của đứa con trai. ôi, người ta lấy chồng vì con cái được ăn cơm nhà, muốn có con và mở mang tầm mắt trong tương lai. và tôi… trong khóe mắt ngấn lệ của cô ấy, hai dòng nước mắt… Tôi biết liệu họ có thể nuôi nhau và sống sót qua cơn đói này không.

Bà lão khẽ thở dài nhìn nữ nhân. anh nhìn xuống, tay vuốt ve vạt áo sơ mi đã rách nát. bà lão nhìn con mà nghĩ: người ta phải trải qua chặng đường khó khăn này, đói khổ thì chỉ biết dắt con đi. nhưng con trai bà chỉ có thể có một vợ … thôi, bổn phận của bà là một người mẹ, bà đã không thể chăm sóc các con của mình … nếu vượt qua được đoạn này thì con trai bà cũng có vợ, bà bình yên rồi. Không may. nên anh ấy cũng phải chết, nhưng làm sao anh ấy có thể lo liệu được mọi thứ?

<3

đại tràng nhẹ nhõm, lồng ngực thông thoáng hơn. anh khẽ ho, sải bước dài về phía sân trong. bà lão vẫn chậm rãi nói tiếp: – Nhà tôi nghèo. Vợ chồng bạn sẽ bảo nhau làm ăn chứ? thì may ra ông trời cho khá nhiều… làm sao biết được, ai giàu cha ông khó ba đời? nếu có, con cái của bạn sẽ đến sau.

Bà lão nhìn ra bên ngoài. bóng tối bao trùm đôi mắt anh. phía xa, dòng sông trắng uốn khúc trên cánh đồng tối. mùi trầm hương cháy khét lẹt trong những ngôi nhà có người chết theo gió lùa vào. bà lão thở dài thườn thượt. bà lão nghĩ đến ông già, đến đứa con gái út của ông. bà lão nghĩ đến cuộc đời dài đằng đẵng và đau khổ của mình. lấy chồng thì cuộc sống của bạn có tốt hơn cuộc sống của bố mẹ trước đây không? … – ngồi đây. ngồi đây cho đỡ mỏi chân.

Bà lão nhìn người phụ nữ với vẻ thương hại. bây giờ nó là bạn gái và một đứa trẻ trong nhà. người phụ nữ khẽ nhúc nhích, vẫn đứng ở chỗ cũ. bà cụ hạ giọng thân mật: – dù làm mấy mâm cũng được, nhưng nhà tôi nghèo khó ai nhận vào lúc này. Tôi rất vui vì bạn đã rất hòa hợp với nhau. Tôi đói năm nay. Các bạn sắp kết hôn ngay bây giờ, tôi rất tiếc …

Bà cụ không còn nói được nữa, nước mắt cứ thế tuôn rơi.

(một đoạn văn ngắn: cảnh gia đình trước khi đi ngủ; vợ chồng ngượng ngùng không biết nói gì; một tiếng kêu yếu ớt vang lên từ ngôi nhà có người đang chết đói.)

Sáng hôm sau, mặt trời lên cao bằng cột điện và cánh đồng mọc lên. trong chiếc phao mềm mại như người vừa bước ra khỏi giấc mơ. việc anh ấy có vợ cho đến ngày nay vẫn khiến anh ấy kinh ngạc.

Cô ấy chắp tay sau lưng và bước ra sân. ánh nắng chói chang của một buổi sáng mùa hạ chiếu vào đôi mắt sắc lạnh của anh. anh chớp mắt vài lần và chợt nhận ra có điều gì đó xung quanh anh vừa thay đổi, vừa mới lạ. nhà và vườn hôm nay được quét dọn sạch sẽ. họ tiễn nhau ra ngoài hiên mấy bộ quần áo rách như tổ đỉa mà mười mấy năm vẫn nằm chật chội trong góc nhà. Vẫn còn hai cái thùng nước để cạn dưới gốc cây ổi đầy nước. đống mùn rơi vãi ngoài hành lang đã sạch bóng.

ngoài vườn, người mẹ đang chơi với những đám cỏ mọc um tùm. vợ quét vườn, chổi kêu loảng xoảng trên mặt đất. khung cảnh rất đơn giản và bình thường, nhưng đối với anh ấy nó rất cảm động. anh chợt thấy mình gắn bó với quê hương một cách lạ lùng. có một gia đình. ở đó anh ta sẽ có con với vợ mình. ngôi nhà như một nơi che mưa, che nắng. một nguồn vui, niềm xúc động chợt tràn ngập trong lòng. lúc này anh mới thấy anh là một con người, anh mới thấy mình phải có bổn phận lo cho vợ con sau này. anh xăm trổ chạy ra giữa hiên, anh cũng muốn làm gì đó để tham gia tu sửa nhà.

Bà lão chợt thấy con trai đã tỉnh, bà lão nhẹ nhàng nói với con dâu: – nó tỉnh rồi. Tôi không muộn để chuẩn bị bữa tối.

– vâng.

Người phụ nữ lặng lẽ vào bếp. cuộc diễu hành hôm nay rất khác, có thể thấy người phụ nữ đoan chính và dịu dàng không còn vẻ mặt tự mãn của mấy lần ngoại tỉnh nữa. Không biết có phải vì cô ấy là bạn gái mới làm kinh doanh không. người mẹ cũng cảm thấy nhẹ nhõm, tươi tắn khác hẳn mọi khi, khuôn mặt u ám sáng lên. bà già xăm trổ dọn dẹp và quét nhà. Dường như mọi người đều quan niệm rằng bằng cách sửa cửa trước của ngôi nhà để có vận may và trật tự, cuộc sống của họ có thể khác, và công việc kinh doanh sẽ tốt hơn.

Bữa đói trong ngày trông thật thảm hại. giữa mẹt rách rưới có mớ rau chuối rừng và đĩa cháo muối mà cả nhà ăn rất ngon miệng. bà lão vừa ăn vừa bàn chuyện làm ăn và tình hình gia đình với con dâu. bà già nói về chuyện vui, chuyện vui về sau: – dang. khi chúng ta có tiền, chúng ta có thể mua một vài con gà. Tôi nghĩ đầu bếp làm chuồng gà cũng tiện. Anh chàng này không nhìn lại quá nhiều, nhưng anh ta có một đàn gà cho bạn xem …

chỉ có. vâng rất ngoan chưa bao giờ hai mẹ con lại đầm ấm, hòa thuận trong ngôi nhà này. câu chuyện bữa ăn vui vẻ bỗng chốc dừng lại. nồi cháo lỏng lẻo, mỗi người được hai bát gạo đã cạn sạch.

Bà cụ bỏ lại bát đũa, vui vẻ nhìn hai đứa con: – Chúng tôi đang đợi các bạn. Tôi có một cái rất tốt.

Bà lão nhanh chóng chạy vào bếp lấy ra một chiếc nồi bốc khói nghi ngút. Bà lão để ấm trà cạnh bát cơm, vừa khuấy vừa cười mấp máy môi: – Chè đây. – bà lão bưng bát ra – chè khoáng đây, ngon.

Con dâu cầm lấy bát, nâng lên mắt tối sầm lại. bình tĩnh và trong miệng. cầm bát thứ hai mà mẹ anh đưa cho anh, người mẹ vẫn cười và nói: – cảm ơn anh. nó rất ngon, chỉ cần thử nó và bạn sẽ thấy. khu phố của chúng tôi thậm chí không có cám để ăn.

Trang lấy một đôi đũa, gắp một miếng rồi nhanh chóng đưa vào miệng. mặt mày nhăn nhó, miếng cám nghẹn đắng trong cổ họng. Kể từ đó, không ai nói một lời về món ăn, họ chỉ ăn xong, tránh nhìn nhau. một chút oán giận len lỏi trong tâm trí mọi người.

Bên ngoài ngôi nhà dài, một nhịp trống, chạy, chạy. Bầy quạ trên cây gạo cao chót vót ngoài chợ hốt hoảng nhảy lên, bay vù vù trên bầu trời như mây đen.

Cô con dâu khẽ thở dài, nói nhỏ vào miệng: – Có chuyện gì hả anh?

– là khoản thuế trống. một mặt, nó bẫy đay, mặt khác, nó buộc phải nộp thuế. Không chắc vùng đất này có tồn tại được không, các con ơi … – Bà lão quay phắt lại. bà cụ không dám để con dâu nhìn thấy mình khóc.

Cô con dâu có vẻ lạ, bà lẩm bẩm: – ở đây còn phải đóng thuế à?

im lặng một lúc, anh ta nói tiếp: – ở thái nguyên, bắc giang, người ta không còn đóng thuế nữa. họ thậm chí còn phá hủy các kho thóc của Nhật Bản và phân phát chúng cho những người đói kém.

Xem thêm: Cảm nghĩ về tác phẩm Sống chết mặc bay – Văn 7 (4 mẫu)

Nữ thần nhìn ra ngoài và nghĩ. mặt to, khó nhìn. cám trong miệng anh ta đã chát rồi … anh ta đang nghĩ đến những người đã đập phá chuồng trại của người Nhật.

Trang vội vàng hỏi: – có phải là việt minh không?

– vâng, làm sao bạn biết?

dấu hai chấm không trả lời. Hình ảnh những người dân nghèo hối hả dắt nhau băng qua con đập thoáng qua trong tâm trí cô. có một lá cờ đỏ lớn ở phía trước.

ngày đó hắn mơ hồ nghe được người ta nói là việt minh. họ sẽ ăn trộm gạo. quá sợ hãi không hiểu chuyện gì, tôi nhanh chóng kéo xe chở ngũ cốc của liên đoàn ra khỏi cánh đồng và sang một con đường khác.

Chà, họ đi phá kho thóc để chia cho người đói. Tự dưng anh thấy hối hận, tiếc nuối lang thang khó hiểu.

Ngoài đình, tiếng trống khai thuế vẫn tiếp tục vang dội. Người mẹ và người vợ đã đặt đũa xuống và đứng lên.

Trong não tôi vẫn còn thấy cảnh những người đói và lá cờ đỏ vẫy… Vợ nhặt là truyện ngắn hay nhất của Kim uni in trên tập Con chó xấu xí (1962). tiền thân của truyện này là tiểu thuyết Khu phố – được viết ngay sau cách mạng tháng Tám nhưng chưa hoàn thành và bị mất bản thảo-. sau khi hòa bình lập lại (1954), ông đã vẽ lại cốt truyện cũ để viết nên câu chuyện này.

Truyện ngắn Vợ chồng A Phủ của Kim Lân không chỉ khắc họa cảnh ngộ éo le của người nông dân nước ta trong nạn đói khủng khiếp năm 1945, mà còn thể hiện tấm lòng nhân hậu và sức sống kì diệu của họ: ngay trước cái chết vẫn mong ngóng cuộc sống, khao khát một mái ấm gia đình và yêu thương nhau. nội dung xúc động và nhân văn sâu sắc đó được thể hiện qua tình huống truyện độc đáo, cách kể hấp dẫn, cách miêu tả tâm lý tinh tế và lời thoại sinh động.

(Truyện Việt Nam 1945 – 1985, nhà xuất bản giáo dục, 1985)

đọc và hiểu văn bản.

Câu 1: Dựa vào mạch truyện, có thể chia tác phẩm thành bao nhiêu đoạn? Ý chính của mỗi đoạn là gì? câu chuyện được tiến hành như thế nào? Câu 2: Tại sao những người hàng xóm ngạc nhiên khi thấy cô ấy đi bộ về nhà với một người phụ nữ lạ? sự bất ngờ của các nhân vật trong truyện cho thấy nhà văn đã tạo dựng tình huống truyện như thế nào. Tình huống này có tác dụng gì đối với nội dung và ý nghĩa của truyện cổ tích? câu 3: Dựa vào nội dung câu chuyện, hãy giải thích nhan đề Người vợ nhặt. Qua tình huống truyện, em hiểu gì về tình cảm và trạng thái của người nông dân nghèo trong nạn đói năm 1945? câu 4: cảm nhận được ước muốn của nhân vật về một mái ấm gia đình, những phát hiện của kim lan đã tinh tế và sâu sắc như thế nào khi thể hiện ước muốn đó của nhân vật (bằng cách quyết định để người phụ nữ đi theo anh ta, trên con đường trở về xóm , buổi sáng đầu tiên anh có vợ, …). câu 5: phân tích những vui buồn lẫn lộn của bà lão, qua đó em hiểu gì về tấm lòng của người mẹ nông dân này? câu 6: hãy nêu nhận xét về nghệ thuật viết truyện của Kim lân (cách kể, dàn dựng, đối thoại, tâm lí nhân vật, ngôn ngữ …).

thực hành

câu 1: đoạn văn và chi tiết nào của tác phẩm khiến bạn xúc động và để lại ấn tượng sâu sắc nhất? tại sao? Dòng 2: Thảo luận về ý nghĩa của đoạn kết câu chuyện cổ tích.

* chỉnh sửa:

nhặt vợ (mảnh) (kim lân)

đọc hiểu.

câu 1:

* bài báo có thể được chia thành bốn đoạn:

<3

– phần 2 (tiếp tục “đẩy xe ngược”): kể về câu chuyện của hai người gặp nhau và trở thành vợ chồng.

– phần 3 (tiếp theo “nước mắt chảy dài”): tình yêu của một người mẹ nghèo.

– phần 4 (phần còn lại): niềm tin vào một tương lai tươi sáng.

* đối số

mạch truyện được diễn ra một cách tự nhiên và logic, các phân cảnh trong truyện đều xuất phát từ tình huống người anh trai lấy được vợ trong nạn đói khủng khiếp: giữa ngày đói kém, “dư dả”, “điên cuồng”. anh trai đưa một người phụ nữ “rẻ tiền” về làm vợ. đó là nơi cốt truyện bắt đầu: sự kiện hài hước này chắc chắn gây ra những câu chuyện phiếm hài hước và cảm động; rồi bi kịch – hài kịch mở ra trong ngôi nhà của ông lão. Cuối cùng, tác giả đã tìm được lối thoát cho câu chuyện: giữa tiếng trống thuế dồn dập, dồn dập, hình ảnh lá cờ việt minh và đoàn người Nhật phá kho thóc trong câu chuyện mơ hồ và xa xăm (nghe từ Thái nguyễn, bắc giang) đã xuất hiện và ám ảnh tâm trí của những người đi khai hoang.

câu 2:

a. những người hàng xóm và các nhân vật khác trong câu chuyện như bà lão, và ngay cả chính bản thân bà, đều ngạc nhiên khi biết ông có vợ giữa nguy cơ nạn đói hoành hành.

Xem Thêm : Top 14 bài phân tích nhân vật Mị trong Vợ chồng A Phủ hay chọn lọc

– hoàn cảnh:

+ Trang là một người có ngoại hình xấu, ăn nói cũng thô kệch và thô thiển.

<3 nguy cơ ly hôn là rõ ràng. Họ gặp nạn đói khủng khiếp, cái chết đang rình rập, ai cũng đang suy nghĩ về cái ăn cái mặc để qua ngày thì bất ngờ họ lại nên duyên vợ chồng. trong kịch bản đói kém, "thu" vợ là "thu" thêm một miệng ăn, đồng thời rước thêm tai họa về mình. do đó, có vợ là một nghịch cảnh đầy biến động, vui buồn lẫn lộn, cười thành tiếng.

– những người hàng xóm ngạc nhiên, tranh cãi, phán xét và nghĩ: “không biết họ có nuôi nhau được qua thời buổi này không?” và họ cũng im lặng.

– bà cụ, bà mẹ còn ngạc nhiên hơn. bà cụ không hiểu gì, rồi “lặng lẽ dựa vào” với nỗi lo riêng nhưng quá đỗi bình thường của mình: “không biết chúng có thể cho nhau ăn và sống sót qua cơn đói này không?”

– Bản thân chị Trang cũng bất ngờ với hạnh phúc của chính mình. “Nhìn cô ấy ngồi ở giữa nhà đến giờ vẫn còn nghi ngờ.” ngay cả sáng hôm sau, cú sốc vẫn chưa kết thúc.

b. điều bất ngờ cho thấy tác giả đã xây dựng một tình huống có một không hai trong lịch sử. tình huống truyện mà kim uni xây dựng vừa bất ngờ, vừa nghịch lí nhưng cũng hợp lí.

– một người nông dân trong nạn đói khủng khiếp năm 1945, hơn hai triệu người chết đói, chi phí cho con người thấp đến mức một người có thể dễ dàng “nhặt” được một người vợ.

– nhưng họ vẫn khao khát một mái ấm gia đình, họ vẫn nuôi hy vọng vào tương lai, ngay cả khi đói khát, cận kề cái chết.

c. qua tình huống đó, tác phẩm thể hiện rõ giá trị hiện thực, giá trị nhân đạo và giá trị nghệ thuật.

* giá trị hiện thực: tố cáo tội ác của thực dân, phát xít qua hình ảnh xám xịt về thảm cảnh nạn đói.

– “nhặt vợ” là “nhặt” hạnh phúc, nhưng khi hạnh phúc không còn nữa thì nó trở thành nỗi khổ của cuộc đời.

cơn đói dữ dội đến mức người phụ nữ chủ động đề nghị gọi đồ ăn. chỉ vì quá đói, người phụ nữ tội nghiệp này đã ăn và “bà ăn một lúc bốn bát bánh”. chỉ vài câu nói nửa đùa, nửa thật, anh nhận lời không chút đắn đo. Giá trị của con người bị phủ nhận khi chỉ vì con đường cùng, đói và khát, người ta phải trở nên trơ trẽn, liều lĩnh, bất chấp xấu hổ. cái đói đã làm biến dạng nhân cách con người.

* giá trị nhân văn: lòng nhân ái, sự quan tâm lẫn nhau, khát vọng sống và hạnh phúc…

Xem thêm: Mùa xuân của tôi – nội dung, dàn ý, tóm tắt, bố cục, tác giả | Ngữ văn lớp 7

Ý nghĩa của kim uni là trong hoàn cảnh bi đát, giá trị nhân văn không mất đi, con người vẫn đứng dậy để tiếp tục sống, sinh con, hướng tới tương lai. người phụ nữ đi cùng dòng chảy chạy trốn khỏi cái đói và cái chết để hướng tới sự sống. bà già, một bà lão luôn nói về tương lai, những câu chuyện vui vẻ sau đó, nhen nhóm hy vọng cho con cháu. nhất là nhân vật chính giữa cái đói vẫn lấy được chồng, vẫn nghĩ đến tương lai và hạnh phúc. đúng như tác giả nói, đại ý là: những người nghèo, ngay cận kề cái chết, vẫn không ngừng tìm kiếm hạnh phúc.

– Về nghệ thuật: tình huống độc đáo khiến câu chuyện dễ phát triển và làm nổi bật những cảnh đời, thân phận con người bất hạnh, làm nổi bật chủ đề tư tưởng của tác phẩm.

câu 3:

+ vợ là người quan trọng, người thủy chung cả đời với đàn ông. Để có được một người vợ, theo phong tục, bạn phải tìm hiểu và kết hôn một cách tôn trọng và trang trọng.

+ “nhặt”: mọi người chỉ nhặt những thứ nhỏ nhặt, đánh rơi chúng.

→ “nhặt vợ”: tên truyện bộc lộ tình huống một người đàn ông có vợ dễ như nhặt rơm, rác ngoài đường, cụ thể là đoạn “nhặt vợ” chỉ có vài những câu nói, câu chuyện cười và bốn bát bánh nướng.

⇒ Qua hiện tượng “nhặt nhạnh” của tràng giang đại hải, tác giả đã làm nổi bật hoàn cảnh, thân phận của người nông dân nghèo khổ trong nạn đói khủng khiếp năm 1945. Đồng thời cũng thể hiện tình yêu thương, sự quan tâm, sức mạnh của ông. hướng về cuộc sống, quê hương, niềm tin của những người có hoàn cảnh khó khăn.

câu 4:

khát khao về quê hương, gia đình cũng như khát vọng hạnh phúc của các nhân vật là một khát vọng mãnh liệt, dù rất thô sơ, giản dị và hồn nhiên. khát vọng đó đã vượt qua nỗi thống khổ, nỗi sợ hãi và những toan tính khi đối mặt với cái đói và cái chết.

– quyết định trả lại người phụ nữ, cô cũng bất đắc dĩ tặc lưỡi: “tsk, thôi kệ”, cái tặc lưỡi vừa đơn giản lại vừa mang nội dung tư tưởng: mạnh mẽ, dứt khoát, mặc dù rất bản năng. và thái độ hài hước của một người lao động khốn khổ đứng trước hai lựa chọn: hạnh phúc và đói khổ.

– trên đường về làng sinh sống, tràng không rúm ró như mọi khi mà “phồng” lên, “tiêu rồi”. trong phút chốc, tất cả bóng tối đã bị lãng quên, “chỉ yêu người phụ nữ bên cạnh tôi” và cảm giác êm dịu của một người đàn ông lần đầu tiên sánh bước bên người vợ mới của mình.

– ngay buổi sáng đầu tiên có vợ, khung cảnh hoàn toàn thay đổi “anh thấy mình giờ đã là đàn ông”. tràng cảm thấy có trách nhiệm và biết cách gắn bó với mái ấm gia đình.

Chiều sâu của kim hiệp trong việc thể hiện khát vọng hạnh phúc của người nông dân nghèo là ông đã cho chúng ta thấy: người lao động dù đối mặt với cái chết vẫn luôn nghĩ đến sự sống và không ngừng mưu cầu hạnh phúc. đó là giá trị nhân văn sâu sắc nhất của truyện cổ tích.

câu 5:

– lúc đầu, bà cụ rất ngạc nhiên.

– khi tôi hiểu câu chuyện: vui, hạnh phúc, buồn, buồn. “Tôi chỉ tiếc và thương cho số phận của những đứa con của họ”. đối với người phụ nữ, “trái tim cô ấy đầy lòng trắc ẩn.” ôm hết mọi chuyện vào lòng, ông đưa tay ra đón người phụ nữ lạ mặt làm con dâu: “có duyên thì phải có duyên, ở với nhau cũng sướng”.

– ngay bữa đầu tiên đón dâu mới, bà cụ đã nhen nhóm niềm tin và hy vọng của các con: “Tưởng có tiền mua con gà về nuôi thì chẳng bao lâu nữa mới có đàn. của gà. cho tôi. xem. ”

→ bà cụ là hiện thân cho nỗi đau khổ của cuộc đời. Người mẹ đó đã nhìn vào cuộc hôn nhân rắc rối của con trai mình qua tổng thể những đau khổ trong cuộc đời cô. Tôi đã lo lắng về thực tế phũ phàng. anh hân hoan với một niềm vui cay đắng. từ bất ngờ đến ngậm ngùi, nhưng trên hết là tình yêu. Đó cũng là bà cụ nói nhiều nhất về tương lai rất cụ thể và thiết thực với con gà, con lợn, cánh đồng, vườn cây ăn trái… một tương lai khiến trẻ con tin tưởng vì nó không còn quá xa vời. Kim uni đã phát hiện ra một điểm độc đáo khi để một bà già ngậm miệng nói nhiều chuyện với đôi bạn trẻ về ngày mai.

câu 6:

– cách kể chuyện tự nhiên, lôi cuốn và hấp dẫn.

– dựng những cảnh chân thực và ấn tượng: cảnh đói, bữa đói…

– thể hiện tâm lý nhân vật một cách tế nhị, tự nhiên và chân thực.

– ngôn ngữ của các nhân vật phù hợp với tính cách và cuộc sống thực.

thực hành.

câu 1:

+ ví dụ: chi tiết ấm trà từ “trà phô mai” → một chi tiết nhỏ xuất hiện trong bữa sáng đón dâu mới ở cuối truyện nhưng lại có sức gợi và sức biểu cảm rất lớn:

• Thể hiện niềm vui và tình yêu đơn sơ của người mẹ lao động nghèo muốn lo bữa ăn cho gia đình.

• thể hiện niềm lạc quan của một người phụ nữ đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc sống: “khối còn không có cám mà ăn”.

• Vị đắng và ngộp của cháo cám là minh chứng cho hiện thực đói khổ của nhân dân ta trong nạn đói năm 1945.

câu 2:

– phần cuối là diễn biến tất yếu của mâu thuẫn nội tại của câu chuyện: người dân đang chết đói mà vẫn nghe lời quan thu thuế của chính phủ. do đó, những nhân vật như truong đã nghĩ ra lá cờ việt minh.

– đoạn kết còn thể hiện một tư tưởng nhân đạo mới: chủ nghĩa nhân đạo cộng sản chủ nghĩa. hệ tư tưởng này không chỉ có lòng trắc ẩn và sự cảm thông đối với các nạn nhân của hệ thống xã hội, mà còn nhằm mục đích để các nạn nhân đấu tranh để tự giải phóng mình. đó cũng là quan điểm của bút pháp hiện thực xã hội chủ nghĩa (truyện viết xong năm 1955, không giống các tác phẩm hiện thực phê phán) nên nhân vật, tính cách, hoàn cảnh, v.v. trong một phong trào đi lên, một phong trào hướng tới một tương lai tươi sáng hơn. .

– kết thúc mở, mời người đọc liên tưởng đến nhiều liên tưởng.

Cảm nhận vẻ đẹp tiềm ẩn của người vợ nhặt trong truyện ngắn nhặt vợ của Kim Uni

cảm nhận được hình ảnh đáng thương của người vợ phải chinh phục và sức mạnh của con người trong câu chuyện “người vợ được chọn” của xứ kim chi

cảm nhận vẻ đẹp của tình người trong câu chuyện về người vợ của Kim uni

phân tích nhân vật bà lão trong truyện hái vợ kim lan để làm nổi bật tấm lòng của người mẹ nghèo thương con

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Văn Học

Related Articles

Back to top button