Phân tích khung cảnh phố huyện trong Hai đứa trẻ (Thạch Lam) – luxury-inside.vn

Hình ảnh phố huyện trong tác phẩm hai đứa trẻ

phân tích hình ảnh khu ổ chuột trong truyện Hai đứa trẻ để thấy được sự xúc động, cảm thông sâu sắc của tác giả đối với kiếp người nghèo khổ, khốn khó của những con người trước đây có cuộc đời tăm tối, đìu hiu. thành phố của cuộc cách mạng.

tiêu đề:

hãy phân tích hình ảnh xóm nghèo trong câu chuyện của hai đứa trẻ.

phân tích sơ đồ về cảnh khu ổ chuột

i. giới thiệu: trình bày một câu chuyện ngắn và bức tranh về thị trấn của hai đứa trẻ

  • ví dụ: thach lam là một nhà văn chuyên viết những truyện ngắn đặc sắc, tác phẩm của ông đi sâu vào những hình ảnh giản dị và đời thường, những hình ảnh đời thường. Chính vì những yếu tố đó mà những tác phẩm của anh luôn được nhiều người yêu thích và ưa chuộng. Một trong những tác phẩm nổi bật của ông là truyện hai đứa trẻ . tác phẩm thể hiện cuộc sống ở một xóm nghèo và những mong ước nhỏ nhoi của người dân nơi đây.

ii. thân bài : phân tích hình ảnh phố huyện trong truyện Hai đứa trẻ

1. thành phố huyện lúc hoàng hôn:

  • bức tranh thôn quê quen thuộc của làng quê Việt Nam
  • tiếng ếch nhái hót
  • tiếng muỗi vo ve
  • tiếng thu vắng
  • cảnh hoàng hôn mang một nét đặc trưng của vùng quê Việt Nam

2. phố huyện về đêm khuya

  • bóng tối bao trùm cả khu phố, bóng tối bao trùm cả khu phố
  • bóng tối như một nỗi ám ảnh đối với người dân nơi đây
  • người đời chỉ ra ánh đèn leo lét, chập chờn
  • cuộc sống thị trấn bị đình trệ
  • hy vọng trong ánh sáng của chuyến tàu

iii. kết bài: nêu cảm nhận của em về hình ảnh phố huyện trong truyện Hai đứa trẻ

  • ví dụ: truyện ngắn Hai đứa trẻ thể hiện cuộc sống khắc khổ, khó khăn của người dân trong xóm nghèo. một hình ảnh nổi bật trong những năm tháng gian khổ, khó khăn. đồng thời ta cũng thấy được niềm tin yêu quê hương đất nước của tác giả được thể hiện trong truyện.

có thể bạn sẽ quan tâm: bài viết phân tích hình ảnh khu đô thị về đêm

biên soạn thử nghiệm mẫu hoặc phân tích cảnh đường phố nghèo ở hai trẻ em

mục 1

thành phố quận tối, một khu chợ tàn, một góc chợ đơn sơ

thach lam (1910-1942) là nhà văn viết truyện ngắn văn xuôi xuất sắc của Việt Nam nửa đầu thế kỷ 20. Trong văn học thach lam có sự kết hợp hài hòa một cách tự nhiên giữa hai yếu tố hiện thực và lãng mạn nên văn chương tha phương vừa nhẹ nhàng, tao nhã, vừa có ý vị sâu sắc. truyện “hai đứa trẻ ” in trong tập “mặt trời trong vườn” (1938) là một truyện độc đáo tiêu biểu cho phong cách thạch nhũ. Câu chuyện qua con mắt của hai đứa trẻ, nhà văn đã tái hiện một hình ảnh thiên nhiên và hình ảnh cuộc sống nông thôn Việt Nam trước cách mạng tháng Tám. Qua hai bức tranh này, nhà văn đã gợi lên nhiều ý nghĩa xã hội sâu sắc.

thach lam đã chọn thời điểm là “thời khắc cuối thu” khi tiếng trống thu không gọi buổi tối để tả những con người bé nhỏ, họ dường như buồn hơn khi trời chuyển sang đêm.

hình ảnh mặt trời ló dạng sau rặng tre mây hồng, rặng tre làng chuyển sang màu đen, đêm phố huyện với bầu trời đầy sao lấp lánh, những con đom đóm lấp lánh trong bóng tối dày đặc và thăm thẳm. tan chợ thì tiếng ồn ào cũng biến mất, trên nền chợ chỉ còn lại rác rưởi và đầy ắp vỏ chợ, vỏ bưởi, lá nhãn. Thông thường, khi muốn biết kinh tế văn hóa của một vùng nông thôn, người ta thường tìm đến chợ. ở đây, măng đá cũng được mô tả theo quan niệm đó. Đầu tiên, nó cho người đọc hình dung về một thị trường đang chết dần. điều đó làm tôi nhớ đến một cánh đồng rất nghèo và ngập nước.

âm thanh là tiếng trống thu, tiếng ếch hót ngoài đồng, tiếng muỗi vo ve, tiếng hoa bàng rơi nhè nhẹ tạo nên tín hiệu sầu muộn báo hiệu một cuộc đời không còn nhiều niềm vui. mùi khói bụi quen thuộc, mùi ẩm mốc, mùi khói, mùi cỏ, mùi phân trâu là hương vị riêng của quê hương này, hương vị của cái nghèo và cái tù đọng.

Tóm lại, thiên nhiên xóm giềng rất yên bình nhưng thấm đượm nỗi buồn và tình thương mến thương của một nhà văn luôn yêu những gì là biểu hiện của tâm hồn xưa. nhà văn đã dùng bút pháp mượn cảnh để tả tình, tả người để tả đời. Nhờ lối viết này, nhà văn đã gián tiếp xây dựng một bức tranh chung về cuộc sống của vùng nông thôn Việt Nam trước cách mạng tháng Tám.

Trong tác phẩm này, ngòi bút của nhà văn tập trung miêu tả hình ảnh những mảnh đời nghèo khổ, lam lũ, tăm tối và run rẩy.

Xem thêm: Sơ đồ tư duy bài Việt Bắc đầy đủ nhất ✔️

cảnh đời người, trước hết, qua con mắt của những người chị đan xen, những đứa trẻ tội nghiệp nằm co ro bên thềm chợ tàn. Sau khi phiên chợ kết thúc, những đứa trẻ nghèo này xuống sàn chợ nhặt phế liệu để phục vụ cuộc sống, nhưng vì chợ nghèo nên phế liệu chợ không có gì, chúng chỉ nhặt được vài thanh tre. Vài thanh tre còn sót lại trên nền chợ. thì chúng ta thấy rằng cuộc sống của những đứa trẻ này không hứa hẹn điều gì tốt đẹp. Trong việc miêu tả tình trạng cuộc sống của người lao động, tác giả đã dành nhiều quan sát và miêu tả cho hai mẹ con. cô em gái làm nông suốt ngày chỉ biết “mò cua bắt tép”, kể cả việc kê giường bán nước cũng chẳng kiếm được bao nhiêu nhưng đêm nào cũng chuẩn bị sản phẩm để bán chờ. cảnh mưu sinh nơi phố huyện đêm nào cũng vậy, vợ chồng bác gái tội nghiệp ngồi trên chiếc chiếu rách nát, trước mặt có cái chậu trắng để chờ đợi. bà lão luôn về nhà trong bóng tối. Còn hơn mấy chị em có hàng tạp hóa nhưng không bán được hàng ngày, bao kiếp người nằm trên võng gãy.

Tất cả những cảnh này đều có một điểm chung là nghèo cùng cực, cùng cực. đó là một trận lụt đen tối không có dấu hiệu của tương lai. nhưng chúng ta đã biết rằng con người là linh hồn của đất nước. Bằng cách miêu tả những con người trong hoàn cảnh nghèo khó, vất vả, nhà văn đã gợi lên sự nghèo khó của người dân nông thôn trước cách mạng tháng Tám thật bất hạnh, đáng ghi nhận và đau lòng.

Để miêu tả hình ảnh cuộc sống tăm tối và nghèo đói, nhà văn đã đưa vào khung cảnh trời đất tăm tối. Dù thiên nhiên đẹp vĩnh hằng “một đêm hè êm như nhung và gió mát”, những đêm ấy vẫn bao trùm cuộc đời lam lũ. Để miêu tả bóng tối này, nhà văn đã sử dụng những chi tiết rất gợi khi những con đường vào làng, những con đường ra sông tối mịt mù mịt, có lúc mọi thứ tối om, có khi đen kịt. Với những chi tiết này, nhà văn đã trải bóng tối bao trùm lên phố huyện nghèo trong đêm tối, để nhấn mạnh sự nhỏ bé, rùng rợn, nhà văn có khi sử dụng hình ảnh “hạt sáng” của tiệm tạp hóa của bà. bà liên tục phát ra những “khe sáng” từ các quán ăn bên kia đường, “những tia lửa vàng” từ bếp lửa của Bác, đôi khi là “ánh sáng quần nhỏ” từ ngọn đèn của bà. đặc biệt là để nhấn mạnh những tia sáng lóe lên nhỏ bé, nhà văn đã miêu tả ngọn đèn của bà chiếu sáng một vùng nhỏ đến bảy lần. Đó là hình ảnh thể hiện nỗi ám ảnh về sự nhỏ bé và nỗi cô đơn của ánh sáng trong đêm vô hạn mong manh, nó tượng trưng cho bóng tối che mất ánh sáng, ánh sáng nhỏ bé lay lắt trong bóng tối, nhà văn chủ ý thể hiện một hình ảnh cuộc đời tăm tối.

cảnh đời người trong “hai đứa trẻ” không chỉ nghèo nàn, tăm tối mà còn đơn điệu, tẻ nhạt. Mỗi ngày khi tan chợ, những đứa trẻ nghèo lại đi chợ tìm kiếm và lượm những món đồ thừa ở chợ. ngày nào cũng vậy, cô em gái, chú siêu nhân, cô chú tội nghiệp vẫn đang dọn dẹp và chờ đợi, khách hàng của họ không ai khác chính là gia đình ông già, ông già đi gọi người đánh tổ tôm để chạm khắc. . rồi các bác tài dừng lại uống nước, cứ thế ngày này qua ngày khác nhịp sống vẫn tiếp diễn. từ nhân viên bán hàng đến khách hàng đều là những ông chủ tuyệt vời nhưng vẫn nghèo gần đất xa trời. cảnh đời ấy đúng như lời nhà thơ huy cận đã viết: “quanh đi quẩn lại cũng ít tư thế, đến và đi đều giống nhau về số mặt con người”.

Trong cảnh đời ấy, nhà văn tha thiết đã miêu tả cảnh hai chị em không ngừng chờ tàu. nó thể hiện sự thức tỉnh ý thức cá nhân của những con người muốn vươn tới ánh sáng, nhưng ánh sáng của cuộc đời họ phía trước giống như ánh sáng của đoàn tàu chập chờn trong chốc lát rồi chìm ngay vào bóng tối. . hình ảnh cuối tác phẩm, ngọn đèn bà le lói trong giấc mơ, mà nhà văn cũng có dụng ý khẳng định rằng những cuộc sống nơi phố phường, xóm giềng vẫn tiếp tục leo lên những cuộc đời, tất cả đều chìm trong bóng tối.

Xem Thêm : Tóm tắt nội dung chính, lập dàn ý phân tích, bố cục – Đoàn thuyền đánh cá – Huy Cận – Văn 9

Qua câu chuyện về hai đứa trẻ nghèo trông xóm vào buổi chiều và đêm, nhà văn đã lặng lẽ hiện lên một không gian sống ở một vùng quê nghèo trước cách mạng tháng Tám. Từ không gian sinh tồn này, nhà văn gợi cho người đọc cảm giác nghèo khổ, bế tắc của những người dân làng quê “tối tăm ruộng nước năm xưa”. Qua cảnh đời này nhà văn thach lam gián tiếp lên án giai cấp thống trị lúc bấy giờ vô trách nhiệm với dân làng đồng thời nhà văn cũng thể hiện tình cảm nhân đạo sâu sắc đối với họ.

để tham khảo thêm: phân tích hình ảnh làng huyện lúc chiều tà ở hai đứa trẻ

bài viết 2

bài văn hay nhất phân tích cảnh hàng xóm ở hai đứa trẻ hay nhất

thach lam sinh ra trong một gia đình có truyền thống văn học. anh nhat linh, hoang dao, cùng với khai hung, thach lam la cac thanh vien van doan lam tinh. nhóm tự lực theo kiểu văn học “nghệ thuật vì nghệ thuật”. các tác phẩm của nhóm được tô màu hồng, cuộc sống bị che lấp, thoát ly khỏi cuộc sống hiện thực như: Đồi thông hai mộ, Hồn bướm mơ tiên cánh, Lời thề nguyền, Đóa hoa cuộc đời, Con đường tươi sáng, Nửa chừng xuân v.v. Dù văn chương của thach lam không giống họ, không tô màu, bôi đen, thoát ly cuộc đời. không viết về cuộc sống của những đứa trẻ phục vụ tầng lớp thượng lưu thành thị. Thạch Lam viết về cuộc sống nghèo khổ, tù đọng, bấp bênh của tầng lớp tiểu tư sản nghèo và hạng thương gia lặt vặt. ông không viết về học sinh nghèo và nhà văn, trường tư vì chủ đề này đã được đào sâu bởi ngòi bút của cao.

do đó, văn của thach lam rất gần gũi với con người với hiện thực phê phán, hướng ngòi bút theo phong cách “nghệ thuật vì lợi ích con người”. trong “cơn gió lạnh đầu mùa”, anh đã viết: “đối với tôi, văn chương không phải là con đường dẫn dắt người đọc đi trốn hay lãng quên, trái lại, văn học là vũ khí lực lượng cao cả và cao quý mà đối với chúng ta. có thể tố cáo và làm thay đổi một thế giới giả dối, tàn ác, đồng thời làm cho lòng người trong sáng và giàu đẹp hơn. “Không chỉ thach lam mà Hồ Chí Minh còn dùng ngòi bút của mình như một vũ khí. Câu chuyện của thach lam như một bài thơ trữ tình viết bằng văn xuôi. .nó tạo cảm giác êm đềm, nhẹ nhàng, trong lành. câu chuyện bắt đầu vào buổi chiều, kết thúc trong đêm, khiến không gian câu chuyện trở nên huyền bí không lối thoát cho những kiếp người mong manh như người ta đã từng viết bạn ạ:

“Ở đời người, cơm áo gạo tiền

biết phải đi đâu.

hơn một lần chúng ta bắt gặp cảnh đen tối trong văn học trước cách mạng. năm xưa ở cuối tiểu thuyết tắt đèn chị gà trống cũng chui vào bóng tối để duy trì sự trong trắng, nhưng hiện tại, giữa hai đứa trẻ, thach lam vay mượn bóng tối. tả cái nghèo của vùng quê nghèo, xứ người. Không giống như tắt đèn, hai chàng trai không có kịch tính, không có mâu thuẫn, câu chuyện nhưng không có tình tiết, mà câu chuyện chỉ mở ra theo dòng cảm xúc. tuy nhiên, câu chuyện vẫn mang tính nhân văn và nhân đạo sâu sắc.

hai cậu bé như một câu chuyện anh tự kể về thời thơ ấu của thach lam. lien là người em gái dũng cảm của tác giả, và ẩn trong bóng của an là cậu bé đá xanh. trước đây, gia đình sống ở TP. Sau khi cô giáo mất việc, hai chị em phải về quê sinh sống, mẹ giao cho hai chị em một cửa hàng nhỏ cạnh ga tàu, còn mẹ đi bán tạp hóa, không kiếm được tiền. có lẽ, ga tàu cạnh quán của chị gái là kỉ niệm về buổi dạ tiệc của tác giả. cái huyện nhỏ, nơi những người bán hàng rong rất nghèo, được tác giả so sánh như một vùng đất chết như một xã hội thối nát của Việt Nam trước cách mạng tháng Tám. chỉ dùng một phần thời gian, thạch nhũ đã bài xích một lượng lớn thời gian, nhưng trước sau đều giống nhau. trước, cũng như sau, tương lai của khu phố nghèo này vẫn không chắc chắn.

Không phải ngẫu nhiên mà tác giả nhắc đến ngọn đèn dầu bảy lần trong tác phẩm, đó dường như là dụng ý nghệ thuật, là đỉnh cao của tác phẩm. xóm nghèo, hay nói rộng ra, toàn bộ xã hội đương thời mong manh và bấp bênh như ngọn đèn em gái. câu chuyện về thach lam có một sức mạnh ma thuật của riêng mình. hai đứa trẻ kết tinh tất cả pháo đài hoa nhài. được coi là kiệt tác của thach lam và cũng là kiệt tác của văn học Việt Nam giai đoạn 1932 – 1945. Qua hình ảnh làng quê huyện nghèo ấy, tác giả muốn nhắn gửi người viết: hãy dùng ngòi bút của mình để cứu những người nhỏ bé. hay thay đổi cuộc sống giả dối này như trong tác phẩm đầu tay của anh, cơn gió lạnh đầu tiên.

thach lam đã đưa người đọc đến một lĩnh vực lâu dài không thay đổi. không gian phố huyện như một vùng đất chết, một ao đời tĩnh lặng. tiếng trống thu không ngớt vang lên từ tháp canh đã phá tan bầu không khí tĩnh lặng. tiếng trống như bản lề khép lại thế giới của những kiếp người đang hấp hối, tắt mặt tối làm mẹ con, để mở ra một thế giới mới, một thế giới của hy vọng, chờ đợi “một điều gì đó đen tối từ bên trong”. ánh sáng và bóng tối tranh nhau từng tấc đất: “phía tây đỏ như lửa đốt, mây hồng như hòn than sắp tàn”. một không gian nghèo nàn và mục nát, một cuộc sống bị lãng quên, vào buổi tối khiến câu chuyện càng buồn hơn.

“Không có gì buồn hơn những buổi chiều yên tĩnh

Xem thêm: Review sách Chuông Nguyện Hồn Ai – Hemingway – Reviewsach.net

ánh sáng hài hòa trong bóng tối

làn gió nhẹ kéo tôi qua đám cỏ rối

một số mảng u sầu đen ẩn hiện trên cành cây. ”

(tình yêu chiều – xuân diệu)

khe chiều buồn sao đặt cuối chợ “nơi tiếng vắng chợ chiều”. cảnh bây giờ đóng vai trò là nền để người đó xuất hiện. Nếu ở trang giang, chạy trốn dường như đang tìm bóng người thì ở chợ tết của đoàn văn hiến, ta chỉ thấy một bóng người dường như gợi ra:

“Dân làng trở về hàng loạt

ánh sáng mặt trời trên cỏ kéo dài

lá sung rơi quanh quầy hàng trong chợ. ”

Trong Hai đứa trẻ, cảnh cuối chợ là hợp lý và sinh động nhất. những căn lều ọp ẹp trơ trọi, những người cuối cùng bỏ đi lác đác, những đứa trẻ tội nghiệp lom khom nhặt rác do những người bán hàng rong để lại. Cái đó họ nhặt, cái đó họ nhặt được khi thứ rác rưởi kia chỉ là những nan tre, nứa, lá nhãn, vỏ cây ngoài chợ … anh thấy buồn và thương lắm, muốn cho tiền nhưng anh không nỡ. có tiền cho họ, cho cái mà lòng trắc ẩn của anh chỉ dừng lại ở sự cảm thông. tất cả những cảnh chợ búa ấy không được tác giả miêu tả trực tiếp mà được bộc lộ qua tâm hồn nhạy cảm của lien. viết về thiếu nhi cũng là một sở trường của thach lam. tác giả để cho những đứa trẻ tội nghiệp này tuy còn nhỏ nhưng suy nghĩ thấu đáo nhưng vẫn biết hy sinh, tin tưởng lẫn nhau để sống.

Người xưa có câu “tiên sinh bất tri, nhị cận giang”. nơi nào gần chợ gần sông là nơi giàu có, sầm uất và đông đúc nhất. nhưng với vùng đất chết này, không cần đi sâu hơn nữa, chúng ta cũng có thể thấy được sự nghèo nàn, tuyệt vọng của nơi đây, ánh sáng đã nhường chỗ cho bóng tối, biến làng phố huyện thành một cái ao đời lặng lẽ, một vùng đất chết. cảnh phố huyện lúc này đúng với câu nói “thơ trung mỹ”, bóng tối len lỏi từ lòng đời, “trời tối, đường ra sông sâu, đường qua chợ quê, ngõ xóm thị trấn, trở nên tối hơn ”. “muỗi bắt đầu vo ve”, “rặng tre trước làng bị cháy đen, khoét rõ lên trời”. tất cả đây là cảm giác hợp nhất trong bóng tối. phố huyện giờ chìm sâu trong đêm đen. để khắc họa vương quốc bóng tối, tác giả đã khéo léo sử dụng nghệ thuật tương phản. điểm vào bóng tối chỉ là một vài điểm sáng: ngọn đèn mờ ảo, lờ mờ, những bóng dài đung đưa, chập chờn như đom đóm, xanh biếc như bóng ma. ánh sáng mờ ảo khiến hòn đảo nhỏ bị chia cắt thành hai nửa sáng tối. ánh sáng từ chiếc đèn không làm không gian sáng hơn mà ngược lại còn khiến bức tranh thực sự “tả tơi”, tăng thêm phần ảo diệu cho màn đêm.

Để thoát ra khỏi màn đêm dày đặc đó, chỉ cần hướng lên bầu trời, tìm kiếm các vì sao trong thiên hà khác. nhưng như họ đã từng nói rằng bầu trời “sâu thẳm tận trời xanh”, đối với hai đứa trẻ, bầu trời bao la và xa xăm. những vì sao ấy như xa, xa như những tia hy vọng của con người nơi mảnh đất chết chóc này. quá xa, cô phải trở về thực tại, cô quay trở lại với ngọn đèn của em gái cô. ngọn đèn trong truyện tuy nhỏ nhưng được lặp đi lặp lại nhiều lần hàm chứa ẩn dụ nghệ thuật của tác giả. cũng giống như ngọn đèn ấy, dù mờ ảo, le lói theo từng giọt sáng nhưng vẫn cố gắng soi sáng không gian xung quanh, người dân phố huyện nghèo này vẫn còn hy vọng, dù tuyệt vọng. phố huyện về đêm cũng là lúc khúc nhạc đồng quê bất diệt vang lên. tiếng ếch nhái kêu râm ran ngoài đồng, tiếng côn trùng kêu râm ran và tiếng dế nhảy. tất cả đều tạo nên một hệ thống âm thanh nổi lên như tiếng trống mà không giống nốt nhạc chính. nhưng cũng không đủ mạnh để vang xa, như bóng người đời phố huyện. ánh sáng và âm thanh cũng yếu ớt và mong manh như sự sống ở đây.

Xem Thêm : Phân Tích Bài Thơ Tự Tình 2 – Tác Giả Hồ Xuân Hương

hình ảnh của một phố huyện nghèo không chỉ được vẽ nên bởi màu đen tuyền của bóng tối, ánh đèn mờ ảo tỏa ra hay ánh đèn đỏ của hàng phở gánh, bằng những bản nhạc đồng quê triền miên, trường tồn mà còn tỏa ra mùi mốc tưởng như mùi đất, mùi quê hương. hình ảnh “tan tành” đó chính là cái nền để những kiếp người đang phân hủy xuất hiện. hai chị em buộc phải ngồi trên chiếc chõng tre sắp gãy, mặc cho hoa bàng rơi trên vai trong buổi chợ chậm. hai mẹ con mang mấy mẻ bát dọn đến quán xá đàn bà sáng sớm lam lũ, nhưng rồi cũng vô ích. siêu phở với hàng đống đồ xa xỉ ở cái huyện nghèo này, anh ngã ngửa vì đồ quá nghèo, anh lo lắng vì món quà đó nếu hôm nay không bán thì ngày mai gia đình anh có thể sẽ đói và anh sẽ không. có thể .capital để bán. nhưng chú siêu vẫn có thể hy vọng, còn nhà xẩm nghèo, cả nhà chỉ có chiếc chiếu nát, cái thau và cây đàn la liệt từng tiếng thì niềm hy vọng của họ càng thêm tuyệt vọng. . thì kiếp đàn bà đã qua, nửa đời người, cười nói bên rượu.

có lẽ trước cảnh nghèo khó này, cảnh người đi chợ cũng chỉ mua vài hộp diêm và nửa thỏi xà bông, khiến Cố thị như không muốn dậy. ông phải mượn rượu để vơi đi nỗi buồn, để quên đi cái nghèo khó đeo bám suốt hơn nửa đời người. ngồi trong quán, cô chỉ là một vài người lính, hút thuốc lào và mua diêm. cảnh điêu tàn, vật dụng cũng điêu tàn, chiếc nôi tre của chị gái cũng tàn, bát nước của em gái cũng sứt mẻ, gia đình chú xẩm chiếu rách, bà già tranh giành cuộc đời tàn tạ. rất nhiều người đã bắt người phải chờ đợi điều gì đó từ trong bóng tối.

“lăn mãi giữa một vài tư thế

tới lui vẫn là số đầu ”

(vòng qua – chạy lại gần)

Mẹ của lien vẫn dặn hai chị em thức khuya đợi tàu đi bán nông sản. Nhưng với bà, ngày chợ, bà chỉ bán được vài bao diêm và nửa thỏi xà phòng, dù cố thức chờ tàu cũng không bán được bao nhiêu, vì làm ăn thua lỗ. mùa tàu ít người đi, thường họ chỉ mua vài gói thuốc lào. lien vẫn cố thức đợi tàu vì một lý do khác. chuyến tàu hoàn toàn trái ngược với cuộc sống thành phố. đoàn tàu đến với thứ ánh sáng chói chang của ngọn đèn pha, đủ để phá tan màn đêm phố huyện, khác hẳn với ánh sáng yếu ớt và mờ ảo của ngọn đèn em gái nhỏ. nó mang theo cả những tiếng huýt sáo chói tai khi đoàn tàu tiến vào sổ đăng ký, và tiếng rít của bánh xe trên đường sắt, vang vọng không giống như những bản nhạc đồng quê luôn thay đổi. những người trên tàu mặc quần áo sang trọng, đi khác hẳn cái bóng ngập ngừng và phờ phạc, chủ nhân của vùng đất chết. đoàn tàu cũng là tia sáng mang lại tuổi thơ tươi đẹp cho liên và an. Khi mẹ của lien có nhiều tiền, gia đình của lien lại ở thành phố, mẹ cô đưa cô ra bờ hồ, uống những cốc nước lạnh xanh đỏ. trí nhớ của lien là về một Hà Nội xa xôi, một Hà Nội tươi sáng và nhộn nhịp. chuyến tàu đã đến để cầm quyền và một “nơi nào đó”, một cuộc sống nhộn nhịp và phát triển. và cuộc sống ở huyện này là cuộc sống “vừa phải”, dè dặt, lạc hậu. khi hiện tại đau khổ, nghi ngờ tương lai, con người ta lại hướng về quá khứ, đó là quy luật tất yếu … không phải ngẫu nhiên mà thach lam xua đuổi bà già điên đầu cho xong chuyện. bà lão là minh chứng rõ ràng nhất về kiếp người bị lãng quên trong cõi chết.

Xem thêm: Các tác phẩm văn học cấp 3 (bậc THPT)

hôm nay họ có thể có nhiều vốn như chú phở nhưng ngày mai khi hết vốn họ sẽ chỉ còn một quán ăn nhỏ như cô ấy thậm chí sẽ teo tóp như gia đình chú xẩm rồi một nửa sẽ biến mất theo thời gian. người phụ nữ lùi vào bóng tối, ngẩng đầu lên trời tìm kiếm một tia hy vọng mong manh. hơn một lần chúng ta tìm thấy hình ảnh của bóng tối. vừa tắt đèn đánh ngô thì cuối cùng chị gà trống cũng lao vào bóng tối dày đặc, lúc này, với hai đứa trẻ, bà lão cũng bất đắc dĩ đi trong bóng tối. Một đặc điểm nữa mà chúng ta thường thấy ở các truyện kể trước cách mạng là các tác giả rất thích nghệ thuật tương phản. trong chữ tử tù, ánh sáng cũng đối lập với bóng tối, sự thanh cao trong tâm hồn con người đối lập với hoàn cảnh xung quanh, ánh sáng và tiếng tàu ở Hai đứa trẻ cũng khác với nhạc đồng quê, Bóng bay lơ lửng trên trái đất chết. chiếc thuyền cũng là hoạt động cuối cùng mà hai chị em có thể bám vào. nó giống như một chiếc phao tinh thần trong biển tối. nhưng đối với tôi, dụi mắt với đoàn tàu là trò chơi duy nhất trong ngày. Đối với chúng ta, không ai là không có tuổi thơ được tắm trong những món đồ chơi xanh đỏ.

Nhưng đối với những đứa trẻ sẽ sớm gặp khó khăn trong việc kiếm sống như tài sản thế chấp, đồ chơi là một thứ xa xỉ. mỗi lần nhìn thấy lũ trẻ hàng xóm chơi với nhau tôi rất muốn nhưng không chơi được vì phải gánh hàng và giúp chị gái chăm tôi thay mẹ. vì vậy trước khi ngủ, tôi thậm chí còn nhắc cô ấy đánh thức tôi khi tàu đến. chuyến tàu đến, bình thản như thể anh ta vừa được tặng một món đồ chơi mới. Đằng sau những lời lẽ ngọt ngào, người yêu văn học vẫn có thể cảm nhận được thông điệp mà thach lam muốn hướng tới: cứu các em, đừng bỏ mặc, bỏ rơi như hòa bình và kết nối. thach lam đã đưa ngòi bút của mình vào tận sâu thẳm thành phố phố huyện nghèo như để nói lên rằng dù khó khăn, nghèo khổ đến đâu thì trong họ, những người dân quê nghèo vẫn luôn mong đợi một cuộc sống tươi đẹp như thế này, trên tàu cũng vậy. khi tàu chạy qua, anh ấy ngủ thiếp đi. nhưng với một cô gái chăm chỉ sớm hôm, mang tâm hồn nhạy cảm như mơ cũng không được, trong đầu cô chỉ hiện lên ánh sáng le lói của ngọn đèn nhỏ.

“Cuộc đời tôi là một chuyến tàu đêm

khách hàng ồn ào ở ga đi và ga đến

và ngay khi tàu đến

những toa tàu trống rỗng và cô đơn ”…

xem thêm: phân tích truyện hai đứa trẻ của thach lam

điều 3

phân tích cảnh xóm nghèo trong truyện hai đứa trẻ

hai đứa trẻ ” của thach lam là một truyện ngắn “trữ tình buồn”. tác phẩm chứa đựng nỗi đau hiện thực và vẻ đẹp tiềm ẩn như hương hoa lan được chắt lọc từ những nỗi buồn của cuộc đời. đặc biệt, hình ảnh xóm nghèo của tác phẩm đã thể hiện rõ phong cách, tài năng và thông điệp nhân văn mà tác giả muốn gửi gắm.

thach lam có một giọng văn đa dạng, sự kết hợp giữa chất hiện thực lãng mạn và tinh tế, và lối viết giàu cảm xúc. nội dung của tản văn thể hiện hiện thực của một người đàn ông rách rưới, lam lũ nhưng đầy tình người, đầy lòng nhân ái. do đó, truyện của nhà văn hầu như không có cốt truyện. truyện “hai đứa trẻ” tái hiện hình ảnh thiên nhiên ở một huyện nghèo, nơi thiên nhiên và con người đều nghèo nàn, xơ xác, đẹp đẽ, thơ mộng, hữu tình và đáng quý.

Hình ảnh thiên nhiên của phố huyện bắt đầu bằng “tiếng trống mùa thu trong tháp canh hạt nhỏ, từng tiếng gọi chiều”. tiếng trống gợi một không gian trời đất bao la vừa đẹp vừa buồn. xen lẫn với nó là âm thanh vang vọng rời rạc từ to đến nhỏ của “tiếng ếch nhái trên cánh đồng do gió nhẹ đưa về”. thiên nhiên được phát ra những động tác vuốt ve gợi lên sự mập mạp mơ hồ khiến người ta phải khóc thét. Có buổi tối nào “êm đềm như lời ru” trong mắt Nam Cao hay Vũ Trọng Phụng? thach lam đã phác họa nên bức tranh thiên nhiên nơi xóm nghèo nhuốm màu u buồn nhưng vẫn toát lên vẻ thơ mộng, trữ tình.

Tuy nhiên, tấm áo thơ mộng ấy không thể che lấp đi sự suy tàn của cuộc sống của những người chết trong xóm nghèo. những kiếp người hiện lên trong cảnh chợ búa hay đêm tối thật đáng thương. khi “mọi người đã về hết và tiếng ồn ào” tất cả chỉ còn lại là lác đác thu dọn hàng hóa, bóng mấy đứa trẻ đi lượm hài cốt trong đống tro tàn. Cái mùi ẩm mốc xen lẫn cái mùi bụi quen thuộc của cái bình dị chân quê đặc trưng của phố huyện ấy lần lượt hiện ra dưới ngòi bút tài tình của thach lam. những con người kiệt quệ, kiệt quệ, khô héo chờ đợi một điều gì đó xa xăm mơ hồ ló dạng từ bóng tối. đó là những đứa trẻ nhặt rác, mẹ và em gái, phượng hoàng siêu quậy, ông già khùng… xóm nghèo như xác không hồn và “bao người” như những chiếc bóng lơ lửng trong đêm. hai chị em được đặt cạnh một chiếc cũi ọp ẹp, một ít thuốc lào, một xà bông cục; hai mẹ con với tài sản chỉ là chiếc chõng tre để đội trên đầu; quán ăn, nhà hàng, nhà cô chú, tấm thảm rách hay bà già điên … tất cả đều là sự hóa thân trọn vẹn nhất của những nạn nhân tử nạn nơi phố huyện.

trong bức tranh phố phường, thạch nhũ đã rất tinh tế khi vẽ nên một bức tranh có sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối để truyền tải thông điệp của cuộc sống. bóng tối “nhồi” của một đêm hè “êm như nhung và có gió mát”. bóng tối như một cái chảo đen khổng lồ trên con phố của phố huyện nghèo. “Đường ra sông đã tối, đường qua chợ về nhà, ngõ về làng càng tối”. ánh sáng lờ mờ, hầu như không bị bóng tối lấn át. ánh sáng từ xa trong vũ trụ “ngàn vì sao lấp lánh”, “phương tây nóng đỏ” đối với ánh sáng của con người là một khe sáng phát ra từ cây tre, ngọn đèn Mỹ phát sáng, hoặc ánh sáng nhân tạo sáng hơn ánh sáng của chuyến tàu đêm. . thach lam đã cho toàn thể nhân dân trong huyện vọng đèn chuyến tàu đêm ca ngợi phẩm chất cơ bản của con người là khát vọng hạnh phúc. chuyến tàu đã mang lại tuổi thơ lạc lối của cô trong quá khứ và khiến cô cảm thấy mình đang sống một cuộc sống yên bình. Ngọn lửa xanh, ánh đèn xe, còi xe, tiếng bánh xe… mọi thứ diễn ra trong chốc lát rồi vụt tắt, nhưng ít nhiều chứng tỏ con người luôn cố gắng hướng tới một cuộc sống hạnh phúc dù hoàn cảnh nào. khốn nạn.

qua câu chuyện “hai đứa trẻ”, thach lam đã thể hiện hình ảnh thiên nhiên xóm nghèo đẹp đẽ, đượm buồn và hiện thực của những con người tuy đói khổ nhưng luôn chứa đựng một tâm hồn lạc quan, khát vọng hạnh phúc. Vở kịch đã làm sống lại những tình cảm nhỏ nhoi nhất trong trái tim của tất cả độc giả yêu mến thach lam.

——-

Trên đây là một số bài văn mẫu bàn về cảnh khu ổ chuột trong truyện Hai cậu con trai hay nhất. các em có thể tham khảo để bổ sung vốn từ vựng và mở rộng nội dung khi viết. chúc may mắn với việc học của bạn!

giangdh (chung)

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Văn Học

Related Articles

Back to top button