Top 10 Bài văn phân tích tác phẩm Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân hay nhất – Toplist.vn

Nghị luận tác phẩm chữ người tử tù

Video Nghị luận tác phẩm chữ người tử tù
Nhà thơ nổi tiếng người Mỹ Ralph Emerson đã từng nói rất hay rằng: “Yêu cái đẹp là lẽ thường. Tạo ra cái đẹp là nghệ thuật. Nhưng biết trân trọng cái đẹp mới là người nghệ sĩ chân chính”. Có lẽ nhà văn Nguyễn Tuân đã thấm nhuần tư tưởng trên từ lâu, nhưng cả cuộc đời ông là một hành trình thú vị để đi tìm cái đẹp cao cả, cái đẹp của những chuẩn mực của tạo hóa. những tác phẩm của ông về những người bị kết án tử hình đã khắc họa thành công vẻ đẹp hoàn mỹ, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, vẻ đẹp ấy vẫn luôn tỏa sáng và trường tồn theo thời gian.

nguyễn tuấn (1910 – 1987) xuất thân trong một gia đình nghệ nhân, quê ở làng nay là khu phố chính, quận thanh niên, hà nội. Nguyễn Tuân là một nhà văn lớn đã có đóng góp rất quan trọng cho nền văn học Việt Nam hiện đại, cả cuộc đời ông luôn say mê đi tìm cái đẹp trong cuộc sống để thổi luồng sinh khí mới vào những tác phẩm của mình, cái đẹp của con người. các tác phẩm lớn của ông gồm: một hành trình (1938), Vang vọng một thời (1940), Bài ca (1960), … truyện ngắn Người tù về tử tù, ban đầu có tên là dòng cuối in năm 1939 trên tạp chí tao đàn, sau đó. in trong tập truyện gây tiếng vang một thời và đổi tên thành Chữ người tử tù. hình tượng cao đẹp: một con người tài hoa, lỗi lạc, có chí khí kiêu hãnh, bất khuất, dù đại bại cũng không bao giờ bỏ cuộc, vẫn giữ vững tâm hồn cao thượng trước cảnh ngục tù. tăm tối, u ám.

thành công của một tác phẩm truyện đến từ tình huống truyện độc đáo, đó là mấu chốt đưa cốt truyện lên cao trào như cụ Nguyễn minh châu đã từng nói: “hoàn cảnh của truyện, chính là lúc cuộc sống dường như. đậm đặc. ”Chữ người tử tù cũng là một câu chuyện như vậy, nguyễn tuấn đã đặt nhân vật của mình vào nghịch cảnh trớ trêu, là cuộc gặp gỡ giữa hai thế lực đối nghịch nhau. Một bên đại diện cho những con người tài hoa, một bên là thế lực đen tối của xã hội phong kiến. Cuộc gặp gỡ diễn ra theo một cách kịch tính, lôi cuốn người đọc và cuối cùng, vẻ đẹp thanh lịch và tự nhiên đã chiến thắng xã hội tàn bạo và xấu xa.

Xem Thêm : Chủ đề là gì?

từ án tử hình xây dựng thành công tuyến nhân vật chính, họ là trung tâm đại diện cho vẻ đẹp tâm hồn cao quý, dù trong hoàn cảnh nào, dù hiện thực xã hội tồi tệ đến đâu cũng không thể vướng vào nhân cách trời sinh của anh ta. trước hết là hình ảnh người thầy giáo vùng cao – một liệt sĩ, anh là thủ lĩnh của những con người vùng lên đấu tranh đòi lại công lý cho chính mình. tuy nhiên, trong con mắt của hệ thống phong kiến, ông bị gọi là “kẻ nổi loạn”, một thủ lĩnh nguy hiểm cần bị tiêu diệt. Có ý kiến ​​cho rằng Nguyễn Tuân đã tạo dựng hình tượng Huấn Cao dựa trên nguyên mẫu Huấn Cao: một con người tài hoa, nghệ sĩ, dũng cảm và đặc biệt là tài viết chữ ở mức xuất sắc. học cao là cách gọi kính trọng, người có họ cao thì làm quan dạy học, làm quan đến việc học ở huyện.

nguyễn tuấn tiêu biểu cho vẻ đẹp của nhân vật thanh cao qua nhiều phương diện để thấy được vẻ đẹp cao cả vươn tới chân, thiện, mỹ của bậc đại tài. Trước hết, nhà văn miêu tả Huấn Cao là một nghệ sĩ tài hoa, nổi tiếng khắp thiên hạ. xuất hiện gián tiếp trong câu chuyện của viên quản ngục và nhà thơ “tỉnh ta vẫn khen tài viết chữ rất nhanh và rất đẹp”, không những thế còn có tài “bẻ khóa, vượt chướng ngại vật”. . ngục tù “. Huấn cao xuất hiện trong vở, quả nhiên là một người” văn võ song toàn “, người hội tụ đủ mọi khí chất của một anh hùng tài ba. hóm hỉnh, hoàn hảo, ông muốn nhân vật của mình xuất hiện một cách tự nhiên, không đột ngột, từ đó cho người đọc thấy được hình ảnh. Mọi người đã nghe tài năng và nghệ thuật của huấn luyện viên Cao còn được thể hiện rõ nét hơn khi quản giáo bất chấp nguy hiểm, chỉ mong có được câu nói “đẹp lắm, vuông lắm” của ông, chỉ cần một đôi câu đối của huấn luyện viên cao treo trong nhà như thế nào. “được toại nguyện” nhiều lần, dường như không có gì trên đời có thể khiến quản ngục vui hơn thế.

Ông cũng là một anh hùng có khí phách hiên ngang, dù ở trong tù và đối mặt với án tử hình, ông vẫn không sợ hãi, vẫn giữ được nhân cách cao thượng, không ham quyền mạnh, tàn bạo. trước những lời chế nhạo của quản ngục, viên chủ vẫn im lặng, “lạnh lùng, ngang tàng, cúi xuống đẩy đầu thang lên bậc đá” một hành động dứt khoát như một lời cảnh cáo chắc nịch của quản ngục đối với bọn đầy tớ hách dịch, thân tín. trong ngục tối mà điềm đạm, bình thản “tiếp rượu thịt, coi như xong việc trong thanh thế”, hiếm có người tù nào chết mà vẫn giữ được phong thái ung dung, điềm đạm. được đào tạo chuyên sâu. không sợ cường quyền, khinh thường hệ thống xã hội tàn bạo dù biết trước sẽ phải đối mặt với một trận chiến “báo thù, thủ đoạn tàn bạo” nhưng anh hùng không thể dối trá “bạn hỏi tôi có muốn gì không? Tôi chỉ muốn. một điều .đừng đặt chân tới đây ”câu nói ấy như dội một gáo nước lạnh vào mặt tên phong kiến. Nguyễn Tuân cũng miêu tả một người anh hùng cứng cỏi với tấm lòng cao cả. được đào tạo bài bản ngay từ khi sinh ra, không bao giờ tham lam phù phiếm, danh vọng mà bán chữ. trong cuộc đời của mình, ông chỉ viết “hai bộ tứ thơ và một bức ở giữa” cho những người bạn thân của mình. Anh cho rằng vẻ đẹp cao quý cần được trao cho đúng người để phát huy hết giá trị của nó. cô giáo trung học cảm động trước sự đối xử chân thành của người chủ và người hầu của viên quản ngục. một trái tim nhân hậu không muốn trở thành “một trái tim trên thế giới”.

Xem Thêm : Tác phẩm &quotĐạo đức Cách mạng&quot của Chủ tịch Hồ Chí Minh

Ngoài nhân vật Huấn cao, nguyễn tuấn còn xây dựng tuyến nhân vật là quản ngục, một người yêu cái đẹp, tâm hồn nghệ sĩ tài hoa nhưng lưu lạc vào chốn dơ dáy, thô tục. đồng thời, nhà văn xây dựng hai nhân vật chính song song tỏa sáng cho nhau một vẻ đẹp tâm hồn tao nhã. người quản giáo dường như đã chọn nhầm nghề, anh ta là “giọng ca trong trẻo giữa khúc nhạc mà tiếng nhạc hỗn loạn”. như tác giả đã nói “thần thường chơi ác, đày ải người trong sạch giữa một đống rác”. thật đáng trân trọng khi sống giữa xã hội hỗn loạn, xô bồ mà vẫn giữ cho tâm hồn mình không bị vùi trong vũng bùn, còn biết quý cái đẹp, quý trọng người tài, là người dũng cảm bất chấp nguy hiểm.

vào một đêm vắng vẻ, trong nhà tù tỉnh lẻ, “một cảnh tượng chưa từng xuất hiện”. trong phòng giam tối và chật hẹp, mùi ẩm mốc bốc lên, xung quanh đầy mạng nhện, mùi hôi thối của phân chuột, phân gián. trong không khí mịt mù, ngọn lửa đỏ rực của ngọn đuốc bùng cháy. “Một người tù, với còng trên cổ, bị xích ở chân, đang mạnh dạn vẽ chữ trên tấm lụa trắng tinh”, viên quản giáo đang “cúi đầu”, nhà thơ thì “run cầm cập”, vị trí của nhân vật dường như có thay đổi người nắm quyền đột ngột khép nép, kính cẩn trước mặt một tử tù. cái đẹp không đơn độc, không tồn tại cùng cái ác mà chinh phục họ, nhân hóa những tâm hồn vướng bụi trần để giúp họ thức tỉnh và tìm lại con người vốn có của mình.

Chữ người tử tù mà tác giả Nguyễn Tuân viết ra là một truyện cổ tích đã đạt đến độ “gần như toàn mỹ”. tác phẩm thể hiện phong cách nghệ thuật tài tình của nhà văn, tạo dựng thành công tình huống truyện độc đáo, khắc họa tính cách nhân vật thông qua biện pháp tương phản, tương phản sắc nét, ngôn ngữ trang trọng giàu hình ảnh sinh động. . Trong suốt chiều dài lịch sử, tác giả đã khẳng định cái đẹp tồn tại vĩnh hằng, thể hiện lòng yêu nước thầm kín của Nguyễn Tuân.

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Văn Học

Related Articles

Back to top button