Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 9 ❤️️ 15 Bài Văn Ngắn Hay

Kể về một lần em mắc lỗi lớp 9

Video Kể về một lần em mắc lỗi lớp 9

kể về một lần mắc lỗi ở lớp 9 ❤️️ 15 bài văn ngắn hay ✅ bài văn mẫu chọn lọc hay nhất, hay nhất và truyền tải nhiều thông điệp ý nghĩa.

kể về một lần tôi mắc lỗi ở lớp 9

với dàn ý mẫu kể về một lần em mắc lỗi ở lớp 9 được biên soạn và chia sẻ dưới đây, giúp các em xử lý bài và nắm được bố cục cơ bản và nội dung chính cần có trong bài. .

a. giới thiệu: đã dẫn dắt và giới thiệu kỷ niệm về một lần tôi mắc lỗi.

mẹo: khi thời gian trôi qua, mọi thứ đều trở thành ký ức, góp phần tạo nên quá khứ của mỗi người, là động cơ của hiện tại và tương lai. những sự kiện đã qua, để lại cho chúng ta nhiều ấn tượng không thể phai mờ, là những bài học quý giá trên đường đời. trong đó, kỷ niệm về một lần phạm lỗi với mẹ, nói dối mẹ khiến tôi nhớ mãi.

b. nội dung:

tình huống

  • kỳ nghỉ hè bắt đầu, tôi và các bạn cùng lớp ở nhà để thư giãn và chuẩn bị cho một năm học mới.
  • lắng nghe giáo viên giảng bài trong khi chúng tôi ở nhà. Ngoài việc học ở nhà, em còn giúp bố mẹ những công việc nhà đơn giản.

sự kiện

  • Sáng hôm đó, trước khi đi làm, mẹ bảo tôi phải dọn dẹp nhà cửa và tôi vui vẻ đồng ý.
  • Tôi chăm chỉ dọn dẹp mọi ngóc ngách và sửa sang lại. sắp xếp đồ đạc trong nhà cho ngăn nắp.
  • Tay cô ấy chợt khựng lại, mắt cô ấy sáng lên khi nhìn thấy một lọ hoa đẹp. chiếc bình không to lắm, nhìn khá cũ kỹ nhưng được mẹ chăm chút cẩn thận, chiếc bình lên màu sáng với những nét chạm khắc rất tinh xảo. Tôi nghĩ đây là một chiếc nồi rất có ý nghĩa đối với mẹ tôi, có lẽ bà coi đó như một kỷ niệm gắn bó, lưu giữ trong tâm trí nên ít khi sử dụng đến chiếc nồi này.
  • Tôi nhặt lên và xem nó say sưa nghĩ về những kỉ niệm tôi đã có với mẹ. Nó có thể là một món quà từ bà của bạn cho mẹ của bạn hoặc một chiếc bình mà bạn thích khi còn nhỏ. Trong lúc đang chìm trong suy nghĩ, bỗng có tiếng động lớn, tôi giật mình làm rơi cái nồi.
  • trước mặt tôi bây giờ là một đống kính vỡ, tôi rất hoảng sợ không biết phải làm gì. tay run run nhưng vẫn cố gắng lấy lại bình tĩnh, hát nốt những mảnh vỡ. Sau khi xong việc, tôi nghĩ ra cách để che giấu tội lỗi của mình, tôi quyết định nói dối mẹ.
  • khi mẹ đi làm về, tôi tươi cười chạy ra hỏi han, lấy nước cho mẹ. uống. những hành động nhiệt tình hơn mỗi ngày. với vẻ mặt ngây thơ và trong sáng, cô bé nói với mẹ rằng con mèo đã chạy và làm vỡ cái nồi, như thể nó không liên quan gì đến cô.
  • khuôn mặt của người mẹ đổi màu, từ ngạc nhiên, phát sốt, ngạc nhiên, sau đó là nỗi buồn. mẹ không nói gì, mẹ lặng lẽ bước vào phòng.
  • đột nhiên tôi cảm thấy xấu hổ, bối rối, suy nghĩ và buồn vì những hành động và suy nghĩ đã làm phiền mẹ.
  • sau một hồi cay đắng trong lòng. đấu tranh, tôi quyết định đến xin lỗi mẹ tôi.

kết thúc

  • Đến tối, tôi lấy hết can đảm để xin lỗi mẹ.
  • Hóa ra mẹ tôi biết tôi nói dối vì con mèo của bà đã chết cách đây một tháng, chỉ là một con mèo hoang. Tôi không biết nữa.
  • Mẹ âu yếm ôm tôi, kể cho tôi nghe những câu chuyện ý nghĩa, đầy kỷ niệm với lọ hoa nhỏ đó.
  • Nhưng hãy chấp nhận sự tha thứ của mẹ. xin lỗi cho tôi. đó là bài học quý giá về lòng trung thực và sự bao dung, độ lượng của mỗi người.

c. Kết luận: Hãy cho biết ý kiến ​​của bạn về kỷ niệm đó.

ví dụ: một hoặc nhiều sai lầm là điều không thể tránh khỏi trong cuộc đời mỗi người. nhưng điều quan trọng là chúng ta biết thừa nhận sai lầm và rút ra những bài học sâu sắc, để cuộc sống có ý nghĩa hơn.

chia sẻ với bạn bè 🌹 kể cho tôi nghe về một lần bạn mắc lỗi 🌹 15 bài văn hay đạt điểm 10

Bài Văn Mẫu Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 9 – Mẫu 1

Sau đây là bài văn mẫu kể về một lần em mắc lỗi ở lớp 9 sẽ giúp các em học sinh có thêm tài liệu hay để tham khảo cách viết và xây dựng tình tiết của truyện.

Tôi có một người bạn thân từ thời tiểu học, chúng tôi chơi với nhau được 4 năm kể từ khi học lớp 2. Giờ tôi đã lớn, đôi khi nhìn vào mắt cô ấy, tôi lại nhớ về những lỗi lầm của mình. khi tôi vẫn còn là một đứa trẻ ngốc nghếch và ngốc nghếch.

Lúc đó tôi đang học lớp hai. hầu hết các bạn trong lớp của tôi đã biết nhau từ năm lớp một. anh vốn là một cậu bé thông minh, nhưng cực kỳ hiếu động. Vào giữa năm lớp hai, chúng tôi có một thành viên mới, ha. cô gái rất xinh đẹp. sắp xếp cho cô ấy ngồi cạnh tôi. vì là học sinh mới nên chưa quen các bạn trong lớp, có vẻ ngại ngùng, nhiều khi em hỏi chuyện thì anh ấy cũng im lặng không trả lời em. vì vậy tôi không thích cô gái này, nhiều lần tôi cố gắng trêu chọc cô ấy trong lớp.

Tôi để bút chì của cô ấy trong ngăn bàn, tôi giấu cục tẩy của cô ấy trong hộp giẻ mặc dù cô ấy rất vất vả để tìm ra nó. Tôi rất hạnh phúc với các trò chơi tôi chơi. Rồi một lần, trong giờ ra chơi, khi tôi nhìn thấy ha với cuốn truyện tranh trên tay, tôi đã không ngần ngại chạy đến lấy trộm cuốn truyện của bạn. Lúc đó, tôi cảm thấy rất tức giận, nhưng tôi chưa bao giờ quan tâm đến cảm xúc của anh ấy. Tôi cố tình cầm cuốn truyện để anh ấy không lấy, nhưng không bạn tôi nào chịu thua. anh leo lên ghế, với lấy cánh tay tôi để kể lại câu chuyện.

nhưng lúc đó không đứng dậy được, trượt chân ngã, đầu đập xuống sàn lớp. Tôi không biết lúc đó đang suy nghĩ điều gì, tôi vội ném cuốn truyện xuống sàn, sợ hãi, tôi chỉ biết lắc lư: “Em xin lỗi, em xin lỗi … em làm sao vậy?” cũng may nó không chảy máu, anh ấy mở mắt nhìn tôi nhưng không nói gì.

Đúng lúc đó cô giáo của tôi đến, cô nhanh chóng đưa cô ấy đến phòng y tế. Tôi vừa chạy theo em vừa nức nở vì biết mình vừa làm một việc vô cùng ngu ngốc. nhìn bạn mình nằm bất động trên giường mà mình rất sợ. mình bị thế này, cô giáo chủ nhiệm lớp mình đến thuyết phục bảo ok, lần sau đừng có ác ý như vậy, bảo mình quay lại lớp, cô ấy gọi cho bố mẹ ha đưa về nhà.

Sau giờ học hôm đó, tôi hoảng hốt về nhà vì biết mình đã gọi cho mẹ. Vừa về đến nhà, mẹ đã ngồi ở phòng khách đợi tôi. Tôi nhìn thấy ánh mắt buồn của mẹ, mẹ chỉ hỏi tôi: “sao mẹ lại đùa con?”. Tôi kể cho mẹ nghe ngọn nguồn của câu chuyện và giải thích rằng tôi đang giễu cợt mẹ chỉ vì muốn mẹ nói chuyện với tôi, mẹ ngồi với tôi nhưng không bao giờ nói một lời nào với tôi.

Khi đó, mẹ tôi không hề mắng mỏ mà còn bình tĩnh nói: “Cô ấy mới chuyển vào lớp của bạn, chưa quen với môi trường mới, không khó để tiếp cận cô ấy, và bạn luôn tìm mọi cách để chế giễu cô ấy. ” vậy tại sao con không muốn nói chuyện với mẹ? ”Mẹ tôi nói với tôi, bạn vừa phạm sai lầm lớn, đừng xin lỗi tôi mà hãy tìm cách giải quyết vấn đề của chính mình, hãy nói cho tôi biết bạn muốn làm gì bây giờ. Tôi lặng lẽ ngồi trên ghế sô pha sau một hồi suy nghĩ, tôi nói với mẹ: “Mẹ hãy đưa con đến nhà bạn của con, để con xin lỗi bố mẹ cô ấy và mong mẹ tha thứ cho con.

Từ giờ trở đi, tôi sẽ không chế giễu cô ấy nữa. Mẹ tôi đồng ý với quyết định của tôi, bà đưa tôi về nhà xin lỗi. Rất may cú ngã trong lớp không gây thương tích cho Hà. lời xin lỗi của tôi được chấp nhận. Tôi trở về nhà, nhưng trong lòng nhẹ nhõm. Nhưng khi nhớ lại gương mặt của Hà khi bị ngã trong lớp, tôi lại day dứt.

sau hành động ngớ ngẩn đó, tôi rất xin lỗi ha. Tôi sẽ không bao giờ chế giễu cô ấy nữa. cảm giác tội lỗi vẫn ám ảnh tôi, tôi đã tìm mọi cách để chuộc lỗi. Tôi giúp cô ấy lấy nước, tôi rửa cô ấy lau bảng, tôi thường mang đồ ngọt cho cô ấy đến lớp. chỉ vậy thôi, ha và tôi không phải là bạn tốt của nhau.

bạn tôi bây giờ, anh ấy không còn trầm tính như thuở ban đầu nữa mà cởi mở, nhiệt tình với tôi và mọi người. Tôi đã có một tình bạn tuyệt vời, trong hoàn cảnh rất khó khăn. Bây giờ, đôi khi anh ấy vẫn trêu đùa tôi vì tôi rớt từ lớp hai, nhưng chúng tôi ngày càng thân thiết hơn.

đọc thêm với 🔥 kể cho tôi nghe về một lần bạn mắc lỗi ở lớp 8 🔥 15 bài văn ngắn hay

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 9 Hay – Mẫu 2

Bài văn kể về một lần em mắc lỗi rất hay ở lớp 9 sẽ mang đến cho các em những ý tưởng hay để áp dụng vào bài viết của mình.

trong cuộc đời của mỗi người, không ai có lúc mắc sai lầm. nhưng điều quan trọng là, sau mỗi lần mắc lỗi, chúng ta biết ăn năn và sửa chữa lỗi lầm đó. có lần tôi cũng mắc lỗi với người bạn thân nhất của mình, vì sai lầm đó mà tôi đã suýt giết chết một tình bạn đẹp bằng tay không.

Hoa và mình chơi với nhau từ nhỏ, nhà ở cạnh nhau nên càng thân hơn, đi đâu cũng ở với nhau như hai chị em. thân nhau là thế, nhưng người ta vẫn thường bảo hoa như hai thỏi nam châm trái dấu. Hoa thì hiền lành, điềm đạm, điềm đạm, tự tin trong khi tính tôi khá nghịch ngợm, luôn có năng lượng dư thừa trong người, nói chuyện thoải mái với ai. trong những giây phút đó, tôi lại cười, như để bù trừ cho nhau.

mỗi ngày ngoài việc cùng nhau đi học thì hoa còn giúp mình rất nhiều trong học tập, nhờ hoa mà mình đã tiến bộ hơn rất nhiều. hôm đó, cô giáo vào lớp và gọi một số bạn lên xem lại bài trước, trong đó có tôi. do em tự học ở nhà nên trả lời rất tự tin, thầy chấm cho em điểm 10 đỏ tươi vào vở. Các bạn cùng lớp nhìn tôi thán phục khi tôi có thể nhớ chi tiết từng ngày tháng, địa danh trong một bài học lịch sử dài.

Tối hôm đó, vì có một chương trình rất hay trên TV mà tôi yêu thích, và cũng vì tôi chủ quan rằng nó có đánh giá nên tôi đã không học lại bài. ai ngờ hôm sau bỗng dưng thầy cho bài kiểm tra 15 phút, tôi ngồi vò đầu, cắn bút mà chẳng nhớ nổi một chữ. Trong khi đó bên mình thì hoa đã làm từ bao giờ. Chỉ còn 5 phút nữa thôi, hồi hộp quá tôi giật lấy tấm thiệp hoa và nhanh chóng chép lại. lớp tiếp theo, trả lại bài kiểm tra ngày hôm đó và nói:

– Cô rất buồn khi trong lớp chúng ta có hiện tượng sao chép bài của nhau đó là hoa lan và hoa, cô cho cả hai bạn 3 điểm, nếu bạn nào có thắc mắc hãy đến gặp cô sau buổi học.

Tôi đã choáng váng và mắt tôi mờ đi khi tôi nhận được bằng chứng của mình. mà không cần suy nghĩ tôi nghĩ rằng đó chỉ là một bài kiểm tra, tôi sẽ xin lỗi sau khi đến lớp. tan học, hoa không đợi ta về mà rời đi trước. những người bạn đồng hành thì thầm:

-tại sao hôm nay Hoa không học? cô ấy luôn làm việc chăm chỉ.

Giờ đây, tôi ăn năn và hiểu ra lỗi lầm của mình. bởi sự bất cẩn của tôi, tôi đã làm tổn thương bông hoa. Không biết làm gì khác, tôi nhanh chóng chạy theo bó hoa để xin lỗi. với lấy những bông hoa, tôi nói bằng một giọng khó thở:

-hoa. Tôi xin lỗi. Vì tôi mà bạn bị điểm kém.

bông hoa nở nụ cười ngọt ngào:

-được rồi, tôi cũng không giận bạn đâu.

Vào lúc đó, tôi thở phào nhẹ nhõm. Nếu không sửa chữa kịp thời, bạn có thể đã mất đi một người bạn tốt như hoa.

Mỗi khi nhớ lại kỷ niệm đó, tôi lại thấy xấu hổ và tự nhủ phải quan tâm hơn đến cảm xúc của người khác, nếu không sẽ mất đi những người luôn yêu thương, giúp đỡ mình trong cuộc sống.

cách nhận thẻ cào miễn phí Nhận thẻ cào miễn phí mới nhất

Văn 9 Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi – Mẫu 3

ngữ văn 9 về một lần tôi mắc lỗi là một chủ đề hay và ý nghĩa giúp giáo dục học sinh về nhận thức và suy nghĩ của bản thân.

Sai lầm trong cuộc sống là điều không thể tránh khỏi, biến chúng thành bình thường, quan trọng là người đó nhận ra và thay đổi. Sai lầm mà tôi đã gây ra với mẹ ở lớp năm là sai lầm mà tôi sẽ nhớ mãi. Cho đến giờ, tôi luôn dằn vặt và thất vọng về bản thân khi quá ích kỷ và bốc đồng.

Tôi còn nhớ năm tôi học lớp 5, chiều chủ nhật xảy ra câu chuyện, cũng là sinh nhật bạn tôi. Theo thời khóa biểu thì chủ nhật là ngày mình học tiếng Anh, hôm đó là buổi học mà cô giáo soạn cho mình vì tuần trước mình có việc nên không học được. Vì cô giáo đã ấn định thời khóa biểu nên cô ấy không dám làm phiền anh, mẹ tôi không cho tôi nghỉ học, tôi rất tức giận và làm mặt cô ấy.

sau đó tôi thảo luận với bạn bè rằng tôi sẽ đến trường theo lịch trình của tôi, nhưng khi mẹ tôi đưa tôi đến nhà giáo viên của tôi, tôi đã theo dõi cô ấy khi cô ấy trở lại, đồng thời tôi cử bạn của tôi đưa tôi đến nơi tổ chức lễ kỷ niệm sinh nhật. Cứ thế, tôi mặc một chiếc váy và đôi giày trắng và vẫn mặc quần áo bình thường đến trường. Mẹ đưa tôi đến lớp và sau đó quay lại, tôi ngay lập tức đến điểm hẹn với người bạn đã chờ sẵn từ xa.

bữa tiệc với rất nhiều người, chúng tôi ăn ở quán bar bbq và sau đó chúng tôi đi hát karaoke cùng nhau. Tôi đắm chìm mãi trong trò chơi mà không để ý đến tiếng gọi của mẹ, quên mất rằng tôi phải về trước khi kết thúc giờ học và đợi mẹ đến đón ở nhà cô giáo. nhưng tôi vẫn luôn hòa mình vào cuộc vui, hết mình cùng bạn bè cổ vũ, nhảy nhót sung sướng, đến khi nhìn lại đã 9h30. Lúc đó, tôi có 10 cuộc gọi nhỡ của mẹ, 7 cuộc gọi của bố, giờ tôi sợ hãi xen lẫn bất an nên tôi vội nhờ họ đưa về nhà.

Lúc đó nhà tôi không khóa, chiếc mũ bảo hiểm của mẹ tôi đang nằm giữa sân. mũ bảo hiểm tay chân, và mẹ tôi, sau đó nằm trên giường. Tôi còn nhớ như in khoảnh khắc run rẩy không thốt nên lời, cảm giác tội lỗi đầy mình, tôi chỉ biết ngồi dưới chân mẹ khóc rất nhiều và liên tục xin lỗi bố mẹ. Vì không thấy tôi đến trường nên mẹ đã gọi điện cho mẹ tôi nên bà vội vã đi tìm tôi ở tất cả những nơi mà bà biết nhưng không tìm thấy tôi, tôi không nghe máy, mẹ tôi có một bị bệnh tim nên bà ngất xỉu trước cửa nhà.

Tôi sẽ không bao giờ quên được ngày hôm đó, nhìn hình ảnh mẹ ngất xỉu trên giường tôi cảm thấy xấu hổ, tôi tự trách mình quá, tôi đã quá ích kỷ vì thú vui của mình mà quên đi tình cảm của mọi người xung quanh. nhưng mẹ tôi không giận mà còn giải thích cho tôi, phân tích cái tốt và cái xấu khiến tôi càng tức giận với chính mình.

Trong thời gian đó, càng cảm nhận sâu sắc tình yêu thương vô bờ bến của cha mẹ, tôi càng cảm thấy có lỗi, tôi thầm nhắc nhở bản thân phải luôn biết quý trọng những gì mình đang có, đừng bao giờ làm cha mẹ phải buồn lòng nữa. . lỗi lầm đó sẽ mãi là bài học đắt giá cho em, với em đây sẽ là lần cuối cùng em khiến bố mẹ phải lo lắng, buồn phiền, em sẽ tự nhủ mình phải sống thật tốt, thật tốt, xứng đáng với những gì mà bố và mẹ đã dành cho mình. .

Có lẽ bạn muốn kể cho tôi một câu chuyện về 10 năm sau khi tôi đến thăm lại trường. Tôi đang học 15 bài học hàng đầu

Kể Lại 1 Lần Em Mắc Lỗi Lớp 9 – Mẫu 4

tham khảo một bài văn kể lại một lần mắc lỗi ở lớp 9 với các chi tiết tự sự hoặc kết hợp với các yếu tố miêu tả và biểu cảm.

mỗi người là sự kết hợp của tốt và xấu, đúng và sai, không ai giống ai. ngay cả những người giỏi nhất cũng mắc sai lầm trong cuộc đời, và tôi cũng vậy, trong quãng đời học sinh, tôi đã mắc nhiều lỗi với thầy cô. nhưng lần tôi lầm lỡ với thu tôi sẽ không bao giờ quên.

Chuyện xảy ra cách đây không lâu, khi tôi học lớp 7. Em không phải tự hào nhưng em là một cô gái xinh xắn, học rất giỏi, học đến lớp 7 là em thường xuyên tham gia các hoạt động. Những việc làm ở trường phải được thầy cô và bạn bè yêu mến. Em không chỉ là niềm tự hào của gia đình, mà còn là niềm tự hào của cô giáo chủ nhiệm. cô ấy rất yêu tôi và giao cho tôi trách nhiệm lớp trưởng theo dõi sát sao việc học của các bạn trong lớp.

Nửa học kỳ đầu tiên diễn ra rất tốt đẹp, dưới sự hướng dẫn của tôi, các bạn đều tiến bộ rõ rệt, kỷ luật được duy trì, luôn đứng đầu toàn trường. vì vậy, các bạn trong lớp rất yêu quý và kính trọng tôi. điều đó khiến tôi vô cùng tự hào, hãnh diện. Nếu tôi kể mọi chuyện một cách bình tĩnh như vậy, tôi đã trở thành một con người hoàn hảo, không có một khuyết điểm nào trong cuộc đời. vâng, nhưng …

Tôi vẫn nhớ ngày hôm đó khi cô giáo đến lớp với vẻ mặt rất mệt mỏi. Có lẽ đi dưới nắng đã làm anh cảm lạnh. cô ấy giao cho tôi trách nhiệm đưa đề thi cho bạn làm, đây là việc tôi thường giúp cô ấy. cô giáo ngồi trên bục giảng, đọc đề để tôi chép lên bảng. Ngay từ khi đọc tiêu đề, toàn thân tôi run lên. trời ơi, đó chính xác là phần hôm qua tôi chủ quan không học, nhưng đó là câu có nhiều điểm nhất. lòng tôi hơi buồn, sau đó tôi lập tức lấy lại bình tĩnh, hoàn thành phần trên bảng và bắt đầu quay lại công việc của mình.

Hai bài hát đầu tiên không thể gây khó khăn cho tôi, nhưng đến bài hát thứ ba, nó đã thuộc dạng nâng cao hơn nhiều khi tôi choáng váng. Tôi không thể nghĩ ra cách để làm điều đó. Cô giáo dù mệt nhưng vẫn quan sát chúng tôi một cách tỉ mỉ và cẩn thận, để tránh gian lận. tôi càng mất kiên nhẫn, tôi càng loanh quanh tới lui, tìm kiếm đồ bảo toàn tính mạng. nhưng tôi đã không nhận được sự giúp đỡ từ bất kỳ ai. mười lăm phút cuối tôi rất sợ… lúc đó, cô giáo mệt quá nên gục xuống bàn. Tôi lật nhanh cuốn sổ ghi công thức nâng cao mà bạn đã dạy tôi ở bài trước, trong khi do dự một lúc …

Nếu tôi mở sách và làm bài tốt thì không ai biết, tôi vẫn là một cô gái ngoan về mọi mặt, tôi vẫn là niềm tự hào của gia đình. nếu không, cô ấy sẽ bị bạn bè và thầy cô tẩy chay. mọi công sức bấy lâu nay tan thành mây khói. Tôi không chần chừ thêm nữa, tranh thủ lúc mọi người không chú ý, tôi mở cuốn sổ ra. chỉ cần nhìn anh ấy, tôi đã biết cách làm bài tập của mình. và khi trống đánh nhịp, công việc của tôi đã hoàn thành.

Xem thêm: Giờ Thân là mấy giờ? Vận mệnh của người sinh giờ Thân có gì đặc biệt? T04/2022

Ngày tôi nhận được kết quả, vòng 10 điểm 10 đỏ rực trên trang khiến tôi rất vui. cô giáo cười rạng rỡ và tự tin. Chính đôi mắt ấy đã khiến tôi tiếc nuối. Anh rất tin tưởng em, nhưng sao em dám lừa anh, lừa anh. Nhưng tôi không đủ can đảm để thừa nhận điều đó. Sau khi bài kiểm tra được trả lại cho tôi, lòng tôi như bốc hỏa, ngay khi ai đó nhắc đến tên tôi, tôi nghĩ rằng họ đang nói rằng tôi lừa dối, chỉ cần nhìn vào tôi đã làm tôi sợ hãi…. Tôi thực sự không thể chịu đựng được nữa. Cuối giờ học, tôi dũng cảm lên lầu tỏ tình với cô giáo.

-thưa cô, tôi muốn bị điểm 0, tôi đã không trung thực trong công việc vừa rồi của mình

Anh ấy đặt tay lên vai tôi và nhìn thẳng vào mắt tôi và nói:

-Tôi biết bạn đã không trung thực ngay từ khi bạn làm bài kiểm tra. nhưng bà không tố cáo con trai mình vì bà muốn anh ta thừa nhận tội lỗi của mình. anh ấy đợi bạn rất lâu, cho rằng mình đã tin tưởng nhầm người. Nhưng không, tôi đã không làm bạn thất vọng. Trong cuộc sống này, sai lầm là điều không thể tránh khỏi, nhưng điều đáng quý nhất là bạn biết nhận ra và sửa sai….

Những lời nói của cô ấy làm tôi ngạc nhiên … vì vậy cô ấy đã biết mọi thứ, nhưng cô ấy chỉ chờ đợi sự trung thực của tôi. Nếu hôm đó tôi vẫn lặng lẽ nhận được điểm 10 thì không biết sau này sẽ ra sao …

Đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi không trung thực và khiến giáo viên khó chịu. Sau lần đó, tôi tự hứa sẽ cố gắng học tập chăm chỉ, rèn luyện đạo đức, để không chỉ là người có tài, có trí mà còn là người biết phân biệt thiện ác, thiện ác, sống lương thiện, không giả tạo.

Bạn có tưởng tượng được sau 20 năm mình sẽ về thăm quê hương không 🍃 15 bài hát hay

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Khiến Mẹ Buồn Lớp 9 – Mẫu 5

Bài viết về một lần em mắc lỗi khiến mẹ buồn năm lớp 9 với những chi tiết chân thực sẽ là thông điệp ý nghĩa gửi đến bạn đọc.

Tôi đã nghe nói rằng “mọi người trong cuộc sống đều phải biết ơn vì những sai sót của họ.” Tất cả chúng ta đều mắc sai lầm ít nhất một lần trong đời. Những sai lầm đó sẽ giúp bạn nhận ra những hạn chế và thiếu sót của bản thân, chúng sẽ giúp bạn có động lực để tìm cách khắc phục, để bạn ngày càng hoàn thiện hơn. Tôi cũng đã từng mắc nhiều sai lầm khác nhau, nhưng lần tôi mắc phải với mẹ khiến tôi không thể nào quên.

Tôi vẫn nhớ hôm đó là kỷ niệm 15 năm ngày cưới của bố mẹ tôi, cả nhà đều rất háo hức và vui mừng chuẩn bị cho ngày đặc biệt này. Bố mua cho vợ yêu một chiếc nhẫn thật đẹp. gia đình tôi đã có một bữa tối đầm ấm và hạnh phúc. nhận món quà từ tay bố và được bố cẩn thận đeo chiếc nhẫn vào tay, mắt mẹ ánh lên niềm hạnh phúc vô bờ.

Tôi cũng cảm thấy vô cùng hài lòng khi nhìn thấy điều đó. Chiếc nhẫn của mẹ được đính những viên đá quý lấp lánh và đẹp đẽ, ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy tôi đã mê mẩn nó. Tôi hỏi mẹ xem chúng tôi có thể mặc thử không, sau một hồi năn nỉ, cuối cùng mẹ cũng đồng ý để tôi mặc vào. Tôi có chiếc nhẫn trên ngón tay, tôi không muốn rời nó và tôi cứ đeo nó đến sáng hôm sau, mẹ tôi không để ý nên tôi đã giấu chiếc nhẫn đẹp đó ở trường.

Tôi tự hào khoe với bạn bè, ai nhìn thấy chiếc nhẫn cũng ghen tị, tôi vui và tự hào. Thế là cả ngày trôi qua cho đến tối khi tôi về đến nhà, mẹ tôi yêu cầu tôi trả lại chiếc nhẫn cho mẹ. không may tôi đã chạm tay để trả lại chiếc nhẫn cho mẹ. Chúa ơi, không có gì trong tay tôi, chiếc nhẫn đã biến mất không báo trước.

Anh ấy tái mặt, tay tôi run rẩy, và mẹ tôi giục tôi đưa anh ấy xuống lầu. Tôi thực sự hoảng sợ, ngồi bệt xuống sàn, chân mềm nhũn ra và không đứng dậy được nữa. mà tôi phải làm gì? Làm thế nào để tôi nói với mẹ tôi ôi trời ơi, tại sao tôi lại vụng về món quà vô giá mà bố tôi đã tặng mẹ tôi ngày hôm qua nhưng tôi đã đánh mất nó?….

Tôi cố gắng bình tĩnh, xoáy sâu vào những suy nghĩ đang hoảng loạn hỗn loạn của mình để xem mình có thể rơi xuống đâu. nhưng tâm trí tôi hoàn toàn trống rỗng. Mẹ vì thấy anh lâu quá nên chạy vào phòng, thấy tôi ngồi bệt dưới nền nhà, mẹ vội chạy lại hỏi. Tôi nức nở không nói nên lời:

-Mẹ, có phải con đã làm mất chiếc nhẫn mà bố đã tặng không? Mẹ ơi, con phải làm sao bây giờ? Con xin lỗi mẹ.

trong dòng nước mắt tuôn rơi, tôi vẫn đủ để nhìn thấy khuôn mặt xanh xao của mẹ, đôi mắt buồn và những giọt nước mắt to tụ lại nơi khóe mắt sắp rơi. nhìn mẹ, tôi càng thấy ân hận và xót xa. chỉ là tôi, sự bất cẩn và khoe khoang của tôi đã làm mất đi món quà mẹ yêu thích. Dù van xin thế nào tôi cũng không thể xóa bỏ lỗi lầm mà tôi đã gây ra với mẹ. Mẹ nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng và động viên bảo tôi không sao đâu, bố sẽ mua cho mẹ chiếc nhẫn khác. Dù đã nói những lời đó nhưng tôi hiểu mẹ tôi đã buồn như thế nào.

Bố biết chuyện thì vô cùng xót xa, miếng ăn của gia đình tôi trở nên éo le hơn bao giờ hết. nhìn thấy bố mẹ như vậy lòng tôi càng thêm xót xa. Tôi quyết định rằng sau khi ăn xong, tôi sẽ đi lấy chiếc nhẫn đó. Tôi bước vội lên cầu thang, tôi lục trong cặp, trong hộp bút, trong từng cuốn sổ… càng tìm, tôi càng tuyệt vọng, tôi không tìm thấy chiếc nhẫn ở đâu cả.

Khi tôi gần như bỏ cuộc, tôi đột nhiên nhìn thấy một tia sáng chiếu về phía cửa phòng tắm, tôi chạy vào phòng tắm thì thấy chiếc nhẫn nằm ở đó. Tôi nhảy cẫng lên sung sướng, nắm chặt chiếc nhẫn trên tay. có lẽ lúc tắm tay tôi nhỏ hơn chiếc nhẫn nên bị rơi ra ngoài mà tôi không biết. Tôi cầm lấy chiếc nhẫn và chạy đi trả lại cho mẹ. Nhìn thấy nó, cả bố và mẹ đều rất vui.

Tìm lại được chiếc nhẫn cho mẹ, tôi cảm thấy vui và hạnh phúc vô cùng. Đồng thời, trong thời gian đó, tôi đã rút ra được một bài học cho bản thân. khi mượn của ai đó, bạn phải nâng niu, trân trọng và giữ gìn nó như thể của mình.

Xem Thêm : Bản đăng ký học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh 2021 Giáo viên

chia sẻ cơ hội nạp thẻ miễn phí ngay bây giờ, tặng ngay một thẻ nạp mới miễn phí

Kể Về Một Lỗi Lầm Khiến Em Ân Hận Mãi – Mẫu 6

với những sai lầm trong quá khứ sẽ để lại nhiều tiếc nuối, điều quan trọng nhất là bài học kinh nghiệm còn lại. Hãy xem bài văn mẫu sau về một sai lầm mà bạn sẽ hối hận mãi mãi:

Trong cuộc sống, ai trong chúng ta cũng mắc nhiều sai lầm, nhưng có những sai lầm không bao giờ quên được. Giờ đây, mỗi khi nghĩ đến cô giáo dạy tiếng Anh lớp 7 của mình, tôi lại cảm thấy nhói đau trong lòng vì đã vô lễ với cô ấy.

Tôi là đứa trẻ bất hạnh nhất trên thế giới, đó là điều tôi luôn nghĩ về bản thân mình. Mẹ tôi sinh ra tôi nhưng tôi không có cha. Ngay từ khi còn là một đứa trẻ, tôi đã luôn bị những người xung quanh coi thường và chế giễu là “đồ khốn nạn”. nhiều bà mẹ không cho con mình chơi với tôi. Thế là tôi sống với mẹ trong căn nhà nhỏ dột nát ở cuối xóm.

Từ khi tôi còn là một đứa trẻ, tôi chưa thấy ai tốt và yêu thương tôi ngoại trừ mẹ tôi. mẹ con tôi sống cô đơn không người thân trong sự khinh miệt của tất cả những người xung quanh. Trong mắt tôi, con người thật xấu xa và độc ác, ngoại trừ người mẹ ngọt ngào mà tôi hết lòng yêu thương và kính trọng. Khi đến tuổi đi học, tôi không chơi với các bạn trong lớp, luôn thờ ơ và thờ ơ với mọi người xung quanh.

Năm đó, tôi học lớp bảy. Trong giờ học văn, giờ học hôm nay là văn nghị luận. cô giáo giảng chủ đề “lá lành đùm lá rách”. ông đã sử dụng nhiều lý lẽ và ví dụ gần gũi, cụ thể, thiết thực để cho chúng ta thấy rằng đây là lòng nhân ái của người Việt Nam chúng ta. sau bài giảng thầy cho cả lớp viết bài, tiết sau thầy sẽ sửa lại. ở buổi học tiếp theo, anh ấy đã gọi một số bạn bè để gửi bài của họ để anh ấy hiệu đính, trong đó có tôi. Anh ấy gọi cho tôi và nói: “toan, sao em không làm bài tập mà để tờ giấy trắng? Tôi không hiểu bài viết? Tôi không hiểu, bạn sẽ giải thích lại ở đâu? ”

Phản ứng của tôi quá bất ngờ khiến cả lớp nhìn tôi kinh ngạc. Tôi căng cổ trả lời: “Tôi không làm vì tôi không muốn, không phải vì tôi không hiểu. Tất cả đều là dối trá, bịa đặt, trên đời này làm gì có lòng trắc ẩn, người thương người . Sao anh lại bày ra điều đó Có phải nói dối là thật không? Tôi nói không biết anh ấy đang nói gì. Có lẽ đó là những điều bị đè nén rất lâu nên hôm nay.

Cả lớp đổ dồn ánh mắt kinh ngạc về tôi. và mặt cô giáo tái mét, tôi thấy cô ấy run lên vì tức giận. cô ấy không nói một lời, nhưng nhanh chóng rời khỏi lớp học. Tôi biết bạn đang tức giận. Bạn sợ mình không kiềm chế được cảm xúc nên mới bộc phát? Tôi thoáng hối hận vì đã nói chuyện với cô ấy quá nhiều, nhưng tôi không thấy mình sai ở đâu. lớp trưởng tốt bụng tiến lại gần tôi: “Tại sao bạn lại thô lỗ như vậy? Đi xin lỗi cô ấy! “. Tôi tức giận nói:” Tôi không sai. Đó không phải lỗi của tôi! “

Sau sự việc trên, tôi đã nghĩ mình sẽ bị đuổi học hoặc ít nhất là mời bố mẹ. Tôi chỉ lo mẹ buồn. vào cuối giờ, cô ấy gọi tôi để gặp riêng cô ấy. Tôi biết mình sẽ bị quở trách nặng nề. Tôi bước vào phòng cô giáo, cô ngồi đó với vẻ mặt buồn bã. nước mắt trào ra trong đôi mắt đen của cô. Tôi đoán anh ấy vừa khóc vừa sốc.

Tôi càng ngạc nhiên hơn khi anh ấy không mắng mỏ mà ngược lại còn nhẹ nhàng phân tích cho tôi thấy rằng anh ấy nghĩ như vậy là sai. bạn đã luôn gần gũi với tôi và đã giúp đỡ tôi, cô ấy đã luôn luôn quan tâm đến tôi và yêu thương tôi. Tôi thực sự xin lỗi. Tôi khiêm tốn xin lỗi. Anh nhẹ nhàng xoa đầu tôi và nói: “Thật tốt khi em hiểu điều đó và đừng mất niềm tin vào con người như thế! Bạn không giận tôi. “Mặc dù cô ấy nói vậy, tôi vẫn cảm thấy có lỗi vì đã thô lỗ với cô ấy.

Tôi rất biết ơn vì đã dạy cho tôi bài học về sự rộng lượng và giúp tôi lấy lại niềm tin vào con người.

chia sẻ nhiều hơn với bạn bè 🍀 hãy tính việc làm tốt góp phần xây dựng quê hương đất nước 🍀 15 bài văn hay nhất

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 9 Văn Mẫu Hay – Mẫu 7

Kể về một lần em mắc lỗi trong bài văn mẫu hay lớp 9 sẽ là tài liệu tham khảo cần thiết giúp các em rèn luyện kĩ năng làm văn và cách xây dựng cốt truyện.

<3

Tôi tự nghĩ. nhưng trong một phút nóng nảy, tôi đã khiến cô giáo dạy văn của mình buồn và thất vọng về mình.

Tôi nhớ rất rõ, hôm đó là giờ học văn, cô giáo cho tôi làm văn trong lớp. Thành thật mà nói, tôi đã không chuẩn bị cho bài học ngày hôm đó. Do chủ quan nên tôi không đọc kỹ các tác phẩm đã nghiên cứu. vì vậy tôi không thể viết trong lớp. Nếu bạn không thể hiểu nội dung công việc, bạn sẽ lấy kiến ​​thức ở đâu để thực hiện công việc? Tôi đã phải viết qua loa, không đầy đủ. bài luận của tôi không đủ.

Đến lúc về, tôi dự đoán sẽ bị điểm kém nên chạy lên bục để xin thầy làm bài kiểm tra. cô gật đầu, cầm lấy xấp bài và vội vã xuống nhà để đưa cho bạn bè. lòng tôi đầy lo lắng. sau đó dự đoán của tôi đã trở thành sự thật. Tôi phát hiện ra rằng bài làm của tôi chỉ được 3 điểm. nên tôi nhanh chóng gấp bài tập về nhà và ghi ngay vào vở. Đột nhiên tôi nảy ra một ý tưởng …

Giáo viên yêu cầu chúng tôi đọc điểm để cô ấy có thể ghi vào vở của mình. đến lúc phải nói tên mình, giọng tôi mạnh mẽ:

-vâng, tám điểm!

đã gọi cho một người bạn khác, tôi thở phào nhẹ nhõm. Sau khi chấm điểm, thầy yêu cầu những học sinh đạt điểm cao đọc bài văn trước lớp để các em tham khảo. nói tên của tôi để đọc tin nhắn đầu tiên. Vì vậy tôi như người mất hồn Tôi đứng lặng như người cắm chân xuống đất, không nói nên lời. Cô giáo đã xuống kiểm tra bài làm của tôi. biểu hiện của anh ấy thay đổi sau khi hiểu câu hỏi “tại sao bạn không đọc bài báo?” nhưng cô ấy không nói gì khác vào lúc đó. cả lớp bàn tán xôn xao, cô giáo yêu cầu cả lớp im lặng và gọi tên học sinh khác đọc bài. nghe bạn đọc rõ bài viết mà mình mắc cỡ quá.

Lúc đó, tôi chỉ muốn khóc thật to để vơi đi nỗi buồn trước sự dối trá của mình. Tôi tự nghĩ, “tại sao mình lại nói dối giáo viên của mình như vậy?” làm thế nào để tôi xóa bỏ những sai lầm của tôi? Nhiều câu hỏi cứ chạy qua tâm trí tôi. hiểu tâm trạng của em, cô giáo đã cho em ngồi xuống. không ai trong lớp biết anh ta nói dối. đây có lẽ là khuyết điểm lớn nhất của một học sinh giỏi như tôi. bởi một suy nghĩ ngây thơ, tôi đã làm cho cô giáo rất buồn. Tôi xin lỗi, nhưng đã quá muộn.

Vào cuối buổi học, tôi tình cờ gặp giáo viên. Con xin thầy tha lỗi cho con. cô ấy bình tĩnh nói: “Tôi thất vọng vì bạn là một học sinh giỏi, nhưng kết quả kiểm tra như thế này. Và tôi càng thất vọng hơn vì bạn đã nói dối tôi. Tôi mong bạn thức tỉnh và học tập tốt hơn. giờ em tha thứ cho anh, em hãy bình tĩnh và cố gắng học tập hơn nữa ”.

Lời nói của bạn đã thấm sâu vào tâm hồn tôi. lời khuyên mềm mại nhưng sâu sắc. đôi mắt cô ấy vẫn nhìn tôi với ánh mắt dịu dàng, nhẹ nhàng. Tuy nhiên, anh vẫn còn e dè và lo sợ, cô giáo nhỏ giọng: “Ai cũng có lúc mắc lỗi, nhưng biết sửa sai là tốt rồi. Tôi hy vọng bạn sẽ luôn là một học sinh tốt. cố gắng hơn nữa nhé, kiến ​​thức văn học mình sẽ giúp các bạn. ”

Lời khuyên của anh lúc đó cũng giống như lời khuyên của mẹ anh. trái tim tôi ấm áp. Tôi đã bớt lo sợ hơn vì cô ấy đã thực sự tha thứ. ồ? tấm lòng của người thầy bao dung, độ lượng. lời khuyên của chị tôi đã được ghi lại, nó giống như một dòng nước phun ra. mùa xuân đó đã giúp tôi trưởng thành, trở thành một con người.

Từ bài kiểm tra ngày hôm đó, tôi đã học được một bài học sâu sắc. đó là bài học về “tôn sư trọng đạo”, “nhớ ơn thầy cô giáo”. Tôi cũng học được một bài học quý giá về sự trung thực. mọi người không nên đánh mất niềm tin, không dẫm đạp lên lòng tin của người khác. trung thực trong làm bài, trung thực trong thi cử, trung thực với giáo viên. Cùng với tính trung thực là tính kiên trì, không chủ quan, không ỷ lại… tất cả những phẩm chất này sẽ giúp chúng ta tiến một bước và trở thành người tốt.

đọc thêm cho bạn nghe ☀️ hãy kể cho tôi nghe điều tốt mà bạn đã làm để bố mẹ vui lòng ☀️ bài văn mẫu ngắn hay

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 9 Đạt Điểm Cao – Mẫu 8

Em đã đọc một bài văn kể về một lần em mắc lỗi năm lớp 9 được điểm cao, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc với những thông điệp ý nghĩa.

Giờ đây, sau bao nhiêu năm, tôi mới đủ can đảm để nhớ về ngôi trường Marie Curie, nhớ về những năm tháng êm đềm của tuổi học trò qua ký ức về một sai lầm: lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất, nhưng đủ khiến tôi xấu hổ đến tột cùng. bây giờ. Ngày đó, tôi chỉ là một cậu học sinh lớp 8 ngốc nghếch, khờ khạo.

Hàng ngày, tôi đạp xe đến trường và được chú tôi làm nhân viên bảo vệ mua vé. Tôi rất sợ bị mất vé vì nếu mất vé thì tên tôi sẽ bị ghi tên vào “sổ đen”. Giờ nghĩ lại, tôi không khỏi phì cười vì sự ngu ngốc của mình. cuốn sổ bìa da đen đó chỉ là sổ bài tập của bác bảo vệ, nhưng tôi nghĩ đó là cuốn sổ đen có ghi tên học sinh cá biệt và nếu ghi quá nhiều lần thì sẽ phạt nặng, thậm chí đuổi học.

Một buổi chiều sau khi tan học, tôi lục trong túi quần, nhét hết mọi thứ vào túi, nhưng vẫn không tìm thấy vé xe buýt của ngày hôm đó. Tôi thực sự hoảng sợ vì đây là lần thứ hai tôi bị mất vé và cũng là lần sau một tuần. Tôi lại lục tung túi xách của mình nhưng thay vì tìm được vé xe buýt ngày hôm đó, tôi lại tìm thấy chiếc vé mà tôi nghĩ rằng mình đã đánh mất hôm trước. trong đầu tôi chợt nảy ra một ý nghĩ … Tôi có thể sử dụng vé này để thay thế cho vé của ngày hôm nay, tôi chỉ cần sửa ngày.

-đứa nhỏ này dừng lại- tiếng niệm chú làm tôi giật mình, mặt cắt không còn một hạt máu.

– Tôi mang xe qua đó, chúng ta sẽ nói chuyện sau. Tôi đậu xe vào một góc túp lều, tôi nhìn từng phút trôi qua như hàng thế kỷ với nỗi sợ hãi và hối hận ngày càng lớn. Tôi là người cuối cùng lấy xe ra. Tôi vụng về hướng chiếc xe đạp về phía anh ta, không dám ngẩng đầu lên như mọi khi. nàng thơ – phó giám đốc quản lý du lịch sinh viên hỏi:

-có chuyện gì vậy? – sinh viên này đã sử dụng vé giả!

Bác thanh trả lời, giọng không giấu được sự tức giận và đưa vé cho nàng thơ xem. Tôi muốn khóc, nhưng không phải vì tôi sợ nữa, mà vì tôi mắc cỡ. nàng thơ nhìn tôi, tôi không dám nhìn cô ấy nhưng tôi biết điều đó vì tôi cảm thấy đôi mắt của cô ấy bỏng rát trên làn da nóng bỏng của tôi

-Đây là chị dâu của tôi, lớp 8i. anh nói với người chú, giọng buồn buồn.

– Tôi đã tài trợ cho cô ấy.

sau đó cô ấy nói với tôi:

Xem thêm: Hướng Dẫn Sử Dụng Mp3Tag Miễn Phí Tốt Nhất, Mp3Tag Full

-Tôi sẽ báo cáo với giáo viên chủ nhiệm và không bao giờ tái phạm nữa. nói dối là xấu. anh nói nhẹ nhàng, nhưng từng câu, từng chữ như đâm sâu vào trái tim tôi. xì xào:

-có.

Chiều hôm đó, tôi không ra ngoài như mọi khi mà vào phòng đắp chăn. Tôi nhắm mắt lại nhưng tôi không tài nào ngủ được, nỗi sợ hãi lấn át cả tâm hồn.

Chỉ ngày mai, chuyện này sẽ được đưa ra trước toàn trường, mọi người sẽ biết tôi là kẻ nói dối. Bố mẹ tôi sẽ làm gì khi phát hiện ra mình đã sinh ra một đứa trẻ nói dối? Còn lớp tôi thì sao, tôi lại khiến cô giáo và các bạn xấu hổ khi “dính líu” đến một đứa hư hỏng như tôi? “Bạn phải cứu những gì có thể cứu được! Tôi là người ra đi, nhưng tôi không thể làm ảnh hưởng đến bất cứ ai nữa! “Tôi đứng dậy, bắt đầu viết ba bản kiểm điểm, một cho cô thơ, một cho gia sư, và một cho thành phố, trong đó tôi kể lại toàn bộ sự việc. .

Em nhận lỗi nhưng không xin lỗi vì trong thâm tâm em hiểu tội lỗi của mình rất lớn… Em chỉ xin các bạn đừng nhắc chuyện này trước toàn trường để cô giáo và các bạn đỡ phiền. t bạn phải xấu hổ vì tôi, vì danh dự của một tập thể lớp dẫn đầu khối không tỳ vết. Còn tôi, tôi sẵn sàng nhận hình phạt kỷ luật tối đa: buộc đuổi học. Những ngày sau đó tôi sống trong lo lắng chờ án kỷ luật nhưng mãi không thấy. mọi người dường như đã quên lỗi lầm của tôi. Một ngày cuối năm, khi tạm biệt chúng tôi, nàng thơ đã nói:

– Nhóm trẻ tuy rất hiếu động và nghịch ngợm nhưng đã ghi nhận được sự đoàn kết, tương thân, tương ái của từng cá nhân trong lớp. cô ấy ngừng nói ở đó và cười với tôi. nụ cười kín đáo ẩn chứa thông điệp: các cô, các chú đã tha thứ cho em.

Ba năm trôi qua, mỗi khi nghĩ lại, tôi vẫn tự hỏi nếu ngày đó không nhờ sự bao dung, độ lượng của cô chủ, cô giáo chủ nhiệm và cả cô chú thì tôi sẽ ra sao? có thể anh chỉ phải nhận một án kỷ luật nhẹ, có thể gạch tên cô trước toàn trường… chỉ vậy thôi là quá đủ để hạ gục một học sinh ngoan hiền. có người nói: “đình chỉ, đuổi học… các hình phạt kỷ luật khác nhau, nhưng tất cả đều khiến học sinh xuống dốc nhanh hơn”.

Sự bao dung của các cô chú đã khiến tôi không còn thấy mình là người ra đi để tự do trôi qua, nên giờ tôi luôn phấn đấu để trở thành một người lương thiện và để câu chuyện này mãi mãi là sai lầm đầu tiên và duy nhất của tôi.

tìm hiểu hướng dẫn 🔥 giành thẻ cào miễn phí 🔥 kiếm tiền trực tuyến từ thẻ cào giành chiến thắng

Bài Văn Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 9 Chọn Lọc – Mẫu 9

Bài văn kể về một lần em mắc lỗi ở lớp 9 sẽ giúp các em luyện tập cách xây dựng cốt truyện và chọn nhân vật phù hợp với chủ đề.

trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng có những khuyết điểm. nhưng có những khuyết điểm luôn khiến chúng ta phật lòng. đó là trường hợp của tôi. Cho đến ngày nay, tôi vẫn còn nhớ rất rõ câu chuyện ngày đó. Tôi xin lỗi vì đã làm phiền bạn về lỗi lầm của mình, nhưng tôi nghĩ bạn sẵn sàng thông cảm và tha thứ cho tôi.

Cô ấy ban đầu là một học sinh chuyên toán trong lớp của tôi. Tôi đạt điểm chín và mười trong mỗi bài kiểm tra. Mỗi khi anh ấy hỏi điểm, tôi luôn tự hào và đáp lại rất rõ ràng trước sự ngưỡng mộ của các bạn cùng trang lứa. một hôm, trong giờ ôn tập, em chủ quan không xem lại bài trước. Như thường lệ, cô ấy sẽ gọi bạn lên bảng để tính điểm. Tôi khăng khăng rằng anh ấy sẽ không gọi cho tôi, vì anh ấy đã có điểm cho bài kiểm tra miệng. Vì vậy, tôi bình tĩnh nhìn bầu trời qua cửa sổ và thả trí tưởng tượng của mình vào trò chơi kéo co mà lớp tôi và lớp 7 sẽ chơi vào chiều nay.

nhưng một điều bất ngờ đã xảy ra, một số tin “sốc” khiến cả lớp tôi phấn khích. giáo viên yêu cầu chúng tôi lấy giấy ra để kiểm tra. tôi có thể làm gì bây giờ? Tôi chưa học bài trước. khi bạn làm một bài kiểm tra, bạn thường cho chúng tôi biết trước để chúng tôi có thể chuẩn bị. hôm nay có chuyện gì vậy Tôi ngơ ngác nhìn xung quanh và chợt tỉnh giấc khi bông hoa nhỏ ngồi cạnh huých nhẹ vào người nhắc tôi chép đề và lo bài vở.

Tôi đã gặp khó khăn khi viết và sau đó xóa. nhìn xung quanh tôi, tôi thấy rằng họ đang làm việc chăm chỉ. về phía tôi, đầu óc tôi quay cuồng như muốn nổ tung, tôi hoàn toàn mất bình tĩnh và không thể nghĩ ra cách làm bài thi. đã hết giờ làm, tôi giao nộp công việc mà lòng cứ bồn chồn, không yên. Tôi nghĩ khi bài viết ra, nếu tôi bị điểm kém thì sao? Em sẽ mất mặt trước lớp, sẽ bị cô giáo khiển trách, chưa kể kiểu gì cũng bị bố mẹ khiển trách. bố mẹ tôi sẽ đốt hết kho tàng truyện tranh của tôi. mà tôi phải làm gì? mà tôi phải làm gì? việc đặt câu hỏi khiến tôi càng lo lắng hơn.

thì thời khắc định mệnh đã đến. Như mọi khi, tôi nhận bài hát từ tay anh ấy để phân phát. nhìn vào thẻ của tôi, số ba làm cho trái tim tôi ngạc nhiên. Tôi cố gắng không để bất cứ ai nhìn thấy và tôi cố gắng giữ một khuôn mặt thẳng thắn. gương mặt ấy ẩn chứa bao nhiêu sóng gió, dâng trào trong lòng anh. thực sự là chưa từng có. Giờ tôi không biết nói chuyện với cô ấy, với bố mẹ, với bạn bè như thế nào? Tôi đang lo lắng và đột nhiên một ý tưởng nảy ra trong tôi … giáo viên bắt đầu ghi điểm vào vở. tại tên của tôi, tôi bình tĩnh hét lên “tám!” giáo viên dường như không nhận thấy. Tôi thở phào nhẹ nhõm và nghĩ: “Chắc bạn cũng không nhận ra vì có gần chục công việc bị điểm kém!”

Để xóa hết dấu vết, tối hôm đó tôi làm lại bài khác rồi dùng bút đỏ viết lại chữ “tám” theo nét chữ của anh ấy. ngày này qua ngày khác, cứ nghĩ đến cảnh cô giáo yêu cầu ôn bài, tôi lại thấy lạnh cả người. omg đúng như lời “tiên tri” thật là xui xẻo cô ấy thực sự muốn kiểm tra thẻ của chúng tôi vì số tám không khớp với số mà cô ấy đã tổng hợp trước khi đưa thẻ. toàn thân tôi lạnh và mặt tái mét. Tôi chỉ muốn ra khỏi lớp. và tôi càng hoảng sợ hơn khi nghe cô ấy nói tên mình. Bạn phát hiện ra tôi đã sửa dấu câu. cô ấy đã gọi cho tôi và đưa tôi lời mời phụ huynh ngay lập tức.

Toàn bộ lớp học của tôi dường như bị bao trùm trong bầu không khí khô khan và nặng nề đó. cô ấy không nói một lời nào với tôi, điều đó khiến tôi càng sợ hãi và bối rối. Tôi không có tâm trạng để học các môn khác. Làm thế nào tôi cảm thấy rằng tôi “ghét” cô ấy! Tôi mới bị hiếp dâm lần đầu, sao anh không tha cho tôi? Tôi sẽ ghi nhớ điều này và tôi chỉ muốn quay lại với bạn. sự việc tiếp theo, bố mẹ tôi bắt tôi nhiều tuần liền không cho xem câu chuyện, bắt tôi làm bài tập toán. Tôi “ghét” cô ấy hơn nữa …

Và rồi một ngày, đến giờ ra chơi, bạn bè chạy đến bàn hỏi han anh, tôi vội giấu số phòng và một cuốn sổ của anh. Tôi chỉ nghĩ rằng tôi sẽ làm cho cô ấy tức giận và lo lắng… Tôi thấy cô ấy quay lại lớp để tìm và thông báo cho cả lớp. nhưng không ai biết… cô không nghi ngờ gì về những học sinh nhỏ của mình. như dự kiến, bạn phải gửi sổ lớp cho trường. cô đã làm mất cuốn sách và bị nhà trường khiển trách. không có nụ cười trên môi, cô ấy trông buồn. anh ấy đã mất thời gian để làm lại con số đó. điều đó khiến tôi cảm thấy dễ chịu.

Một ngày, tôi mở sổ ghi chép của anh ấy. mỗi trang, mỗi trang đều là những ghi chép của tác phẩm, có cả những trang là kỉ niệm của lớp mình. anh ấy ghi lại tên những người bạn bị ốm, bình luận về những chủ đề nào anh ấy cần giúp đỡ, những chủ đề nào anh ấy đang tiến bộ… Tôi rất ngạc nhiên. Hóa ra cô ấy đã rất chăm sóc và yêu thương chúng tôi.

Tôi đã lật đến trang cuối cùng, nơi cô ấy viết về bài kiểm tra toán gần đây của lớp cô ấy. Tôi rất bất ngờ khi có một đoạn nhỏ của cô ấy viết về tôi: “Tôi không hiểu tại sao trinh nữ lại làm chuyện đó tồi tệ như vậy. hay nó là cái gì đó xấu? Tôi cần tìm hiểu xem tôi có thể làm gì để giúp cô ấy không. Thường trò này rất ngoan ngoãn, luôn giúp đỡ bạn bè và lễ phép… ”

Đọc những dòng tâm sự đầy xúc động của anh, tôi thấy khóe mắt mình cay cay và tim đau nhói. bây giờ tôi biết rằng cô luôn coi tôi là một học sinh ngoan, luôn lễ phép và tôn trọng cô. Bạn luôn nghĩ rằng vì một lý do nào đó mà mình không làm được bài tập chứ không phải vì mình quá lười học. Bạn cho tôi ba điểm, nó đáng giá. điểm ba nhắc nhở tôi…

Tôi không biết phải làm gì để điều đó trở nên đúng đắn ngoại trừ việc trả lại sách và xin lỗi cô ấy. Tôi mong bạn có thể tha thứ cho tôi. nghĩ vậy, sáng hôm sau tôi định trả sách cho chị thì nghe tin chị gấp phải về quê vì mẹ ốm nặng không có ai chăm sóc. cô ấy đã yêu cầu nghỉ việc…

Tin tức khiến tôi bị sốc. hai cuốn sổ vẫn còn trong cặp của tôi. Tôi không biết làm thế nào để liên lạc với bạn. mọi thứ đã quá muộn. giá như lúc đó anh không sửa tỉ số thì có lẽ đã không gây ra cho anh nhiều sai lầm và đau buồn như vậy. Và tôi không khó chịu như bây giờ.

Tôi không biết phải làm gì nữa, tôi chỉ có thể tự dằn vặt mình. bao nhiêu cảm xúc dồn nén trong tôi khiến tôi như muốn nổ tung. Tại sao ngày đó tôi lại có những suy nghĩ sai lầm và ngu ngốc như vậy để rồi bây giờ tôi ân hận mãi về điều đó? Tôi không gặp cô ấy nữa và tôi không biết làm thế nào để xin lỗi. Tôi chỉ biết mang theo cuốn sổ của cô ấy và tôi mong một ngày không xa sẽ được gặp lại cô ấy, trả lại quyển sách cho cô ấy và kèm theo những lời xin lỗi chân thành nhất. Cô …

thời gian không dừng lại. Bây giờ tôi đang ở xa bạn. chiếc ghế anh ngồi giờ đã bị một giáo viên khác chiếm giữ. Tôi biết rằng cô giáo cũng sẽ yêu thương và quan tâm đến chúng tôi, nhưng tôi chỉ mong một ngày nào đó sẽ tìm lại được hình bóng của cô. Em mong được gặp lại anh để nói lời xin lỗi, nhận được sự tha thứ và bao dung của anh. Cô ơi, em rất xin lỗi …

tham khảo 🌹 nói về tấm gương sáng trong học tập, giúp đỡ và vượt khó 🌹 tuyển tập hay nhất

Bài Văn Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 9 Đặc Sắc – Mẫu 10

Hãy xem bài viết về một lần tôi mắc lỗi đặc biệt ở lớp 9 với những ý tưởng hay và cách diễn đạt dí dỏm, hấp dẫn.

Gia đình tôi có hai chị em gái, tôi là chị gái và em trai nhỏ hơn tôi ba tuổi. bố mẹ tôi rất thương anh tôi, không ít lần thiên vị anh tôi và mắng nhiếc tôi. Vì vậy, tôi ghen tuông và thường xuyên gây gổ với cô ấy, có lần tôi còn làm bố mẹ đau lòng vì chuyện của hai chị em.

Mỗi ngày, nếu tôi và chị gái tôi ở nhà, sẽ có những cuộc tranh cãi. Nếu hai anh em tranh nhau chuyện gì đó, mẹ tôi sẽ nói:

-Em là con gái, nếu là em gái thì em cần phải nhượng bộ chứ ai mà quan tâm đến em lúc nào không hay. Ngoài ra, anh ấy vẫn còn trẻ con, trẻ con và hay pha trò, đừng chấp nhận.

Mẹ tôi nói điều đó khiến tôi tức giận hơn, lúc đó tôi chỉ có thể nghĩ rằng mẹ đã quá thành kiến ​​với tôi, mẹ không yêu tôi nhiều như mẹ. Cho đến một ngày, một điều gì đó đã xảy ra. Sáng sớm hôm đó, tôi rút trong con lợn 10.000 đồng, định chiều đưa cho bạn bè vì tôi vừa đạt điểm cao trong kỳ thi tám tuần. Tôi cẩn thận cất tiền vào một chỗ và vội vàng đi học.

buổi trưa, trước khi đi nấu ăn, tôi kiểm tra tiền để đi chợ mua đồ mang đến lớp. nhưng số tiền tôi để trong ví đã không cánh mà bay. Quá ngạc nhiên, tôi lấy túi đựng bài kiểm tra ra, tìm kiếm cẩn thận một lần nữa, rồi lục tung cả túi ra mà vẫn không tìm thấy. Rõ ràng là tôi đã bỏ tiền vào túi, hoặc … hoặc anh trai tôi đã lấy nó. Đúng vậy, ở nhà chỉ có hai chị em, chị học trên gác xép, tôi cất cặp, còn tôi học ở tầng dưới. sau đó nếu không, những người khác sẽ đến đây? Nó có cánh để bay ra khỏi túi của tôi không?

Nghĩ vậy, tôi chạy nhanh và hét lên:

-hung lên! Bạn có lấy tiền của tôi không? “Không … bạn … bạn …” bạn đã nói dối. kinh tởm, là lớp trưởng ở trường hành động gương mẫu nhưng không ngờ em lại về nhà như thế này. xấu là xấu Tôi tưởng bố mẹ bạn nuông chiều bạn vì bạn chăm ngoan và học giỏi. tử tế và ăn cắp tiền của người khác.

Tôi mắng anh như dội nước vào mặt anh, mắng anh bằng tất cả sự tức giận và ghen tuông bấy lâu nay. Còn anh thì bất ngờ cúi xuống bàn khóc, mắt đỏ hoe. mặc kệ, tôi vẫn nói, lòng tôi nghĩ: “đó là nước mắt cá sấu.”

– Tiền ở đâu, đưa cho tôi!

Chiều hôm đó, khi bố tôi về, tôi kể lại mọi chuyện: ông ấy đã lấy tiền của tôi, tôi nói với ông ấy là tôi vẫn chối và ông ấy không đưa cho tôi. Cha tôi chắc hẳn đã rất tức giận khi nghe điều đó vì lâu nay ông luôn nghiêm khắc với những khuyết điểm. Bố gọi cho anh ấy và hỏi một cách giận dữ:

Xem Thêm : Mã ZIP Đà Nẵng là gì? Bảng mã bưu điện Đà nẵng cập nhật mới nhất

-hung lên! Tại sao bạn lại lấy tiền của em gái tôi? – Con không lấy… con không lấy đâu bố- nó nhìn bố với giọng vô cùng bất cần – Nếu bố không lấy thì ai vào?

Đứng trong bếp, tôi cũng cảm thấy hơi tiếc vì điều đó, nhưng do ghen tuông quá lâu nên tôi cảm thấy rất hả hê. Đúng lúc đó mẹ tôi đi làm về, bà nhỏ giọng hỏi tôi:

-có chuyện gì mà bố anh trông không vui vậy? -Ừ, vì anh trai tôi lấy tiền của tôi, bố tôi tức giận nên đã đánh tôi. – vậy à?

Thế là mẹ vội vàng dắt xe vào sân để vào nhà. mẹ đột nhiên gọi cho tôi:

-cảm ơn, đây có phải là tiền của bạn không? tờ 10.000 đồng mới rơi xuống sân tại đây. Mẹ vừa quay lại và thấy nó.

Tôi giật mình và chợt nhớ ra: “vâng! Đến bây giờ tôi mới nhớ, lúc đó tôi cất tiền vào vở rồi ra ngoài hiên học bài mà tôi đánh rơi mà tôi cứ ngỡ trong túi đựng bài thi. và đột nhiên tôi nhớ lại tôi đã nói với cô ấy như thế nào, cô ấy vui mừng khôn xiết khi bị đánh. hối tiếc trào dâng trong tôi. Tôi vội vàng nhìn em trai và xin lỗi. anh trai tôi không những mắng tôi mà còn chạy đến ôm chầm lấy tôi. Tôi rất tiếc cho bạn, tôi rất xấu hổ.

Tôi đã thay đổi thái độ của mình đối với anh trai mình. cả hai chúng tôi rất yêu nhau, cả hai chơi với nhau một thời gian và sau đó chúng tôi ngồi vào bàn riêng của mình để học. Cũng chính từ lúc đó, tôi nhận ra anh tôi tuy nhỏ bé nhưng có tấm lòng cao cả, tôi càng xấu hổ hơn và từ đó tôi thay đổi trở thành một người chị mẫu mực, yêu thương anh nhiều hơn.

mẹo để bạn kể cho tôi nghe một câu chuyện về 15 ví dụ hàng đầu của một người mẫu thể hình

Bài Văn Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 9 Ý Nghĩa – Mẫu 11

Bài văn kể về một lần em mắc lỗi nghiêm trọng ở lớp 9 sẽ là bài học quý giá và mang tính giáo dục cao cho các em học sinh.

Trong cuộc đời của mỗi con người, không ai là không mắc phải sai lầm. những sai lầm và thiếu sót là một phần không thể thiếu để mỗi chúng ta trưởng thành. anh cũng từng mắc lỗi khiến thầy cô buồn lòng. là kỉ niệm của năm học lớp 8.

Tôi là đứa trẻ nghịch ngợm trong lớp. tuổi này là tuổi thích thể hiện và được người khác công nhận là lớn nhất. nên lúc đó cái tôi của tôi rất lớn. Chỉ cần bạn chưa hài lòng, tôi sẵn sàng tỏ thái độ không hài lòng ngay lập tức. thậm chí sẵn sàng gây gổ, đánh nhau với các bạn khác. tuy nhiên thành tích học tập của em luôn nằm trong top 10 của lớp. nên anh ta cũng nhắm một mắt, mở một mắt. chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng. đó là lý do tại sao tôi ngày càng có nhiều động lực hơn.

Tôi đến lớp sớm vào ngày hôm đó. Tiết học đầu tiên của tiết học hôm nay là tiết học văn. Tôi đang nằm trên bàn và nhìn các bạn của tôi vào lớp, tôi đang băn khoăn không biết trong giờ học có trò chơi mới nào mà tôi có thể chơi được không. có một tia sáng lóe lên trong đầu tôi. Tôi đã nghĩ ra một trò chơi mới. Hôm trước tôi có mua một ít bột màu, vẫn còn trong cặp.

tiếng trống báo hiệu đã đến giờ vào lớp. Cả lớp xếp hàng. Tôi ngồi một mình trong lớp vì chân tôi bị đau và tôi không thể di chuyển. Đợi mọi người ra hết, tôi lấy bột màu trong túi ra, đi qua chai nước, đổ hết rồi lấy tăm khuấy đều. xong, tôi quay lại chỗ ngồi như không có chuyện gì xảy ra.

lớp học bắt đầu như thường lệ, cho đến khi cô Thủy, giáo viên dạy văn, cũng là giáo viên chính của tôi, đến lấy chai nước lấy một cốc nước, mọi thứ đã không còn bình thường nữa. anh vừa vặn vòi cho nước chảy thì làm rơi khiến chiếc cốc bị đổ, vỡ. cả lớp giật mình, ồn ào.

Dưới lầu bang lung linh một màu đỏ chói. cả lớp đều bàng hoàng. các bạn nam trong lớp chạy đến gần cô, mở chai nước ra xem. toàn bộ chai nước chuyển sang màu đỏ tươi. bình tĩnh, dặn dò các em dùng chổi lau nền nhà cẩn thận tránh trượt, ngã. sau đó anh nhờ các bạn khác mang chai nước đến để đổ. Nó bước lại bàn giáo viên, ngồi xuống và nhìn quanh lớp. Tôi không biết có phải tội lỗi hay không, nhưng tôi cảm thấy ánh mắt của anh ấy đang nhìn tôi. nhưng không, anh ấy im lặng một lúc rồi nói:

-có ai đó trong lớp của tôi làm điều này không?

<3 Tôi đứng im, không theo lũ trẻ trong lớp cãi nhau. Ma nữ nhìn tôi, trái tim tôi có chút hụt hẫng, cô không biết tôi đã làm như vậy sao? Rõ ràng khi tôi đổ túi bột vào xô nước thì không có ai trong lớp cả. làm sao bạn biết? Nghĩ như vậy, tôi cảm thấy an toàn hơn, vẫn ngồi như không có chuyện gì xảy ra. cô ấy đã nhìn tôi lâu nhất. Tôi ngày càng cảm thấy xấu hổ. anh ấy nói, giọng nghiêm khắc:

– Cô ấy hỏi lại, ai trong lớp đã làm điều này?

Cả lớp đang ồn ào bỗng im bặt. có lẽ vì cậu ấy không bao giờ nói chuyện với cả lớp bằng giọng điệu đó nữa. trong ấn tượng của chúng tôi, mrs. Cô Thủy là một cô giáo rất tốt bụng, gần gũi, thân thiện, cô chưa bao giờ giận ai. nhưng hôm nay, cô ấy đột nhiên nghiêm túc hóa một chuyện mà tôi nghĩ chẳng có gì to tát cả. bởi vì chưa ai uống thứ nước có màu bột đó bao giờ. không khí trong lớp trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. anh ta vẫn nhìn chúng tôi, nhưng không ai trong lớp đứng lên nhận lỗi. Tất nhiên là có rồi, vì chính tôi là người đã làm nên nếu tôi không chấp nhận thì sẽ không còn ai thừa nhận nữa.

Xem thêm: Nhân phẩm là gì? Mối quan hệ giữa nhân phẩm và danh dự?

Tôi thấy cô ấy nhìn về phía tôi nhiều hơn, đôi mắt như chờ đợi điều gì đó. Tôi thấy lạ. Tôi chắc rằng bạn đã biết đó là lỗi của tôi và bạn đang đợi tôi thú nhận. nhưng nếu tôi thú nhận, tôi sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ của bạn và mất uy tín của tôi. nếu cậu ấy không tỏ tình, ánh mắt mong đợi của cậu ấy… thì cuối cùng, tiếng trống báo hết giờ đã khiến cả lớp thở phào nhẹ nhõm, không khí căng thẳng trong lớp cũng không còn nữa. mụ phù thủy thu thập những thứ của mình và nói với chúng tôi trước khi rời lớp học:

-thật rất buồn!

Nói rồi, anh ấy nhìn tôi và đi lên phòng hiệu trưởng. Cả ngày hôm nay tôi cứ nghĩ về ánh mắt của cậu ấy khi kết thúc buổi học. Tôi nhìn thấy trong mắt anh ấy một sự thất vọng lớn lao, một tấm áo choàng buồn bã nữa. Tôi cứ nghĩ đến ánh mắt của cô ấy nhưng tôi không thể tập trung vào bài giảng của thầy cô trên lớp. Cuối cùng tôi quyết định ở bên cô ấy để thú nhận tội lỗi của mình. Tôi biết bạn sẽ tha thứ cho tôi Cuối giờ học, tôi chậm rãi thu dọn sách vở. Tôi định đi tìm cô ấy thì thấy cô ấy đang đứng trước cửa phòng vẽ, như thể cô ấy biết chắc rằng tôi sẽ ở lại. Tôi đến gần cô ấy và nói với một giọng nhỏ:

-Tôi, tôi … tôi xin lỗi. Tôi là người đổ bột màu vào chai nước. – Tôi ngẩng đầu nhìn cô ấy, mắt cô ấy vẫn nhìn tôi chằm chằm, như chờ cô ấy nói tiếp, tôi chỉ muốn đùa giỡn một chút thôi. Tôi không ngờ cô ấy lại tức giận như vậy. Cô ơi, tôi rất xin lỗi!

im lặng một lúc rồi nói, vẫn giọng nghiêm nghị như ở lớp:

-cô ấy rất tức giận. Bạn có biết rằng đây là lần đầu tiên bạn làm điều gì đó tồi tệ như vậy không? những lần khác anh không nói, nhưng lần này anh nghiêm khắc chỉ trích anh. bột màu bạn mua, bạn có biết nó để làm gì? người uống chắc chắn sẽ bị, đổ vào đó, tiếp xúc trực tiếp sẽ bị bệnh phong? bạn bao nhiêu tuổi? khi nào bạn lớn lên?

-em… em… – Tôi lắp bắp trước mặt cô ấy

-Tôi muốn bạn nghĩ về những gì bạn đã làm, một cách nghiêm túc, thân mến. Tôi là một người lớn và tôi sẽ phải học cách chịu trách nhiệm cho những hành động của mình, dù lớn hay nhỏ. Tôi nghĩ bạn hiểu những gì tôi đang nói. – giọng anh dịu lại, bây giờ anh ở đây, em vẫn có thể chở che cho anh, nhưng mai sau khi lớn lên và bước ra thế giới, nếu bản thân không vững vàng, không đủ bản lĩnh, không biết cư xử, thì họ cũng vậy. sẵn sàng chà đạp bạn. bạn có hiểu không?

-vâng, tôi hiểu bạn. Cảm ơn! – Tôi lẩm bẩm.

Đến tận bây giờ, tôi mới hiểu những lời dạy của anh ấy có giá trị như thế nào đối với tôi. Tôi đã làm bạn buồn, tôi xin lỗi. nhưng nhờ đó mà tôi trưởng thành hơn, tôi học cách chịu trách nhiệm về những việc làm của mình. Tôi cảm thấy mình đã lớn và trưởng thành. Tất cả là nhờ bạn.

scr.vn cung cấp cho bạn một thẻ cào 50k miễn phí và một thẻ cào miễn phí

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 9 Học Sinh Giỏi – Mẫu 12

Tìm hiểu cách xây dựng nhân vật và tình tiết câu chuyện qua bài văn kể về một lần em mắc lỗi học giỏi lớp 9 dưới đây:

Mình học làm thơ từ năm lớp 6, lớp 7, đủ các thể loại thơ 4 chữ, 5 chữ, lục bát, thơ thất ngôn tứ tuyệt… Mình đang tập làm văn. người điếc không sợ súng! đến khi tôi học lớp tám, tôi đã có một tập thơ hơn một trăm bài thơ. bạn thắng, tôi đưa cho bạn xem và nói với bạn: “thơ của bạn là thơ con ếch, không có vần, đọc to lên …”. nhưng tôi vẫn “sản xuất” thơ. bạn bè bổ nhiệm tôi làm “biên tập viên” của tờ báo tường lớp 9c, mỗi tháng xuất bản một số. đôi khi tôi cảm thấy vinh dự!

Tôi thường viết những bài thơ châm biếm để đăng báo “châm biếm” những hiện tượng vui xảy ra ở trường, ở lớp. bạn em nhảy dây bị ngã, em làm bài thơ hoa để khỏi bị sét đánh! “đội” cá sấu “lớp 9c bị đội” cua “lớp 8b đánh bại” 3/0 “, em làm bài thơ” trắng bụng ” , khiến bạn đội trưởng vô cùng cay đắng khi đọc đến hai câu sau khi bị đày ải:

“Cá sấu” bụng trắng hoa cà, không cha “- bạn có nhớ đời không?

Số báo tháng 11, số đặc biệt chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam (20/11), cả lớp ai cũng phải viết bài. có 29 bài thơ, 14 bài văn, 7 bài hình ảnh. Tôi có một bài thơ “trạng nguyên” để châm biếm người bạn học cũ của tôi phụ trách việc học và xếp lớp.

Bạn là một học sinh giỏi về mọi mặt, rất xinh đẹp. hội thi “học sinh thanh lịch” cấp trường, giải nhất. trước đây tôi đứng đầu lớp về các môn Tiếng Anh, Toán, Lý, Văn… nhưng cuối tháng 10, 11, sức học ban đầu kém hơn hẳn. bài thi chỉ đạt 7 điểm; bài văn số hai chỉ được 6 điểm; Bài tiếng Anh, bản gốc sai tới 3 câu. bạn đang nói với khuôn mặt buồn bã ban đầu.

bài thơ của tôi đã cho mọi người một phen “đau bụng”. bài thơ đó có 8 dòng, đây là 4 dòng cuối:

vườn hồng “tình trạng hoa” đã tan rã nếu không có gió hay mưa? mặt cỏ hồng cỏ hồng đến bao giờ?

báo tường ra mắt độc giả, ai cũng biết “bang hoa” là ám chỉ nguyên phó chủ tịch nước. Đọc xong bài thơ, tôi đã bật khóc. Các cô gái 8c nhìn tôi với ánh mắt ngại ngùng. sau buổi sinh hoạt lớp cuối buổi sáng thứ bảy, thầy chủ nhiệm bảo tôi ở lại với thầy rồi về. Cô giáo khen 3 số báo tháng 9, 10, 11 của lớp 8c đều đẹp, nội dung phong phú, có một số bài viết hay, được nhiều giáo viên đánh giá cao. Cô giáo khen tôi có nhiều tiến bộ trong học tập và có sở trường làm thơ. cô giáo vui lòng hỏi:

-Bạn có biết tại sao việc học của mình kém không?

-sợ, tôi không biết.

-mẹ ốm nặng, đang nằm viện. Đêm nào Nguyên cũng vào viện chăm mẹ, có khi phải thức trắng đêm. Bố tôi đi làm xa không về kịp. em gái nguyễn còn nhỏ …

-Tôi không thích nguyen khi tôi viết một bài thơ để đăng. trở nên độc ác một cách tình cờ. lần sau rút kinh nghiệm. nhớ đừng buồn. chúng ta phải thể hiện sự đoàn kết và chia sẻ…

Tôi đã bị tàn phá, hối hận. nước mắt tôi trào ra. sau đó, tôi đã thay thế bài thơ đó bằng một bài thơ khác về tình bạn. Chiều chủ nhật, tôi cùng người bạn, đồng nghiệp, thám tử ở “nhà xuất bản” đến bệnh viện thăm mẹ anh. khi tôi rời đi, tôi nói với người bạn của mình: “Tôi hy vọng bạn hiểu tôi và tha thứ cho tôi…”

Khiếm khuyết đó khiến tôi mãi mãi hối hận. thinh đã dạy cho tôi bài học làm người, bài học về tình yêu thương, sự đồng cảm và sẻ chia.

chia sẻ 🌼 kể cho tôi nghe về một thanh thiếu niên dũng cảm mà bạn biết 🌼 15 người mẫu hàng đầu

Bài Văn Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 9 Ngắn Gọn – Mẫu 13

hãy đọc bài viết về một lần tôi mắc lỗi ở lớp 9 một cách súc tích và ý nghĩa:

mọi người đều mắc sai lầm. và tôi cũng. nhưng nhờ sai lầm đó, tôi đã rút ra được bài học đắt giá cho bản thân.

Sau khi thi đỗ vào trường THPT chuyên của huyện, em rất tự hào. mọi người trong gia đình tôi tự hào về tôi. khiến tôi trở nên chủ quan, bỏ bê việc học.

Trong lớp, tôi đã kết bạn được rất nhiều bạn mới. chúng tôi thường pha trò làm cho các giáo viên rất tức giận. một lần, tôi bỏ học để đi chơi với bạn bè. chúng tôi đã có một lớp học ngày hôm đó. chúng tôi đồng loạt viết giấy phép, giả chữ ký của phụ huynh, để trên bàn của anh rồi rủ nhau lên đài phát. nhưng giáo viên đã phát hiện ra. Anh ấy nói sẽ gọi điện cho bố mẹ.

Vào ban đêm, tôi trở về nhà với cảm giác lo lắng và sợ hãi. nhưng mẹ không những không mắng mỏ mà còn ân cần hỏi han. điều đó làm tôi ngạc nhiên rất nhiều. Sau bữa tối, tôi về phòng để học. Đột nhiên, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa. Mẹ vào và nói chuyện với tôi. Mẹ nói rằng mẹ đã nhận được cuộc gọi từ giáo viên chủ nhiệm của tôi.

Tôi hồi hộp chờ nghe những lời trách mắng. nhưng mẹ tôi tốt bụng nói với tôi: “Tất cả trẻ em đều mắc lỗi. Khi tôi bằng tuổi bạn, mẹ tôi cũng rất nghịch ngợm, điều này khiến bà nội khó chịu. nhưng nhờ sự bao dung của anh ấy, mẹ tôi đã thay đổi… ”. sau đó, mẹ tôi cũng kể cho tôi nghe nhiều kỷ niệm thời thơ ấu. Tôi cẩn thận lắng nghe những gì mẹ tôi nói.

Tôi cảm thấy có lỗi vì hành động thiếu suy nghĩ của mình. Tôi ôm mẹ và sau đó nói lời xin lỗi. những câu chuyện mẹ tôi kể đã giúp tôi nhận ra lỗi lầm của mình.

Sau thời gian đó, tôi trở nên ngoan ngoãn và chăm chỉ hơn. Hôm nay con đã trở thành một cậu bé ngoan, một học sinh ngoan để mẹ luôn tự hào về con gái của mình.

hãy kể cho tôi nghe điều tốt mà bạn đã làm được để góp phần bảo vệ môi trường 15 bài văn hay

Bài Văn Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 9 Đơn Giản – Mẫu 14

Bài văn kể về một lần em mắc lỗi đơn giản ở lớp 9 sẽ giúp các em học sinh dễ dàng hiểu thiết kế và cách viết truyện.

Gia đình đóng một vai trò quan trọng trong cuộc sống. đôi khi con người ta sẽ mắc phải những sai lầm khiến cha mẹ buồn lòng. nhưng chúng tôi luôn nhận được sự bao dung và yêu thương từ những người chúng tôi yêu thương nhất.

Tôi sinh ra trong một gia đình không có tình yêu. Cha mẹ tôi ly thân khi tôi còn rất nhỏ. tất cả việc nhà đều do mẹ làm. mẹ vừa là cha vừa là mẹ. Tôi vốn là một đứa trẻ nghịch ngợm nên thường xuyên trêu chọc mẹ. Chiều thứ sáu hàng tuần, tôi sẽ có một lớp học toán thêm ở trường. nhưng hôm đó tôi trốn học để đến nhà Lan chơi. Ian vừa được mẹ mua cho một chiếc máy tính mới. Cả hai đều mải mê chơi máy tính đến nỗi quên mất mấy giờ rồi.

Trên đường về nhà, tôi gặp anh hùng của bạn cùng lớp. Anh ta nói hôm nay cô giáo điểm danh, phát hiện em rồi bỏ học. Anh gọi điện thông báo cho bố mẹ họ. Tôi nghe vậy thì lo lắng trong lòng, cố gắng đạp xe về nhà càng nhanh càng tốt. Về đến nhà, tôi gọi cho mẹ nhưng không nghe mẹ trả lời. Vào bếp, tôi thấy trên bàn có một mâm cơm, được đậy cẩn thận.

sau khi tắm rửa xong, ăn xong vẫn không thấy mẹ đi ra. Tôi lẻn vào phòng mẹ và thấy mẹ đang nằm trên giường. Tôi khẽ gọi: “Mẹ ơi!” nhưng không nhận được phản hồi. lo lắng tôi chạy đến giường, khi tôi chạm vào người mẹ, tôi cảm thấy nóng. Tôi chợt nhớ chiều nay trời mưa rất to. Có lẽ khi tôi về đến nhà, mẹ tôi đã dầm mưa.

Tôi đột nhiên cảm thấy sợ hãi, xen lẫn hối tiếc. Tôi tự trách mình mải chơi trong khi mẹ phải làm việc vất vả, đau ốm nhưng mẹ vẫn cố gắng nấu ăn cho tôi. Tôi nhanh chóng chạy đi lấy khăn lạnh chườm lên trán mẹ. rồi nấu cháo ăn liền và mua thuốc cho mẹ. sau một thời gian, có vẻ cải thiện, mẹ thức dậy. Tôi thuyết phục mẹ ăn cháo và uống thuốc. Mẹ vừa ăn vừa cười với tôi. nói xong, tôi nhìn mẹ, rồi tôi ôm mẹ và bật khóc: “Con xin lỗi mẹ!”. Mẹ ôm tôi và nói, “Không sao đâu, con yêu! Tôi hy vọng bạn nhận ra sai lầm của mình và không tái phạm vào lần sau. ”

May mắn thay, sáng hôm sau, mẹ đã khỏe mạnh và có thể đi làm bình thường. kỷ niệm này đã giúp tôi nhận ra tình yêu thương và lòng bao dung của mẹ. Tôi tự nhủ mình phải chăm chỉ học hành và ngoan ngoãn.

đừng bỏ lỡ cơ hội 🍀 nhận ngay thẻ cào 100k miễn phí 🍀 thẻ viettel mobifone

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Bằng Tiếng Anh – Mẫu 15

Kể về một lần tôi mắc lỗi bằng tiếng Anh sẽ là một mô hình giúp học sinh luyện cấu trúc câu và nâng cao vốn từ vựng:

Tiếng Anh:

mỗi người đều có những sai lầm của riêng mình, tôi cũng vậy. Tôi đã phạm sai lầm với bố khiến mỗi khi nghĩ đến điều đó, tôi lại khóc.

Hôm đó, tôi đến trường, làm vỡ đồ dùng học tập, sau đó sợ hãi và chạy về nhà. mặc dù nhà trường đã thông báo rằng ai mắc lỗi sẽ phải nhận tội. nhưng tôi rất sợ bố nên không dám thổ lộ. nhà trường đã đánh giá và thấy tôi sai nên đã mời bố tôi lên phát biểu.

Sau cuộc họp, khuôn mặt của cha tôi trở nên buồn bã. Bố tôi ngồi xuống và nói với tôi rằng ông chưa bao giờ bị mắng từ khi còn nhỏ. nhưng bây giờ tôi đã khác, tôi hối hận. Bố không đánh, không mắng, chỉ bảo tôi cố gắng sửa chữa những gì tôi đã làm.

trung thực, không bao giờ nói dối vì bất kỳ lý do gì. Kể từ sai lầm đó, tôi đã rất hối hận về hành động của mình.

Tiếng Việt:

mỗi người đều có những sai lầm của riêng mình, tôi cũng vậy. Tôi đã phạm sai lầm với bố khiến mỗi khi nghĩ đến điều đó, tôi lại khóc.

Hôm đó, tôi đến trường, làm vỡ đồ dùng học tập và sợ hãi chạy về nhà. mặc dù nhà trường đã thông báo rằng ai mắc lỗi sẽ phải nhận tội. nhưng tôi sợ bố đến nỗi không dám kể. nhà trường đã điều tra và phát hiện ra tôi đã sai nên đã mời bố tôi lên nói chuyện.

Sau cuộc họp, khuôn mặt của cha tôi trở nên buồn bã. Bố tôi ngồi kể lại rằng từ nhỏ đến giờ bố tôi chưa bao giờ bị la mắng. nhưng giờ tôi đã khác, tôi thấy hối hận. Bố không đánh, không mắng, chỉ bảo tôi cố gắng sửa chữa những gì tôi đã làm.

trung thực, không bao giờ nói dối vì bất kỳ lý do gì. Kể từ sai lầm đó, tôi đã rất hối hận về hành động của mình.

<3

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Kiến thức

Related Articles

Back to top button