Hãy kể về 1 kỉ niệm đáng nhớ đối với 1 con vật nuôi mà em yêu thích – Bài viết số 2 lớp 8

Kể về 1 kỉ niệm đáng nhớ đối với 1 con vật nuôi mà em

kể về kỉ niệm đáng nhớ với con vật cưng mà em yêu thích mang đến bài tóm tắt chi tiết kèm theo 17 bài văn nói về con chó, con mèo, con gà … cho các em học sinh lớp 8 tham khảo, hoàn thành nhanh chóng bài văn của mình nhé . 2, lớp 8, môn 1.

Những chú thú cưng này không chỉ là thú cưng mà còn là những người bạn luôn ở bên, đồng hành cùng chúng ta trong cuộc sống. vậy mời các bạn cùng theo dõi bài viết dưới đây để cảm nhận sâu sắc hơn về thú cưng, dễ dàng đạt kết quả cao trong bài viết số 2.

chủ đề 1: kể cho tôi nghe về trải nghiệm đáng nhớ với thú cưng mà bạn yêu thích.

tóm tắt những kỷ niệm đáng nhớ với thú cưng

lược đồ tham chiếu # 1

a. mở đầu

– giới thiệu về thú cưng và những kỷ niệm đáng nhớ với nó:

+ Nhà tôi có nuôi một con chó, nó tên là “dot”, nó sống với gia đình tôi từ khi tôi còn nhỏ, khi tôi học lớp 5 thì nó mất.

+ quãng thời gian sống với dot tôi đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp, trong số đó, tôi không thể nào quên được khoảnh khắc dot cứu tôi khỏi một con rắn độc.

b. nội dung:

– thời điểm xảy ra sự việc: khi tôi học lớp ba, lúc đó dom cũng được 3 tuổi.

– trình tự:

+ Hôm đó, vào một buổi chiều, tôi và 3 người bạn khác dắt dom ra bãi cỏ sau nhà văn hóa chơi bóng.

+ chúng tôi chạy băng qua bãi cỏ, cười nói vui vẻ

+ có thể do tiếng động mà một con rắn trườn ra khỏi bụi cây cạnh cánh đồng. Tôi chỉ nghe nói rằng anh ấy đang đứng gần bãi cỏ đó.

<3

+ lúc này tôi vô cùng sợ hãi và sợ hãi, không biết phải làm sao, dot nhanh chóng nhảy theo tôi và sủa không ngừng.

+ tại chỗ tranh nhau cắn vào thân rắn, sau đó rất nhanh hất rắn ra vài thước.

<3

+ Con rắn lúc này dường như biết rằng nó không thể đánh bại tại chỗ, vì vậy nó trượt vào bụi cây và bỏ chạy.

+ đốm đuổi theo bụi rậm, gầm gừ, sủa liên tục như thể cảnh báo con rắn.

+ sau đó, dot chạy về phía cô ấy, vẫy đuôi và xoay quanh chân cô ấy như thể kiểm tra xem cô ấy có bị thương không.

+ ngay lúc đó, tôi “hoàn hồn”, cúi người ôm dom và cảm ơn. Tôi may mắn vì nếu không đúng chỗ, con rắn có thể sẽ cắn tôi bất cứ lúc nào. chính từ lúc đó, tình cảm của tôi dành cho dom càng thêm sâu đậm.

<3

c. kết luận:

– Cảm xúc về dấu chấm và ký ức tuổi thơ: Dù dom đã không còn nhưng những kỷ niệm của anh ấy vẫn sống mãi trong tim tôi.

lược đồ tham chiếu số 2

i. mở đầu

– bạn đã nhận được một con mèo trong hoàn cảnh nào? (tặng nhân dịp sinh nhật, nhặt ngoài đường mang về nhà, …)

– con mèo này tên là mi mi, trông rất đáng yêu

ii. nội dung bài đăng

1. mô tả con mèo

– hình dạng cơ thể, ngoại hình:

+ thân: dài, trông giống quả đu đủ.

+ Bộ lông: có ba màu: trắng, cam. màu đen (ba màu) trông rất tuyệt.

+ mắt: sắc nét, nhìn rõ ngay cả trong bóng tối.

+ Răng: Những chiếc răng sắc nhọn gây sợ hãi khi lộ ra ngoài.

+ bàn chân: Có một lớp thịt dưới chân mèo để giúp mèo đi lại nhẹ nhàng và nhẹ nhàng.

+ tai: cảm nhận như thể đang nghe một thứ gì đó.

+ râu: đó là kênh radar, trông dễ thương quá.

+ miệng: nhỏ, xinh.

– khả năng, tính cách:

+ bắt chuột rất giỏi.

+ anh ấy thích những cái ôm, anh ấy thích được vuốt ve.

+ sạch sẽ

2. kể về kỷ niệm sâu sắc giữa bạn và chú mèo

– Một ngày nọ, vì bận học đây đó, tôi không có thời gian chăm sóc mèo nên tôi đã quên mất con mèo.

– trong khi tôi đang học, con mèo đến bên cạnh tôi và nói “meo meo” mọi lúc. Tôi nghĩ rằng nó đang làm phiền tôi, vì vậy tôi đã đá nó và nó bay đi.

– nhưng có lẽ cú đá hơi mạnh nên khiến mèo bị thương.

– cậu ấy rên lên “hả hử”, tôi học xong mới sực nhớ ra là không sao vì lúc nãy tôi vô tình đá vào người cậu ấy.

– Tôi ngay lập tức chạy đến để kiểm tra anh ta. Tôi thấy anh ấy nằm đó, thở không ra hơi. Tôi sợ đến mức lập tức đưa cháu đến khu khám bệnh để bác sĩ thú y khám cho cháu.

– bác sĩ nói có vật gì đó đập mạnh vào bụng nên hiện tại hơi đau, cần chú ý nhiều hơn để mau lành.

Xem thêm: Hướng Dẫn Cách Massage Toàn Thân Xóa Tan Hoàn Toàn Mệt Mỏi, Cách Để Mát Xa Toàn Thân (Kèm Ảnh)

– Tôi hoảng sợ, lo lắng về điều đó. sau đó nó khỏe mạnh trở lại. Tôi rất vui vì điều đó.

– Tôi hối hận vô cùng, tôi tự trách mình sao lại làm hại một con vật nhỏ bé đáng thương như vậy. tự hứa với bản thân rằng bạn sẽ luôn yêu anh ấy và chăm sóc anh ấy tốt hơn.

3. xin lỗi con mèo

– mèo là một con vật dễ thương và ngoan ngoãn.

– cho đến ngày nay, tôi vẫn yêu nó như ngày đầu tiên tôi mang nó về nhà.

iii. kết thúc

– con mèo là một người bạn thân thiết của tôi.

– Tôi hứa với bạn rằng anh ấy và tôi sẽ luôn là những người bạn tốt nhất.

kể về khoảnh khắc đáng nhớ với chú chó của bạn

Kỉ niệm đáng nhớ với con Hamster

Kể về kỉ niệm đáng nhớ với con chó

Bài văn mẫu 1

Người ta vẫn nói chó là loài vật trung thành và tình cảm nhất, vì vậy tôi rất yêu quý loài vật này. năm đó, gia đình tôi có nhận nuôi một chú chó, tôi gọi nó với cái tên trìu mến là mun. mun được anh trai tôi gửi cho tôi trong nam khi bà tôi vào đó thăm cô và chú.

mun có bộ lông xếp nếp rất đẹp, mặt đen tuyền. đuôi công dễ thương và đầy đặn. đầu nhỏ với đôi mắt sáng, dễ thương. Cô ấy cũng rất sành điệu, cô ấy rất thích vuốt ve bộ lông của mình vào mỗi buổi sáng, đôi khi cô ấy chạy nhảy trong sân với sự nhanh nhẹn và quyến rũ như một diễn viên ba lê. Điều tôi thích nhất là khi nói chuyện với tôi, nó thích vẫy đuôi và đáp xuống chân và nghe tôi thì thầm. Dù vui hay buồn, tôi đều tin tưởng cô ấy, giữa chúng tôi không phải tình yêu của chủ nhân, tôi, mà là tình cảm của những người bạn thân.

nên thời gian đó, vì bận bịu với bài vở và áp lực ôn thi nên tôi không để ý đến nó cho lắm. Tôi đoán vì buồn chán nên thỉnh thoảng tôi chạy sang nhà hàng xóm chơi với lũ trẻ ở đó.

Một hôm, như mọi khi, tôi ngồi học bài và ra ngoài chơi. Khoảng 30 phút sau, tôi nghe tiếng la thất thanh từ nhà hàng xóm. nhưng vì tôi vẫn còn lo lắng về bài tập chưa hoàn thành, tôi cố gắng làm nhiều hơn nữa. Khoảng hơn mười phút sau, tiếng hét vẫn còn đó, nhưng dần dần nó nhỏ dần và không còn nghe nữa, ngay lúc đó tôi nghe thấy tiếng cha tôi từ ngoài cửa chạy vào:

<3

bây giờ tôi hoảng sợ và bỏ chạy vì sợ hãi:

Xem Thêm : Những công thức hóa học của quỳ tím

– sao … sao … bố … con bị sao vậy?

trời ơi! Tôi nhìn vào mắt tôi vì kiệt sức, đầu tôi bê bết máu, nhưng tôi buồn, lo lắng và sợ hãi. chẳng lẽ khi những tiếng hét đó bắt đầu phát ra là lúc mun đang bị ăn đòn? Chúa ơi! bạn đã làm gì, sự bất cẩn của bạn đã tạo ra mớ hỗn độn này? Lúc đó tôi đã khóc, tôi khóc vì thấy thương mình, vừa giận mình vừa hận những người độc ác đó, họ độc ác như vậy chỉ vì một bữa ăn thôi sao?

Tôi đỡ cô ấy dậy, lấy sữa ra khỏi túi và từ từ cho vào miệng cô ấy. vết đâm trên đỉnh đầu khá sâu nên phải mất một thời gian mới lành hẳn. Kể từ đó, tôi chú ý đến bản thân mình hơn, dù bận đến đâu tôi cũng phải quan tâm và chăm sóc nó.

Chuyện đó xảy ra đã lâu, nhưng giờ nhớ lại, tôi vẫn run lên vì sợ. Tôi hy vọng bạn và tôi dành nhiều thời gian hơn cho nhau.

bài luận ví dụ 2

Khi tôi còn nhỏ, bố mẹ và chị gái của tôi sống cùng một nhà với ông bà, chú và dì của tôi. Khi đó, một người quen đã tặng cho gia đình tôi một chú chó rất dễ thương. nó được gọi là sito, một cái tên tồn tại trước khi sito là thành viên chính thức mới của gia đình tôi.

<3. Không chỉ vậy, sự dễ thương ấy còn hấp dẫn hơn với đôi mắt đen long lanh to tròn như hạt nhãn. Chiếc mũi của chú cún nhỏ xinh xắn luôn ướt át với đôi tai to thính luôn cảnh giác như đang nghe ngóng điều gì đó. nét đẹp ấy còn thể hiện ở cái đuôi nhỏ xíu luôn vẫy theo nhịp bước ngắn mập mạp uyển chuyển. Ngày tháng trôi qua, chú chó ngày một lớn dần và đến gần mọi người và vóc dáng của chú chó ngày càng đẹp hơn.

<3 bố mẹ ra mở chỗ ngồi vui lắm, nhảy cẫng lên vì vui quá dễ thương! bố tôi đóng cửa lại còn tôi, màu bạc ngọc bích đang vuốt ve mái tóc mềm mượt ấy, thật thích thú khi ngồi nhìn lên và kêu lên "ư" như muốn nói "chào hai chị em – cử chỉ ân cần, đáng yêu làm sao! Ngay lúc đó, tôi nói:" Em 'm đang đợi hai đứa dọn đồ nhé! "Sau đó tôi và Ngọc Ngân chạy vào nhà cất cặp sách và nói với ông bà rằng hai đứa vừa đi học về. Rồi bà nội cho tôi ăn nhẹ buổi chiều. ngọc bội cho bát ăn, nếu bát ăn rất chậm, hẳn là không đói lắm, sau đó ta lấy trong tủ lạnh hộp sữa đổ một nửa vào trong bát, uống cạn bát từng ngụm nhỏ. sau khi ăn xong, tôi và ngoc ngan ôm nhau chơi đùa, sau đó bố tôi đi tắm và mặc quần áo cho anh ấy, trông anh ấy thật đáng yêu, như một "công chúa nhỏ"! Và mỗi ngày, tình bạn của chúng tôi ngày càng bền chặt hơn, còn gì Đúng vậy, nó là một chú chó nghịch ngợm nhưng cũng rất dễ thương. và thân thiện.

vâng, là chú giám hộ nhỏ của tôi. tuy “nhỏ bé nhưng hùng dũng”. mỗi khi có tiếng động hoặc có người lạ vào nhà lại sủa inh ỏi.

và thật là một ngày buồn! Ngày đó, khi tôi còn là một đứa trẻ trung học, vào khoảng chín giờ đêm, gia đình tôi đã cho tôi một bát cơm và anh ấy đang nằm ngoài hiên. lúc đó cửa trước hơi hé mở vì chị tôi vừa đi mua đồ về gần nhà sẽ về ngay nên hơi đóng cửa lại. Sau đó, bố tôi định ra sân để đổ lại bát, nhưng ông đã đi mất. Bố hỏi mọi người nơi đứa bé và họ đều nói không biết và tôi nhớ chị thứ hai của tôi đang ở ngoài và tôi nghe thấy một tiếng sủa lớn nhưng tôi nghĩ đó là những người hàng xóm hoặc một số bạn bè bằng tuổi tôi trở lên. Nhà bà ngoại vào ban đêm nên tôi không để ý lắm và sau đó không nghe thấy tiếng chó sủa nữa. rồi tôi và bạc ngọc, ba, anh và em tôi đi tìm đâu đó và hỏi người ta có thấy không, có người nói không biết, không thấy, cô gái kia nói: “Con đã thấy nó trước đó con trai.” hai mươi tuổi xách ba lô ra vào, tôi nghĩ gia đình anh ấy không nên để ý lắm ”. Anh ấy nói thêm: “Anh chàng đó mặc một chiếc áo sơ mi màu đen hoặc xanh hoặc gì đó vì trời quá tối nên tôi không thể nhìn rõ anh ta và tôi cũng không thể nhớ rõ anh ta.” nhưng hôm đó nhà tôi không ai mặc chiếc áo như vậy. Sau đó, bố tôi cảm ơn và nói: “Thôi về nhà đi, người ta bắt con mày về không tìm được đâu!”.

sau đó chúng tôi về nhà, ngoc ngan và tôi rất buồn vì chú chó con rất dễ thương và thân thiết với các chị em của tôi. Vào thời điểm đó, đó là lần đầu tiên tôi cảm thấy trống rỗng khi biết rằng mình đã vĩnh viễn mất đi một người bạn thân vô cùng tốt bụng và thân thiện.

Tôi sẽ mãi ghi nhớ con đường duyên dáng và vui nhộn của si đến. Kể từ đó, gia đình tôi không còn nuôi chó nữa, không phải vì chúng tôi ngừng yêu thương chúng, mà vì chúng tôi sợ điều này sẽ xảy ra một lần nữa và chúng tôi rất buồn khi thấy người khác giết một trong những con vật hiền lành và đáng yêu của chúng tôi. mang nó đi.

bài luận mẫu 3

Bạn của mẹ tôi đã tặng tôi một con chó nhỏ vài tháng tuổi khi tôi học lớp bốn. vì lúc đó tôi còn nhỏ nên không nhớ nhiều, nhưng có một câu chuyện khiến tôi nhớ mãi.

Tôi gọi anh ấy là tí hon. nó là một chi-hua-hua nhưng nó không phát triển. anh ta có bộ lông màu vàng đất trông rất ngộ nghĩnh. thân hình cân đối: ngực to, bụng thon, bốn chân nhỏ, đầu thon bằng sợi lông, vành tai dựng đứng khi cần lắng nghe. một con mõm ngắn với một người đánh hơi rất giỏi. nó rất thông minh dường như có thể hiểu được tiếng người, hiểu được ý định của chủ nhân. Tôi thường không cho nó ăn ở nhà, nhưng nó vẫn bám lấy tôi, lại còn hay ghen. Khi tôi và mẹ tôi nói đùa, anh ấy sẽ ngồi cạnh tôi, ngâm nga và mời tôi vào nhà.

ban ngày, cô gái nằm xuống sân trong mát hoặc tìm một nơi yên tĩnh để nằm, với mõm đặt trên bàn chân trước và mắt nhắm hờ. lúc đó anh ấy không ngủ mà đang trông nhà. một âm thanh yếu ớt hay một bóng dáng thoáng qua, anh ngẩng đầu, vểnh tai lên để lắng nghe. Tuy nhỏ nhưng tiếng sủa của cô nghe xa, dường như nhà nào cũng nghe thấy, có khi còn mắng cô là người ồn ào. Khi có người lạ vào nhà, nó sủa liên tục, sau đó đứng yên nhìn người lạ đó xem có ý đồ xấu gì không. cô ấy hung dữ đến mức rất khó để có ai đó vuốt ve cô ấy trên đầu.

nhưng đối với gia đình tôi, nó rất mềm. Nó thường thể hiện tình cảm bằng cách vẫy đuôi hoặc nằm bất động trên mặt đất và ngẩng cao đầu, mắt lấp lánh chờ lệnh.

Ban đầu tôi cũng không tin tưởng lắm vào việc trông nom nhà cửa của anh, tôi cũng không thực sự khinh thường, nhưng tôi rất lo lắng. nhưng sau đó, rất ít kẻ trộm dám vào nhà tôi. Trước đây, nhà tôi có nhiều kẻ trộm, nhưng có lần thấy trộm, tôi sủa inh ỏi khiến bố tôi thức giấc và bỏ chạy. Thấy một người đàn ông và một con chó sủa, tên trộm đã bỏ lại chiếc xe Attila và đôi dép để tẩu thoát. Mỗi lần tôi quay lại, anh đều thấy mình đứng trước cửa, chờ đợi và nghe tiếng xe quen thuộc. và khi anh ấy không thể nhìn thấy khuôn mặt nhỏ bé, anh ấy đã nhìn thấy tôi. Nó đã kết thúc để làm tôi vui lên. lúc đó đuôi của nó phải gọi là vẫy, hai chân trước của nó nhảy lên như muốn ôm lấy tôi. miệng nó vo ve, rú lên đầy thích thú. hơn nữa, ánh mắt của anh ấy đầy vẻ nghiêm túc cho tôi biết tại sao anh ấy không chạm vào tôi. Và cứ thế ngày tháng trôi qua, tôi yêu nó từ lúc nào không hay.

4 năm trước, anh ấy rời bỏ em, anh ấy không còn bên em nữa. Tối đó tôi ở nhà với bố mẹ. Tại thời điểm đó, anh ta đang chơi với cô ấy thì cô ấy bất ngờ sủa và chạy ra đường. Tôi cũng vội chạy theo và chứng kiến ​​cảnh tượng đó. Tôi bị đụng xe. Lúc đó, tôi không thể tin vào mắt mình khi người lái xe ô tô đó lại lật nhào, cắn vào lưỡi tôi. Tôi không thể làm gì khi nhìn thấy cảnh tượng đau buồn đó. Anh ấy bỏ chạy và tôi ở lại đó khóc. Nghe tiếng tôi khóc, bố mẹ tôi chạy ra xem chuyện gì, hàng xóm cũng xúm vào xem. ngay lúc đó, anh như mất hết cảm giác, không còn biết trời trăng mây gió nữa. mẹ nói rồi chôn anh ấy đi. Tỉnh dậy không thấy con đâu mà con lại khóc, bố mẹ phải vồ vập đòi sinh thêm con nữa.

Tôi cũng khá bất ngờ vì chú chó thứ hai của tôi có hình dáng và tính cách giống cô ấy. Tôi nghĩ có lẽ linh hồn của anh ta đã nhập vào cơ thể của con chó này. Thật là một con chó trung thành, nó muốn ở bên tôi. và sau sự cố của cô ấy, tôi đã nhốt cô ấy trong nhà. nếu anh ta bị “bắt cóc” hoặc một cái gì đó khác, anh ta có thể sẽ chết. Vì vậy, tôi chỉ cầu xin Chúa rằng tôi được sống mãi mãi với gia đình của mình.

Tôi sẽ chăm sóc anh ấy như em trai của mình. Cảm ơn vì đã cho tôi thấy những chú chó trung thành như thế nào, một con nhỏ.

bài luận ví dụ 4

mỗi đứa trẻ khi trưởng thành không chỉ có bạn thân mà còn dành tình cảm đặc biệt cho thú cưng của mình. có những động vật bình thường và nhỏ bé như vậy. nhưng đồng hành lâu dài sẽ dần trở thành một phần của cuộc sống. nhớ về vật nuôi, kỷ niệm với món mì: con chó yêu thích của tôi bất ngờ chạy về.

Mẹ tôi không thích chó, mèo hoặc bất kỳ vật nuôi nào khác. Ngay từ nhỏ, tôi và chị gái đã vô cùng thèm khát và ghen tị với lũ trẻ hàng xóm khi chúng chơi đùa vui vẻ với chó mèo. nhưng bất ngờ, món mì đã đến với gia đình tôi. vốn dĩ nó là một con chó đi lang thang, đi lang thang trong nhà tôi. Mùa đông, bốn năm trước, tôi thương con chó nhỏ không có nơi để đi, không có ai chăm sóc, vì vậy tôi đã lên gác để cho nó ăn. Sau khi gia đình ăn xong, tôi thường trộn cơm nguội và thức ăn thừa vào một cái bát, đặt ở ngoài cửa, đợi khi họ ăn xong rồi mới cất bát đi. Tôi làm việc này liên tục trong một tuần, sợi mì quen dần và trở nên thân thiết với tôi. Nhiều lần mẹ không ở nhà, tôi còn đưa mẹ vào nhà tắm rửa. nước rửa sạch các vết bẩn trên sợi mì, để lộ lớp lông trắng. sau mấy ngày ăn uống tốt lên rất nhiều, lại thêm hai cái tai ngắn hơi cụp xuống, đôi mắt nâu tròn như viên bi, trông rất dễ thương. Cái tên mì vô tình được đặt cho anh ấy là có lý do. đã cho anh ta mì để ăn. Anh không thèm thử và nhanh chóng lùi ra khỏi bát. Sau này tôi mới biết rằng anh ấy không ăn những món như bún, phở. Tôi nghĩ nó thật kỳ lạ và gọi nó là mì. Con chó thông minh, nó có vẻ hiểu tôi lấy món nó ghét nhất nên ban đầu nó giả vờ không vui lắm. nhưng gọi đi gọi lại, anh ấy chấp nhận từng chút một.

Sau một thời gian, mì đã trở thành người bạn tốt nhất của tôi. Mẹ cũng có lúc nghi ngờ, nhưng mì không bao giờ tự ý vào nhà để không ai phát hiện ra. nó sẽ tiếp tục lang thang như thế này nếu không có gì xảy ra trong vài ngày tới. khi đang chơi trốn tìm với các bạn ở vườn đầu xóm thì bị một con rắn cắn. Tôi giẫm phải sào huyệt của hắn nên hắn lập tức xịt kim vào chân tôi. lần đầu tiên tôi nhìn thấy một con rắn ở gần và nó cũng cắn tôi. Tôi nhìn con rắn to bằng ngón tay cái trườn, nhìn vết cắn nhỏ chảy máu mà tôi phát hoảng. Tôi khóc không thành tiếng. Tất cả đều đang trốn ở nơi khác, chú đã ra ngoài được một thời gian, không ai có thể giúp tôi.

Khi tôi hoảng sợ nhất, sợi mì xuất hiện. Hóa ra nó vẫn quanh quẩn bên tôi. Thấy nó chạy về phía tôi, mặc kệ hai con chó to từ nhà chú tôi sủa ầm ĩ. Anh ta nhìn chân tôi bị rắn cắn rồi bỏ chạy. Nhìn mái tóc bạc trắng biến mất, lòng tôi chợt dâng lên cảm giác hụt ​​hẫng. bun để lại cho tôi một mình, chạy đi. Những suy nghĩ ngây thơ hiện lên trong đầu tôi, nếu anh ấy nhìn thấy tôi như thế này, anh ấy biết tôi sẽ không thể nuôi được anh ấy nữa, vì vậy anh ấy đã bỏ rơi tôi. lần này tôi đã bật khóc. Đúng lúc đó, tôi nghe thấy tiếng huyên náo ở đằng xa. mì với chân ngắn, chạy về phía tôi và đứng vẫy đuôi. mẹ và chú của năm người xuất hiện phía sau. khi mẹ thấy tôi nắm lấy chân và cúi xuống, mẹ tôi lo lắng khi cô ấy đến gặp tôi, cô ấy há hốc mồm. Bác tôi thấy vậy cũng chạy theo mẹ tôi để đưa tôi đến trạm y tế. bún đăm đăm, đôi mắt sáng rực một cách kỳ diệu, cái đuôi vẫn ngoe nguẩy vẫy gọi. bác sĩ kiểm tra vết thương và kết luận không có vấn đề gì, chỉ là rắn hoa cải không có nọc độc. mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Tôi về nhà và tò mò hỏi mẹ tôi làm cách nào mà bà tìm thấy tôi. Mẹ hình như nhớ ra điều gì đó, đi kiếm cơm nguội như mẹ thường làm. Tôi vừa kết hôn và tôi đã nói:

– Người mẹ đang đi tìm con trở về thì bà ngoại thấy một con chó trắng đang gầm gừ trước cửa. anh đánh rơi chiếc khăn tay đã đánh rơi để mẹ anh đuổi theo. cô chạy vào ngõ nhà chú Năm thì dừng lại, mẹ cô nghe tiếng khóc nên cùng chú Năm đi chợ về xem.

Mẹ dừng lại một lúc rồi nói tiếp:

– con chó đó thật thông minh. mẹ mang cơm cho nó, chú bảo nó lang thang ở đây lâu lắm.

Em vui và cảm động trước sự thông minh và tình cảm của Bún kể lại câu chuyện cho mẹ nghe. Tôi thuyết phục mẹ để tôi nuôi cháu, bà lưỡng lự một lúc rồi đồng ý. hai chị em tôi rất hạnh phúc, lần đầu tiên chúng tôi có con chó của riêng mình. bún đến nhà tôi và trở thành người bạn, người bảo vệ tuyệt vời của ngôi nhà. ăn nhiều hơn và lớn nhanh như thổi. hai chị em tôi đưa nó đi khắp nơi, bạn bè nhìn bộ lông trắng muốt của nó, ai cũng khen nó dễ thương.

Sau nhiều năm, mỗi khi nhớ lại kỷ niệm đó, cả nhà tôi đều nhìn tô bún bằng ánh mắt trìu mến và biết ơn. tuy rằng vết rắn cắn lần đó không có độc, nhưng bù lại nếu là rắn độc, không có mì sợi thì đã gặp nguy hiểm. những món mì ngẫu nhiên đến với tôi, nhưng chúng đã trở thành một phần quan trọng trong tuổi thơ của tôi.

bài luận mẫu 5

bun là con chó mà bố mẹ tôi tặng cho tôi nhân dịp sinh nhật lần thứ 10. Nó đã ở bên tôi gần 5 năm. Tôi và Bún đã có nhiều kỷ niệm đẹp bên nhau, nhưng đáng nhớ nhất có lẽ là khoảnh khắc Mì hy sinh thân mình để cứu tôi.

bun là con chó của chúng tôi, với bộ lông vàng mượt. khi mới về nhà chồng, cô ấy trông như một mảnh lụa bóng. hai chiếc tai nhọn luôn vểnh lên để nghe ngóng tin tức xung quanh. càng về già, nó càng thể hiện mình là một chú chó thông minh. Bun rất thích chơi bóng với tôi, đặc biệt là trò chơi bóng. Tôi sẽ lấy một quả bóng hoặc một cành cây và ném nó. và mì sẽ đuổi chúng, bắt chúng và mang về cho tôi. anh ấy đã chơi trò chơi rất vui vẻ, anh ấy không có vẻ gì là mệt mỏi cả.

Từ khi nuôi mì, tôi thấy mình học hỏi được nhiều điều. Có lẽ điều quan trọng nhất tôi học được từ khi nuôi mì là biết chăm sóc những thứ nhỏ hơn mình. Em biết cho mỳ ăn, dọn chỗ cho mỳ và nghịch mỳ. Bun không chỉ là một con vật cưng, nó còn như một đứa em nhỏ trong nhà của tôi. bởi vì mọi người trong gia đình tôi đều yêu thích nó.

Chiều hôm đó, như mọi ngày, tôi đến công viên đi dạo. bún rất thích ra công viên, vì quán rất rộng rãi thoáng mát, hơn nữa bún cũng gặp được rất nhiều bạn ở đó. Trước khi đi, mẹ tôi vẫn nói với tôi như mọi khi:

– cẩn thận, cẩn thận với người lạ.

– vâng, tôi biết – tôi đáp lại mẹ tôi và mang mì ra khỏi nhà.

Bún đậu quen rồi nên khi đến nơi, nó đã chạy nhảy tung tăng. Tôi mỉm cười để mì theo mình rồi chầm chậm đi về hướng mình đang chạy. Tôi đang loanh quanh trên bãi cỏ tìm cây gậy nghịch mì nên không nhận ra phía sau có một người luôn theo sát mình. Tôi phải đi một quãng đường dài mới tìm được một cành khô, ngay góc yên tĩnh nhất của công viên. Tôi gọi mì để đưa anh ấy sang phía bên kia, nơi có nhiều người tụ tập hơn. Vì công viên khá rộng nên không phải nơi nào cũng đảm bảo an toàn.

Xem thêm: Cách phối giống ngựa tự nhiên – Ngựa phối giồng như thế nào mới nhất 2021

– mì … mì … – Tôi hét lên, nhưng tôi không nghe thấy tiếng sủa của anh ta.

Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng bước chân phía sau, vì vậy tôi quay lại. Tôi nhìn thấy một người đàn ông trung niên, mặc áo sơ mi kín mít, đầu đội mũ và đeo kính, tôi không biết anh ta đi theo tôi từ lúc nào. tim tôi đập rất mạnh. Nó không phải như thế này? Có kẻ bắt cóc giữa thanh thiên bạch nhật? Tôi quay đầu lại, bước nhanh hơn và tiếp tục gọi mì. bước của người đàn ông kia cũng nhanh hơn của tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng và sợ hãi. các bước trở nên nhanh hơn và nhanh hơn, cuối cùng đã chạy. người đàn ông kia theo sát phía sau. Tôi đã cố gắng hết sức để chạy nhanh hơn, nhưng tôi không thể thoát khỏi tay anh ta. Anh ấy với lấy tôi, nắm lấy tay tôi và đẩy tôi ra. Tôi ngốc thật. Tôi vẫn coi những gì mẹ tôi nói với tôi mỗi khi tôi ra khỏi nhà chỉ là một trò đùa. bởi vì ai dám bắt cóc người giữa thanh thiên bạch nhật. Nhưng bây giờ tôi tin tưởng mẹ tôi. Tôi nhìn quanh mình, vẫn không có ai đến gần. Tôi hét lên:

– mì … mì. có ai ở đây không? cứu tôi!

người đàn ông nắm lấy tay tôi và gầm gừ:

– im đi, cô gái!

sau đó anh ấy đưa tay bịt miệng tôi để tôi không thể hét lên nữa. nhưng tôi lợi dụng lúc anh ấy không chú ý, cắn mạnh vào tay anh ấy khiến anh ấy phải rút lại. Tôi lại hét lên:

– mì … mì! bất cứ ai, bắt cóc! lưu ….

Anh ta ngay lập tức lấy một miếng giẻ trong túi ra để bịt miệng tôi và trói tay tôi. Ngay lúc đó tôi nghe thấy tiếng sủa và sau đó nhanh chóng xuất hiện những sợi mì. anh ta nhảy lên, cắn vào tay người đàn ông kia. bị tấn công bất ngờ nên anh ấy buông tay tôi ra ngay lập tức. nhưng khi nhận ra phở chỉ là một con chó, anh ta bình tĩnh lại và đánh mì. chân và bàn chân của tôi bị tê. Tôi nhìn Bun vùng vẫy, gầm gừ và cắn vào tay, mặt và cơ thể trong cơn vật vã mà cảm thấy vô cùng sợ hãi. Tôi đứng dậy, cố gắng kiềm chế nỗi sợ hãi và chạy về phía đám đông đang có mặt. Tôi phải tìm người giúp đỡ nếu không anh ta sẽ trốn thoát, và anh ta sẽ bắt thêm người khác. Tôi chạy được một đoạn thì thấy hai người đang đi về phía này, tôi hét lên với họ và gục xuống vì kiệt sức. Rất nhanh, người đàn ông kia đã bị hai anh em tôi áp đảo. họ báo cảnh sát. và ngồi ôm mì trên bãi cỏ, rung rinh như điếu cày. nghĩ đến bây giờ chân tay tôi vẫn còn run. Nếu hôm nay bún không có mặt đúng giờ và liều mình cứu tôi thì có lẽ tôi đã không có cơ hội ngồi đây và ôm anh. Cũng sau vụ đó, tôi cẩn thận hơn khi đi chơi một mình. Nhờ có mì mà tôi trở về nhà bình an vô sự sau sự cố kinh hoàng đó. mì và tôi bị xây xát nhẹ.

Cả nhà trước đây rất thích ăn mì, nay càng yêu anh và quan tâm anh hơn, vì anh đã cứu em bất chấp nguy hiểm. Có thể với nhiều người, mì chỉ là một con vật cưng, có thể bị đánh đập, mắng mỏ, có thể bỏ đói, nhưng đối với tôi, mì là một người bạn, một ân nhân cứu mạng và là một thành viên trong gia đình. Tôi sẽ luôn yêu thương và chăm sóc anh ấy, để anh ấy có thể ở bên tôi lâu hơn một chút.

bài luận mẫu 6

Tuổi thơ của mỗi người đều gắn liền với những con vật cưng đáng yêu, đó có thể là rùa, chim hoặc mèo. đối với cá nhân tôi, tuổi thơ của tôi gắn liền với một chú chó không dũng cảm.

phi phi là một con chó lai mà tôi tìm thấy … ở công viên! Đây là câu chuyện: khoảng một năm trước, vào buổi chiều tôi đi tập thể dục trong công viên. khi đang chạy bộ, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng rên rỉ yếu ớt trên cây. Tò mò, tôi bứt lá nhìn vào trong thì thấy một chú chó nhỏ yếu ớt đang nằm trong hộp giấy. Thương con quá, tôi đã đưa cháu về nhà nhận nuôi. Tôi không ngờ rằng, khi tôi đưa Phi Phi về, bố mẹ tôi không những không trách tôi mà còn giục tôi đi lấy sữa cho cô ấy uống!

bây giờ thị phi rất lớn. bộ lông đen mượt, bốn chân cao to khỏe. hai tai luôn dựng đứng để lắng nghe mọi âm thanh xung quanh. cái mũi lúc nào cũng khịt khịt mũi như thể đánh hơi được mọi thứ. Phi Phi rất ngoan ngoãn và dũng cảm. khi trời tối, anh luôn ra ngoài hiên để nằm cạnh cô. có thị phi bên ngoài, cả nhà tôi cảm thấy rất yên tâm đi vào giấc ngủ. Rồi một ngày nọ, một chuyện xảy ra và gia đình tôi cảm nhận sâu sắc lòng dũng cảm và lòng trung thành của Phi Phi.

Đó là một đêm mùa đông lạnh giá và đầy gió. Như thường lệ, Phi Phi vẫn nằm ngoài hiên. cả nhà tôi đang ngủ thì bỗng nghe tiếng sủa dữ dội, tiếng thằng xả toilet. Bố đứng dậy nhanh chóng, nhẹ nhàng cầm cây gậy và đi ra ngoài. cuối góc vườn, một bóng người khả nghi di chuyển. Thấy động, anh ta nhanh chóng trèo tường tẩu thoát. Bố hét lên với những người hàng xóm khi ông chạy theo tên trộm. phi phi cũng giật nảy mình, sợi xích bị đứt dọc theo cả chiều dài. Bố đuổi theo tên trộm, bất ngờ, nó quay lại và đá mạnh vào người. mất đà, ngã. Anh ta lợi dụng lúc đó để gây áp lực với bố mình, tay phải rút dao vung lên. Đúng lúc đó, Phi từ đâu lao ra, nắm lấy cán dao, mặc cho anh ta xô đẩy, đá đạp nhưng anh ta nhất quyết không buông tay. Cuộc ẩu đả dừng lại khi những người hàng xóm lao vào trói tên trộm. mẹ nhẹ nhàng dìu bố vào nhà vừa nhắc hai chị em mua sữa về phi và đưa bố về.

sau ngày đó, thị phi trở nên nổi tiếng cả xóm với câu chuyện “cứu chủ”. kẻ trộm bị bắt sau đó đã thú nhận về nhiều vụ cướp mà hắn đã tham gia. gia đình tôi và thị phi cũng rất vinh dự!

phi phi vẫn sống cùng gia đình tôi cho đến tận bây giờ. anh luôn được cả gia đình, đặc biệt là tôi, hết mực cưng chiều và yêu thương. phi phi là con chó, nhưng có nhiều điều đáng học hỏi, phải không?

bài luận mẫu 7

Năm đó, nhà tôi có nhận nuôi một chú chó, tôi đặt cho nó cái tên thân thương là mun. mun được anh trai tôi gửi cho tôi trong nam khi bà tôi vào đó thăm cô và chú.

mun có bộ lông xếp nếp đẹp, đuôi xoăn đẹp và đầy đặn. đầu nhỏ với đôi mắt sáng, dễ thương. Cô ấy cũng rất sành điệu, cô ấy rất thích vuốt ve bộ lông của mình vào mỗi buổi sáng, đôi khi cô ấy chạy nhảy trong sân với sự nhanh nhẹn và quyến rũ như một diễn viên ba lê. Điều tôi thích nhất là khi nói chuyện với tôi, nó thích vẫy đuôi và đáp xuống chân và nghe tôi thì thầm. Dù vui hay buồn, tôi đều tin tưởng cô ấy, giữa chúng tôi không phải tình yêu của chủ nhân, tôi, mà là tình cảm của những người bạn thân.

nên thời gian đó, vì bận bịu với bài vở và áp lực ôn thi nên tôi không để ý đến nó cho lắm. Tôi đoán vì buồn chán nên thỉnh thoảng tôi chạy sang nhà hàng xóm chơi với lũ trẻ ở đó.

Một hôm, như mọi khi, tôi ngồi học bài và ra ngoài chơi. Khoảng 30 phút sau, tôi nghe tiếng la thất thanh từ nhà hàng xóm. nhưng vì tôi vẫn còn lo lắng về bài tập chưa hoàn thành, tôi cố gắng làm nhiều hơn nữa. Khoảng hơn mười phút sau, tiếng hét vẫn còn đó, nhưng dần dần nó nhỏ dần và không còn nghe nữa, ngay lúc đó tôi nghe thấy tiếng cha tôi từ ngoài cửa chạy vào:

<3

bây giờ tôi hoảng sợ và bỏ chạy vì sợ hãi:

Xem Thêm : Những công thức hóa học của quỳ tím

– sao … sao … bố … con bị sao vậy?

trời ơi! Tôi nhìn vào mắt tôi vì kiệt sức, đầu tôi bê bết máu, nhưng tôi buồn, lo lắng và sợ hãi. chẳng lẽ khi những tiếng hét đó bắt đầu phát ra là lúc mun đang bị ăn đòn? Chúa ơi! bạn đã làm gì, sự bất cẩn của bạn đã tạo ra mớ hỗn độn này? Lúc đó tôi đã khóc, tôi khóc vì thấy thương mình, vừa giận mình vừa hận những người độc ác đó, họ độc ác như vậy chỉ vì một bữa ăn thôi sao?

Tôi đỡ cô ấy dậy, lấy sữa ra khỏi túi và từ từ cho vào miệng cô ấy. vết đâm trên đỉnh đầu khá sâu nên phải mất một thời gian mới lành hẳn. Kể từ đó, tôi chú ý đến bản thân mình hơn, dù bận đến đâu tôi cũng phải quan tâm và chăm sóc nó.

Chuyện đó xảy ra đã lâu, nhưng giờ nhớ lại, tôi vẫn run lên vì sợ. Tôi hy vọng bạn và tôi dành nhiều thời gian hơn cho nhau.

bài luận ví dụ 8

Nhân dịp sinh nhật lần thứ chín của tôi, mẹ tôi đã tặng tôi một con chó rất đẹp. Tôi gọi nó là bông. Tôi yêu bông! Anh ấy không chỉ là bạn thân mà còn là ân nhân của tôi.

bông là giống chó có bộ lông dài, mềm, mượt, màu trắng như tuyết. khi tôi về nhà ngày đầu tiên, nó giống như một cục bông trắng lăn tròn trong sân, khiến tôi thực sự thích thú. gầy, cao và chân dài luôn bước đi rất duyên dáng. Đôi mắt to và sáng, trong bóng tối như những viên pha lê màu xanh lam, chúng vô cùng đẹp. cái mũi xinh xắn lúc nào cũng ướt. Chiếc đuôi dài và cong tạo thêm vẻ duyên dáng cho chú chó sang trọng của bạn.

mỗi ngày, bạn và bông quấn lấy nhau như những người bạn thân thiết không thể tách rời. khi tôi học bài, anh ấy ngủ ngon lành dưới chân ghế. Khi tôi làm việc nhà giúp mẹ, mẹ luôn ở phía sau, đôi khi dịu dàng trong vòng tay tôi. và ngay cả khi tôi đi chơi với bạn bè cùng xóm, bông cũng đi cùng tôi. Mùa hè năm ngoái, nhờ có bông mà tôi đã được cứu thoát khỏi chết đuối.

Xem Thêm : Hướng Dẫn Sử Dụng Movavi Video Editor Plus 2021 21, Movavi Video Editor Plus 2021 21

gần nhà tôi có một con sông nước rất trong và ngọt. Vào những ngày hè nắng nóng, lũ trẻ hàng xóm luôn hò nhau rủ nhau ra sông tắm. hắn từ nhỏ đã là một nam tử mặc nước, tuy rằng mười ba tuổi nhưng vẫn chưa biết bơi. khi nhìn thấy chúng vui đùa trong làn nước mát, tôi cảm thấy ghen tị. Một số đứa trẻ khó ưa đôi khi thấy tôi đi ngang qua lại cố tình trêu đùa rằng chúng nhát gan, rằng chúng to xác nhưng không biết bơi. Hôm đó, khi về đến nhà, tôi đã khóc rất lâu bên cạnh con chó nhồi bông. con chó im lặng, không nhúc nhích, cứ nằm trong lòng tôi như vậy hàng giờ liền.

Ngày hôm sau, tôi quyết định đi học bơi để chứng tỏ rằng tôi không phải là một đứa trẻ nhút nhát. khi thấy em tay xách nách mang chiếc phao ra bờ sông, bông nhảy quanh người như muốn cổ vũ tinh thần. vì vậy tôi đã cùng chú chó của mình đi tập bơi. Lần đầu tiên xuống nước, tôi cảm thấy rất sợ và lo lắng. Tôi muốn nhảy trở lại bờ. nhưng trong đầu tôi hiện lên những tiếng cười đùa, chế giễu của lũ trẻ phố thị, tôi quyết tâm gạt bỏ hết những nỗi sợ hãi đó và cố gắng níu kéo người bảo toàn tính mạng. sau một hồi vật lộn, tôi cảm thấy mệt mỏi. trên bờ đã nghe thấy tiếng sủa. bông làm tôi vui lên. Thấy vậy, tôi lại cố gắng tập đạp. Một lúc sau, vì quá mệt nên tôi đã sơ ý bỏ tay ra khỏi phao. và một … hai … ba, tôi đột nhiên chìm xuống nước. Tôi sợ hãi và sợ hãi vô cùng, tôi chỉ kịp thốt lên một tiếng, sau đó tôi như bị hàng ngàn con thủy quái dìm chết … rồi không còn biết gì nữa.

Khi tôi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang nằm trong căn phòng nhỏ của mình, bên cạnh một con chó nhồi bông đang phục tùng với đôi mắt buồn bã. khi nghe thấy tiếng động, anh ấy giật bắn người và mắt anh ấy ngay lập tức sáng lên khi thấy bạn thức giấc. con chó nhảy cẫng lên vì sung sướng rồi sủa ầm ĩ, chạy ra ngoài sân báo cho mọi người biết. Theo sau con chó nhồi bông, mẹ nó bước vào với nụ cười nhân hậu, bà ân cần hỏi han tôi. Qua lời kể của mẹ, tôi biết rằng chính khi rơi xuống nước, con bông đó chạy sang nhà gần sông, nó sủa rất to khiến mọi người phải chạy theo và cứu tôi thoát khỏi dòng nước kinh hoàng đó. Tôi dang tay, bông từ xa chạy vào lòng. Tôi vỗ nhẹ vào đầu chú chó nhỏ dễ thương và thông minh của mình. và con chó rúc vào lòng tôi đầy yêu thương. Chính nhờ chú chó con đó mà tôi đã được cứu.

Sau sự cố đó, cha tôi hứa sẽ dạy tôi bơi. Mỗi chiều cuối tuần, cả tôi và Bông đều theo bố xuống bờ sông. bố dạy tôi từng chút một và chú chó của tôi ở trên bờ chăm chú theo dõi và động viên tôi.

Tôi yêu và trân trọng chú chó nhồi bông của mình.

kể cho chúng tôi nghe một kỷ niệm đáng nhớ với chú chuột hamster

Kể về kỉ niệm đáng nhớ với con mèo

Kỉ niệm đáng nhớ với con Hamster

Những bạn gái thường rất thích có một con vật nuôi, thú cưng trong nhà mình. Tôi cũng vậy, tôi thích những gì nhỏ bé, xinh xắn, đáng yêu nên tôi chọn một cặp hamster.

Con chuột hamster tôi nuôi có một con đực và một con cái. Tôi đặt tên con đực là b, và con cái là g. Hai cái tên đẹp đẽ này là viết tắt của hai từ boy và girl. Tôi yêu và trân trọng bạn rất nhiều. Chúng rất ngoan ngoãn và mỗi khi tôi gọi tên chúng, chúng chạy ngay vào lòng bàn tay tôi. Lúc đầu khi bố tôi mang nó về nhà, tôi thích nó vì tôi luôn muốn có một vài con chuột đồng trong nhà. nhưng nó rất nhút nhát khi có người lạ, nó vào nhà trong lồng của mình. họ và tôi như những người bạn thân. Khi tôi đi học về, điều đầu tiên tôi làm là nhìn vào lồng xem chúng thế nào. Hàng ngày, mỗi khi nhìn vào chúng, tôi lại thấy chúng tập thể dục trên vòng quay hoặc xích đu hoặc cầu trượt để chơi. Mỗi lần tập xong như thế này, tôi cho chúng uống sữa, chủ nhật nào tôi cũng cho chúng ăn xúc xích và rau củ. đó là lý do tại sao chúng hiếm khi béo lên, rất dễ thương. Mỗi khi chúng cắn vào hạt hướng dương, tôi nghe thấy tiếng tách vỏ rất vui tai.

đối với tôi, cặp hamster này có rất nhiều kỷ niệm ở lại với tôi. nhưng kỷ niệm mà tôi nhớ nhất là một lần đi học về vì bài vở quá nhiều nên tôi không để ý đến chúng. sáng mai là chủ nhật, khi nhìn chúng trong lồng thì không thấy chúng cử động gì cả, tôi lo lắng nên đã mở lồng ra và sờ vào cả hai nhưng chúng không làm gì cả. Tôi nhanh chóng đưa chúng đến trạm thú y. họ ngất đi vì đói. Từ đó, tôi cho chúng ăn hàng ngày và chăm sóc chúng tốt hơn. Tôi thậm chí còn vẽ những bức tranh về chúng và treo chúng trong phòng của mình.

Cá nhân tôi, có một con vật cưng là một điều hạnh phúc đối với tôi. Chính vì vậy tôi luôn hứa sẽ chăm sóc chúng và luôn yêu thương chúng một cách chu đáo nhất.

kể về khoảnh khắc đáng nhớ với mèo

bài luận ví dụ 1

“anh bạn, lại đây chơi với tôi!” Tôi vẫn còn nhớ rất rõ cuộc gọi đó bất cứ khi nào tôi có thời gian rảnh và muốn chơi với mon. Đã lâu rồi nhưng tôi vẫn không thể quên mon, chú mèo con dễ thương mà tôi coi là bạn của mình.

Tôi nhớ ngày đầu tiên mon trở thành “thành viên” của gia đình tôi. mon là món quà mà bố tôi hứa sẽ tặng tôi vì tôi đạt kết quả tốt. Hôm nay là ngày bố trở về sau một tuần dài xa nhà. khi đón bố, tôi đã nhìn về phía trước và chờ đợi rất lâu, bởi vì ông đã không ở bên cạnh tôi trong một tuần. Bố bước ra khỏi xe và ôm một chiếc lồng nhỏ có một con mèo trắng xinh đẹp, nói rằng đây là phần thưởng của bố dành cho tôi. Tôi thích nó. thật là một con mèo trắng mới xinh đẹp! Kể từ ngày đó, con mèo trở thành người bạn mới của tôi.

con mèo không nặng lắm. anh ta mặc một chiếc áo khoác dày và mượt màu trắng. vì vậy tôi đặt tên nó là mon. Tôi thích rằng mỗi lần tôi ôm bạn, giống như ôm một con gấu bông. đôi mắt tròn xoe của anh luôn sáng long lanh như hai giọt nước. nước mũi lúc nào cũng chảy như người bị cảm. hai cái tai nhỏ nhắn xinh xắn luôn cảnh giác để lắng nghe. bốn chân dài với những móng vuốt sắc nhọn là vũ khí để mon men tự vệ khi gặp kẻ thù.

mon nhanh chóng và thông minh. Mỗi khi đi học về tôi đều thấy mon men đứng đợi trước cửa vẫy đuôi. Khi tôi ngồi học, Mon sẽ tế nhị đến gần tôi, dụi đầu vào chân tôi như dỗ dành tôi, như đòi tôi ôm vào lòng. ngay lúc đó, tôi bế cô ấy lên, vuốt ve cô ấy và ôm cô ấy vào lòng.

mon rất gần gũi với tôi. Những lúc rảnh rỗi, tôi thường đưa Mon đi chơi. từ khi nào tôi coi mon là bạn thân của mình? nhưng hôm đó, một ngày vô cùng đau khổ đã xảy ra với tôi, ngày mà mon men đó rời xa tôi mãi mãi. Hôm đó, tôi đưa Mon đi chơi xa hơn mọi khi. Trong lúc mải mê chơi game với đám bạn, tôi đã để Mon bị lạc. khi mặt trời lặn, khi trò chơi kết thúc, tôi chợt nhớ đến mon và hốt hoảng khi không thấy mon nữa. Em chạy đi tìm, em gọi điện khóc lóc nhưng vẫn không thấy mon men. Tất cả là do mình không quan tâm, không để ý đến mon. Tôi đã mất mon mãi mãi.

Tôi vẫn cảm thấy buồn khi mon men rời bỏ tôi mãi mãi. Tôi sẽ luôn nhớ đến Mon, tôi luôn nợ Mon một lời xin lỗi, lời xin lỗi không bao giờ được đáp lại.

bài luận ví dụ 2

Kể về kỉ niệm đáng nhớ với con gà

Kể về kỉ niệm đáng nhớ với con mèo

Nhà em có con gà trốngMèo con và cún conGà trống gáy Ò ó oMèo con luôn rình bắt chuột…

những bức thư trẻ em vui tươi và sống động này có gợi cho bạn nhớ đến những con vật cưng mà bạn từng chăm sóc không? Họ là những người bạn rất vui tính. Đối với tôi, tôi sẽ luôn có một kỷ niệm sâu sắc với miu mà gia đình tôi đang nuôi bây giờ.

Cho đến ngày hôm nay, tôi không thể quên ngày mà bố tôi mang nó về nhà. nó – một chú mèo có bộ lông trắng tinh với những đốm vàng trông thật ngộ nghĩnh. đôi mắt của cô ấy màu xanh và chúng trông dễ thương một cách kỳ lạ. nhà mình gọi nó là miu. la miu mới sinh được mấy ngày thì mất mẹ nên suy dinh dưỡng nặng. khi mới bắt về, nó còn nhỏ và rất còi cọc. nhưng ai cũng thấy nó đáng yêu, nhưng với tôi thì không!

Xem thêm: Soạn bài Ca dao than thân, yêu thương tình nghĩa (Chi tiết)

tại sao, tôi không biết. tiếng khóc của cô ấy vào ban đêm nghe giống như tiếng khóc của một đứa trẻ. Những đêm đầu tiên tôi không thể ngủ được. Mỗi lần nghe anh ấy gọi, tôi lại quặn lòng, rất sợ hãi. anh ấy la hét mỗi đêm và tôi ghét anh ấy rất nhiều. nhưng cả nhà đều yêu thích. em gái tôi mặc nó cả ngày. Hôm nào đi chợ mẹ cũng mua cá cho anh. Tôi nhớ đã nói với mẹ tôi để lấy cho tôi một đôi tất mới, nhưng tôi cá là mẹ đã cho tôi một ít và quên mất. Lúc đó tôi rất buồn. Tôi cảm thấy rất cô đơn kể từ khi tôi có con mèo này. tình yêu của mọi người dành cho tôi dường như đã chia sẻ một nửa với anh. ồ, tôi rất ghen tị với điều đó. những người hàng xóm đến chơi vẫn khen ngợi anh. trong vòng vài tuần, miu đã hoàn toàn tròn trịa. bộ lông của nó màu vàng vàng, càng mịn càng đẹp. “Cô ấy dường như đã chiếm được cảm tình của mọi người.” Tôi nghĩ vậy nhưng lòng tôi buồn lắm.

mỗi tối khi ngồi vào bàn học, tôi thấy nó cuộn tròn ngay dưới ghế của mình. đầu anh ấy cọ vào chân tôi như thể nó rất quen thuộc với tôi. Tôi phớt lờ nó. mõm ướt của anh ấy chạm vào da của tôi. cảm giác thực sự khó chịu. Tôi đá nó đi bằng chân của tôi. nhưng một lúc sau, mọi thứ trở lại bình thường, anh lại chao đảo, nằm im dưới chân tôi. mỗi tối, chỉ khi tôi đi ngủ và tắt đèn, nó mới trở lại vị trí của nó. Tôi thậm chí không muốn đuổi theo anh ta nữa. Tôi không biết mình đã quen với sự hiện diện của Miu từ bao giờ. Nếu không có nó, tôi sẽ hét lên “meo, meo … meo, meo đâu …” khắp nhà để tìm. Từng chút một, anh ấy đã chiếm được trái tim tôi. vui vẻ với anh ấy là cách tôi thư giãn sau giờ học. bé càng lớn miu càng nhanh. nó bắt chuột thành thạo đến nỗi hàng xóm đôi khi phải mượn nó để trị lũ chuột phá phách. miu là một thành viên tích cực không chỉ của nhà tôi mà còn của cả khu phố.

một lần, do mất tập trung trong lúc dọn dẹp, tôi đã sơ ý làm vỡ chiếc bình hoa mà mẹ tôi thích nhất. tim tôi đập vì sợ mẹ. Trong khi dọn dẹp những mảnh thủy tinh, tôi chợt nghĩ:

– tại sao tôi không đổ lỗi cho con trai mình?

vì vậy suy nghĩ đó được đưa ra ngay khi mẹ tôi trở về, tôi đã đổ lỗi mọi thứ cho con trai mình. thằng miu tội nghiệp nó cho miu ba miu. phát ra âm thanh “xì xào” đau đớn. Tôi nghĩ đêm đó anh ấy sẽ không vào phòng tôi nữa. nhưng anh ấy không những không giận tôi mà còn chơi với tôi. Lúc đó tôi thấy anh ích kỉ, tự nhiên thấy yêu anh vô cùng. Thật hồn nhiên và ngây thơ, đầy vị tha nhưng em ích kỉ quá. miu, thứ lỗi cho tôi.

Mặc dù Miu không phải là một chú mèo hoàn hảo, nhưng gia đình tôi vẫn rất yêu quý nó. giờ đây, miu đã trở thành một thành viên không thể thiếu trong gia đình. Anh ấy và tôi đã trở thành bạn thân của nhau. Tôi đã học được nhiều điều bổ ích từ anh ấy.

bài luận mẫu 3

“meo … meo … meo” ngày nào cũng vậy, mỗi khi tôi ngồi vào bàn học, con mèo đến và gục đầu vào chân tôi. Đó là con mèo mà bà tôi đã tặng tôi vào năm ngoái.

chú mèo vừa tròn một tuổi tên là mimi. cô ấy là một con mèo mimi khoác lên mình một chiếc áo sơ mi màu vàng với một số đốm trắng để làm cho chiếc váy của cô ấy trở nên đẹp hơn. Tôi thích chơi với quả bóng tennis của bạn. đầu tròn như quả táo sữa. mắt anh ta sáng như viên bi và sáng như đèn pha. cái mũi nhỏ hồng hào luôn ươn ướt. miệng của cô ấy là dễ thương. Tuy bề ngoài trông như thế này nhưng bên trong lại có hàm răng sắc nhọn, khi lộ ra ngoài rất đáng sợ. đôi tai hình tam giác luôn cảnh giác để lắng nghe. đôi tai của bạn rất mới!

chỉ cần một âm thanh nhỏ anh ấy có thể phát hiện ra. hai bên má đều có bộ ria mép trắng, trông thật oai phong. bốn chân thon giúp cô bước đi uyển chuyển như người mẫu trình diễn thời trang. nhưng khi cần thiết, mimi chạy rất nhanh. Dưới chân là một tấm nệm nhỏ mềm mại, trong đó ẩn giấu một bộ móng vuốt sắc nhọn, và đó chính là vũ khí lợi hại nhất của nó. Có lần những móng vuốt đó đã để lại dấu vết trên tay tôi khi tôi chơi với bạn. ồ! hàng đợi mới linh hoạt làm sao! cái đuôi như con ve không thể ẩn vào đâu được. Vào những ngày hè, khi thức dậy vào buổi sáng, Mimi thường ra vườn tắm nắng. liếm bộ lông vàng của nó bằng lưỡi và chơi với cái bóng của nó. Và vào mùa đông, Mimi thường trèo lên ghế sofa để đánh một giấc ngon lành. Đặc biệt là khi cô ấy đang ngủ, Mimi luôn vỗ đuôi và cô ấy trông rất buồn cười!

Cô ấy xinh đẹp, nhưng khi rình mò và bắt chuột, cô ấy trông giống như một chiến binh. Một hôm, tôi thấy Mimi đang nằm sau thùng gạo để bắt chuột. một con chuột nhỏ lẻn vào nồi cơm điện đang mở. Đột nhiên, với một cái búng tay, Mimi đã tóm gọn con chuột đang nằm cứng đờ bằng những móng vuốt sắc nhọn của mình. Vì vậy, mimi có một bữa ăn ngon và tự hào.

Tôi yêu mimi rất nhiều và tôi coi cô ấy như một người bạn thân. sau những lúc học tập căng thẳng, tôi thường chơi với cô ấy. Tôi luôn chia sẻ niềm vui và nỗi buồn của mình với mimi. Nó không chỉ là một vật kỷ niệm mà bà tôi đã tặng cho tôi, nó còn được mệnh danh là “kẻ giết chuột” tốt nhất mà tôi từng nuôi.

bài luận ví dụ 4

bun là một con mèo rất dễ thương. bố đang học lớp 4, do thành tích học tập cao nên bố mẹ mua cho em một con mèo sọc xám mà em rất thích. khi mới về, anh ấy rất nhút nhát, chỉ nằm co ro trong góc tường, buồn bã. đến bữa ăn, nó chỉ ăn vài miếng rồi tiếp tục hành trình ngủ đông. sau một thời gian thích nghi với môi trường không quen biết, anh trở thành chú hề của cả gia đình. đôi khi anh ấy đẩy bóng, rồi dùng mũi để đẩy bóng qua lại. Tuy rằng anh ấy hơi ngốc nghếch, nhưng anh ấy rất biết cách suy nghĩ! Tôi và cô chú hiểu nhau hơn. Bất cứ khi nào tôi học câu thần chú, anh ấy luôn ở bên cạnh tôi, đôi khi leo lên bàn đẩy cây bút xung quanh, đôi khi cuộn tròn để ngủ trong lòng tôi. ôi, chú thỏ mới dễ thương làm sao! đôi khi tôi ngồi nhìn bún và thấy cô ấy có một vẻ đẹp của riêng mình. bộ lông mềm mại màu xám xám của nó được xen kẽ với một số sọc đen. đôi tai vểnh lên và rung lên như thể đang lắng nghe một cách cẩn thận.

Đôi mắt tròn rực sáng lồi ra là hai con ngươi đen tuyền. mũi hồng lúc nào cũng ẩm và có mùi rất thơm. Chân Bác thoăn thoắt mỗi khi có báo động ở bất cứ đâu là lao ngay nhưng không hề nghe thấy tiếng động vì lớp chân có đệm rất mềm và êm. tính tình của chú bạn lại càng đáng mến. bất cứ khi nào tôi vui, anh ấy chạy và nhảy với tôi. nó trèo lên cây rồi lại nhảy, chạy lung tung có khi cào nhẹ vào người tôi, có khi cắn quần rồi chạy như sợ tôi đuổi theo. khi anh ấy rúc vào lòng, anh ấy sẽ nằm trên đùi tôi và yêu cầu tôi vuốt lông từ khóe mắt đến tai.

Khi tôi buồn hoặc đau ốm, nhìn vào khuôn mặt của tôi khiến tôi hiểu. nó giống như nói lời tạm biệt. anh nằm xuống cạnh tôi trong im lặng, không đùa cợt như mọi khi. Tôi cười và nói nhỏ: “Em không giận anh đâu, mèo yêu của anh!” nhưng anh ấy vẫn không vui và anh ấy vẫn giả vờ. anh ấy thực sự là một con mèo vui tính! Trong thời gian đó, Bun là một người bạn thân thiết của tôi cả lúc vui và lúc buồn. Phải nói là bạn thân nhất của tôi hồi cấp ba. Từ khi học hết cấp 3, tôi phải di cư vào trường nội trú, thân yêu, tôi phải bỏ bún. Trước một ngày đi chơi, tôi cùng gia đình và chú mèo quây quần bên mâm cơm ấm cúng.

mọi người cười và cười và tôi thu thập những thứ ngon lành cho con mèo. ngày hôm sau, khi chúng ta chia tay nhau, tất cả chúng ta. Đây là giờ cao điểm để nước mắt không rơi. Tôi khóc, mẹ tôi cũng khóc và sau đó tôi phải bỏ đi, nhưng nhìn xem, con mèo đang sủi bọt và thủ thỉ như không muốn đặt nó xuống. Đến đó, tôi khóc to hơn, nhanh hơn và chạy thật nhanh về phía ô tô mặc cho con mèo ngơ ngác nhìn theo và kêu lên một tiếng “meo meo”.

Thời gian qua, tôi đã tiếp tục chờ đợi từng ngày để được ở bên gia đình và những chú mèo của mình, dù chỉ trong hai ngày. Mỗi lần về tôi rất vui, anh ấy luôn ở bên tôi không rời, kể cả khi tôi ngủ, anh ấy cũng lên giường và chui vào chăn ngủ cùng anh ấy. Thời gian cứ thế trôi qua cho đến một ngày tôi nhận được tin mèo chết vì bạo bệnh, tự nhiên mũi tôi ngứa ngáy, tôi trốn vào một góc, nước mắt ngắn dài, tôi cứ thổn thức, nhớ mèo vô cùng. một người bạn thân, luôn ở bên cạnh tôi khi tôi vui, khi tôi buồn, vậy mà giờ anh ấy lại bỏ tôi đi thật bình thản. và tôi cũng cầu mong rằng chú thỏ “từ bên kia thế giới” luôn hạnh phúc như những ngày nó đã chơi với tôi.

“bun! I love you so much”

Cho đến bây giờ, mỗi khi buồn, tôi đều nghĩ đến bún. Và nghĩ về những ngày tháng ấy khiến lòng tôi se lại. “tại sao lại có một con vật dễ thương như vậy?”

kể về những kỷ niệm đẹp với gà

kể lại kỷ niệm về con gà nhồi bông

Hãy kể về 1 kỉ niệm đáng nhớ đối với 1 con vật nuôi mà em yêu thích - Bài viết số 2 lớp 8

Kể về kỉ niệm đáng nhớ với con gà

Mẹ mới mua cho em tôi con gà bông đẹp lắm. Thế là cả hai chị em xúm vào, chí chóe giành nhau món đồ chơi ấy. Bất chợt mẹ tôi nói: “Ngày xưa con cũng có một con gà còn gì!”. Con gà, con gà ừ nhỉ, tôi cũng đã từng có một con gà.

Tôi vẫn còn hình ảnh đó trong đầu, cứ như thể người ta cất một cuốn sách đi và bây giờ đọc lại. sáng hôm đó, bà tôi dẫn tôi đi chợ tết mua gà. Thật là vui và đông vui: quán gà đông nghịt người mua, bán và bàn tán. Nhưng điểm khác biệt giữa tôi và họ là họ mua gà để ăn tết còn tôi mua về làm giống, để bắt đầu một năm mới.

Ở góc khuất của hàng gà là một vài chú gà con. một màu vàng đẹp với một màu nâu gầy, đó là những gì tôi nhớ. Bà đã mua cho tôi một cái nhưng nó không phải màu vàng mà tôi muốn, nó là màu nâu xấu xí. Tôi thất vọng đến mức không muốn dắt con gà về nhà. khi về đến nhà, anh đã thả cậu ra ngoài sân. Cách con gà này làm quen với mọi người thực sự rất kỳ lạ. ngạo mạn, nó đi vòng quanh sân giới thiệu mình với ai đó là chủ nhân mới của nó, thỉnh thoảng gõ mỏ vào sân như thể nó vừa ăn ngũ cốc. với vẻ “bề trên”, anh ta mổ vào trán con mèo mun của ông tôi. bị giáng một đòn bất ngờ và đau đớn, há miệng kêu “meo meo…” rồi chạy lên trần nhà, thích thú đến nỗi con gà sắp thò đôi chân nhỏ xíu màu nâu nâu ra trêu con mực là. bị con mực gầm lên, sợ quá nên bỏ chạy, nhưng để giữ thể diện cho “ông chủ mới”, anh ta cứ chạy một đoạn rồi dừng lại quay lại nhìn con mực. chương trình đã kết thúc.

vì không có gà, cũng không có nâu, cả gia đình đã nuông chiều tôi rất nhiều. khi bạn thức dậy vào buổi sáng, mẹ bạn đã chuẩn bị bàn chải, khăn tắm và đồ ăn sáng. Và bây giờ, tôi phải tự mình làm tất cả mọi việc, vì mẹ tôi thậm chí còn cho anh trai da nâu ăn. nhưng kể từ đó, tôi đã trở thành một đứa trẻ tự giác, một đứa trẻ khỏe mạnh thay vì một đứa trẻ ốm yếu hay già yếu.

Con gà đó có chân làm bằng chì. lông cổ màu vàng, lông đuôi ngắn nhưng là gà “vừa vặn”. dù còn nhỏ nhưng cậu bé vẫn “lập công”. những con chó hàng xóm từng bắt nạt con mực nhỏ của ông tôi giờ đã bị con chó nâu dạy cho một bài học. hai cánh sau lớp lông vũ, và như một chiến binh oai phong, dũng cảm, nó nhảy bên này, nó nhảy bên kia, lũ chó sợ đến mức bỏ chạy, với chiến tích đó tôi đã cho nó đi khắp xóm, và từ lúc đó. Tôi cảm thấy yêu gà đến đứt cả cổ, tôi và anh ấy thật sự là bạn nhưng một ngày …

Chiều hôm đó tôi đi học mẫu giáo về. Em mới học bài mới nên vui lắm, vừa đi vừa múa “chim mong manh nằm trên cành chanh”. kỳ dị! Tôi thầm nghĩ: “sao hôm nay mọi người có vẻ buồn quá hay…”. Tôi chạy đến cái chuồng nhỏ dễ thương để tìm con màu nâu, nhưng tôi không thể tìm thấy nó, nó có thể được, nó có thể được. mắt tôi bắt đầu ngấn nước, miệng nói: “mẹ ơi, gà của con đâu?” Bố đưa tôi ra góc hiên. Anh chàng tóc nâu nằm đó, vẫn còn bộ lông mỏng màu nâu, chân vẫn còn chì, nhưng anh ta không còn cử động được nữa. cha tôi an ủi tôi: “Con không có một cậu bé da nâu, con có nhiều bạn khác!” và tôi bật khóc nức nở như thể tôi vừa đánh mất một thứ gì đó quý giá. Với từng giọt nước mắt lăn dài trên má, tôi đã tái hiện lại từng kỷ niệm mà mình đã có. nghe mẹ kể lại, thằng nhóc lững thững bỏ đi và ngã xuống ao ở vườn sau. xin lỗi vì điều đó! Trong vài ngày sau đó, hình ảnh một đứa bé tóc đen luôn hiện lên trong trái tim tôi. Tôi vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng anh ấy đi quanh hiên, làm phiền mấy miu và mấy con mực. cả miu và mực cũng bùi ngùi khi vắng bóng cô bé tóc nâu tinh nghịch.

Tôi đã nhìn vào con gà lông tơ đó. Tôi thừa nhận rằng nó rất đẹp, nhưng nó không thể so sánh với màu nâu của tôi. màu nâu của tôi có thể xấu hơn, bộ lông của nó không sáng bằng nhưng quan trọng hơn, nó đã là một phần tuổi thơ của tôi, một phần tuyệt vời đánh thức sự nhút nhát của tôi, giúp tôi tiến bộ hơn. Đó là chú gà đã giúp tôi từ một cô gái nổi loạn, ốm yếu và thất thường trở nên sống có kỷ luật, khỏe mạnh hơn bao giờ hết.

nói về con gà

Gia đình tôi nuôi nhiều con vật như chó, mèo, trâu, thiên nga, … nhưng điều tôi yêu nhất là con gà mái mẹ được bà ngoại chăm sóc từ khi còn là một chú gà con rất dễ thương cho đến bây giờ. Tôi vẫn nhớ một kỷ niệm với con gà mái mẹ này mà tôi luôn trân trọng và tiếc nuối.

Tôi không may mắn khi sinh ra, bố mẹ tôi qua đời trong một vụ tai nạn thương tâm, tôi ở với bà nội từ khi còn nhỏ. Trước đây, bà còn sức khỏe, đi làm thuê ban ngày nên có tiền ra vào nuôi con. Mấy năm nay, do tuổi cao, sức khỏe sa sút, không làm được việc nặng nên ông ở nhà chăm đàn lợn, đàn gà. năm đó là mùa đông, rét đậm rét hại khiến đàn gà mấy chục con của bà tôi chết dần, chỉ còn lại hai con gà trống và một con gà mái. Sắp đến ngày lễ, thấy ai cũng có quần áo mới, tôi năn nỉ anh ấy mua cho. Chị hoang mang lắm, vì trứng do con gà mái đẻ ra, chị định để cho con ấp rồi gieo giống để không có tiền mua đàn khác. nhưng có lẽ vì thương bà, vì bà thiệt thòi nên ông đã đem những quả trứng đó ra chợ bán và mua cho bà những bộ quần áo mới. Mừng lắm, tôi đem đi khoe với bạn bè trong xóm. Nhưng khi về đến nhà, nhìn thấy gà mẹ một mình trong ổ, không có trứng bên cạnh, tôi cảm thấy rất tội lỗi. chính ham muốn và tham vọng của cô đã ngăn cách gà mẹ và tương lai từ những quả trứng đó, dập tắt mọi hy vọng cho những chú gà con của cô. Tôi sợ hãi và khóc rất nhiều, ngã vào lòng anh ấy, tôi nói:

– xin lỗi bà, tôi đã sai

cô ấy mỉm cười ấm áp với tôi:

<3

Tuy rằng nàng nói như vậy để an ủi ta, nhưng lòng ta không khỏi tiếc nuối, yêu nàng, yêu gà mái mẹ. trần mộng! Tôi rất xin lỗi!

kể về những kỷ niệm đẹp với con trâu

Tôi sinh ra ở một vùng quê miền Trung, nơi thị trấn của tôi gắn liền với nông thôn. vì vậy, con nghé, con trâu, con nghé luôn là bạn đồng hành của lũ trẻ chúng tôi. nhà tôi cũng nuôi hai con trâu, một mẹ và một con, chúng rất thân với tôi.

Hàng ngày, mỗi khi đi học về, em đều ra đồng chăn trâu và dắt chúng về nhà cùng anh trai. Thứ bảy, chủ nhật là vui nhất, vì tôi được ra đồng sớm cùng anh trai chăn trâu. nhìn chúng thong thả gặm cỏ thật là vui. Những ngày được mùa, ruộng vườn nhà nào cũng được trâu mẹ cưu mang, cày, xé đất, chẳng cần gì. có những ngày trưa nắng, con trâu vẫn tiếp tục cần mẫn trên đồng cùng bố lao động không quản ngại khó khăn. chính vì vậy mà ông cha ta luôn nói: “trâu như thành viên trong nhà, chăm chỉ giúp người”.

Một kỷ niệm khiến tôi buồn hơn cả là khoảnh khắc tôi phải chấp nhận chia tay mẹ. Đó là ngày tôi và anh trai tôi nhận được giấy nhập học đại học kinh tế đà nẵng, lúc đó bố mẹ tôi vừa mừng vừa lo. vui vì đã đậu ngôi trường mà mình hằng ao ước, lo lắng khi lên thành phố học bao nhiêu thứ phải lo như học phí, tiền nhà, tiền ăn, tiền điện, tiền nước, v.v. vâng, bố mẹ tôi phải chịu rất nhiều áp lực. Ở quê tôi chăm chỉ, cày sâu cuốc bẫm nhưng không có nhiều tiền. tôi càng thương anh và mong anh được học hành để sau này có công ăn việc làm, sau khi cãi vã bố mẹ đã quyết định bán trâu mẹ để có tiền cho anh đi học. Khi biết tin đó, cả tôi và anh đều rất tiếc và thương em vô cùng. bao nhiêu năm bên nhau mà giờ phải chấp nhận bán nó đi. hôm cô chú dắt trâu đi mai tôi buồn lắm, đêm đó hai anh em ôm nhau khóc. Dù được bố mẹ động viên nhưng tôi không khỏi nhớ nó, mỗi lần nghe con nghé khóc vì nhớ mẹ, lòng tôi như thắt lại. Em yêu anh nhiều lắm nhưng em phải chấp nhận thôi

Đến nay, gia đình tôi đã bán trâu mẹ được 4 năm, nhưng tôi vẫn nhớ nó rất nhiều. con nghé nay đã thành trâu trưởng thành, nhưng thỉnh thoảng ra đồng, vì nhớ nên vẫn tha thiết gọi mẹ. Tôi chỉ mong có cơ hội được đến gia đình người bác ruột để thăm trâu ngày xưa.

Các bạn ơi, mọi loài vật xung quanh chúng ta đều mang đến những điều tốt đẹp cho thế giới của chúng ta. do đó, hãy trân trọng những khoảnh khắc bên họ, yêu thương họ thật lòng vì một ngày bạn phải rời xa họ, phần còn lại chỉ là tiếc nuối và nhớ nhung.

kể về những kỷ niệm đẹp với những chú mòng biển

những người ở đồn biên phòng bắt được một con mòng biển sau cơn bão. con chim bị ốm và mất đàn. vẻ ngoài của anh ấy rất buồn và ngớ ngẩn.

– chưa ai từng giết và ăn thịt chim hải âu – một bác sĩ quân y cho biết.

những con chim được điều trị và chăm sóc. vào ngày thứ ba, trở nên nhanh nhẹn. ghi nhớ lòng tốt và quan tâm đến mọi người.

Khi chúng tôi đến biển, chúng tôi tìm thấy những con mòng biển. Mòng biển là loài bơi giỏi và có thể bay trong bão tố. Nó có sải cánh lớn, với một số con dài tới 4 mét. cánh dài nhưng hẹp và phẳng như tấm ván có lớp ken dày, nhẵn bóng, không ướt và không thấm nước. hải âu có thể bay cả ngày mà không cần vỗ cánh, không thấy mệt; Nhìn những chú mòng biển bay, chúng ta ngỡ như một chiếc tàu lượn trên không.

lá dài màu nâu sẫm có sọc trắng, mặt ngoài hơi hướng xuống dưới, gấp khúc. Đôi mắt đen tròn, to có viền lông trắng óng ánh. lông chim hải âu chủ yếu có hai màu: xám ở lưng, đuôi và cánh; mặt dưới của cổ, bụng, cánh và đuôi có màu trắng trơn. Những chiếc chăn lông ngỗng như chăn của tôi thật lộng lẫy, nhưng nếu có chăn lông mòng biển, tôi nghĩ nó lộng lẫy hơn nhiều. khi trời lạnh vào mùa đông, trời rất nóng.

ngư dân van don cho biết: mùa xuân là mùa sinh sản của hải âu. làm tổ trên các vách đá của đảo, đẻ trứng và nuôi con non; hai mẹ con sống gần bờ biển một thời gian ngắn rồi bay ra biển xa. Ngoài mùa sinh sản, mòng biển vẫn ở ngoài khơi cả ngày lẫn đêm, kể cả khi biển động và bão tố. Vào những đêm trăng sáng, đàn hải âu vẫn vỗ cánh dệt biển. đôi khi chúng nghỉ ngơi bằng cách hạ cánh trên mặt nước, lênh đênh trên biển. Chân của mòng biển có màu nâu hồng, với các bàn chân có màng giống như chân vịt giúp chúng bơi dưới nước và cả khi bay trên bầu trời. tôm cá là thức ăn chính của hải âu. cảnh những con mòng biển bắt cá chuồn thật ấn tượng. Các chuyên gia Nga làm việc tại Vũng Tàu thường đứng trên tháp giàn khoan và ném bánh mì cho hải âu. thủy quân cho biết, ở quần đảo trường sa, vào những buổi chiều nắng đẹp, hàng ngàn con chim hải âu dệt biển, đứng trên thuyền ngắm nhìn, tưởng rằng có vô số con thoi của những người thợ dệt đang múa lên trời. .

người đội mũ bảo hiểm gọi hải âu mổ chim, nên có câu tục ngữ: “mặt trời chiếu rọi, chim mổ bầy”. có nghĩa là khi mặt trời mọc, anh ta nhìn thấy những con chim mòng biển bay trên bầu trời và đầy biển. hải âu là bạn tốt của ngư dân và những người chèo thuyền.

Sau một tuần hải âu trong bộ quân phục, bác sĩ quân y đã đặt vào chân chim một chiếc vòng đồng nhỏ xinh xắn rồi đưa hải âu về với biển trời. con chim bay lên, bay vòng ba hoặc bốn vòng, rồi bay đi. người chú nói: “chim hải âu bay vòng vòng lúc này là lời vĩnh biệt. hải âu bay cao bay xa bay mãi bay tự do, hải âu bay về biển rộng trời cao là nâng đôi cánh của họ đến tự do. quý ông, con chim tốt bụng … “.

Chú tôi đã kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện kỳ ​​lạ về hải âu cho ngư dân khi gặp bão trên biển. những chú hải âu có đôi mắt buồn và ngơ ngác bởi chúng là linh hồn không nơi nương tựa của những người đã chết trên biển bao đời nay. một câu chuyện Ả Rập – Ả Rập kể về câu chuyện vô cùng cảm động về hai anh em bị lạc vào sa mạc, người anh nhập hồn vào con hải âu bay đi tìm bạn khắp trời biển. tiếng kêu của loài hải âu nghe thật xót xa: “anh ơi! anh ơi!” … nghe thôi đã thấy rõ. chú nói với tôi: “Đừng bắt và bắn hải âu!”.

những gì được kể ở đây về những chú chim mòng biển là những gì tôi đã thấy và nghe được trong kỳ nghỉ hè năm 2020 khi tôi về thăm bố tôi: bộ đội đóng trên đảo rồng, tỉnh quảng ninh.

Câu chuyện về con hải âu thật buồn! ôi cánh chim mê hồn của biển quê hương.

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Kiến thức

Related Articles

Back to top button