Phân tích bức chân dung người lính Tây Tiến | Văn mẫu 12

Chân dung người lính

Video Chân dung người lính

văn mẫu 12 – những bài văn hay nêu cảm nghĩ và phân tích hình ảnh người lính miền tây trong thơ quang dũng.

tựa bài: Nghị luận và nêu cảm nhận của anh / chị về chân dung người lính miền tây trong khổ thơ thứ ba của bài thơ miền tây (quang dũng).

***

tuyển tập những bài văn mẫu phân tích chân dung người lính miền tây hay nhất

mẫu 1 :

Trên nền núi rừng hùng vĩ, hiểm trở, ác liệt và vẻ đẹp nên thơ, hữu tình của Tây Bắc, Quang Dũng đã khắc họa thành công hình ảnh tập thể những người lính miền Tây với thiên nhiên bi tráng và đẹp đẽ:

“quân tây không mọc tóc

quân xanh mạnh mẽ

đôi mắt rực rỡ gửi những giấc mơ qua biên giới

đêm mơ ở thành phố Hà Nội đẹp đẽ và thơm mát. “

Như bạn có thể thấy ở trên, cách miêu tả cảnh quang dung đã kỳ lạ, nhưng đến đây, cách miêu tả con người còn kỳ lạ hơn. Thơ ca kháng chiến khi viết về người lính thường nhắc đến căn bệnh hiểm nghèo sốt rét. chính trực trong bài thơ “đồng chí” đã trực tiếp miêu tả căn bệnh:

“bạn và tôi biết tất cả cảm giác ớn lạnh

sốt, trán đẫm mồ hôi “

còn ở đây, nhắc đến hình ảnh “bộ đội không mọc tóc”, tác giả lại nhớ đến hình ảnh anh “lính phong trần” một thời. nhưng đoạn thơ còn tả thực một hiện thực đanh thép và khắc nghiệt: suối độc, sốt rét rừng đã làm cho người lính xanh xao, rụng tóc. hình ảnh khác thường, nhưng không quái dị. Người lính tuy gầy còm nhưng vẫn toát lên một phẩm chất cao đẹp, anh hùng: “không có tóc mọc” thay vì “không có tóc mọc”. “không mọc lông” có nghĩa là không muốn mọc lông, không cần mọc lông … thể hiện thái độ khinh người, khuất phục của kẻ sĩ miền Tây.

Ba tiếng “dũng cảm” ở cuối câu như một đòn dằn vô cùng mạnh mẽ, khẳng định ý chí quật cường và tinh thần chiến đấu sôi sục của người chiến sĩ. câu thơ như một cái gật đầu đầy kiêu hãnh, tự hào của một người lính miền Tây đã bất chấp khó khăn, vượt qua chúng và trở thành anh hùng. trong bài thơ có tên thành phố hoa lệ – hà nội, nhưng không phải là mốc thực trên đường đi về phía tây mà ở đây trở thành mốc độ cao vì mộng kia là đỉnh. bài thơ miêu tả chân thực, tế nhị tâm lí của những người lính rời thủ đô. Hình ảnh Hà Nội và bóng hồng thơm hiện lên trong đêm đẹp như mơ không làm họ nản lòng mà ngược lại còn là nguồn động viên, khích lệ tinh thần cho các chiến sĩ. một thoáng ký ức trong sáng và êm đềm ấy đã tiếp thêm sức mạnh cho họ trong cuộc chiến gian khổ. đó là động lực tinh thần giúp những người lính vượt qua những tháng ngày chiến tranh gian khổ của cuộc đời mình.

bốn dòng tiếp theo, tác giả nhìn thẳng vào viên bi nhưng toát lên vẻ uy nghi và sang trọng:

“biên giới rải rác và những ngôi mộ xa

Xem Thêm : Hướng Dẫn Sử Dụng Nessus 8 Free Để Detect Cve 2019, Chia Sẻ Kiến Thức Bài

ra chiến trường không tiếc đời xanh

chiếc áo choàng sẽ đưa bạn trở lại trái đất

<3

Những từ Hán Việt cổ kính và trang nghiêm “biên cương”, “xa vắng” đã khiến những ngôi mộ của những người lính được chôn cất vội vàng nơi sa mạc biên giới cũng trở thành những ngôi mộ thánh. viên bi của câu trước được nâng lên thành bi tráng bởi nhân cách của người đã khuất “ra trận không tiếc đời xanh”. Đời xanh non biết bao hoa mộng, song thân vui vẻ đồng ruộng. họ đi đến cái chết như thể trong một giấc ngủ rất nhẹ nhàng và yên bình. nếu ông đồ với hình tượng “da ngựa quấn xác” đầy vẻ vang thì người lính Tây tiến với hình tượng “áo thay chiếu” đầy ngợi ca. thực tế, những người lính hy sinh trên chiến trường thường không có gì, chứ đừng nói đến “quần áo”. nhưng thái độ trân trọng, yêu thương và cảm hứng lãng mạn đã tạo nên ở quang dung một cái nhìn đậm chất anh hùng cổ điển trước cái chết của người chiến sĩ. Từ điểm này, cái chết của người lính miền Tây không được bọc trong lạnh lẽo như trong bài thơ của Trạng Trần với: “Hồn tử sĩ gió ngân nga” mà được bao bọc bởi âm thanh hùng tráng: “tiếng sông gầm”. sang bài hát solo. “

Câu thơ ngân vang như một bản nhạc tuyệt vời. âm hưởng hào hùng của bài ca linh hồn liệt sĩ vang lên trong tiếng hò reo. thiên nhiên đã tấu lên bản nhạc dữ dội và hùng vĩ, vừa để tiễn đưa linh hồn người lính về cõi vĩnh hằng, vừa nâng cái chết lên một tầm cao hùng tráng. các anh ra đi về với đất mẹ, về với các anh hùng dân tộc đã ngã xuống, tiếp nối truyền thống của ông cha. Và không phải tiếng gầm của dòng sông cũng giống như tiếng lòng của người sống? bởi vì cái chết của đồng đội không ngăn cản họ, mà còn làm tăng thêm lòng dũng cảm và lòng căm thù của họ.

Xem thêm: Hướng dẫn sử dụng máy scan canon lide 120 220

mẫu 2 :

Quang dung: chúng ta biết đến ông như một nghệ sĩ đa năng, viết văn, vẽ tranh, soạn nhạc … nhưng trên hết, ông là một nhà thơ có tâm hồn thơ phóng khoáng, xúc động và lãng mạn. ông đã thành công trong sự nghiệp văn học của mình với nhiều tác phẩm tiêu biểu. đặc biệt, “ hướng về phương tây ” là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của ông. Có thể nói, tinh hoa của tác phẩm được lắng đọng trong tám câu thơ thể hiện chân dung người lính miền Tây vừa oai phong lẫm liệt, vừa lãng mạn và thơ mộng.

“quân tây không mọc tóc

quân xanh mạnh mẽ

đôi mắt rực rỡ gửi những giấc mơ qua biên giới

đêm mơ ở Hà Nội với vẻ đẹp thơm ngát

biên giới rải rác và những ngôi mộ xa

Xem Thêm : Hướng Dẫn Sử Dụng Nessus 8 Free Để Detect Cve 2019, Chia Sẻ Kiến Thức Bài

ra chiến trường không tiếc đời xanh

người thay quần áo, tôi trở lại trái đất

<3

Tây tiến ‘là một đơn vị quân đội được thành lập năm 1947 với nhiệm vụ bảo vệ biên giới giữa Việt Nam và Lào, đánh bại quân Pháp. phía Tây là khu vực đóng quân, địa bàn hành quân rộng lớn, hoang sơ, núi non hiểm trở, khắc nghiệt. đối tượng tham gia chủ yếu là sinh viên. điều kiện vô cùng khó khăn và nguy hiểm. năm 1948, chiến tranh kết thúc. Quang dũng chuyển công tác về đơn vị khác ở luu luu, nhớ về đơn vị cũ, anh đã sáng tác bài thơ “tây tiến” ban đầu là “nhớ tay tiên”.

“quân tây không mọc tóc

quân xanh dũng mãnh và dữ dội ”

ở đầu bài thơ, hình ảnh người chiến sĩ hiện lên khác thường với nghệ thuật tương phản, quang dũng đã đối lập vẻ ngoài “đầu không lông”, “da xanh” với nội tâm uy nghiêm “gian ác”, đó là sự đối lập giữa kẻ yếu. bên ngoài và bên trong mạnh mẽ, hùng vĩ. xanh như lá, không còn tóc trên đầu, đó là sự khắc nghiệt của chiến tranh nhưng ý chí quật cường của họ, hùng hồn mà nói, tác giả đã nói lên sức mạnh lạc quan bên trong của những người lính trẻ.

“đôi mắt gửi ước mơ qua biên giới

đêm mộng mơ ở Hà Nội đẹp đẽ và thơm ngát ”

Với nghệ thuật phóng đại, tác giả đã sử dụng hình ảnh “hoa mắt” để diễn tả tâm trạng của người chiến sĩ. Những người lính Tây tiến sau những giờ hành quân tác chiến, đêm về họ thức trắng, trằn trọc trong đêm không ngủ được. với ánh mắt dữ dội, nung nấu lòng căm thù, họ gửi gắm ước mơ qua biên giới, mong muốn giết được kẻ thù và ngày nào quê hương thân yêu được bình yên. Bên trong vẻ ngoài dữ dội, hùng vĩ ấy là một trái tim, một tâm hồn luôn khao khát tình yêu với những kỷ niệm đẹp về Hà Nội. mô tả những người lính mộng mơ và hào hoa của các chàng trai thành phố.

“những biên giới rải rác và những ngôi mộ xa xôi

ra chiến trường không tiếc đời xanh ”

Tác giả đã sử dụng từ Hán Việt cổ kính và trang trọng để chỉ sự hy sinh và chiến đấu của những người lính. những người lính đã chiến đấu và xác của họ nằm rải rác trên biên giới. tác giả dùng hình ảnh ẩn dụ “đời xanh” để chỉ tuổi trẻ. viết về chiến tranh không thể không viết về sự hy sinh, mất mát. một nền văn học nhân văn, một nghệ sĩ chân chính không chỉ biết đến niềm vui mà còn biết nói lên nỗi đau của con người. những con người “tuổi trẻ đầu xanh” “biết ước mơ” “biết yêu thương” nhưng khi cần “sống không tiếc đời xanh” họ hy sinh hết mình vì đất nước. đó là vẻ đẹp du dương và phẩm chất của một người lính. và nhà thơ thanh tao nói:

“ai không hối cải ở tuổi hai mươi

Xem thêm: Tóm Tắt Tiểu Sử Nguyễn Du

nhưng ai cũng tiếc 20 năm vẫn cống hiến cho đất nước ”

theo dõi hình ảnh “áo choàng”:

“chiếc áo dài thay thế trái đất”

hình ảnh “áo dài” là hình ảnh đại diện mang tính biểu tượng và nghệ thuật của “anh về trần gian”. Quang dũng đã nâng nỗi đau trong những câu thơ của mình lên tầm cao của sự hy sinh cao cả đó. Quả thật, những người ra trận đã chết nơi chiến trường, có khi không có chiếu để chôn, có người chết trong bộ quần áo rách rưới trên đường hành quân, nhưng Quang Dũng vẫn gọi họ là quần áo. áo choàng và áo choàng của các chiến binh xưa khi họ ra trận thể hiện sự tôn vinh và ca ngợi trang trọng.

Trong vẻ lãng mạn ấy, sự hy sinh của những người lính được gói trọn trong âm hưởng oai hùng:

“tiếng gầm của sông ngựa”

câu thơ ngân vang như một bản nhạc tuyệt vời, một âm hưởng bi tráng. sự hy sinh của người lính miền Tây đã được nâng lên tầm hoành tráng. một sự hy sinh lớn lao như vậy thì phải có một cuộc chia tay lớn lao như vậy. hình ảnh dòng sông ma gầm lên khúc ca bi tráng tiễn đưa người lính miền Tây về quê hương.

Tóm lại, với 8 câu thơ, quang dung đã khắc họa chân thực hình ảnh người lính miền Tây anh dũng, lẫm liệt. những “thanh niên tóc xanh” ấy đã không màng tuổi trẻ, sẵn sàng hy sinh quên mình vì Tổ quốc thân yêu. họ không phải ai khác, những con người có trái tim khát khao yêu thương mãnh liệt nhưng chưa bao giờ quên trách nhiệm với quê hương, đất nước. vì vậy chúng ta là con lai của đất nước thì phải chăm chỉ học tập, chuẩn bị tinh thần ra trận khi đất nước lâm nguy, phải biết yêu thương và bảo vệ Tổ quốc. “Khi đất nước cần thanh niên có, khi đất nước khó khăn, thanh niên luôn sẵn sàng.”

xem thêm : bản đồ tinh thần miền tây

mẫu 3 :

tây tiến là bài thơ hay nhất của quang dũng và cũng là một trong những bài thơ hay nhất viết về “ông già bộ đội” trong cuộc kháng chiến chống Pháp. quang dũng là người lính thơ vừa cầm súng đánh giặc vừa làm thơ. anh viết về đồng đội, về đoàn quân miền tây thân yêu của anh. văn thơ rực lửa, khí phách hiên ngang.

sau một thời gian xa đơn vị và bạn đồng hành, anh viết bài thơ này về hướng Tây năm 1948, trên lưu vực sông, một nơi bên bờ sông ngày lặng. cảm xúc chủ đạo của bài thơ là nỗi nhớ, niềm tự hào về đoàn quân hành quân về phía Tây, về sông Mã và núi rừng nơi cực Tây Bắc. đó là nỗi nhớ “chơi vơi” biết bao kỷ niệm đẹp, xúc động về một thời chiến tranh đầy gian khổ, hy sinh. Đây là câu thứ ba của bài hát miền Tây, thể hiện khí chất anh hùng và tâm hồn lãng mạn của người chiến sĩ máu lửa:

quân đội không mọc tóc

(…)

<3

Xem Thêm : Lập Dàn Ý Bài Viết Số 2 Lớp 8 Đề 3 : Suy Nghĩ Về Câu Nói Của M

trên những chặng đường hành quân chiến đấu, vượt qua bao núi cao, dốc đứng “mây khói, ngửi trời”, đoàn quân miền Tây hiện ra giữa màu xanh của núi rừng vừa kiêu hãnh vừa xúc động. . người chiến sĩ trong bộ áo giáp xanh của lá rừng, với làn da xanh cóng vì sốt rét rừng, thiếu thuốc men và lương thực: “không mọc tóc”. “không mọc tóc” là hình ảnh phản ánh sự khốc liệt của chiến trường:

quân đội không mọc tóc

quân xanh rất ác liệt.

bộ dạng khiêm tốn: “quân xanh”, “không mọc lông” đối lập với “quái ác” là sự chạm khắc tài tình làm nổi bật thần thái đoan trang, khí phách hiên ngang. Tinh thần chiến đấu của các chiến binh phương tây từng khiến quân địch phải khiếp sợ. “Quyết liệt tuyệt đối” là hình ảnh ẩn dụ nói lên tinh thần chiến sĩ vốn có và sáng tạo của đất Quảng. những chiến binh “giết người diệt khẩu” trong cuộc sống trần thế: “tam quân, hổ báo, bò làng” (phúng phính năm châu); “hổ ba tay, gươm giáo sáng chói” (zhang han chao). Nghĩa quân lam sơn đã ra trận với tinh thần “dĩ hòa vi quý”: “quân giỏi giơ cao đánh hổ – đầy tớ chọn kẻ giương nanh múa vuốt” (dân tộc anh hùng trên tiền tuyến đánh giặc, thời đại) có những chiến binh “hổ dữ” và “ác quỷ” như vậy! hào quang dũng viết một bài thơ rất hay: “quân xanh oai hùng dũng mãnh”, lấy cái “nguyên”, cái “mộc” để làm nổi bật vẻ đẹp, sự dũng cảm ẩn chứa trong tâm hồn người chiến sĩ.

gian khổ, ác liệt, thiếu thốn, bệnh tật … muôn vàn khó khăn, thử thách nhưng họ vẫn có những “ước mơ” và “ước mơ” đẹp:

đôi mắt rực rỡ gửi những giấc mơ qua biên giới

Xem thêm: Chị em Thuý Kiều (trích Truyện Kiều) – tác giả, nội dung, bố cục, tóm tắt, dàn ý

đêm mộng mơ trong vẻ đẹp tuyệt mỹ của thành phố Hà Nội.

những ước mơ và ước mơ gửi về hai phía chân trời: biên giới và hà nội, nơi vẫn còn bóng dáng của kẻ thù. “đôi mắt đờ đẫn” – hình ảnh thể hiện sự dữ dội, oai phong, lanh lợi, tỉnh táo của người lính trong khói lửa ác liệt. “mơ qua biên giới” – mơ diệt giặc, bảo vệ biên cương, lập nhiều chiến công nêu cao truyền thống anh hùng của bộ đội miền Tây, có những ước mơ cao đẹp. học sinh, thanh niên “xếp bút theo cung kiếm”, giàu lòng yêu nước, phong thái hào hoa: “từ thuở vác gươm đi vệ quốc – ngàn năm yêu kính đất thăng long” ( huynh huynh) văn nghệ) sống ở núi rừng phương tây, gian khổ, ác liệt, bao vây chết chóc, mù mịt khói lửa, nhưng ngươi vẫn ước mơ hà nội. ngày xưa “phố dài có chút may”… làm sao có thể quên áo dài trắng, thiếu nữ duyên dáng? , những “người đẹp có mùi thơm” đã từng bước ra. hình ảnh “kiều thơm” trong câu thơ của Quang Dũng gợi nhiều hứng thú cho người đọc: những từ ngữ vốn có trong thơ lãng mạn thời “trước chiến tranh”, nhưng dưới ngòi bút của nhà thơ – chiến sĩ, chúng trở nên thấm thía. , nó mô tả phẩm chất hào hoa, trẻ trung và lãng mạn của người lính trẻ miền Tây đang tiến vào trận chiến.

Nếu người nông dân mặc áo lính trong thơ điêu luyện, mang theo nỗi nhớ “giếng nước cây đa”, mái tranh, cánh đồng vùng cao…; trong thơ hongyuan, nỗi nhớ “người vợ trẻ – mòn bên chân… canh khuya cối xay”,… thì người lính trong thơ quang dung, nỗi nhớ gắn với “mộng” và ta mơ ”. ước mơ chiến thắng, ước mơ “mỹ nhân kế”. huu vay trong bài thơ tím linh lan. anh cũng viết rất hay về nỗi nhớ của người lính thời chống Pháp:

từ một chiến trường xa xôi

hãy nhớ lại nỗi sợ hãi

kết hôn trong chiến tranh

bạn quay lại

nếu tôi không quay lại

Tôi yêu vợ tôi vào buổi chiều…

Viết về “cánh đồng” và “giấc mơ” của người chiến sĩ miền Tây, Quang Dũng ca ngợi tinh thần lạc quan, yêu đời của đồng đội. đó là một khám phá của nhà thơ khi ông vẽ chân dung một “ông già bộ đội” xuất thân từ tầng lớp tiểu tư sản trong cuộc kháng chiến chống Pháp chín năm.

Bốn câu thơ sau là những nét bổ sung cho nhau, làm nổi bật chân dung người lính.

Biên giới rải rác và những ngôi mộ ở xa.

Xem Thêm : Hướng Dẫn Sử Dụng Nessus 8 Free Để Detect Cve 2019, Chia Sẻ Kiến Thức Bài

ra chiến trường không tiếc đời xanh

chiếc áo choàng sẽ đưa bạn trở lại trái đất,

<3

Trong chiến đấu gian khổ, nhiều đồng đội đã ngã xuống trên chiến trường miền Tây. Họ đã đứng dưới chân đèo. mộ người lính “trải dài biên cương”. câu thơ để lại cho chúng ta nhiều cảm thông, lòng biết ơn và tự hào: “Vệt xạc mép đất”. nếu tách câu thơ trước ra khỏi câu thơ thì chẳng khác nào một hình ảnh xám xịt lạnh lẽo, hiu quạnh, mang nhiều ngậm ngùi. nhưng chính trong hoàn cảnh, mạch văn, câu thơ sau: ra trận đi chẳng tiếc đời xanh ”, đã nâng cao chí khí, tầm vóc của người chiến sĩ. bạn đã ra trận vì một lý tưởng rất cao đẹp. vi: tuổi trẻ, đó là tuổi trẻ của những học sinh “chưa nợ anh hùng…” ở hà nội. họ đi lính vì nghĩa lớn với ý chí là một đứa trẻ. họ “quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”. câu thơ “chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh” ngân vang như một lời thề thiêng liêng, cao cả. các anh đã quyết mang xương máu để bảo vệ độc lập, tự do của Tổ quốc. bộ đội ta cũng như nhân dân ta kháng chiến với quyết tâm sắt đá: “thà hy sinh tất cả, chứ nhất định không chịu làm nô lệ”. quang dũng ghi lại cảnh tượng bi tráng giữa chiến trường miền Tây lúc bấy giờ:

áo choàng thay thế bạn trên mặt đất

<3

những chiến binh già ở giữa chiến trường đã sử dụng da ngựa để phủ lên xác chết của họ như một niềm tự hào. Những người lính Tây tiến với chiếc chiếu đơn sơ, với “y phục” giản dị ấy – “trở về trần gian”. một cái chết ngọt ngào và êm đềm. anh ra trận giết giặc giữ nước. đã ngã xuống – “trở về trần gian”, nằm trong vòng tay của quê hương thân yêu. nhà thơ không dùng từ “chết”, từ “hy sinh” mà dùng cụm từ “trở về trần gian” để ca ngợi sự hy sinh cao cả nhưng giản dị, bình lặng mà thanh thản, nhẹ nhàng coi cái chết nhẹ tựa lông hồng. Người chiến binh phương Tây đã sống và chiến đấu cho đất nước của mình, chết cho đất nước của mình. anh đã “trở lại trái đất” với tất cả lòng trung thành của một người lính. Tiếng thác nước sông Mã “gầm thét” giữa núi rừng miền Tây như tiếng kèn trong bài hát “gọi hồn liệt sĩ” tiễn đưa linh hồn các liệt sĩ về nơi an nghỉ vĩnh hằng. câu “sông ma gầm lên tiếng hát” là một câu thoại hay vì gợi không khí linh thiêng, trang nghiêm, đồng thời tạo nên âm điệu hào hùng, u uất. Phong cách ngôn ngữ của Quang dũng rất đặc biệt, ngoài những từ ngữ giản dị đời thường của người lính như: ngã, không mọc tóc, dữ dội, chói chang, trở mình, chiếu, gầm … còn có một số từ Hán Việt như như: mộng, mơ, biên cương, đường ngoại, biên cương, quê xa, áo bào, đơn ca: nhờ đó mà cái giản dị làm nổi lên cái thần thánh cao cả, cái bình thường làm nổi lên cái anh hùng, cái vĩ đại. chất bi tráng và màu sắc lãng mạn của bài thơ được mở rộng trong không gian và thời gian lịch sử.

đoạn thơ viết về chân dung anh bộ đội trong bài thơ Miền Tây là đặc sắc nhất. khuynh hướng sử thi và cảm hứng lãng mạn được kết hợp với sự vận dụng sáng tạo của nhà thơ trong việc miêu tả và bộc lộ cảm xúc đã tạo nên những câu thơ “xúc động”. những người lính đã sống anh dũng và chết vẻ vang. hình tượng người lính miền Tây mãi mãi là tượng đài nghệ thuật bi tráng in sâu vào tâm hồn dân tộc.

»xem thêm:

  • Phân tích khổ thơ thứ ba của bài tây (quang dung)

    phân tích hình tượng người lính trong bài thơ miền Tây

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Kiến thức

Related Articles

Back to top button