Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi ❤️️15 Bài Văn Ngắn Hay Điểm 10

Viết bài văn về 1 lần mắc lỗi

Video Viết bài văn về 1 lần mắc lỗi

kể về một lần bạn mắc lỗi ❤️️ 15 bài văn ngắn đạt điểm 10 ✅ tuyển tập những bài văn mẫu hay nhất với những thông điệp ý nghĩa dành cho học sinh.

kịch bản nói về lần tôi mắc lỗi

Để lập dàn ý về một lần mắc lỗi, học sinh nên xây dựng cốt truyện và lựa chọn nhân vật một cách hợp lý. xem sơ đồ mẫu về lần bạn mắc lỗi bên dưới:

a. mở đầu

  • trình bày một tình huống nhắc nhở bạn về lần bạn mắc lỗi trong quá khứ.
  • giải thích lý do tại sao, ngay cả bây giờ, sự kiện đó vẫn còn rõ ràng đối với bạn.

b. nội dung bài đăng

  • giới thiệu chung về người mà bạn đã mắc lỗi (tên, tuổi, mối quan hệ với bạn)
  • hoàn cảnh, thời gian và địa điểm mà bạn đã mắc lỗi

nguyên nhân khiến bạn mắc lỗi

  • kể câu chuyện về lỗi lầm (kể chi tiết hành động, lời thoại, suy nghĩ của bạn – kết hợp chặt chẽ giữa các yếu tố tự sự, miêu tả và biểu cảm)
  • sau sự việc đã kết thúc, bạn cảm thấy thế nào?
  • Tôi đã học được bài học của mình. chuyện gì đã xảy ra sau pha phạm lỗi đó?
  • c. kết thúc

    • Ở hiện tại, tôi vẫn nhớ rõ bài học mà tôi nhận được sau những sai lầm của mình trong quá khứ.
    • Tôi đã thay đổi như thế nào và sẽ thay đổi như thế nào sau khi nhận được bài học. tìm hiểu nó.

    hãy đọc cho tôi biết về một lần tôi mắc lỗi ở lớp 6 🌜 15 bài văn ngắn hay

    Kể Về 1 Lần Em Mắc Lỗi Siêu Ngắn – Mẫu 1

    Bài văn kể về một lần em mắc lỗi rất ngắn sẽ là tài liệu hữu ích giúp các em học sinh ôn tập nhanh chóng và chuẩn bị cho bài làm văn của mình. Dưới đây là bài văn kể về một lần em mắc lỗi rất ngắn dành cho bạn đọc và các em học sinh tham khảo:

    Trong cuộc sống, con người ta thường mắc nhiều sai lầm. tôi cũng vậy, từng khiến bố mẹ phát điên vì tôi.

    Đó là năm tôi học lớp sáu. Tôi vốn là một đứa trẻ ham chơi nên học hành không nhiều. Cuối học kỳ I, kết quả học tập của tôi rất kém. Sau buổi kiểm điểm, cô giáo đến nhà tôi để trao đổi với phụ huynh. Chiều hôm đó, tôi về nhà cảm thấy rất lo lắng. Về đến nhà, tôi thấy bố mẹ tôi đang đợi ở phòng khách. Tôi chào bố mẹ và chờ đợi những lời mắng mỏ. Nhưng không, bố mẹ tôi không đánh tôi, họ không to tiếng, họ chỉ nhẹ nhàng nói chuyện với tôi.

    Bố nói, giáo viên đến để trao đổi về tình hình học tập của tôi. giáo viên nói rằng tôi là một học sinh thông minh, nhưng không phải là một người chăm chỉ. điều đó khiến phong độ của tôi không được tốt. bố tôi cũng kể cho tôi nghe về cuộc sống đi học của ông ấy. bố cũng hay chơi bời, chơi bời lêu lổng làm phiền ông bà. mẹ tôi cũng kể cho tôi nghe về thời thơ ấu của bà. Do hoàn cảnh gia đình nghèo khó, mẹ cô chỉ học hết cấp 3 rồi phải bỏ học để phụ giúp bà ngoại. mẹ rất muốn đi học nhưng không thể. Tôi ngồi nghe và cảm thấy đuối.

    Lần đầu tiên tôi được nghe những lời chân thành từ bố mẹ mình. buổi chiều lặng lẽ trôi qua. sau buổi chia sẻ, cả nhà tôi cùng nhau ăn trưa. món ăn mẹ nấu là tất cả những gì tôi yêu thích. Tôi nhìn mẹ, thấy mặt mẹ đã có nhiều nếp nhăn. Dù giận và thất vọng về em nhưng bố mẹ vẫn yêu thương và quan tâm em. Tôi cảm thấy mình cần phải học tập rất nhiều. bởi vì bố mẹ tôi đã làm việc chăm chỉ để cho tôi cơ hội đến trường.

    Gia đình rất quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. bởi vì có những người luôn yêu thương chúng ta và bao dung chúng ta. Từ tận đáy lòng, tôi muốn gửi những lời ấm áp nhất đến bố mẹ tôi.

    để tham khảo thêm 🔥 hãy kể cho tôi nghe về một lần bạn mắc lỗi ở lớp 8 🔥 15 bài văn ngắn hay

    Kể Về 1 Lần Em Mắc Lỗi Ngắn Hay – Mẫu 2

    đọc một bài viết về lần bạn mắc một lỗi nhỏ hoặc với những ý tưởng súc tích và hình ảnh phong phú:

    Trên đời không ai từng mắc sai lầm. Cho đến hôm nay, mỗi khi nghĩ đến khoảnh khắc đó, tôi vẫn thấy xấu hổ và vô cùng ân hận. Ngày đó tôi vẫn còn là một cậu học sinh lớp 5 ngây thơ và ngốc nghếch.

    Vào thời điểm đó, tôi là một học sinh giỏi tiếng Anh trong lớp. Tôi đều đạt điểm cao trong tất cả các bài kiểm tra, điều đó khiến giáo viên rất hài lòng. mỗi lần được gọi phát biểu, tôi đều trả lời đúng trước con mắt thán phục của bạn bè. Có một lần trong lớp ôn tập tiếng Anh của tôi mà tôi đã không học. Tối hôm trước, trên TV có một bộ phim hoạt hình mà tôi rất thích, tôi đã xem đến quên cả thời gian. đến khi bộ phim kết thúc cũng đã 10 giờ. sau đó tôi chủ quan, nghĩ rằng cháu đã có điểm bài thi vấn đáp rồi nên sẽ không gọi nữa. Đó là lý do tại sao tôi đi vào giấc ngủ yên bình.

    nhưng rồi ngày hôm sau khi tôi đến lớp, một điều bất ngờ đã xảy ra, hôm đó lớp tôi có một bài kiểm tra 15 phút. Tôi sững người, ngồi bất động. bạn khuếch tán bên cạnh lời nhắc chính xác; “Sao chép tiêu đề!” thời gian thử nghiệm ngày hôm đó dường như kéo dài vô tận. Tôi viết và sau đó xóa. do sợ hãi nên đầu óc rối bời, không nghĩ được gì. Hêt giơ

    Tuần sau, giáo viên trả bài. Như mọi khi, tôi nhận bài hát từ tay anh ấy để phân phát. nhìn vào bài viết của tôi, thấy rằng tôi được điểm 5, trái tim tôi chùng xuống. sau đó anh không để ai nhìn thấy mình và cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh để che đi bao nhiêu hoang mang trong lòng. thực sự là chưa từng có. làm thế nào để nói chuyện với cô ấy, với bạn, với cha mẹ bạn bây giờ? Tôi quay lại suy nghĩ và đột nhiên tôi nảy ra một ý tưởng. giáo viên gọi điểm vào vở. đến tên của tôi, tôi hát một cách bình tĩnh: tám! đã gọi cho một người bạn khác. Tôi thở phào nhẹ nhõm và tự nhủ rằng giáo sư sẽ không để ý vì có gần chục bài bị điểm kém.

    Trên đường đi học về, tôi cứ nghĩ mãi, nghĩ đến những tràng pháo tay, những lời khen ngợi chân thành, sự hài lòng và tự hào của bố mẹ… thôi mà trong tôi lại tủi hổ. Tôi không xứng đáng với sự kỳ vọng đó. Đêm đó, tôi trằn trọc cả đêm không ngủ được, ân hận theo tôi. nên tôi quyết định thú nhận mọi chuyện và xin lỗi thầy.

    Tôi đến lớp vào ngày hôm sau, gặp cô ấy và giải thích mọi chuyện với cô ấy, xin lỗi cô ấy và nói với cô ấy rằng tôi sẽ chấp nhận mọi hình phạt. Những tưởng cô ấy sẽ mắng mỏ và kỷ luật tôi nhưng cô ấy chỉ dịu dàng nhìn tôi, vỗ nhẹ vào đầu tôi và nói: “Đời này không ai là không mắc lỗi. Quan trọng là chúng ta phải thừa nhận và sửa chữa lỗi lầm của mình. Mong đây là một bài học” . “cho bạn và tôi hy vọng bạn không làm điều đó một lần nữa. Tôi rất biết ơn vì bạn đã tha thứ cho tôi.

    Cho đến nay, dù sự việc xảy ra đã lâu, thời gian đã đẩy lùi họ nhưng sự hối hận và xấu hổ vẫn còn ám ảnh tôi. Tôi luôn tâm niệm và coi đó là bài học quý giá cho mình. Tôi tự nhủ sẽ không bao giờ phạm sai lầm đó nữa.

    cách nhận thẻ cào miễn phí Nhận thẻ cào miễn phí mới nhất

    Kể Về 1 Lần Em Mắc Lỗi Khiến Thầy Cô Buồn – Mẫu 3

    Hãy xem bài viết về một lần tôi mắc lỗi khiến thầy buồn lòng với những kỷ niệm khó quên trong thời học sinh của tôi.

    Có ai từng tự hỏi, “Tôi đã làm cho giáo viên hài lòng hay tôi chỉ làm cho giáo viên thêm mệt mỏi?” Riêng tôi, tôi chỉ là một học sinh bình thường đã nhiều lần khiến cô tôi buồn. Dù đã nhiều năm trôi qua nhưng tôi không thể nào quên được lỗi lầm đó, lỗi lầm mà tôi đã gây ra khiến cô ấy rất buồn.

    Đó là một buổi sáng đẹp trời, tôi đến lớp sớm như thường lệ. nhưng hôm nay, tôi vừa bước vào lớp đã thấy các bạn nam đang đợi tôi. Khi anh ấy nhìn thấy tôi, anh ấy chạy đến và vỗ vai tôi, nói: “Này! Hôm nay về muộn thế? “” Em không về muộn, các anh về sớm “- Tôi trả lời Thuận thở dài nói tiếp:” Thế nào cũng được. rất buồn! hoặc tổ chức một cuộc thi vẽ. và phần thưởng sẽ là một chuyến tham quan phòng thí nghiệm của anh ấy. bạn có đồng ý không? “

    Đây là cách cuộc thi bắt đầu. Sau một vài phút căng thẳng, các nhà giao dịch đã bước ra để xem kết quả của họ. ồ! Cái gì thế này? – Tôi thốt lên. những hình ảnh bên trong là kinh khủng. nên không ai thắng. nhưng chúng tôi vẫn quyết định tham quan phòng thí nghiệm của miss bich.

    tất cả họ đều chạy vào phòng. đi quanh phòng, tôi lấy một chai nước và đổ nó vào một cái gì đó. Bất ngờ có một tiếng nổ và mọi người hốt hoảng bỏ chạy tán loạn. chạy ra bờ sông mới dám cản bạn. Tôi nói, “Được rồi, trở lại trường học.” người tốt ngắt lời: “đủ rồi. Nếu vào đây mà không tắm thì uổng lắm”. nên tất cả cùng nhảy xuống sông tắm. có người trèo lên cầu, giả làm vận động viên bơi lội rồi nhảy xuống. tắm sông xong ra đồng đánh trận giả rồi đi mr. sáu, chúng tôi trốn trong vườn của anh ấy và ăn ổi.

    ouch! mùi thơm của ổi chín khiến chúng tôi không thể cưỡng lại được. Trời đã khuya rồi, chúng tôi quay lại trường lấy cặp sách. Vừa ra đến cổng trường, tôi đã thấy Ms. Thu, giáo viên chủ nhiệm của tôi, đã đợi tôi. đôi mắt ngấn lệ, cô ấy nhìn thẳng về phía chúng tôi mà không nói gì. Tôi đến gần cô ấy, cô ấy nắm lấy tay tôi và hét lên giữa những tiếng nức nở: “Em có biết hôm nay chúng ta học lớp gì không? bạn có biết rằng chai hóa chất bạn đổ đã được sử dụng cho cuộc họp hôm nay? chỉ vì công việc của chúng tôi, cả lớp phải khổ sở vì ngày hôm nay. “

    Nói xong, anh ấy quay lại, để lại trong tôi cảm giác nghẹn ngào khó tả. Bất ngờ Thuận nói: “Không có ai vào đây cả. Chắc là thằng nói với nó, hồi sáng chạy ra đã thấy nó ở đây rồi. Để nó gặp mày, để nó làm mày ốm, đánh mày.” ! “Dừng lại, bây giờ anh lại nói thế!” Tôi hét lên.

    Sáng hôm sau, chúng tôi đã đến gặp cô ấy và xin lỗi một lần nữa. dì tôi đã bớt giận rồi. vì chúng tôi đã biết lỗi của mình, chúng tôi đã đến xin lỗi cô bạch dương và xóa những hình vẽ kinh tởm. dì tôi nói: “Siêu nhân vẫn là con người, không ai là không có sai lầm, không ai là hoàn hảo. điều quan trọng là mắc lỗi mà không biết nhận lỗi và sửa sai! ”.

    Sau kỷ niệm này, tôi đã học được nhiều bài học bổ ích. Tôi sẽ cố gắng để ngày càng xinh đẹp hơn.

    Bạn có tưởng tượng được rằng sau 20 năm nữa mình sẽ về thăm quê hương không 🍃 15 bài hát hay

    Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Với Thầy Cô Hay Nhất – Mẫu 4

    Bài luận về một lần tôi mắc lỗi với giáo viên hay nhất sẽ mang đến cho học sinh những ý tưởng thú vị để triển khai bài viết của mình.

    Hôm nay tôi có dịp về thăm trường cũ. ngôi trường vẫn vậy, ngay cả những hàng cây cũng không thay đổi. nhìn cảnh đó, những kỉ niệm xưa lại ùa về. đặc biệt, đó là sự hồi tưởng về khoảng thời gian tôi bỏ qua lớp thể dục.

    Đó là một ngày hè nóng nực, chúng tôi tập thể dục ngoài sân. và tất nhiên, bạn và tôi đều cảm thấy không thoải mái. Như thường lệ, sau khi điểm danh xong, giáo viên sẽ cho cả lớp tự khởi động và sau đó đi lấy dụng cụ thể dục, và phải mười lăm phút nữa thầy mới quay lại. Vì vậy, ngay sau khi bóng cô giáo khuất hẳn, tôi đã ngừng tập và chạy ra bóng đen sau sân trường để chơi. khi tôi ngồi xuống tắm rửa sạch sẽ, tôi yên tâm rằng tôi chắc chắn sẽ trở lại trong thời gian khi bạn trở lại. vì như mọi hôm, khi cô giáo gần về, lớp trưởng sẽ yêu cầu cả lớp đứng thành hàng ngang. Nó giống như một tín hiệu để tôi quay trở lại hàng ngũ.

    Tuy nhiên, ngày hôm đó, khi đang nằm say trong gió mát, tôi chợt cảm thấy có điều gì đó rất lạ. Đã lâu rồi mà chưa nghe hiệu lệnh họp lớp của lớp trưởng. có lẽ anh ấy đã đi quá lâu. hơn nữa, tiếng la hét, chạy nhảy ồn ào của cả lớp cũng im bặt, không gian im lặng đến lạ. Cảm thấy bối rối, tôi nhanh chóng rời khỏi bóng râm và chạy về phía phòng tập thể dục. Ngay lúc đó, tôi nhận ra rằng giáo viên đã phát hiện ra tôi để che giấu phần khởi động.

    Hóa ra hôm nay tôi quên chìa khóa phòng dụng cụ trong cặp nên tôi quay lại lấy. khi quay lại, anh chỉ nhìn thầy và nhận ra rằng mình còn thiếu 5 bạn so với lúc có mặt nên anh dừng lại và chờ đợi. bốn bạn còn lại rất nhanh đã quay lại xin lỗi cô giáo nhưng lúc này tôi mới xuất hiện. Nhìn vào đôi mắt nghiêm nghị của thầy, tôi hèn nhát cúi đầu xuống đất, nói nhỏ vào miệng “Con xin lỗi thầy.” Tuy nhiên, cô giáo không đáp lại mà nhìn tôi, ra hiệu cho cả lớp tập trung và bắt đầu tiết học như bình thường. Dù bất ngờ nhưng cả lớp vẫn tiếp tục hoạt động theo hướng dẫn của cô giáo.

    chỉ cần bạn đứng ở góc sân bóng như một người phụ. lặng lẽ đứng nhìn bạn bè tập luyện dưới sân. khi lần đầu tiên tôi nhận ra rằng giờ học thể dục không chỉ mệt mỏi và nóng nực mà còn rất dễ chịu. và ở một mình trong bóng râm trong khi các bạn cùng lớp học hành như tôi hằng mong ước là một cực hình. nó khiến tôi cảm thấy khó chịu và bực bội. mấy lần tôi hỏi thầy cho vào lớp nhưng thầy không trả lời, vờ như không nghe. trong 45 phút tập thể dục ngày hôm đó, cảm giác như thể hàng thế kỷ đã trôi qua. Cuối cùng, khi hết giờ, giáo viên đến gặp tôi và nói:

    -bạn có nhận ra sai lầm của mình không?

    -Tôi hiểu rồi. Con xin lỗi thầy, từ nay con sẽ không bao giờ lười biếng và trốn học nữa. Vì vậy, bạn sẽ cho tôi học với bạn bè của bạn? – Tôi vội trả lời cô giáo.

    Nhìn thái độ hối lỗi của tôi, một nụ cười dịu dàng cuối cùng cũng xuất hiện trên khuôn mặt nghiêm nghị của vị giáo sư. cô giáo gật đầu:

    -Ừ, bạn nên đến lớp với các bạn của mình vào lớp sau!

    Câu nói đó của thầy như một làn gió tươi mát thổi bay những mệt mỏi, buồn phiền trong tôi lúc này. lớp Thể dục sau đó là lớp tốt nhất mà tôi từng học, và cũng là lớp Thể dục tích cực nhất cho đến nay. chính cách xử lý tinh tế của bạn đã khiến tôi nhận ra niềm vui khi học cùng bạn bè. giúp tôi thay đổi thói quen xấu là trốn học.

    Đã hơn hai năm kể từ đó, nhưng tôi vẫn nhớ rõ sự việc đó. bởi tuy đó không phải là kỷ niệm vui mà còn là về những thói hư tật xấu của bản thân nhưng nó đã thực sự giúp tôi thay đổi, trở thành một học sinh ngoan, được thầy cô và bạn bè yêu mến.

    hãy xem thêm hình dung 20 năm sau, vào một ngày hè, tôi trở lại trường cũ 🌹 15 bài hát hay nhất

    Kể Về 1 Lần Em Mắc Lỗi Khiến Bố Mẹ Buồn – Mẫu 5

    có lẽ tuổi thơ ai cũng sẽ mắc sai lầm, hãy tham khảo câu chuyện ý nghĩa với bài văn mẫu sau đây kể về một lần bạn mắc lỗi khiến bố mẹ buồn lòng:

    Xem thêm: Top 7 Bài văn chứng minh bảo vệ môi trường là bảo vệ cuộc sống của chúng ta (lớp 7) hay nhất – Toplist.vn

    Tuổi thơ bồng bột đã để lại cho chúng ta nhiều kỷ niệm và cả những lỗi lầm rất đỗi hồn nhiên, đáng nhớ, bởi chúng ta luôn nghĩ rằng người lớn không biết nhưng thực tế chỉ cần nhìn vào là biết chúng ta đã làm sai điều gì. Bản thân tôi cũng từng như vậy, tôi đã từng mắc sai lầm mà giờ nghĩ lại mình thật trẻ con và trẻ con biết bao.

    Ngày đó, tôi học lớp 4, gia đình tuy không được coi là khá giả nhưng mẹ tôi cũng cho tôi đi học thêm ở nhà bà. Tôi đi học trong vài tháng đầu, tôi đến lớp mỗi ngày, ba buổi một tuần, mỗi buổi hai tiếng. Em có tiếng là chăm ngoan, học giỏi nên rất được thầy cô và bạn bè quý mến, ngay cả gia sư cũng rất quý em nên mẹ em càng tin tưởng, em biết mẹ tự hào. bởi vì tôi rất nhiều. Nhưng tôi có lỗi với cả mẹ và dì của tôi, tôi đã phản bội lòng tin của họ dành cho tôi.

    Nhà tôi nghèo nên tôi không được vui chơi như bạn bè chúng tôi, tôi không bao giờ có tiền tiêu vặt, khi tôi ở trường đi học cả ngày, mẹ tôi mua cho tôi một cái túi lồng để mang gạo về nhà. thấy bạn bè buổi trưa rủ nhau đi bán hàng ăn vặt, mua cái này mua cái kia, nhiều khi tủi thân lắm, lại càng quặn thắt. Đỉnh điểm là tôi rất thích đọc truyện, truyện tranh doraemon mà lũ trẻ chúng tôi rất thích, một trong số đó được truyền tay nhau đọc cho đến già.

    và vì quá thích nên tôi lén lấy tiền phụ mẹ dạy thêm thì được 150.000 vnd, để mua những cuốn truyện mà tôi hằng ao ước, muốn một lần được tự hào với bạn bè. tuy nhiên, khi cầm trên tay cặp sách mới và tiền lẻ, tôi cảm thấy hối hận vô cùng, và cũng sợ hãi, không biết lấy đâu ra tiền đóng học, mẹ biết phải làm sao,… hết bao nhiêu. câu hỏi nảy ra trong đầu khiến tôi vô cùng bối rối và mệt mỏi.

    Sự thay đổi thái độ của tôi khiến mẹ tôi nghi ngờ, vì mẹ tôi là người cực kỳ nhạy cảm, một đêm tôi đang ngồi vào bàn học bài, mẹ tôi cẩn thận đến gần và đặt cuốn truyện tôi mua lên bàn. Tôi giật mình nghĩ chắc lần này bị ăn đòn nên chỉ biết nhìn lên bàn. nhưng mẹ không hét, mẹ không nói gì, tôi chỉ thấy mắt mẹ đỏ hoe, hình như có những giọt nước mắt của mẹ chảy dài trên gò má đã sạm đen vì nắng gió mà rơi. vào cô ấy. đôi bàn tay thô ráp sau nhiều năm làm việc chăm chỉ.

    Tôi biết mình sai, rất có lỗi với mẹ, tôi đã bật khóc vì có lỗi với mẹ, nghĩ rằng tôi hận sự ngu ngốc của mình khiến trái tim mẹ đau đớn. những đồng tiền đó không phải để tôi phung phí, không phải để mẹ tôi xót xa, miệng thì thào nói lời xin lỗi mẹ giữa những tiếng nức nở. Mẹ nhìn tôi, rồi nói một câu mà tôi sẽ luôn ghi nhớ: “Mẹ luôn tin tưởng ở con như thế này, mẹ chỉ muốn con học thật giỏi mà không nghĩ rằng con cũng có sở thích và sở thích, nhưng gia đình …, rồi cô ấy đã không tiếp tục.

    Chuyện xảy ra đã lâu nhưng tôi vẫn nhớ mãi, đó là một bài học rất sâu sắc mà tôi không bao giờ quên, vì vậy tôi cố gắng học tập nhiều hơn nữa để bù đắp những sai lầm mà mình đã mắc phải. . Em luôn quan niệm rằng sai lầm là để chúng ta trưởng thành chứ không phải để chúng ta sống trong tội lỗi, tương lai còn ở phía trước, mong các bạn đã từng lầm lỗi hãy sống tốt hơn, đừng bao giờ để bố mẹ phải khóc vì mình, vì việc học đã quá khó khăn rồi.

    chia sẻ cơ hội nạp tiền ngay lập tức miễn phí thẻ nạp tức thì miễn phí mới

    Bài Văn Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Với Mẹ Chọn Lọc – Mẫu 6

    Bài văn kể về lần em phạm lỗi với mẹ sẽ chọn lọc mang đến cho người đọc một câu chuyện với những tình tiết chân thực và ý nghĩa.

    đọc sách, tôi rất thích một câu nói của một nhà văn người Úc: “không có gì là hoàn hảo, có lẽ đó chỉ là sự cải tiến”. vâng, không biết có ai trong chúng ta dám khẳng định rằng mình đã không sai dù chỉ một lần. Tôi cũng vậy, có lẽ tôi không thể nào quên được lỗi lầm ngày ấy đã làm cho người tôi yêu thương nhất là mẹ tôi buồn lắm …

    Ngày ấy, vùng đất vàng rực nắng, bầu trời mát mẻ, gió nhẹ hôn lên má người qua đường. nhưng sẽ là một ngày đẹp trời, nếu tôi không có một bài kiểm tra khoa học tồi tệ như vậy, hậu quả của việc không học. Về đến nhà, tôi bước nhẹ lên cầu thang mà chân nặng trĩu. Tôi rất buồn và lo lắng, nhất là khi gặp mẹ, người mà đêm qua tôi đã kiên quyết nói với tôi rằng: “Con học tốt”.

    Mẹ tôi không biết rằng khi tôi sang nhà ông bà ngoại, bố tôi đi công tác, tôi chỉ ngồi vào bàn máy tính chứ không ngồi vào bàn học, vì tôi chắc chắn rằng bà sẽ không. làm bài kiểm tra, vì tôi được mười điểm. Trước đây, tôi không bao giờ mong đợi để làm một bài kiểm tra mười lăm phút. Bây giờ tôi có nên nói với mẹ rằng: “Hôm qua con không học” không? Không chắc chắn không.

    Xem Thêm : Tả Con Công Hay Nhất ❤️️15 Bài Văn Tả Chim Công Điểm 10

    Đứng trước cửa, tôi chợt nảy ra một ý tưởng: “Hãy thử nói dối mẹ tôi.” Nghĩ vậy, tôi mở cửa bước vào nhà. mẹ tôi chạy ra khỏi bếp. nhìn mẹ, tôi lẩm bẩm “chào mẹ”. như đoán được cách nào đó, mẹ tôi hỏi: “có chuyện gì vậy con trai”? Tôi đưa bài thi cho mẹ và nói với vẻ bực bội: Con đau tay, con không thể tập trung ôn thi nên không viết đúng giờ được ”… Mẹ nhìn tôi, tôi cố tránh mặt. hướng đi. mẹ thở dài! “thay quần áo đi tắm!” Tôi nói “vâng” trong hơi thở của mình và nhanh chóng đi vào phòng tắm và nghĩ “được rồi, nó kết thúc”. Tôi đã nghĩ rằng đó là kết thúc, nhưng tôi đã nhầm.

    Sau ngày hôm đó, mẹ tôi giống như một bà banshee, nhiều khi mẹ không rửa bát và mẹ quên cắm nồi cơm điện. anh ấy thậm chí còn quên tắt đèn, điều mà anh ấy luôn nhắc nhở tôi. mẹ tôi ít cười và ít nói hơn. đêm mẹ cứ trằn trọc, trằn trọc không ngủ được. Đột nhiên, tôi cảm thấy rằng mẹ tôi biết rằng tôi đang nói dối. Tôi hối hận vì đã nói dối mẹ. nhưng tôi vẫn không đủ can đảm để xin lỗi mẹ. nói cách khác, tôi vẫn chưa thừa nhận sai lầm của mình. một buổi sáng tôi dậy thật sớm, sớm đến nỗi ngoài cửa sổ sương đêm vẫn còn “rì rào” trên lá.

    nhìn mẹ, mẹ vẫn ngủ say. nhưng tôi đoán tôi vừa ngủ. Tôi nghĩ: sách “chuyện người ta” chưa đọc thì đọc thôi ”Nghĩ như vậy, tôi cầm cuốn sách lật ra trang đầu tiên để đọc, xin Chúa giúp tôi lấy cuốn sách đó để đọc câu chuyện của “sai lầm” “… khi Thượng đế tạo ra con người, Ngài đã đặt lên người họ hai cái túi vô hình, một cái đựng lỗi của mọi người trên ngực, cái kia ở sau lưng chứa lỗi, để con người thường không thấy lỗi của mình. . “

    Tôi đã nghĩ: “Tôi không thể nhìn ra lỗi lầm của mình sao?”. Tôi suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên mẹ tôi mở mắt và bật dậy khỏi giường. Nhìn mẹ, tôi đột nhiên đưa ra quyết định: đợi mẹ đi vệ sinh, sau đó lấy một tờ giấy và viết vài chữ. mẹ tôi bỏ đi, tôi để lại mảnh giấy trên bàn và chạy vào nhà tắm. Tôi đánh răng, rửa mặt xong, đi ra ngoài và… sẵn sàng ăn một bữa sáng ngon lành do mẹ nấu. và lạ thay, mảnh giấy có dòng chữ “xin lỗi mẹ” đã biến mất, thay vào đó là một chiếc khăn thơm của mẹ và một ly nước cam. Tôi mỉm cười, nụ cười mãn nguyện vì mẹ đã chấp nhận lời xin lỗi của tôi.

    Đã ba năm rồi và mảnh giấy đó vẫn còn trong tủ của mẹ tôi. Tôi rất yêu mẹ, và tôi đã tự nhủ sẽ không bao giờ để mẹ phải buồn nữa. Tôi cũng học được một bài học quý giá: khi bạn có lỗi với cha mẹ, bạn sẽ có được nhiều hơn những gì bạn vẫn có, đó là tình yêu thương.

    “Từ khi sinh ra, tình mẫu tử đã cho con ấm áp như nắng chiều”.

    chia sẻ nhiều hơn với bạn bè 🍀 hãy tính việc làm tốt góp phần xây dựng quê hương đất nước 🍀 15 bài văn hay nhất

    Kể Về 1 Lần Em Mắc Lỗi Với Bà – Mẫu 7

    Bài văn kể về một lần em phạm lỗi với bà ngoại sẽ mang đến những thông điệp tốt đẹp trong việc giáo dục tư duy và lương tâm cho học sinh.

    Đó là một ngày quan trọng đối với tôi. một ngày tôi không thể quên. câu chuyện như sau:

    Hôm đó, bố mẹ tôi đi nghỉ mát nên đưa hai chị em tôi về quê thăm ông bà nội. Tôi rất hào hứng. Không biết em những ngày này thế nào khi gặp anh, chắc anh vui lắm khi biết bên đường có hàng tre xanh. phía xa, những người nông dân đang làm việc trên cánh đồng. Đi thêm một đoạn nữa, khuất sau bụi bàng già là ngôi nhà cổ của ông bà tôi. khi gặp nhau ai cũng vui vẻ chào hỏi nhau. Tôi nhanh chóng cất đồ đạc và chạy ra sân chơi cùng lũ trẻ.

    sau khi chơi một thời gian, chúng tôi thấy chán, chúng tôi tranh nhau nghĩ ra những trò chơi mới. Đột nhiên có người nói: “Tôi sẽ cho bạn xem trò chơi trong thành phố để chúng ta chơi”. Tôi suy nghĩ một lúc rồi tôi nói với bọn trẻ: “chơi đá gà”. những đứa trẻ dường như không hài lòng. Tôi bực bội: “thằng nào không chơi thì để nó đi”. Nghe vậy, họ sợ hãi và nhanh chóng chia làm hai phe để chơi trò đuổi bắt gà.

    Thấy chúng tôi chơi trò này, cô ấy cũng không hài lòng và nói: “Thôi, chơi trò khác đi, mấy hôm nay gà yếu lắm”. Khi tôi nghe điều đó, tôi đã nổi giận với cô ấy và bảo họ hãy tiếp tục chơi. một lúc sau, tôi thấy một con gà nằm trên mặt đất. Tôi tưởng anh ấy đang ngủ nhưng không phải, vì quá mệt nên anh ấy mới chết. Tôi sợ hãi cùng lũ trẻ đi tìm cái hộp để chôn con gà xuống đất. sau đó, mọi người về nhà, coi như không có chuyện gì xảy ra.

    Vào buổi tối, khi đang ăn cơm, ông tôi nói với cả nhà: “Nhà mình mất một con gà. Tôi không hiểu anh ta chết ở đâu hay ai đã bắt được anh ta ”. Tôi cứ im lặng như không biết. Ăn trưa xong, tôi và em gái chuẩn bị đồ đạc để ngày mai về thành phố sớm. Đêm đó tôi không ngủ được.

    vào sáng sớm, anh ấy đến đánh thức chị em tôi. ông bà và các em tiễn chị em tôi lên đầu phố. rất xin lỗi. Tôi quay lại, ôm lấy anh: “xin lỗi, lần sau em sẽ nghe lời anh.” Ông bà vỗ nhẹ vào đầu tôi, mỉm cười: “Con biết nhận lỗi là được rồi. Về nếu không sẽ về muộn “. Cảm thấy như trút được gánh nặng, tôi chào ông bà rồi chạy ra xe.

    Sau đó, tôi hiểu rằng cần phải lắng nghe lời khuyên của người lớn, có dũng khí nhận ra sai lầm và sửa chữa.

    vui lòng xem thêm 🌹 kể cho tôi nghe về một việc làm tốt mà bạn đã làm 🌹 15 bài luận ngắn hay

    Bài Văn Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Nói Dối – Mẫu 8

    hãy tham khảo một bài luận kể về lần bạn đã mắc sai lầm khi nói dối bằng một câu chuyện nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa.

    Cuộc sống để đạt được thành công luôn phải trả giá bằng nhiều thứ, nhất định phải có những sai lầm. và bản thân tôi cũng đã từng mắc sai lầm một cách ngu ngốc trong những năm tháng đầu đời. đó là lời nói dối khi anh ấy bỏ học năm lớp 5.

    Như thường lệ, cuối tuần nào bố mẹ cũng cho tôi đi chơi với ông bà. Hôm ấy, một ngày thu trong xanh mát mẻ, trời cao, sáng sớm ba tôi đã đưa tôi về nhà ông bà ngoại. Vì hôm đó là ngày bố mẹ tôi có việc đột xuất ở Lào cai 1 ngày nên tôi phải về thăm ông nội từ rất sớm. Trên đường đi, hai ba đứa con tôi say sưa nói chuyện và rất vui vẻ. Bố tôi nhắc nhở tôi phải ngoan ngoãn, nghe lời ông bà và không quên bài tập về nhà.

    -Cũng sắp thi THPT rồi, muốn vào trường giỏi thì phải chăm chỉ học và chiều nay nhớ đi học thêm môn Toán ở nhà dì nhé con gái ”, cô bé bùi ngùi nhớ lại.

    -vâng, tôi sẽ nhớ lịch trình.

    Đến nhà ông ngoại, cùng với các anh chị em họ của mình, tôi đã chơi rất vui vẻ với mọi người. Buổi sáng con có thể cùng các bạn trong xóm đi chơi quê, chơi trò chơi dân gian, chơi búp bê… cũng được ông bà cưng chiều nên cho con vui chơi cùng bạn bè, buổi trưa nấu những món ăn ngon mà con yêu thích. . thực sự, mỗi lần tôi về nhà là một ngày tuyệt vời, tôi luôn vui vẻ và cười cả ngày. nhưng mọi thứ sẽ thoải mái, tôi sẽ ăn ngon nếu tôi không lo lắng về quyết định sáng nay.

    Sáng hôm đó, trước khi về nhà, bạn bè bàn nhau chiều hôm đó cả nhà sẽ ra vườn lan gần đó để đi chơi, phương tiện là xe đạp của mỗi người. tuy nhiên trận đó lại trùng giờ toán nên tôi rất do dự, nhưng cũng vui vẻ nói: “ôi thôi, nghỉ một ngày cũng không giết được ai”. Suy nghĩ hồi lâu, tôi quyết định chiều nay đưa xe đúng giờ.

    Ông bà nhắc tôi đi học lúc 3 giờ chiều. m., tôi đã mượn chiếc xe đạp với sự đồng ý tuyệt đối của ông tôi. Thay vì đạp xe đến nhà giáo viên, tôi đến điểm hẹn của chúng tôi. Chiều hôm đó chúng tôi rất vui và tôi đã có một suy nghĩ vui vẻ: “đúng là được nghỉ một ngày”, sau khi vui vẻ tôi phải về nhà và khoảng 4h30 tôi đạp xe ba gác. . .nói vô ích trên vai về nhà, bố đợi bố mẹ đến đón con, mọi chuyện sẽ ổn nếu trên đường về gặp bố mẹ và đến nhà bà ngoại lúc đó. mắt họ nhìn nhau đầy ngạc nhiên.

    Về đến nhà, bố hỏi: sao con lại đi học như vậy và nhất là con không được đi học thêm? ”Tôi chỉ biết cúi đầu thú nhận sự thật trước cái nhìn thất vọng của ông bà bố mẹ tôi, một cảm giác vô cùng xấu hổ, toàn thân nóng bừng lên vì lời nói dối của tôi, tuy nhiên, bố tôi đã tha thứ cho tôi: “con biết điều bố ghét nhất là nói dối, nhưng sao con cứ làm thế để trốn học. con của bạn? “Ông bà khi cha mẹ bạn không có nhà? tuy nhiên, con đã biết nhận lỗi nên mong lần sau con không tái phạm nữa, con sẽ lại là cô bé ngoan ngoãn đáng yêu của bố mẹ. Con hứa và bố mẹ đã tặng con một món đồ chơi rất đẹp từ trên cao và bạn, tôi đánh giá cao điều đó.

    có lẽ lỗi đó không xuất hiện lại do sự nuôi dạy của cha mẹ tôi vào thời điểm đó. Trên thực tế, nói dối là một hành vi phạm tội rất dễ dàng và dễ tha thứ. “Có lần trước thì sẽ có lần sau, nên cố gắng đừng làm như vậy nữa” là điều cha tôi nhắc nhở tôi cho đến ngày nay.

    tìm hiểu hướng dẫn 🔥 giành thẻ cào miễn phí 🔥 kiếm tiền trực tuyến từ thẻ cào giành chiến thắng

    Kể Về 1 Lần Em Mắc Lỗi Điểm Kém – Mẫu 9

    Bị điểm kém có thể là một vấn đề mà bất kỳ học sinh nào cũng gặp phải, vậy bạn giải quyết nó như thế nào? xem bài viết về một lần tôi bị điểm kém dưới đây:

    Việc bị điểm kém đối với nhiều người có thể không quan trọng, nhưng đối với một học sinh đứng nhất lớp, đó là một nỗi xấu hổ lớn cho bạn bè và thầy cô, thậm chí đáng sợ nếu cha mẹ biết về điều đó. vì vậy một đứa trẻ như tôi đã làm điều gì đó rất buồn cười và ngu ngốc.

    Đó là vào năm lớp 5, khi tất cả những đứa trẻ đều đã lớn, có suy nghĩ riêng và cũng nhận thức được tầm quan trọng của thể diện, lớp chúng tôi có sự phân hóa lớn giữa những đứa giỏi nhất trong lớp. và bản thân tôi luôn là người đứng đầu, đồng thời cũng là lớp trưởng nên mẹ tôi rất tự hào về tôi, và cô giáo cũng thích nói về tôi trong các buổi họp phụ huynh.

    rồi một hôm trong giờ kiểm tra thường xuyên, không biết đầu óc rối bời thế nào, tôi mắc hai sai ba điểm, kết quả là tôi được ba điểm, khi phát bài tôi rất bất ngờ. Tôi cảm thấy mặt mình nóng lên, tôi nhanh chóng cất bài kiểm tra của mình đi. Hôm đó cả lớp không được vui, tôi nghĩ về mẹ và cố trốn thi vì sợ mẹ thất vọng và buồn cho tôi.

    Tôi giấu nó vào ngăn trong cùng của chiếc cặp và sau đó khóa nó lại đơn giản vì tôi nghĩ rằng mẹ sẽ không bao giờ lục tung túi xách của tôi. Không ai ngờ tôi sai, mẹ tôi phát hiện ra bài kiểm tra của tôi, nhưng bà không mắng tôi, bà chỉ lắc đầu cười và nói: “Mẹ chưa từng thấy ai dốt như con, ai mà giấu”. Vật chứng trong cặp sách lớp học? Tưởng không thấy, ít ra ngày xưa cũng biết tiêu hủy. Tại sao mẹ bạn sinh ra bạn mà bạn không thông minh bằng mẹ bạn? “

    Xem thêm: Soạn bài Hoạt động ngữ văn: Làm thơ bảy chữ | Ngắn nhất Soạn văn 8

    Tôi sững người trước câu nói hóm hỉnh của mẹ, tôi bỗng thấy mình thật ngu ngốc, đúng là trẻ con khó nghĩ xa. thì mẹ tôi nhỏ nhẹ nói với tôi: “Con nói đi, con người ta cũng có lúc mắc sai lầm, cũng có lúc thất bại, hãy nhìn bố mẹ trồng cà phê, không phải là chưa có cây chết, mà từ những cây chết đó, bố mẹ mới học được. chúc thành công ”. trồng một vườn cà chua xanh tốt như bây giờ. học tập cũng vậy, điểm kém là để các em nỗ lực, không cẩu thả trong học tập, đó là lời cảnh tỉnh cho các em, không có gì phải xấu hổ cả, người có lòng dũng cảm là người vươn lên từ thất bại để có được thành công. ”

    những lời mẹ nói từ lâu lắm rồi, đến ngày nay tôi vẫn nhớ như in, không biết mẹ dạy bao nhiêu bài, mẹ ít lời nhưng những gì mẹ dạy là vô cùng quý giá. Tôi nghĩ điều đó càng khiến tôi yêu mẹ nhiều hơn. Tuổi thơ của tôi có thêm một kỷ niệm về một sai lầm ngớ ngẩn nhưng đắt giá.

    tham khảo 🌹 nói về tấm gương sáng trong học tập, giúp đỡ và vượt khó 🌹 tuyển tập hay nhất

    Bài Văn Kể Về Một Lần Mắc Lỗi Của Em Đạt Điểm Cao – Mẫu 10

    bài văn kể về một lần tôi mắc lỗi được điểm cao đã để lại nhiều suy nghĩ trong lòng mỗi người đọc bởi những thông điệp sâu sắc.

    Là học sinh, chắc hẳn ai cũng từng một lần mắc lỗi, mắc lỗi khiến thầy cô buồn lòng. ngay cả tôi, chỉ vì một lần không học môn Vật lý mà bị điểm kém khiến cô giáo rất giận. Mặc dù cô ấy đã tha thứ cho tôi nhưng tôi không thể quên được những gì mình đã làm ngày hôm đó.

    Tối hôm đó, tôi đã cẩn thận xem lại lịch trình để chuẩn bị cho ngày hôm sau. Tôi nhìn vào thời khóa biểu và không thấy bất kỳ môn nào để học ngoại trừ vật lý. Tôi định học, nhưng vì lười và chủ quan, tôi nghĩ lần trước đã trả bài và được điểm khá rồi nên không cần học thêm. Vì vậy, sau khi thu dọn hành lý, tôi ngay lập tức đi xem TV để trải lòng mình. Sáng hôm sau. khi tôi bước vào lớp, các bạn đang hát để ôn bài trong khi tôi chỉ lo ngồi nói chuyện trên trời dưới đất với các bạn.

    Vài phút sau, giáo viên bước vào lớp từ ngoài cửa. chúng tôi đứng dậy nghiêm trang chào cô. Anh ta gật đầu với chúng tôi và sau đó chỉ cho phép ngồi xuống. Cô nói: “Cả lớp rút giấy ra làm bài kiểm tra mười lăm phút”. Sau khi nghe câu đó, tôi chợt giật mình và bắt đầu lo lắng. Tôi cố gắng kéo tập phim để xem nó được phần nào hay phần đó nhưng không thể đến đó kịp thời. cô ấy bắt đầu đọc câu hỏi, tôi đã viết nó trong đề thi nhưng trong lòng tôi rất lo lắng và hồi hộp.

    anh ấy đọc xong đề tài, các bạn đều tập trung làm nhiệm vụ, tôi tự mình xem đề tài, anh ấy biết tôi nhưng tôi lại nhìn anh ấy một cách kỳ lạ. tay tôi dường như không thể cầm bút, viết và xóa trong khi các bạn tôi rất yên lặng và làm bài tập. thời gian trôi nhanh quá! thời gian sắp hết! Tôi chỉ còn vài phút để nộp bài thi, trong khi tờ giấy thi của tôi trắng tinh vì không có gì viết trên đó.

    Tại thời điểm đó, tôi hoảng sợ, cố gắng hỏi. nhưng ngoài những cái gật đầu và ánh mắt thông cảm, tôi chẳng nhận được gì khác vì mọi người đều bị dồn ép về thời gian làm bài tập. Lúc đó tôi chỉ muốn gục đầu xuống bàn mà khóc. Cuối cùng, thời gian làm bài thi cũng trôi qua, mọi người tất bật làm bài với những câu chữ hoàn chỉnh và vẻ mặt tự tin, nhưng tôi chỉ có một tờ giấy trắng.

    đột nhiên tôi cảm thấy sống mũi mình có chút ngứa ran, khóe mắt đang dần ứa ra những giọt nước mắt muộn màng, nhưng tôi cũng cố kìm nén vì không muốn anh và cô ấy nhìn thấy điều tồi tệ đó. tối hôm đó về nhà lòng tôi rối như tơ vò với bao nỗi lo toan, muộn phiền, không dám đối diện với bố mẹ. Tôi đi vào giấc ngủ yên bình.

    Sáng hôm sau, tôi đến lớp với vẻ mặt vui vẻ như thường lệ. Nhưng phải đến khi anh ấy đưa thẻ cho tôi, tôi mới nhớ lại những gì đã xảy ra ngày hôm qua và bắt đầu lo lắng về điểm số của mình. Tôi cầm mảnh ghép trong tay, tôi nhìn vào điểm số. 0 là rất lớn, bắt đầu ghi bàn, đọc tên của họ và sau đó đến lượt tôi. ngay lúc đó, tim tôi như nhảy lên. Tôi đứng dậy và mạnh dạn nói: “Vâng, thưa cô, tám!” không nghi ngờ gì nữa, cô ấy tiếp tục viết vào sổ tay của mình. Tôi thở phào nhẹ nhõm và ngồi xuống. nhưng sau đó tôi cảm thấy bồn chồn, khó chịu trong lòng. cảm giác đó khiến tôi không thoải mái.

    Vài ngày sau, tôi gặp cô ấy, tôi đã nói cho cô ấy biết sự thật sau nhiều ngày suy nghĩ và ngẫm nghĩ. cô ấy không nói gì cả, cô ấy chỉ sửa cho tôi số thật của tôi. lúc đó vẻ mặt anh ấy khá nghiêm túc, xen lẫn một chút buồn bã và thất vọng. Tôi xin lỗi cô ấy một lần nữa và quay trở lại chỗ ngồi của mình. trong buổi học đó, tôi có cảm giác như cô ấy luôn nhìn tôi. nhưng tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì mình đã có đủ can đảm để thừa nhận sai lầm của mình và sửa chữa chúng.

    Qua bài học đó, tôi cảm thấy rất có lỗi với cô ấy. Mình mong mọi người đừng bao giờ giống mình, điều đó không tốt và sẽ khiến những người xung quanh mất niềm tin vào mình. Riêng em, em sẽ cố gắng học tập chăm chỉ hơn nữa để không làm thầy cô và bố mẹ buồn lòng nữa.

    mẹo để bạn kể cho tôi nghe một câu chuyện về 15 ví dụ hàng đầu của một người mẫu thể hình

    Bài Văn Mẫu Hãy Kể Lại Một Lần Em Mắc Lỗi Ý Nghĩa – Mẫu 11

    một bài văn mẫu kể lại lần mắc lỗi nghiêm trọng sẽ giúp học sinh hiểu cách truyền tải thông điệp qua các câu văn và lời tường thuật.

    Chỉ có các vị thần là hoàn hảo còn con người thì không. trong đời, ai cũng từng ít nhất một lần có lỗi với những người xung quanh. và lần tôi phạm lỗi với giáo viên của mình vào tuần trước có lẽ sẽ khiến tôi nhớ mãi.

    Trong lớp, tôi thấy mình là một học sinh giỏi văn. có lẽ một phần là do tình yêu và sự say mê đối với văn chương, bởi tác phẩm văn học không chỉ là bức tranh hiện thực phong phú, hỗn độn mà còn là những bài học, chân lý cuộc sống hướng con người ta hướng tới cái chân thiện mỹ. Vì vậy, tôi đã đạt điểm khá cao trong các bài kiểm tra viết, nhưng hơn hết là vì đã học và nghiên cứu rất nhiều ở nhà. và tối hôm trước, tôi xem thời khóa biểu của mình và phát hiện ra rằng ngày hôm sau có một bài kiểm tra hai giờ cho một phần văn học mà tôi đã học.

    nhưng lý do về đêm đó không thắng được sở thích nhất thời của tôi. Tối hôm đó trên TV chiếu chương cuối cùng của một bộ phim mà tôi thực sự thích. Tập phim mà tôi đã chờ đợi từ rất lâu rồi, đây là kết thúc sau những tình tiết gay cấn. nên mình đánh liều xem hết phim vì chủ quan là mình có chút kiến ​​thức văn học vì mong những người xung quanh nhớ đến mình vì mình đã giúp đỡ họ rất nhiều.

    khi kết thúc bộ phim, tôi không lo lắng hay lo lắng về bài kiểm tra ngày hôm sau, tôi lên giường và ngủ một giấc đến sáng. Sáng đến lớp, tôi thấy các bạn đều học tập với sự say mê và nghiêm túc. Tôi cũng mở cuốn sách và lướt qua nó, nhưng tôi chưa kịp đọc xong thì cô giáo đã bước vào. Thầy yêu cầu cả lớp gấp sách lại và lấy giấy ra làm bài kiểm tra, đây là hệ số 2 nên khá quan trọng.

    Sau khi cô ấy đọc bài tập về nhà, cả lớp đều chăm chỉ làm việc, chỉ có tôi ngồi cắn bút vì không nghĩ ra được gì. Tôi thậm chí không thể hỏi bạn bè bên cạnh vì họ cũng đang bận làm bài tập. Khoảnh khắc đó, tôi ước mình có thể quay ngược thời gian, quay lại đêm hôm trước để học thật chăm chỉ. Thấy cô giáo không chú ý học sinh làm bài, trong đầu tôi nảy ra ý nghĩ là mở vở ra để ghi chép, dù sao cũng chỉ một lần thôi, chắc là ổn rồi. Nghĩ vậy, tôi liền mở vở và chép nhanh bài thầy đã dạy.

    Sau một thời gian, ngày tôi trở lại, chính tôi là người đạt điểm cao nhất. ngay lúc đó, tôi bắt đầu cảm thấy xấu hổ và xấu hổ về bản thân. điểm cao thế này, tôi không dám khoe với người khác, không dám vui vì nó không phải của mình. Tôi day dứt và day dứt trong lòng, khi thấy mình đã lừa dối thầy cô và bạn bè. không thể chấp nhận được. điều lưu ý không quan trọng mà điều quan trọng hơn là bạn học được gì, trưởng thành và trưởng thành như thế nào. Tôi lấy hết can đảm thú nhận mọi chuyện với thầy. ban đầu cô hơi ngạc nhiên vì nghĩ rằng anh ấy sẽ không làm thế, sau đó cô nhẹ nhàng nói:

    – trong quãng đời học sinh, chúng ta ai cũng mắc sai lầm ít nhất một lần. bạn và tôi cũng vậy Tôi một phần khâm phục bạn vì bạn đã dũng cảm nhận lỗi của mình. Tôi không trách bạn.

    Nghe cô ấy nói, tôi cảm thấy nhẹ nhõm. hai cô trò chuyện một lúc rồi bỏ đi. Đó là khoảnh khắc tôi mắc lỗi với một giáo viên mà tôi sẽ luôn ghi nhớ. đó là một bài học quý giá về sự trung thực và cách đối mặt với những sai lầm của chính bạn

    scr.vn cung cấp cho bạn một thẻ cào 50k miễn phí và một thẻ cào miễn phí

    Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 3 – Mẫu 12

    Bài văn kể về một lần em mắc lỗi ở lớp 3 sẽ giúp các em làm quen với cách xây dựng câu tường thuật.

    Tôi có một câu chuyện rất buồn mà tôi rất tiếc. Tôi tự nhủ rằng câu chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra với tôi nữa. Cách đây 2 tuần, em có bài kiểm tra từ vựng tiếng Anh, em chủ quan vì nghĩ dễ nên đã nói dối mẹ là đến khuya mới về. sau khi ăn tối, mẹ tôi bảo tôi phải học, tôi chỉ nói có, nhưng tôi không học. Tôi lên phòng, mở vở ra và ngáp dài nghĩ “sao mày không học nữa, bài dễ lắm, chắc không đạt điểm cao đâu”.

    Nghĩ đến đó, tôi lên giường đắp chăn đi ngủ. Sáng hôm sau, khi tôi đi học tiếng Anh, mẹ đã tìm kiếm những từ rất khó mà tôi không biết và kết quả là tôi đạt điểm 2. Khi về nhà, tôi không thể đưa cho mẹ tôi xem vì tôi bị sợ cô ấy mắng nên tôi giấu bằng chứng đi chơi. Một lúc sau, tôi về nhà và thấy mẹ tôi đang ngồi ở phòng khách, tờ báo để trên bàn, vẻ mặt rất tức giận. Khi tôi nhìn thấy bạn, mẹ tôi nghiêm túc hỏi:

    Xem Thêm : Soạn bài Bàn về đọc sách | Ngắn nhất Soạn văn 9

    – “Hôm qua bạn đạt bao nhiêu điểm trong bài kiểm tra tiếng Anh của mình?”

    Tôi sợ hãi, nói lắp:

    – “Tôi … bạn đã không trả tiền … cho bài đăng đó”

    – “vậy đây là gì?”

    Mẹ nhặt tờ giấy trên bàn và hỏi tôi. Tôi ngạc nhiên “sao em biết, anh giấu kỹ”. anh sợ hãi, đứng như trời trồng. Mẹ đứng dậy, bước đến chỗ em trai và nói nhỏ: “Mẹ không trách con điểm thấp mà mẹ trách con vì con dấu trên bìa bài thi đã không nói cho mẹ biết. Như vậy là không trung thực”. Mẹ xin lỗi và con xin lỗi, mẹ không nói gì và lên phòng. Tôi buồn lắm nhưng không làm được gì, tôi tự nhủ và lần sau mình sẽ sửa.

    Kể từ đó, tôi ngày càng tiến bộ hơn trong học tập, tôi luôn đạt điểm cao nhưng đôi khi vẫn bị điểm kém. lúc đó mẹ không mắng mà còn chỉ ra những lỗi sai trong bài và nhắc nhở. Tôi hứa điều này sẽ không bao giờ xảy ra nữa vì tôi không muốn làm bố mẹ buồn và thậm chí bị điểm kém.

    chia sẻ 🌼 kể cho tôi nghe về một thanh thiếu niên dũng cảm mà bạn biết 🌼 15 người mẫu hàng đầu

    Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Với Mẹ Lớp 7 – Mẫu 13

    Xem bài viết về lần anh ấy phạm lỗi với mẹ năm lớp 7 để giúp học sinh nắm vững cách xây dựng nhân vật và kể chuyện.

    Vào cuối năm học trước, tôi đã nhận được giải thưởng học sinh xuất sắc. thầy cô và bạn bè khen ngợi, nhưng chính những lời khen đó khiến tôi rất xấu hổ. câu chuyện diễn ra như thế này:

    Tôi là một học sinh giỏi toán. Trong tất cả các bài thi em đều được 9 điểm, 10 điểm, mỗi lần thầy yêu cầu cho điểm, em đều đáp lại rất rõ ràng trước sự thán phục của các bạn trong lớp. một hôm, trong giờ ôn tập, em chủ quan không học bài trước. Như thường lệ, giáo viên gọi học sinh lên bảng. Tôi đã có một bài kiểm tra miệng, vì vậy tôi chắc chắn rằng bạn sẽ không gọi cho tôi. Vì vậy, tôi lặng lẽ ngồi nhìn bầu trời qua khung cửa sổ và tưởng tượng trận bóng chiều nay giữa lớp tôi và lớp 7b.

    nhưng điều gì đó không mong muốn đã xảy ra. Cô giáo yêu cầu cả lớp lấy giấy ra để làm bài kiểm tra. tôi có thể làm gì bây giờ? bất cứ khi nào tôi trả bài, giáo viên thường báo trước cho tôi. và ngày nay, tại sao lại như vậy? đây đó trong lớp, có những câu hỏi xì xào của một số bạn. Tôi bối rối nhìn xung quanh. người bạn hoa ngồi cạnh huých vào người cô, nhắc cô: lo và này, chép tên bài đi!

    Tôi có cảm giác rằng thời gian ôn thi dường như kéo dài vô tận. Tôi đã có một thời gian khó khăn để viết và sau đó xóa. vì mất bình tĩnh nên đầu óc rối bời. hết thời gian, tôi gửi bài tập về nhà, nhưng lòng vẫn lo lắng và nghi ngờ.

    Tuần sau, giáo viên trả bài. Như mọi khi, tôi nhận bài của cô giáo để phát cho các bạn. Tôi nhìn vào bài của mình và thấy rằng tôi được điểm 3, tim tôi như thắt lại. Tôi không để ai nhìn thấy mình và tôi cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, khuôn mặt đó ẩn chứa bao nhiêu hoang mang trong lòng. thực sự là chưa từng có. làm thế nào để nói chuyện với giáo viên, bạn bè và cha mẹ bây giờ? Tôi quay lại suy nghĩ và chợt nảy ra một ý tưởng …

    Giáo viên đã ghi lại bản nhạc vào vở. đến tên của tôi, tôi bình tĩnh hát: tám! cô giáo gọi cho một bạn khác. Tôi thở phào nhẹ nhõm và tự nhủ rằng giáo sư sẽ không để ý vì có gần chục bài bị điểm kém.

    Để xóa hết dấu vết, tối hôm đó, tôi làm bài lại rồi lấy bút đỏ viết lại số 8 theo nét chữ của cô giáo. ngày ngày nghĩ đến giây phút cô giáo yêu cầu xem lại bài, toàn thân tôi như nhũn ra. May mắn thay, mọi thứ trôi qua và tôi nghĩ rằng mình đã quên.

    cuối năm đó, tôi đạt danh hiệu học sinh giỏi. những tràng pháo tay, những lời khen ngợi chân thành, sự hài lòng và tự hào của cha mẹ — tất cả những điều này đã vô tình khơi dậy cảm giác tội lỗi và xấu hổ trong cô. Tôi không đáng bị như vậy, tôi muốn nói ra sự thật xấu xa đó, nhưng tôi không đủ can đảm.

    Xem thêm: Tả cây ăn quả em yêu thích lớp 5 | Những bài văn tả cây ăn quả lớp 5 hay nhất

    Thời gian đã quay ngược mọi thứ, nhưng sự tiếc nuối vẫn còn đó. Bây giờ tôi đang kể câu chuyện này, trái tim tôi vẫn còn đang tan nát. Mong các thầy cô, các bậc phụ huynh và các bạn bỏ qua cho em. Tôi hứa sẽ không bao giờ phạm sai lầm đó nữa.

    cho tôi biết bạn đã làm được điều gì tốt để góp phần bảo vệ môi trường 15 bài văn hay

    Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 – Mẫu 14

    đọc bài viết về một lần mắc lỗi năm lớp 8 với những tình tiết thú vị để lại nhiều ấn tượng cho người đọc.

    mỗi chúng ta khi lớn lên đều để lại tuổi thơ với bao kỷ niệm vui buồn lẫn lộn. Tôi vẫn nhớ những lần tôi quên về nhà, khi tôi bận đi chơi đến nỗi làm mất chìa khóa nhà. nhưng ký ức về người anh họ khiến tôi nhớ mãi về anh ấy.

    Trong kỳ nghỉ hè, bố mẹ tôi thường cho tôi về quê ngoại. Tôi rất thích về quê ngoại vì tôi có một người chị họ ở đó. Anh hơn tôi một tuổi và rất yêu tôi. mỗi khi tôi về quê, anh thường đưa tôi đi chơi khắp nơi. Anh ấy đi đằng trước, tôi chạy theo sau. nhưng khi tôi mỏi chân, anh ấy thường cõng tôi trên lưng và chạy. ngồi trên lưng anh ấy, tôi thích cười và cười. quê tôi có bờ mía trắng xóa. nhưng khi tôi đang chơi trò đuổi bắt thì không thấy anh ấy đâu cả, tôi khóc òa lên, anh ấy chạy từ đâu đến, anh ấy rắc lên đầu tôi những cánh hoa khiến tôi tròn mắt ngạc nhiên.

    Tôi đặc biệt thích khi bạn và các bạn cùng thả diều, nhìn cánh diều bay lên trời mà tôi không bao giờ thấy chán. nên anh ấy rất nuông chiều tôi, nhưng sự bạc bẽo của tôi đã gây ra tai nạn. Hôm đó anh đưa tôi đến nhà một người bạn. trên đường đi, tôi chợt thấy một cây roi rất sai trái. Những quả mơ chín thành từng chùm trông thật bắt mắt. Tôi dừng lại và chỉ vào những chùm quả mọng ló qua tán lá. Tôi muốn ăn roi.

    Anh ấy định trèo lên và nhặt nó cho tôi. anh ta đứng dậy, nhìn lên và lắc đầu: “Cây cao quá, tôi không thể trèo lên được. Thôi, đi chợ với anh đi, anh mua cho em “. Tôi nhất quyết” không, em thích ăn cả chùm! Ngoài chợ làm gì có roi như thế này “. Dù bạn có thuyết phục thế nào đi chăng nữa, tôi cũng không chấp nhận. Anh ta càng thuyết phục, tôi càng trở nên cứng đầu và ngồi bệt xuống đất, nước mắt bắt đầu chảy ra, chân tay tôi đá loạn xạ. Tôi biết, anh ấy chắc chắn sẽ chọn nó cho tôi khi nhìn thấy tôi khóc. và trên thực tế, tôi đã thắng. Anh đỡ tôi dậy, lau khô nước mắt và nói: “đủ rồi, anh hái chùm quả đó cho em”.

    Anh ta cầm roi dắt tôi vào cửa nhà anh chàng, anh ta gõ cửa và tôi thấy một anh chàng chạy ra, anh ta xin phép cho anh ta lấy một đống roi. anh ấy đồng ý nhưng dặn anh tôi phải cẩn thận vì roi rất giòn. trèo, trèo thật cao để lấy chùm roi mà mình thích. nhưng khi đang nhặt thì bị trượt chân ngã từ trên cây xuống. Tôi thấy anh ấy ngã liền chạy lại hỏi: “Em đau không?” Anh gượng cười nói: “Anh không sao. Em cứ yên tâm.” nhưng không phải vậy, anh ấy bị gãy chân …

    Cha tôi trở về quê, biết rằng ông ấy bị gãy chân vì tôi. Bố mắng tôi nhưng bố dặn: “Tất cả là lỗi của con, đừng mắng, đừng sợ”. cho dù tôi có làm gì đi chăng nữa, anh ấy vẫn luôn bảo vệ tôi. bạn là anh trai lớn của tôi Khi tôi nghĩ về kỷ niệm đó, tôi có cảm giác nhức nhối trên sống mũi.

    đừng bỏ lỡ cơ hội 🍀 nhận ngay thẻ cào 100k miễn phí 🍀 thẻ viettel mobifone

    Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 9 – Mẫu 15

    bài văn mẫu kể về một lần mắc lỗi ở lớp 9 sẽ giúp các em học sinh có được tài liệu văn mẫu hay để nâng cao kỹ năng làm bài.

    Trong nhịp sống hối hả, mọi thứ sẽ trôi theo dòng thời gian trôi vào dĩ vãng, để lại bao tiếc nuối. Tôi tiếc hai chữ “giá như …”, tôi thực sự ân hận khi nghĩ lại một lần không học bài cũ khiến cô giáo buồn.

    là một học sinh giỏi văn, là một cán bộ lớp, được giáo viên tin tưởng và yêu mến, nhưng … buổi sáng hôm đó, trời trong xanh. Những hạt sương mai vui tươi nhảy theo những chiếc lá xanh thẫm. những con chim hót, không quan tâm. khung cảnh thiên nhiên đầu mùa thu êm dịu và quyến rũ. tuy nhiên, tôi rất vội vàng, vội vàng đến trường để dùng những phút đầu buổi học để lật lại đống bài cũ hôm qua chơi quên học. Tôi lật nhanh từng quyển sổ … lật qua …

    Tiếng trống trường vang lên, giờ học căng thẳng đã đến. giờ đầu tiên của câu chuyện… tiết hai, ba trôi qua. May mắn thay, tôi đã không được gọi lên hội đồng quản trị. nhưng rồi tiết thứ tư, lớp văn … nó lại đến.

    Cô giáo mặc áo sơ mi trắng giản dị bước vào lớp. Mỉm cười như mọi khi, cậu chuẩn bị ôn lại bài cũ. vì mình chỉ đọc qua loa mấy phút đầu buổi nên không nhớ gì trong đầu. Tặc lưỡi cầu may, mong tiếp tục thoát nạn như những bài trước, tôi phó mặc cho số phận. Cảm giác hôm nay học môn học yêu thích của mình dường như đã rời bỏ tôi ở một vùng đất xa xôi, thay vào đó là sự hồi hộp và căng thẳng.

    bỗng “trần văn nam lên bảng đen” – giọng nói của cô giáo phá tan sự im lặng của lớp học. Tôi thở phào nhẹ nhõm và cảm thấy mình thật may mắn. Tôi chưa kịp vui mừng thì cô giáo đã đặt bút xuống… cô ấy kiểm tra sổ điểm và kết thúc bằng ba từ ngắn gọn:

    -soft – top – table !. tim tôi đập thình thịch như sắp trào ra khỏi lồng ngực. thật bất ngờ. Tôi cảm thấy ấm áp ở khắp mọi nơi, cố gắng tỏ ra tự nhiên và bình thường để che giấu sự lo lắng của mình. sau đó tôi nhớ những gì tôi “diễn”. rời rạc. xôn xao. bối rối trong những lời thì thầm của bạn. Tôi cảm thấy rất xấu hổ.

    Giọng anh ấy trầm xuống, buồn bã bảo tôi về chỗ ngồi. Tôi ngồi trên chiếc ghế quen thuộc mà đầu óc tôi là một mớ suy nghĩ như trên trái đất này không có cô nương. Tôi sợ hãi, tôi tự trách mình, tôi hối hận, tôi hối hận và tôi còn xấu hổ hơn khi cô giáo nhận xét rằng tôi học không tốt – một cách viết uyển chuyển của cô – trong khi cô ấy không thẳng thắn nói rằng tôi không học. đôi mắt anh ấy như đang nhìn thấu tâm hồn tôi.

    trong suốt lớp học, đôi mắt đó dường như luôn hướng về tôi với một dấu hỏi khó giải thích…. Phải chăng sự lười biếng và chủ quan của tôi đã vô tình chạm đến tình cảm và sự tin tưởng của bạn dành cho tôi? cuối buổi học, tôi từ từ lấy lại bình tĩnh để chăm chỉ học bài. Cô ấy dường như biết điều đó, cô ấy hỏi tôi và gọi tôi để trả lời cô ấy một lần nữa. Tôi chuộc lỗi bằng tất cả nỗ lực của mình. khuôn mặt tươi cười của cô khiến tôi nhận ra rằng cô vẫn là một người bao dung, vẫn có niềm tin vào cậu học trò nhỏ. bạn để tôi đi và tha thứ cho tôi …

    Đã lâu rồi, nhưng lòng tôi vẫn còn vương vấn những niềm vui và nỗi buồn như thế. Tôi muốn nói lời cảm ơn và xin lỗi nhưng tôi không dám.

    <3

    Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Khiến Mẹ Buồn Lớp 9 – Mẫu 16

    Để làm tốt bài văn kể về một lần em mắc lỗi khiến mẹ buồn ở lớp 9, các em học sinh phải chọn lọc những chi tiết hay và ý nghĩa để đưa vào bài viết. Cùng xem bài văn mẫu sau đây kể về một lần bạn có lỗi với mẹ năm lớp 9:

    Gia đình tôi có bốn chị em gái, tôi là chị cả trong nhà nên được bố mẹ chăm sóc và dạy dỗ tôi nhiều hơn. Tôi cũng ý thức được mình cần phải làm gương cho các em nên đã rất cố gắng làm đúng mọi việc để bố mẹ không phải thất vọng. nhưng có một điều tôi vẫn nhớ cho đến ngày nay. Lần đó, tôi đã làm một điều khiến bố mẹ rất thất vọng và buồn.

    Tôi nhớ đó là năm tôi học lớp bốn. hôm đó có bài kiểm tra môn toán nhưng tối hôm trước do mải xem tivi không học bài nên em bị trượt và bị điểm kém. Tôi lo lắng quá, sợ bố mẹ mắng, lại thất vọng và đánh mình nên tôi vội xé bài kiểm tra và giấu vào cặp.

    Khi tôi đi học về vào buổi chiều hôm đó, tôi lo lắng nhìn nét mặt của bố mẹ tôi xem có gì khác thường không. vì không biết chuyện gì đang xảy ra nên bố mẹ chỉ hỏi con đi học về có mệt không, bài kiểm tra hôm nay con được bao nhiêu điểm, và như mọi lần trả lời là con được 10 điểm. bố mẹ tôi vui vẻ thưởng cho tôi một chiếc bánh và cho tôi đi chơi cả buổi chiều với yến sào.

    Hai chúng tôi nhanh chóng rủ thêm vài người bạn ra trước cửa xóm chơi nhảy dây rồi về ăn quýt. Tôi đã quên về bài kiểm tra tồi tệ của mình. và cứ thế, chúng tôi chơi hết trò này đến trận khác mà không cần để ý đến thời gian. Đến bữa cơm, mẹ tôi phải gọi điện mời chúng tôi về nhà. Khi tôi về nhà, tôi tắm rửa, ăn tối với cha mẹ và anh chị em của tôi, và sau đó quay lại xem TV. Thấy con đạt điểm cao trong bài kiểm tra hôm nay, bố mẹ không ép học ngay mà cho con xem phim thoải mái.

    nên từ ngày này qua ngày khác, tôi quên rằng mình đang mang một tội ác tày trời. cho đến một hôm chị hai phượng hoàng vào cặp lấy bút chì, thấy chị lấy cặp nói với mẹ là có cái gì đó bị hỏng trong cặp rồi mẹ ạ. Mẹ đã mở túi và xem bằng chứng của tôi vào ngày hôm trước. Lúc đó, tôi vừa đi chơi về, thấy mắt mẹ buồn lắm nhưng tôi không hỏi vì nghĩ mẹ không vui vì chuyện khác. Bữa tối nay thật lạ, không khí nặng nề, không ai nói với nhau một lời. Tôi cũng không biết rằng bố mẹ tôi đã phát hiện ra rằng tôi đã phá vỡ kỳ thi và tôi đã nói dối họ.

    Sau bữa tối, mẹ tôi gọi tôi vào phòng và họ nói chuyện. Vẻ mặt mẹ tôi buồn và thất vọng, bà kể cho tôi nghe câu chuyện về một cậu bé chăn cừu thích nói dối. anh nói dối và nói đùa với dân làng về việc con sói đến ăn thịt đàn cừu của anh, khiến mọi người lo lắng bỏ hết công việc chạy đến cứu, còn anh thì ngồi cười sung sướng vì đã lừa được mọi người. và cuối cùng là khi con sói thực sự đến, anh ta cầu cứu một lần nữa nhưng lần này không ai tin anh ta. cả đàn cừu bị sói nuốt chửng.

    Mẹ nói rằng niềm tin là điều khó nhất để xây dựng với người khác, một khi bạn đã làm họ thất vọng một lần, thì lần sau, dù bạn có làm tốt đến đâu cũng không thành công. kết quả tốt. Mẹ nói với con rằng nếu con nói dối những điều nhỏ nhặt thì sau này con sẽ dễ nói dối hơn khi nói đến những điều lớn hơn, con sẽ dần trở thành kẻ nói dối quen thuộc, làm mất lòng tin của bố mẹ, các bạn, mọi người và cả mẹ nữa. nó sẽ không bao giờ làm bất kỳ điều tốt.

    Cha mẹ nói rằng họ không quan tâm bạn đạt điểm cao hay thấp, chúng tôi chỉ cần bạn luôn nói sự thật. Dù có chuyện gì xảy ra trong tương lai, tôi luôn phải nói cho bố mẹ biết sự thật, bất kể việc nhỏ hay việc lớn. Chỉ khi đó, cha mẹ mới biết trẻ đang gặp phải vấn đề gì và tìm ra giải pháp giúp trẻ hiểu ra vấn đề và tiến bộ hơn. Anh nhìn vào đôi mắt gầy của mẹ đầy lo lắng, buồn bã và thất vọng. Tôi xót xa quá, tôi ôm mẹ và khóc.

    Kể từ đó, tôi đã tự hứa với bản thân và cả với mẹ rằng dù có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ luôn nói cho bố mẹ tôi biết sự thật. Tôi không muốn làm bố mẹ buồn, cũng không muốn trở thành một người chị không thể làm gương tốt cho các em tôi. Dù bây giờ đã học lớp 6 nhưng tôi vẫn nhớ ngày đó để luôn tự nhắc nhở mình.

    scr.vn present 💧 kể cho tôi nghe về một lần bạn mắc lỗi ở lớp 9 💧 15 bài văn ngắn hay

    Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Bằng Tiếng Anh – Mẫu 17

    Khi được nhắc viết một đoạn văn kể về một lần mắc lỗi tiếng Anh, học sinh có thể ôn lại từ vựng mới và củng cố cấu trúc ngữ pháp với bài viết mẫu sau:

    Tiếng Anh:

    Tôi đã mắc sai lầm khi không nghe lời mẹ. Một buổi trưa nóng nực, khi mẹ con tôi đang ăn trưa, mẹ tôi bảo tôi ăn xong phải đi ngủ vì nếu không sẽ bị ốm. Tôi cảm thấy buồn chán khi phải chợp mắt.

    Chiều hôm đó, trong khi mẹ tôi đang ngủ, tôi đã lấy trộm tiền của mẹ và mua kem. cái nóng không thể tả. May mắn thay, tiệm kem vẫn mở cửa. sau khi ăn kem, tôi bắt đầu về nhà. về đến nhà, mẹ còn đang ngủ, tôi lủi thủi vào phòng. khi bước vào chiếc giường êm ái, tôi ngay lập tức chìm vào giấc ngủ.

    Khi tôi thức dậy, tôi cảm thấy mệt mỏi. Khi mẹ tôi bước vào, bà lập tức đo nhiệt độ cho tôi. Tôi lên cơn sốt, tôi ăn năn hối cải và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ tôi không mắng tôi, chỉ tôi thôi.

    Tôi đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ mắc phải sai lầm đó nữa.

    Tiếng Việt:

    Tôi đã phạm sai lầm vì không nghe lời mẹ. Vào một buổi trưa nóng nực, khi tôi và mẹ đang ăn trưa, mẹ tôi nói với tôi rằng khi tôi ăn xong phải đi ngủ vì nếu không tôi sẽ bị ốm. Tôi cảm thấy buồn chán khi phải chợp mắt.

    Chiều hôm đó, trong khi mẹ tôi đang ngủ, tôi đã lấy trộm tiền của mẹ và mua kem. thời tiết nóng nực không thể tả nổi. May mắn thay, tiệm kem vẫn mở cửa. sau khi ăn kem, tôi bắt đầu về nhà. về đến nhà, mẹ còn đang ngủ, tôi lủi thủi vào phòng. khi bước vào chiếc giường êm ái, tôi ngay lập tức chìm vào giấc ngủ.

    Khi tôi thức dậy, tôi cảm thấy mệt mỏi. Khi mẹ tôi bước vào, bà lập tức đo nhiệt độ cho tôi. Tôi bị sốt, tôi rất xin lỗi và tôi đã kể cho mẹ nghe mọi chuyện. Mẹ không mắng con, mẹ chỉ nhắc nhở con.

    Tôi đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ mắc phải sai lầm đó nữa.

    Bạn Có Thể Thích Nó 🌼 Kể Lại Những Kỷ Niệm Từ Ngày Đầu Tiên Đi Học 🌼 15 Bài Học Ngắn Hay

    Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
    Danh mục: Văn hóa

    Related Articles

    Back to top button