Tình huống truyện Chữ người tử tù (9 mẫu) – Văn 11

Tình huống truyện trong tác phẩm chữ người tử tù

Video Tình huống truyện trong tác phẩm chữ người tử tù

Phân tích tình huống truyện Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân gồm tài liệu tóm tắt chi tiết cùng với 9 bài văn mẫu hay được chọn lọc từ các bài làm của các bạn học sinh giỏi trên cả nước. Qua các bài văn phân tích tình huống truyện 9 sẽ giúp các em có thêm gợi ý tham khảo, trau dồi kĩ năng làm bài để đạt kết quả cao trong kì thi học kì 11 sắp tới.

Tình huống bị xử tử là kịch bản giữa trường trung học và giám đốc trại giam. qua tình huống này, tính cách nhân vật được thể hiện cụ thể và rõ nét hơn, tính cách nhân vật được thể hiện qua sự giao tiếp của hai nhân vật thông qua cuộc trao đổi. vậy đây là 9 bài văn mẫu bàn về tình huống truyện hay, mời các em học sinh lớp 11 cùng theo dõi.

lược đồ phân tích tình hình của những người bị kết án tử hình

sơ đồ chi tiết số 1

1. mở đầu

– tác giả, tác phẩm hiện tại.

– vai trò của tình huống.

2. nội dung bài đăng

1. giải thích:

– tình huống của câu chuyện là gì.

2. ý nghĩa.

– câu chuyện về người tử tù bị kết án: xoay quanh cuộc gặp gỡ giữa giám thị trại giam, trung học và tiểu thơ lại.

  • nhờ đó mà tính cách của nhân vật được bộc lộ:
  • anh ta là một anh hùng có tài thư pháp, có lòng dũng cảm và cách cư xử tốt.
  • người bảo vệ là người yêu cái đẹp và biết xét đoán người tài, nhưng bị đày ải vào chốn nghèo khó.
  • quản ngục là người đáng tin cậy, yêu cái đẹp và xét xử các trọng tài.

– tài năng: nghệ thuật xây dựng và khắc họa vẻ đẹp của hình ảnh.

  • hình ảnh độc đáo rất đúng với quan niệm của Nguyễn tuấn:
  • ông luôn nhìn mọi người về tài năng như một nghệ sĩ.

3. kết thúc

– nói rằng vai trò và tài năng của nguyen tuân theo.

sơ đồ chi tiết số 2

1. mở đầu

– giới thiệu tác phẩm: Chữ người tử tù là một truyện xuất sắc kết tinh tài năng và tâm huyết của một người nghệ sĩ tài hoa. Trong truyện này, Nguyễn Tuân đã xây dựng một tình huống trần thuật độc đáo, từ đó thể hiện được ý tưởng và nội dung chủ đề của tác phẩm.

2. nội dung bài đăng

– Chữ người tử tù xoay quanh cuộc hội ngộ thời trung học kỳ lạ và có phần thất thường, người tử tù bị áp giải vào ngục để nhận máy chém và tên quản giáo cai quản ngục tối nhưng lại là người rất yêu và quý cái đẹp. .

– trong tình huống trớ trêu giữa những con người ở hai vị trí hoàn toàn trái ngược nhau, nhưng giữa họ lại có một mối liên kết bền chặt, đó là tâm hồn đồng điệu với tình yêu cái đẹp.

– viên cai ngục đã tặng những món quà đặc biệt, rượu và thịt cho những kẻ tử tù đáng lẽ phải bị đối xử tàn nhẫn.

– Vốn tính kiêu căng, ngang ngược và ghét cái xấu, giả dối nên ban đầu, ông giáo cấp ba tỏ ra khinh thường và khinh bỉ trước sự hiếu khách đặc biệt của quản giáo.

– Nhận thấy tấm lòng trong sáng và chân thành của viên quản ngục, Cao cao đã vô cùng xúc động và than thở rằng “suýt nữa, tôi đã đánh mất một trái tim trên đời”.

– Để đáp lại lòng tốt của viên quản ngục, giáo viên trung học đã quyết định quyên góp những lá thư và những lời khuyên chân thành để bảo vệ bầu trời trong sáng nơi quản ngục.

– cảnh văn được coi là cảnh đặc sắc nhất của toàn bộ tác phẩm. trong bóng tối và sự giam hãm của nhà tù, “một cảnh tượng chưa từng có”.

+ rèn luyện từ một tử tù để trở thành một nghệ sĩ, thần tượng, ân nhân mà quản ngục kính trọng và ngưỡng mộ.

<3

– & gt; Nguyễn Tuân đã khắc họa rõ nét tính cách của các nhân vật, làm tăng thêm kịch tính và hấp dẫn cho truyện, đồng thời các tình huống trong truyện cũng làm nổi bật vẻ đẹp của tài năng, sắc đẹp, thiên tài trong sáng.

3. kết thúc

Xem thêm: Tác phẩm Làm gì? của Lênin

– Thông qua cách xây dựng tình huống truyện ấn tượng, tác giả Nguyễn tuấn trong “Chữ người tử tù” đã thể hiện được chủ đề của truyện, đồng thời bộc lộ tài năng bậc thầy của mình trong việc xây dựng tình tiết của câu chuyện.

tóm tắt câu chuyện về người tử tù

tình huống truyện: trong tác phẩm Chữ người tử tù nguyễn tuấn, một tình huống truyện độc đáo đã được xây dựng đó là hình tượng hai nhân vật trung học và viên quản ngục, hai nhân vật này trong bình diện xã hội là hai nhân vật hoàn toàn trái ngược nhau. một người là thủ lĩnh nổi dậy chống đối, hiện đang bị giam giữ, và một người là quản ngục đại diện cho trật tự xã hội đương thời (đại diện cho sức mạnh bóng tối nhưng khát ánh sáng và lời nói). tuy nhiên, họ đều là nghệ sĩ, trên bình diện nghệ thuật họ là những người bạn tâm giao. nguyễn tuấn đã tạo nên một tình huống truyện độc đáo, một cuộc gặp gỡ bất thường giữa hai con người không bình thường.

tác dụng của tình huống truyện đối với việc thể hiện tính cách nhân vật và kịch tính của truyện: cuộc hội ngộ diễn ra giữa chốn lao tù đầy căng thẳng và kịch tính. điều này cho thấy mối quan hệ xoắn giữa tâm hồn của các nghệ sĩ. đồng thời cho thấy giữa cái đẹp, cái trời với thế lực xấu xa, cuối cùng bóng tối vẫn chiếm ưu thế. tình huống độc đáo này giúp làm nổi bật trọn vẹn vẻ đẹp của hình ảnh trường trung học. đồng thời cũng làm sáng tỏ “tính nết” của quản giáo. từ đó, chủ đề của tác phẩm cũng được thể hiện một cách sâu sắc.

lịch sử trường hợp tù nhân bị kết án tử hình – mẫu 1

nguyen tuan là một nhà văn lớn, một nghệ sĩ dành cả cuộc đời để tìm kiếm cái đẹp. giữ vị trí quan trọng và đóng góp không nhỏ cho nền văn học Việt Nam hiện đại với nhiều tác phẩm tiêu biểu ở nhiều thể loại khác nhau, trong đó có “Chữ người tử tù”. Một trong những yếu tố đóng vai trò quan trọng làm nên thành công của tác phẩm chính là nghệ thuật xây dựng tình huống trần thuật độc đáo, kịch tính.

“Chữ người tử tù” ban đầu được gọi là “dòng cuối cùng” được in năm 1939 trên tạp chí tao đàn. sau đó được nhà văn đổi tên thành “Chữ người tử tội” và in trong tập truyện ngắn “vang bóng một thời” xuất bản năm 1940, mà nhà phê bình vũ trụ gọi là “một tác phẩm tiệm cận với sự hoàn thiện, hoàn hảo”.

Để hiểu được tình huống độc đáo của truyện trong “Chữ người tử tù”, chúng ta cần nắm được khái niệm tình huống của truyện. Vậy thực trạng của câu chuyện là gì? theo nhà văn nguyễn minh châu thì “tình huống truyện là tình huống truyện xảy ra trong đó cuộc sống xuất hiện dày đặc, đó là khoảnh khắc của cả đời người”. cũng có người cho rằng “tình huống truyện là một thứ nước giặt xả khiến các nhân vật trở nên nổi bật, nổi bật” và cũng là “mấu chốt vận hành cốt truyện”. thực ra từ tình huống truyện, các nhân vật có cơ hội bộc lộ rõ ​​những phẩm chất, tính cách của mình. do đó làm nổi bật chủ đề của tác phẩm, cũng như tư tưởng và ý định của tác giả.

trong truyện “Chữ người tử tù”, tình huống truyện xoay quanh cuộc gặp gỡ kỳ lạ, có phần thất thường, của những con người phi thường: quản giáo và quản giáo. Họ thấy mình trong nhà tù thực dân phong kiến ​​đầy rẫy tội ác và tăm tối trong những ngày cuối đời huy hoàng. huấn luyện viên cấp cao và quản ngục là những người đặc biệt. mọi người đều yêu nghệ thuật, tôn trọng và biết ơn nghệ thuật truyền thống. Họ là những người có thiện chí. nhưng những bản chất lương thiện đó đang ở trong ngục tù tăm tối. có lẽ vì vậy mà địa vị xã hội của họ có phần trái ngược nhau. Huấn Cao bị chính quyền phong kiến ​​kết án tử hình và bị áp giải về ngục tỉnh để chờ xét xử. anh là người tài hoa nhưng lại có biệt tài viết lời hay. Quản ngục là người đại diện cho chính quyền phong kiến ​​tàn bạo nhưng rất kính trọng những con người tài hoa, đam mê và coi trọng nghệ thuật, đặc biệt là nghệ thuật thư pháp truyền thống. về mặt xã hội, họ là mối quan hệ đối kháng, tính mạng của người tử tù nằm trong tay quản giáo. về nghệ thuật, chúng là bộ ba, bộ ba. một người tạo ra vẻ đẹp, một người biết trân trọng, yêu quý và trân trọng tài năng đó.

Nội dung tình huống của câu chuyện xoay quanh cảnh đi xin và đưa thư của quản giáo trại giam và trung học. Vốn yêu thích nghệ thuật thư pháp, anh muốn có một đôi câu đối viết bằng chữ viết tay của chính mình để treo trong nhà và được cai ngục đặc biệt ưu đãi. Lúc đầu, khi chưa hiểu được tấm lòng của viên quản ngục, thầy giáo vùng cao tỏ ra khinh thường và mắng mỏ. Khi nhận ra thần vệ là “người có tâm trong thiên hạ”, Tào Tháo sẵn sàng hết lời khuyên nhủ “thần vệ nên tìm về quê mà sống” để Thiên Lương được khỏe mạnh. cảnh từ là cuộc gặp gỡ cuối cùng của những con người đang di chuyển và chuyển động. từ cảnh diễn ra trong một phòng giam tối tăm, chật chội trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời trung học của anh ta. đây là một cuộc trao đổi bản sắc rất đặc biệt. người nói chữ là một tử tù, cổ bị cùm, chân bị cùm, nhưng anh vẫn bình tĩnh dậm từng nét chữ trên vuông lụa trắng. ngược lại, kẻ xin chữ – người luôn nắm quyền hành – lại khiêm nhường, run sợ, chắp tay vái lạy trước những kẻ bị kết án tử hình.

Xem Thêm : Cuộc đời và sự nghiệp sáng tác của nhà văn Nguyên Hồng

Nghệ thuật xây dựng tình huống trần thuật độc đáo đã góp phần làm nổi bật hình tượng, màu sắc nhân vật có tính cách, phẩm chất. một nhà giáo tài năng, tâm huyết và bất khuất kiên cường đến lúc từ giã cõi đời. một trọng tài giám hộ yêu nghệ thuật truyền thống. qua đó cũng bộc lộ rất rõ quan niệm nghệ thuật của tác giả: cái đẹp có thể sinh ra từ cái xấu, cái ác nhưng chúng không thể chung sống và khẳng định sự bất tử cũng như sức mạnh của sự nhạy cảm của cái đẹp. . Nguyễn Tuân đã thành công trong nghệ thuật xây dựng tình huống truyện độc đáo kết hợp với nghệ thuật thư pháp lãng mạn và cách sử dụng từ Hán Việt, chọn lọc hình ảnh, chi tiết tiêu biểu.

có thể nói, tình huống truyện độc đáo đã góp phần không nhỏ vào thành công của truyện “chữ người tử tù”. Giữa sự hối hả và nhộn nhịp của hội chợ văn học, giữa sự hối hả và nhộn nhịp của gian hàng lãng mạn, Nguyễn tuấn được so sánh như một chủ cửa hàng đặc biệt với phong cách nghệ thuật độc đáo và tài dùng chữ mà có người từng đánh giá là “phù thủy”. “từ tiếng Việt.

tiền sử trường hợp của tử tù – mẫu 2

Tình huống giống như một vết cắt trên thân cây, qua đó bạn có thể nhìn thấy tuổi thọ trăm năm của cỏ, nơi sự sống tập trung hơn và nơi bạn có thể thấy sự sáng tạo và tài năng của người nghệ sĩ. Bằng đôi bàn tay tài hoa của mình, Nguyễn Tuân trong “Chữ người tử tù” đã tạo nên một tình huống độc đáo, hấp dẫn và đầy kịch tính: đó là cuộc gặp gỡ giữa ba nhân vật viên quản ngục, Huấn Cao và ông giáo. .

“Chữ người tử tù” là một trong nhiều truyện ngắn đặc sắc của Nguyễn Tam. câu chuyện xoay quanh ba nhân vật viên quản ngục, nhà thơ và viên quản ngục, trong đó nhân vật chính là Huấn Cao và viên quản ngục, bằng tài năng và sự tinh tế của mình, Nguyễn tuấn đã tạo nên những hình tượng nghệ thuật độc đáo, hấp dẫn và hơn hết là kịch tính. tình huống câu chuyện. hoàn cảnh của lịch sử là một sự kiện nổi bật mà qua đó bản chất của cuộc sống được bộc lộ. Đối với truyện ngắn, bối cảnh của truyện có ý nghĩa then chốt vì nó góp phần phát triển cốt truyện, bộc lộ tính cách nhân vật, sáng tỏ suy nghĩ của nhà văn. Vì lý do này, có những người so sánh tình huống với một vết cắt trên thân cây, qua đó người ta có thể thấy tuổi thọ hàng trăm năm của cỏ, với chất lỏng tẩy rửa hình ảnh thể hiện màu sắc của toàn bộ câu chuyện. vì vậy, chỉ khi là một tay tài hoa và hiểu cuộc sống, con người, nhà văn mới có thể lựa chọn hoàn cảnh một lần trong cuộc sống muôn màu muôn vẻ mà hiện hữu.

Trong “Chữ người tử tù” tình huống truyện xoay quanh cuộc gặp gỡ tình cờ giữa quản giáo cấp ba và quản giáo. đó là một tình huống có tính cách vặn vẹo, kịch tính và đầy nghịch lí, bởi vì THPT là kẻ bị kết án tử hình, quản ngục là kẻ tử tù; quan thượng phẩm đứng đầu quân phản loạn triều đình, còn quản ngục là công cụ bảo vệ triều đình, đại diện cho triều đình. Huấn Cao là một anh hùng có lòng dũng cảm, gan dạ và có khả năng viết thư pháp. ông được so sánh với một bậc hiền tài lưng đeo gươm, tay mềm, cầm bút, quản ngục dù sống trong cặn bã, gian dối, độc ác. nơi mà yêu cái đẹp, coi trọng tài năng. thầy tế lễ thượng phẩm bị bỏ tù vì danh tính của anh ta nhưng không có tính cách của anh ta, trong khi người quản ngục được tự do về danh tính của anh ta nhưng bị giam cầm vì tính cách của anh ta. trên bình diện xã hội, họ ở hai chiến tuyến đối lập, khiến tình huống trong truyện trở nên căng thẳng và kịch tính hơn.

Tình huống của câu chuyện giúp tình tiết diễn ra từ cuộc họp đến việc sa thải hiệu trưởng trường trung học, sự hiểu lầm của vị thầy tế lễ cao trước tấm lòng của hiệu trưởng, sự tôn trọng và quý trọng khi nhận được ông. tấm lòng chân thành và cách đối xử đặc biệt với viên quản ngục, người trọng người tài và yêu cái đẹp. đồng thời bộc lộ tính cách nhân vật: ông giáo vùng cao là người tài hoa, uyên bác, anh hùng nghĩa hiệp; Dù sống trong chốn cặn bã, thối nát nhưng lòng yêu cái đẹp, trọng người tài của nàng như một giọng hát trong trẻo trong tiếng nhạc hỗn độn, hỗn loạn. Hoàn cảnh không thể làm thay đổi bản chất lương thiện, tốt đẹp trong tâm hồn con người. Qua cùng một tình huống, tư tưởng của nhà văn được bộc lộ: Nguyễn suốt đời cầm bút đi tìm cái đẹp tiềm ẩn, thậm chí là cái đẹp độc đáo, mãnh liệt và ấn tượng mà qua hoàn cảnh này, cuốn sách này đã khơi dậy cái đẹp, cái đẹp của tâm hồn và nhân cách con người, vẻ đẹp của tài năng. Đồng thời, ca ngợi và tìm ra vẻ đẹp tiềm ẩn ấy cũng là một biểu hiện thầm kín của lòng yêu nước trong ca ngợi đồng bào các dân tộc.

bằng tài năng và tấm lòng yêu người, yêu cái đẹp. Nguyễn Tuân đã tạo ra một tình huống truyện độc đáo và hấp dẫn, chỉ một nhà văn tài hoa mới có được thành công như vậy. Chữ người tử tù luôn là một truyện ngắn hấp dẫn từ chính giọng văn của Nguyễn Tuân.

trường hợp lâm sàng bị kết án tử hình – mô hình 3

mỗi vở kịch đều được xây dựng bằng những tình huống truyện độc đáo và chi tiết, tình huống truyện càng hấp dẫn thì vở kịch được tạo ra càng thành công và độc đáo hơn trong tác phẩm Tử tù nguyễn tuấn. mô tả chi tiết các tình huống của câu chuyện xuất hiện trong tác phẩm, điều này có ý nghĩa rất quan trọng để thể hiện tính cách nhân vật và kịch tính của câu chuyện.

mọi tác phẩm văn học đều nên có những tình huống truyện xuất hiện trong đó, những tình huống truyện đặc sắc dẫn đến kết cấu truyện được mở rộng và hoàn thiện hơn rất nhiều. ở đây tình huống truyện được hiểu là những tình tiết, tình tiết xuất hiện trong tác phẩm, tình huống truyện thường có mở đầu, cao trào rồi kết thúc, để có được tình huống truyện độc đáo thì tác giả phải xây dựng thành công tính cách của nhân vật trong mọi chi tiết, hoàn cảnh và diện mạo trong từng đoạn tác phẩm của anh ấy.

mọi chi tiết trong tác phẩm đều được thể hiện một cách sâu sắc và chi tiết nhất, tình huống truyện xuất hiện trong tác phẩm nào càng làm tăng cao trào của tác phẩm đó, tác phẩm văn học thường được xây dựng trên từng tình huống và kết cấu xuất hiện trong mỗi tác phẩm, thành công của tác phẩm là thành công trong việc khắc họa tính cách nhân vật, xây dựng tình huống truyện độc đáo, mang lại nhiều giá trị và tình huống có ý nghĩa đối với sự nghiệp của tác giả.

các tình huống của câu chuyện làm tăng sự tò mò đối với một tác phẩm nghệ thuật, tình huống càng thú vị càng làm tăng mức độ biểu đạt của tác phẩm đó. trong mỗi tác phẩm, thành công thể hiện ở mức độ thể hiện từng tình huống, cốt truyện và cách xây dựng nhân vật trong tác phẩm đó. các tình huống của truyện làm tăng mức độ biểu đạt, tăng giá trị biểu cảm của tác phẩm đó. trong tác phẩm Chữ người tử tù, tình huống truyện ở đây là cuộc trao đổi, cảnh lời qua tiếng lại giữa viên quản giáo và viên quản giáo, ở tình huống này tính cách nhân vật cũng được thể hiện, tình huống truyện làm nổi bật tính cách nhân vật. những nhân vật xuất hiện trong tác phẩm, mỗi chúng ta đều có thể thấy được những điều đó qua cách xây dựng nhân vật, những chi tiết xuất hiện trong tác phẩm.

tình huống của truyện Chữ người tử tù là màn đấu khẩu giữa viên quản giáo và viên quản ngục, qua đó có tác dụng đặc biệt trong việc thể hiện tính cách nhân vật và kịch tính của lịch sử. qua chi tiết này, tính cách nhân vật được thể hiện cụ thể và rõ ràng hơn, tính cách nhân vật được thể hiện qua sự giao tiếp của hai nhân vật thông qua trao đổi.

Qua tình huống truyện đó đã thể hiện rõ nét tính cách của nhân vật Huấn Cao là người nghệ sĩ tài hoa, người nghệ sĩ có tấm lòng cao cả, người thể hiện có tính cách đặc biệt, tiêu biểu cho tính cách độc đáo, nghệ thuật xây dựng nhân vật trong tác phẩm, từng chi tiết đều làm nổi bật tính cách tiêu biểu của nhân vật được tác giả thể hiện trong tác phẩm. .

Qua tình huống truyện, tính cách nhân vật cũng được thể hiện một cách chi tiết và sâu sắc nhất, tình huống truyện là một trong những điều hiện lên rõ nét, làm nổi bật tính cách nhân vật trong tác phẩm.

tình huống truyện là một trong những nét đặc sắc, là điểm xuất phát để xây dựng thành công một tác phẩm nghệ thuật, qua đó việc miêu tả chi tiết, sâu sắc về tác phẩm nghệ thuật cũng mang lại cho người đọc nhiều ý tưởng. suy nghĩ sâu sắc, giá trị sâu sắc và sáng tạo thêm những đặc điểm tiêu biểu trong việc xây dựng tính cách nhân vật, tình huống truyện xuất hiện trong tác phẩm nghệ thuật.

lịch sử vụ án của tử tù – mô hình 4

Nguyễn tuấn là một tác gia tiêu biểu của nền văn học hiện đại Việt Nam, một nghệ sĩ tài hoa, uyên bác, có kiến ​​thức rộng và sức sáng tạo dồi dào. Nguyễn Tuân đã để đời cho thơ và văn. mới lạ, độc đáo, ấn tượng với phong cách “tuân nguyen” đặc trưng. . Chữ người tử tù là một truyện ngắn xuất sắc kết tinh tài năng và tâm huyết của một nghệ sĩ tài hoa. Trong truyện này, Nguyễn Tuân đã xây dựng một tình huống trần thuật độc đáo, từ đó thể hiện được ý tưởng và nội dung chủ đề của tác phẩm.

Chữ người tử tù xoay quanh cuộc hội ngộ thời trung học kỳ lạ và có phần thất thường, người tử tù bị áp giải trở lại nhà tù và tên quản giáo cai quản nhà tù tăm tối nhưng được mọi người yêu mến, quý trọng cái đẹp và con người tài hoa. . trong hoàn cảnh trớ trêu giữa những con người ở hai vị trí hoàn toàn trái ngược nhau nhưng giữa họ lại có một sợi dây liên kết bền chặt, đó là tâm hồn đồng điệu với tình yêu cái đẹp. Còn đối với xã hội, THA và quản ngục là những người bị kết án tử hình còn người duy trì sự sống cho người tù, về phương diện nghệ thuật là người nghệ sĩ, người thưởng thức, cảm thụ cái đẹp do con người tạo ra. đã tạo ra nó.

Xem thêm: iDesign | Nghệ thuật hiện đại và những trường phái trong giai đoạn nghệ thuật này

Khi tôi biết luyện cao – người mà tôi luôn ngưỡng mộ được đưa về trại giam nơi tôi phụ trách, quản giáo đã đãi ngộ đặc biệt, rượu ngon và thịt cho những tử tù mà tôi hẳn đã đối xử tệ bạc. . vốn tính kiêu ngạo, ngang ngược và ghét cái ác, đạo đức giả nên lúc đầu, chủ nhân tỏ ra khinh thường và coi thường lòng hiếu khách đặc biệt của quản ngục, thậm chí còn có những lời nói và hành động vô tình. hành động bị xua đuổi vì theo quan niệm của cao thượng lúc bấy giờ, viên quản ngục chỉ là một tên tay sai độc ác của triều đình phong kiến ​​thối nát “Ta chỉ muốn một điều. Đó là nhà của ngươi, đừng đặt chân đến đây nữa.” / p>

Nhận thấy tấm lòng trong sáng, chân thành của viên quản ngục, Huấn Cao vô cùng cảm động và than thở rằng “Trên đời suýt chút nữa đã mất một tấm lòng”. Để đáp lại lòng tốt của viên quản ngục, giáo viên trung học đã quyết định quyên góp những bức thư và đưa ra những lời khuyên chân thành để bảo vệ bầu trời trong sáng nơi quản ngục.

khung cảnh của văn bản được coi là cảnh đặc biệt nhất của toàn bộ tác phẩm. trong bóng tối và sự giam hãm của nhà tù, “một cảnh tượng như chưa từng có” đã diễn ra, một người đàn ông cao lớn bị xiềng xích ngồi trong ngục giam viết cho quản giáo bằng nét chữ vuông vắn đẹp đẽ. thời điểm này thật thiêng liêng vì vị trí của các nhân vật cũng bị đảo lộn. được đào tạo từ một tử tù trở thành một nghệ sĩ, thần tượng, ân nhân mà quản giáo rất kính trọng, ngưỡng mộ. cai ngục, người nắm giữ quyền lực trở thành một người ngưỡng mộ, nhìn thấy người tử tù mà anh ta được giao nhiệm vụ bắt giữ.

Có thể nói, tình huống mà nguyễn tuấn xây dựng trong truyện Chữ người tử tù là một tình huống đặc sắc, độc đáo bởi nó không chỉ đảo ngược cảm xúc ban đầu của người đọc mà còn bộc lộ những mối quan hệ, cách ứng xử cũng như thái độ của họ. của các nhân vật cũng thông qua tình huống, tác giả nguyễn tuấn đã khắc họa tính cách nhân vật, tăng kịch tính và hấp dẫn cho truyện, đồng thời các tình huống truyện cũng làm nổi bật vẻ đẹp tài hoa, dung dị, trong sáng.

như vậy, thông qua việc xây dựng tình huống truyện ấn tượng, tác giả Nguyễn tuấn trong “Chữ người tử tù” đã thể hiện được chủ đề của truyện, đồng thời bộc lộ tài năng sáng tác điêu luyện của mình. . câu chuyện.

tiền sử trường hợp của tử tù – mẫu 5

Có một nhà văn xuất hiện trên diễn đàn văn học, khiến đồng nghiệp cảm thấy nghề của mình trở nên sang trọng hơn, cao quý hơn, có một tác phẩm văn học mà nhà văn Nguyên khai từng trăn trở. Tôi tự hỏi liệu nó được viết bởi chúa hay bởi một nhà văn. người và tác phẩm đó là nhà văn nguyễn tuấn và truyện người tử tù. Phạm Tiên Du khi đến viếng Nguyễn tuẫn lúc mất, ông đã ngẫm nghĩ về bốn câu: “râu tóc chẳng giống ai, ăn ngủ chẳng giống ai. Nét độc đáo của văn chương ngàn đời”. nó đã không được lặp lại. vì vậy nó sẽ tồn tại mãi mãi. ” Chính vì vậy khi ở trên cõi đời này, nhà văn ấy luôn trăn trở và tìm kiếm cho mình một vẻ đẹp cao quý, một vẻ đẹp gần như hoàn mỹ, mà tiêu biểu nhất là qua nhân vật Huấn Cao, với tình huống truyện độc đáo, khác lạ như chính con người. . Nguyên làm theo.

Nguyễn tuấn (1910-1987), quê ở Hà Nội, sinh ra trong một gia đình nghệ nhân khi học xong Hán học. ông là một nhà văn lớn, một nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp, với một phong cách uyên bác, tài hoa và độc đáo, có cơ sở là tiểu luận và truyện ngắn. Những tác phẩm tiêu biểu cần kể đến như tập truyện đã từng gây tiếng vang, một chuyến đi, những người vô gia cư, sau cách mạng tháng Tám, có tập tản văn bên sông đà. Chữ người tử tù là một trong những truyện ngắn hay nhất của thời kỳ tiền khởi nghĩa, được in trong tập vang bóng một thời, lúc đầu lấy tên là dòng cuối, sau đó chọn in, tác giả đổi thành ” nhân đạo ”tử hình. nhân vật chính của truyện là huấn luyện viên cao (nguyên mẫu cao ba ba), quản giáo và thủ thư, với một tình huống truyện độc đáo có nhiều khúc quanh, nhưng chính điều đó đã làm cho câu chuyện tỏa sáng hơn vẻ đẹp tự nhiên và vẻ đẹp của ngôi trường cấp ba. nhân vật.

như nhà văn nguyễn minh châu đã nói “tình huống truyện là tình huống truyện mà sự sống hiện lên rất dày đặc, một khoảnh khắc chứa đựng cả cuộc đời của cả một con người”. một câu chuyện thường cuốn người đọc vào cốt truyện được kết nối với nhau bằng nhiều sự kiện, trong đó có sự kiện trọng tâm, có sức nặng tích tụ, là bước ngoặt của câu chuyện, mở ra ý tưởng nội dung câu chuyện của cả tác phẩm. trong truyện Chữ người tử tù cũng có một tình huống trần thuật rất riêng, qua đó ta thấy hình tượng nhân vật hiện lên rõ nét với những đặc điểm rõ nét, đồng thời mang đến cao trào cho câu chuyện. ở đây, tình huống truyện chính là cuộc gặp gỡ lộn xộn có một không hai giữa huấn luyện viên và quản giáo xuyên suốt câu chuyện, đây là một tình huống truyện kỳ ​​lạ, trớ trêu và bất thường. bất thường trước hết nằm ở bối cảnh cuộc gặp gỡ của hai nhân vật. thầy tế lễ thượng phẩm và viên cai ngục gặp nhau trong nhà ngục, nơi mà trong quá khứ, ấn tượng của mọi người là nơi ẩn náu của cái ác, tội lỗi của cái ác trên đời. trong truyện hình ảnh nhà tù hiện lên với “một căn phòng tối tăm, ẩm thấp và chật hẹp, tường phủ đầy mạng nhện, đất bẩn, phân chuột, phân gián”. Ngoài không gian gặp gỡ vô cùng đặc biệt, không gian gặp gỡ giữa hai nhân vật chính cũng đặc biệt không kém, đó là những ngày cuối cùng của tử tù trước khi thi hành án, đêm trước khi bị can được đưa vào trại giam. tội lỗi vào rạng sáng ngày hôm sau. khía cạnh số ít thứ hai là địa vị giữa hai nhân vật, xét về mặt xã hội, ông giáo trung học là một tử tù, một kẻ phản loạn muốn lật đổ chế độ phong kiến ​​đương thời, còn viên quản ngục hoàn toàn trái ngược với hệ thống của. tư pháp hình sự. , đại diện cho hệ thống phong kiến ​​để duy trì trật tự xã hội. ở khía cạnh này, hai nhân vật chính bị áp bức bởi địa vị xã hội và là những người ở hai chiến tuyến hoàn toàn trái ngược nhau, có mâu thuẫn và xung đột trực diện.

tuy nhiên, nếu nhìn lại bản chất của vấn đề, chúng ta chợt nhận ra rằng đó không hẳn là sự ganh đua, mà là sự gặp gỡ qua lại giữa hai loại tù nhân. giáo viên trung học là một tù nhân, đó là những gì tôi đã thấy, nhưng còn người quản giáo, tại sao lại nói anh ta cũng là một tù nhân? bởi vì quản ngục ở đây thực sự là một tên quản ngục, suốt đời bị giam cầm trong cùng một nhà tù của chế độ phong kiến, mà không có khả năng phản kháng. Điều đó nói theo như lời Nguyễn nói, đó là “tiếng đàn trong trẻo nhưng âm nhạc hỗn độn, hỗn loạn”, là “thần thường làm ác, đày người trong sạch giữa một đống cặn bã”. còn người lương thiện lương thiện lại phải sống chung với lũ cặn bã. ”Quản ngục với lối sống“ xanh mặt, biết đỏ ”bề ngoài nghiêm khắc, tuân theo nhiệm vụ, làm đúng mọi công việc, nhưng thực chất, trong trái tim của anh ta, anh ta tôn thờ những giá trị trái với quy luật, trái với trật tự mà anh ta duy trì, anh ta yêu cái đẹp, anh ta tôn thờ và tôn trọng người tạo ra cái đẹp, mặc dù anh ta biết rõ rằng anh ta là một kẻ nổi loạn, một kẻ bị kết án tử hình. Như vậy, rõ ràng viên quản ngục cũng là một tù nhân trong môi trường làm việc của mình, tuy thể xác được tự do nhưng tâm hồn lại bị trói buộc và áp bức dưới chiêu bài thần phục, ngược lại, cao cao, người đã mất tự do về thể xác và bị một con người gần đất, xa trời, nhưng với tâm hồn thư thái, tự tại, thanh nhàn, vẫn “thản nhiên tiếp rượu, coi thịt, coi đó là việc của thiên hạ”. Hơn nữa, tình huống của truyện không chỉ là cuộc đối đầu giữa hai loại tù nhân mà còn là cuộc đối đầu giữa hai loại nhà tù, nhà tù hữu hình và nhà tù vô hình, và rõ ràng là nhà tù vô hình mà người cảnh sát được tìm thấy. nhà tù. giám đốc nhà tù. một loại án chung thân đã được tạo ra cho chính cậu, cậu không thể cứu được cấp ba và cậu cũng không thể cứu mình khỏi nhà tù khốn khổ đang giam giữ những khát khao của cậu, giam giữ tâm hồn trong sáng của cậu. . ngược lại, thầy giáo cấp ba không cần phải trốn khỏi ngục, trước khi chết vẫn có thể cứu một linh hồn bằng hình ảnh lời nói, với lời khuyên chân thành và công bằng.

về phương diện nghệ thuật, thần hộ mệnh là người đa tài, biết quý trọng và cảm thụ cái đẹp, ngưỡng mộ tài năng tạo ra cái đẹp. kể từ đó, đối kháng xã hội hoàn toàn biến mất, ta chỉ còn thấy ở trường trung học và quản ngục ai là tri âm, tri kỷ, là sự kính trọng và thấu hiểu của một người tài, một người kính trọng cái tài ấy. Cũng chính từ phương diện nghệ thuật này, nhìn chung ta thấy xét về nhân cách, đại cao là một người có sức mạnh, dám lãnh đạo cuộc nổi dậy chống lại triều đình thối nát, để đem lại nhân nghĩa cho nhân dân. một cuộc sống tốt đẹp hơn, biết rằng kết quả có thể dẫn đến án tử hình cho anh ta và những người tham gia của anh ta. cao cao còn là người biết trân trọng và thấu hiểu những tấm lòng cao đẹp, những tấm lòng biết trân trọng và yêu cái đẹp, biết tôn thờ cái đẹp, cái tài. và người quản giáo là người biết quý trọng tinh thần, trái tim non nớt của thế giới là người biết quý trọng tinh thần đó.

tình huống truyện trong tác phẩm Người bị kết án tử là chất xúc tác thúc đẩy sự phát triển của cốt truyện và do đó dẫn đến việc giải quyết tình tiết, đồng thời bộc lộ vẻ đẹp và nhân cách của các nhân vật. người huấn luyện với sức mạnh, tài năng trời cho, viên quản ngục có biệt tài, có khí phách, có thiên lương, dám bất chấp hiểm nguy để bảo vệ nhan sắc, tài năng, cố gắng đặc biệt giúp cải những ngày tháng cuối đời bớt đau khổ. tình huống độc đáo của truyện cũng làm nổi bật chủ đề của truyện, khẳng định sự bất tử của cái đẹp, sự chiến thắng của chân – thiện – mỹ trước cái xấu, cái ác, khẳng định sức mạnh tình cảm của cái đẹp, cứu sống con người. cuối cùng, tình huống truyện thể hiện rõ nét phong cách nghệ thuật của nhà văn Nguyễn tuấn, thích khám phá những điều mỹ học, độc đáo, tạo hình nhân vật là những nghệ sĩ tài hoa, có vẻ đẹp hoàn mỹ và khác thường.

lịch sử vụ án của tử tù – mô hình 6

giữa sự náo nhiệt của hội chợ văn học, giữa sự nhộn nhịp của những gian hàng lãng mạn. nguyễn tuấn được nhận xét là một chủ cửa hàng khá đặc biệt với tính cách lạnh lùng, độc đáo và những tình huống truyện gay cấn, lê nguyễn tuấn đã đưa người đọc vào hành trình đi tìm cái đẹp trong một thời đại huy hoàng, khắc họa hành trình gian nan, thật đặc sắc. bức thư của người bị kết án tử hình qua những tình huống truyện đầy cá tính sáng tạo mang đậm dấu ấn của nguyễn tuân mà nhà văn đã thể hiện cho người đọc. làm rõ quan điểm nghệ thuật của tôi.

Không sai khi nói rằng một sản phẩm văn học chỉ ra đời khi nó là thành quả của quá trình hun đúc của cuộc sống. nếu sáng tạo văn học chỉ thuần túy là sản phẩm của hư cấu, trí tưởng tượng mà không mang hơi thở cuộc sống thì sẽ không truyền được cảm xúc cho người đọc thì văn học luôn là câu chuyện của cuộc đời. Mang trong mình sứ mệnh cao cả của một nhà văn trong sáng tạo nghệ thuật, Nguyễn Tuân đã không ngừng nghiên cứu, sáng tạo để khẳng định vị thế của mình trong nền văn học Việt Nam hiện đại, đồng thời phát hiện ra một phong cách hoàn toàn khác biệt với các nhà văn khác trong đó. thời gian.

Anh luôn khao khát tìm kiếm cái đẹp với một niềm tin bất diệt, cái đẹp luôn có khả năng cảm hóa cái xấu, cái ác. đọc “Chữ người tử tù” ta sẽ thấy rõ điều đó, đây là một trong 11 truyện ngắn được in trong tập truyện “vang bóng một thời”. Ban đầu tác phẩm có tên là “Dòng cuối cùng” in trên tạp chí Tao Đàn. . xuất bản năm 1938, sau đổi thành “Chữ người tử tù” in trong tập “Đi một thời gian” xuất bản năm 1940.

các tình huống của truyện là những vết cắt thể hiện rõ nét tính cách nhân vật, mối quan hệ của các nhân vật. Là một nhà văn có cá tính độc đáo, Nguyễn Tuân đã tạo ra những tình huống kịch tính, thất thường, đẩy nhân vật vào những thời khắc, không gian và hành động khó khăn qua những tình huống như: để nhân vật có cơ hội bộc lộ tính cách vốn có của mình một cách tự nhiên nhất.

có người đã từng nói rằng “tình huống truyện chính là kiểu nước sôi lửa bỏng giúp các nhân vật trở nên nổi tiếng và nổi bật”. cuộc gặp gỡ giữa Huấn Cao và viên quản ngục là một tình huống như vậy, qua cuộc gặp gỡ này nguyễn thể hiện vẻ đẹp tài hoa, hào hoa của viên quản ngục và vẻ đẹp độc đáo, tài hoa của viên quản ngục vâng lời đầy tình cảm, tế nhị. Có thể nói đây là một tình huống truyện phức tạp, bởi nó là sự đối lập giữa một kẻ phản nghịch dám đứng ra chống lại tòa án và một tên quản ngục đại diện cho quyền uy so với kẻ còn lại. Đối với xã hội, họ hoàn toàn trái ngược nhau, nhưng đối với nghệ thuật, họ biết ơn và tin tưởng, vì thầy là nghệ sĩ tạo ra cái đẹp, còn quản ngục là kẻ say tình yêu cái đẹp.

Chính cuộc gặp gỡ này đã mang đến cho người đọc một hình ảnh người thầy anh hùng, tài hoa, không chịu khuất phục trước vàng bạc, để ép mình viết câu đối. Dù chưa được chứng kiến ​​nét chữ của Huấn cao nhưng qua sự cảm phục của quản ngục, chúng ta có thể hình dung dưới bàn tay tài hoa của Cao là những nét chữ vuông vắn, tươi tắn như rồng bay, phượng múa. bức thư ấy là những hoài bão của cả một đời người cùng với Huấn cao, Quản ngục là những người biết kính trọng mọi người, dám đối xử đặc biệt, hiên ngang với tư cách ngạo nghễ, bất khuất của bậc trung học. chỉ cúi đầu lẩm bẩm vì ý thức được rằng mình chỉ là một tù nhân.

đặc biệt qua hình ảnh tình huống của đoạn văn cuối truyện, vẻ đẹp của cả hai nhân vật một lần nữa được tôn vinh. có ý kiến ​​cho rằng cảnh lời qua tiếng lại ở cuối truyện là cảnh tượng chưa từng có, vì đây là cảnh tượng rất hiếm gặp trong đời. khi trời đã về khuya, âm thanh duy nhất trong phòng giam là tiếng miệng trong chòi canh, trong một phòng giam chật chội với những bức tường đầy mạng nhện và phân chuột trên sàn, một sân khấu cho những lời nói hơn bao giờ hết. người cho chữ là kẻ bị xiềng xích, chân bị xiềng, người nhận chữ là tên quản giáo run rẩy cúi xuống cắt từng đồng kẽm để đánh dấu vào ô.

lúc lâm chung, chủ nhân sinh ra một tác phẩm nghệ thuật, đó không phải là phục tùng, nhát gan, cúi đầu trước uy quyền của chủ nhân, mà là sự trở lại của chủ nhân cao một lòng trong thiên hạ. nói xong, Huấn Cao khuyên quản ngục “cải tà quy chính để giữ trời cao đất lành, quản ngục cảm động, kẻ lừa tình này xin cúi đầu khuất phục”. Hành động này của viên quản giáo không làm giảm vẻ đẹp của cô, ngược lại, nó còn nâng cao nhân cách của cô. khẳng định một lần nữa bảo bối là thanh âm trong trẻo giữa một mảnh hỗn độn và lạc hậu. Tình huống con chữ ở cuối truyện đã soi sáng toàn bộ câu chuyện “Chữ người tử tù” và thể hiện niềm tin bất diệt của Nguyễn rằng tài năng, cái đẹp, cái thiện luôn chiến thắng cái ác, cái quyền. để đưa mọi người đến với điều thiêng liêng.

Xem Thêm : Sử Thi Các Tác Phẩm Sử Thi Việt Nam, Văn Học Dân Gian Các Dân Tộc Thiểu Số Việt Nam

Với nghệ thuật xây dựng tình huống trần thuật độc đáo, từ ngữ, câu văn sắc sảo, góc cạnh, giàu hình ảnh, Nguyễn tuấn đã làm nổi bật cuộc gặp gỡ giữa Huấn Cao với viên quản ngục và cảnh chữ để khẳng định sức mạnh tình cảm của con người, tài năng và vẻ đẹp. .

Công việc đã xong, nhưng vẫn còn đó những nét chữ vuông tươi của mái trường cấp ba, nơi hội tụ tài hoa vẹn toàn. Qua những tình huống gay cấn trong truyện, Nguyễn Tuân đã làm nổi bật vẻ đẹp của Huấn Cao và Quản ngục. có lẽ vì vậy mà “chữ tử tội” trở thành một mốc son chói lọi trên nền vàng của một thời vang bóng nào đó./.

lịch sử vụ án của tử tù – mô hình 7

Nguyễn tuấn là một trong những nhà văn lớn của nền văn học hiện đại Việt Nam với nhiều cống hiến trong cả hai thời kỳ trước và sau năm 1945. Ông được người ta tôn vinh là “nét nghệ sĩ” bởi những con người có tài, có trí, có tầm. văn chương. Nguyễn Tuân là một nhà văn có óc thẩm mỹ, cả đời khao khát và tìm kiếm cái đẹp nên văn chương của ông luôn viết về cái đẹp, thấm đẫm chất cổ kính, tuổi trẻ, hiện đại và độc đáo. “Chữ Người Tử tù” là một trong những tác phẩm xuất sắc trước năm 1945 của ông, được Vũ Ngọc Phan nhận xét là “một tác phẩm văn học, tiệm cận với sự hoàn mỹ, toàn mỹ”. một trong những yếu tố quan trọng làm nên thành công của tác phẩm chính là tình huống độc đáo của câu chuyện.

tình huống truyện là tình huống nhân vật bộc lộ rõ ​​nhất phẩm chất, tính cách của mình, đồng thời chủ đề, tư tưởng của tác phẩm được thể hiện một cách sâu sắc và đậm nét nhất. . chứa đựng những mâu thuẫn, xung đột hoặc những tình tiết để cốt truyện diễn biến và phát triển. hay nói cách khác, tình huống truyện là “chìa khóa vận hành cốt truyện”, thể hiện rõ tính cách nhân vật và từ đó làm nổi bật giá trị của tác phẩm. Theo lời của người tử tù, tình huống được Nguyễn Tuân làm rất gay cấn. đó là cuộc gặp gỡ bất ngờ nhưng đầy bất ngờ của viên quản giáo và người tử tù được đào tạo bài bản. bởi vì, trên bình diện xã hội, họ là kẻ thù. một người là tù nhân khét tiếng từng nhiều lần vượt ngục, chống lại trật tự xã hội đang tồn tại, người kia là đại diện cho trật tự xã hội cùng tên muốn lật đổ, nhân danh quản giáo trừng phạt các tù nhân. . tuy nhiên, đó không chỉ là cuộc gặp gỡ giữa hai kẻ thù, mà còn là cuộc gặp gỡ giữa hai tâm hồn cùng yêu và say đắm cái đẹp. người bị kết án tử hình là một nghệ sĩ, một người sáng tạo ra cái đẹp, còn viên quản ngục là một người yêu, say mê và trân trọng tài năng. về mặt nghệ thuật, họ là những người bạn tâm giao. thầy tế lễ thượng phẩm là người mà cai ngục ngưỡng mộ suốt cuộc đời, nhưng ông đã xuất hiện trong nhà tù tăm tối và chìm trong bóng tối, như một kẻ chống lại tòa án trong những ngày cuối đời. Trong cách tạo dựng cuộc gặp gỡ đầy kịch tính này, Nguyễn Tuân đã để cho tình tiết đi vòng vo, thắt chặt và mở ra ở câu chuyện cuối cùng: cảnh nói lời vào đêm cuối cùng của buổi tập trước khi ra toà, “một cảnh tượng chưa có tiền lệ”. Viên quản ngục vốn luôn yêu quý và trân trọng sắc đẹp nên ngay khi nghe tin cô có mặt trong ngày tử hình, ông đã không giấu nổi sự kính trọng trước nét chữ rất nhanh và đẹp của tên phiến quân nổi tiếng. anh không thể che giấu sự tôn kính đó, nó hiện lên rõ ràng trong đôi mắt “tốt bụng” của anh, thông qua việc anh bị cô lập khỏi quá trình huấn luyện cá nhân của mình. suốt nửa tháng trời luôn miệng yêu cầu nhà thơ dâng rượu thịt, hỏi còn cần gì nữa để “cố hoàn” dù đang được luyện khinh công, chàng vẫn âm thầm dâng cơm rượu. . Quản giáo thực sự là một người có bản lĩnh và khí phách, bất chấp luật pháp nghiêm minh của đất nước, sẵn sàng làm trái lệnh nhà tù khắc nghiệt để tách một người tử tù ra, để cung phụng và tôn thờ anh ta. Sự dũng cảm đó có lẽ xuất phát từ lòng kính trọng và yêu mến sắc đẹp của nàng, muốn giúp Huấn Cao “giúp đỡ những ngày tháng còn sót lại”. hoàn cảnh khó khăn này cũng mô tả rõ ràng về giám đốc nhà tù. một người chấp nhận nhún nhường trước những kẻ bị kết án tử hình. ông không dựa vào đẳng cấp để phân loại mọi người, ông lấy tài năng và khí phách làm tiêu chuẩn đánh giá. như vậy, hắn xem chính mình là một cái nhỏ nãi nãi, đồng ý cúi đầu. đó là sự hiểu biết và ý thức về cái đẹp cao quý, “một đời thờ hoa”, cũng là khí phách của người quản ngục để giữ vững niềm đam mê cái đẹp. Tuy nhiên, trớ trêu thay, trước sự cân nhắc của người quản giáo, anh ta quay lại tập luyện: “Bạn đang hỏi tôi muốn gì? Tôi chỉ muốn một điều. Đừng đặt chân đến đây.” không còn là thái độ lạnh lùng mà là thái độ cứng rắn, khinh thường uy quyền. những ngày cuối đời, ông vẫn giữ được phong thái điềm đạm, bình thản tiếp rượu thịt, bình thản chờ chết, quả là một người dũng cảm! tuy nhiên, vị huấn luyện viên luôn “quan tâm đến sự đoan chính của quản ngục”, vẫn giữ lương tâm trong sạch trước lòng tốt của người khác. tuy nhiên, khi biết viên quản ngục là một người có khát vọng cao cả, chỉ muốn “treo đôi câu thơ do chính tay ông Huấn viết”, lập tức ông ta thay đổi thái độ: “Suýt chút nữa thì mất a. trái tim”. trên đời. “Chẳng lẽ trung học đã hiểu được hành vi kỳ lạ của quản ngục nên mới thay đổi như vậy sao? Hắn cảm động đến mức không thể tin được tiểu nam tử lại có thể yêu thương, quý trọng quản ngục. quản giáo nhiều như vậy? mỹ nhân quyết định tặng lầu? hắn gọi người mà hắn từng coi thường là “một lòng trong thiên hạ”. Có thể nói nguyễn tuấn mỹ đã tạo ra tình huống này quá khéo léo. hoàn cảnh xã hội và cá nhân, anh coi quản ngục là người bạn, tri kỷ vì viên quản ngục có tấm lòng đáng quý, tấm lòng biết yêu thương và giữ gìn cái đẹp, tấm lòng nhân nghĩa.

Đỉnh cao của tình huống truyện có lẽ là cảnh dẫn chữ, một cảnh “vô tiền khoáng hậu” đầy sáng tạo. sự kết hợp giữa các biện pháp tương phản và tình huống độc đáo cũng là một trong những yếu tố đã làm nên một kiệt tác “Chữ người tử tù”. một khung cảnh cổ kính, lãng mạn và trữ tình từ từ hiện ra. đêm đó, trong “căn phòng tối và ẩm thấp, tường phủ đầy mạng nhện, mặt đất rải rác phân chuột, phân gián”, có “khói”, “ánh sáng đỏ” của đuốc, và ba người chăm chú trên tấm lụa trắng. Có phải khói sẽ xua đi sự bẩn thỉu của nhà tù? Có phải ngọn đuốc để xua tan bóng tối âm u ở đây không? và lụa trắng, màu trắng là màu của sự thanh tẩy, chẳng phải lụa không chỉ là công cụ để luyện chữ, mà còn để tẩy rửa những thứ tầm thường, bẩn thỉu sao? đó là ý chí phi thường của những người yêu cái đẹp, biết trân trọng cái đẹp. vẻ đẹp vượt qua mọi nỗi buồn, mọi bóng tối, mọi rào cản. nó vượt qua cái tầm thường thành một quy luật thông thường, đó là sự sáng tạo nghệ thuật. vẻ đẹp có thể nảy nở, tràn đầy sức sống, ngay cả trong tù ngục, miễn là có một người yêu thương và trân trọng nó. không chỉ không gian, nguyễn tuấn còn đặt sự tương phản về nhân vật trong đêm cho văn bản. trong tình huống cuối cùng này, anh ấy gọi trường trung học là “tù nhân”. một người tù bị cùm cổ, chân bị gông cùm là một con người đang sáng tạo nghệ thuật một cách chậm rãi, cân đối và có chủ đích. và một cai ngục quyền lực tại địa điểm này đã “cúi đầu” trước người tử tù, cho phép anh ta viết thư và đưa ra lời khuyên. người ta thường sáng tạo khi rảnh rỗi, nhưng sư phụ lại viết trong ngục tối. mọi người thường sáng tác khi họ thanh lịch và thanh thản. HLV họ Cao sẽ sáng tác trở lại vào ngày cuối cùng của cuộc đời. sau khi viết xong, anh ấy đỡ cô giáo dậy. nguyen tuan đã thực sự tài tình khi dựng cảnh này. anh ta không chỉ muốn giúp người quản giáo đi lên khỏi tầng tối của phòng giam, mà có lẽ anh ta muốn đưa người quản giáo ra khỏi lớp bùn đen bẩn thỉu đã giam giữ anh ta trong tù bấy lâu nay. bởi lẽ, người quản giáo là “tiếng đàn trong trẻo nơi âm nhạc hỗn loạn”, vì anh đã chọn nhầm nghề, vì anh là người đáng quý, biết giữ gìn cái đẹp. viên cai ngục, lại một lần nữa thu mình lại dưới sự chỉ huy của cấp cao. Từ khi bị khinh thường cho đến khi được học cao làm tri kỷ và được gọi là “một lòng trong thiên hạ”, thái độ tôn sùng và kính trọng của ông vẫn không hề thay đổi. Đó là ý thức về vị thế cá nhân, dù được huấn luyện viên kính trọng nhưng anh vẫn là một kẻ nhỏ mọn, chỉ biết cúi đầu trước vẻ đẹp của tài năng và nhân cách. vị huấn luyện viên cuối cấp ba khuyên cậu nên chuyển nghề, vì hơn ai hết cấp ba biết rằng vẻ đẹp có thể nảy sinh ở vùng đất chết, nhưng nó tuyệt đối không thể phát triển và tồn tại ở đó. và người quản giáo khóc. có lẽ, vì bản thân anh ấy nhận thức được điều đó và việc tập luyện chỉ mang lại cho anh ấy sức mạnh để thúc đẩy anh ấy. Đó là giọt nước mắt xúc động khi khóc cho chính mình hay là khóc cho một nhân cách lớn?

xây dựng tình huống kịch tính, sáng tạo và sâu sắc, kết thúc tác phẩm gây được tiếng vang cao, để người đọc suy ngẫm, đồng thời làm rõ quan niệm của một cụ Nguyễn tuấn, một con người cả đời chỉ tìm kiếm cái đẹp. Qua tình huống độc đáo đó, Huấn Cao thể hiện rõ mình là người có khí phách, tài hoa, có tấm lòng nhân hậu. một “sinh ra để bảo vệ hoa mận”, một nhân cách lớn nhưng lại có một kết cục bi thảm. tuy nhiên, cuối cùng người đồng cảm nhất vẫn là thầy. có lẽ, anh đã sớm chấp nhận cuộc sống của mình. nhưng trước khi đi, anh không quên để lại một lời dặn dò cuối cùng cho quản giáo. chắc chắn trong lời thầy dạy phải có chữ “tâm”. còn giám đốc quản giáo, tiểu giam giữ tù nhân say mê những lời ca cao vút. anh nhìn người đó không phải về địa vị hay địa vị xã hội, anh nhìn vào vị trí của người đó trong nghệ thuật. và điều này trùng hợp với ý kiến ​​của người nguyễn tuân theo. Một cách gián tiếp, Nguyễn Tuân đã bộc lộ những suy nghĩ của chính mình. và hơn hết, tình huống ấy thể hiện rõ tình yêu trong nghệ thuật cao cả. nghệ thuật khiến hai con người tưởng chừng như kẻ thù bỗng trở thành tri kỷ, nghệ thuật đẩy nhân cách cao đẹp của cả hai nhân vật được bộc lộ. và tình yêu trong nghệ thuật đã lay động, không chỉ người đọc, mà ngay cả bản thân người quản giáo cũng phải rơi nước mắt. kết quả là “một lời yêu thương để duy trì thế giới, một lời nói tài năng để tô điểm cho vũ trụ”. chắc chắn nếu không có chữ tình, không có tình yêu nghệ thuật đến mức sẵn sàng hy sinh để nhận lấy thì câu chuyện đã không thể đặc sắc đến vậy. người quản giáo có lẽ cũng “mắc bệnh dan díu”, say mê những giá trị nghệ thuật sâu sắc hơn. Ngoài ra, tình huống cũng thúc đẩy sự phát triển của cốt truyện và sau đó là cảnh “chưa xuất bản”. cuối cùng giúp làm nổi bật tư tưởng của nguyễn tuấn. nó là thứ luôn tồn tại, dù ở bất cứ đâu, kể cả trong những hoàn cảnh tưởng chừng như không thể. cái đẹp là bất tử, trong cuộc đối đầu với cái ác cái đẹp luôn chiến thắng. nó có thể phát triển từ nơi tăm tối nhất, nhưng chúng không thể sống cùng nhau.

vì vậy, cuối cùng, tác giả đã khuyên giám đốc trại giam nên thay đổi công việc. Do cách viết khác thường đó, tấm lụa trắng đó không nên được treo ở một nơi đen trắng như nhà tù. dù đẹp đẽ đến đâu nhưng nếu phải sống sót trong cái xấu thì cuối cùng cũng sẽ bị hủy diệt như cuu dung dai de vu như mình. nguyen tuan, một nhà văn mỹ học, người đã tìm ra vẻ đẹp ở những nơi tăm tối nhất và phát triển nó. và có lẽ thông điệp cuối cùng bạn muốn truyền tải là “vẻ đẹp duy trì thế giới”

lịch sử vụ án của tử tù – mô hình 8

tình huống truyện là tình huống xảy ra trong truyện, làm cho truyện trở nên đặc sắc hơn. các tình huống trong truyện thể hiện mối quan hệ giữa nhân vật này với nhân vật khác, giữa nhân vật với hoàn cảnh sống, từ đó bộc lộ tâm trạng, tính cách, tư tưởng, v.v. của nhân vật.

nguyen tuan đã xây dựng một tình huống truyện độc đáo, đặc sắc và đầy kịch tính cho hai nhân vật trong tác phẩm của mình. hai nhân vật là người huấn luyện, người tử tù đã phản bội lớn trong khi chờ xử tử, người nổi tiếng tài hoa, viết đẹp … và nhân vật quản ngục, quản ngục, người đại diện cho nhà tù đương thời. xã hội trật tự nhưng yêu cái đẹp, ngưỡng mộ người tài hoa và có tấm lòng lương thiện. ở bình diện xã hội họ hoàn toàn đối lập nhau nhưng có điểm chung là say mê vẻ đẹp tao nhã và có tâm hồn trong sáng, lương thiện, biết đối đãi với người tài. do đó, trên bình diện nghệ thuật, họ là bạn tâm giao của nhau.

Xem thêm: Bố của Xi-mông – Tác giả tác phẩm (mới 2022) | Ngữ văn lớp 9

hoàn cảnh của cuộc gặp gỡ của họ thật không thoải mái: đó là một nhà tù tối tăm và bẩn thỉu, nơi người này kiểm soát người kia. Tình huống này dẫn đến mâu thuẫn trong suy nghĩ của viên quản ngục: làm sao vừa làm tròn bổn phận của quản ngục, vừa giữ được tấm lòng của mình đối với một người tài mà mình từng kính trọng, muốn gặp. Từ đây nảy sinh nhiều tình tiết kịch tính: kẻ bị kết án tử hình trở thành người được quản giáo yêu cầu xin thư; đồng thời là người mở đường cho cuộc sống tốt đẹp của viên quản ngục. chính tình huống độc đáo này đã giúp làm nổi bật một cách trọn vẹn và tự nhiên vẻ đẹp của nhân vật cao thủ và làm sáng tỏ tấm lòng đặc biệt của viên quản ngục dành cho người tài hoa.

vẻ đẹp độc đáo của các nhân vật thời trung học

huấn luyện viên hàng đầu là một người tài năng khác thường. anh có tài viết những chữ cái rất đẹp, “chữ vuông xinh”, khiến nhiều người mơ ước được treo bức thư của anh trong nhà, kể cả quản giáo.

giáo viên là một người hào hoa, điệu đà, một anh hùng đầu ấp tay gối. một tử tù đang chờ ngày thi hành án vẫn trong trạng thái thoải mái, tự tại và không bị lay chuyển. ngay cả đến cái chết, anh ta vẫn không hề sợ hãi. Sự ngang tàng của hắn còn thể hiện ở thái độ không cúi đầu trước quyền lực, thậm chí còn coi thường quản giáo.

Anh ấy cũng là một người có bản chất trong sáng và cao thượng. Hắn không phải người sắt đá, cũng biết quý trọng người ngay, tâm tình. bằng sự hiểu biết chân thành và thái độ từ khinh thường, khinh thường, thận trọng đến kính trọng. đó là thái độ trân trọng đối với những con người có nhân cách tốt đẹp: ở những người tài hoa là những thú vui tao nhã, trong sáng. anh đã sẵn sàng cho lời nói, lời mà cả quyền lực và tiền bạc cũng không mua được, lời anh viết cả đời cho ba người bạn thân. tuy nhiên, điều đáng quý và thể hiện phẩm giá cao quý nhất của anh chính là những lời khuyên chân thành, dứt khoát của anh với Giám thị trại giam trước khi vào thủ đô chấp hành án. “Có sự nhầm lẫn ở đây. Tôi khuyên anh quản lý nên đổi chỗ khác … ở đây khó giữ sức khỏe rồi đến làm hoen ố cuộc sống lương thiện của anh.”

vì chữ hiếu cứu người là tấm lòng cao cả của bậc học cao. tâm không chỉ nhân hậu mà còn có sức cảm hóa lòng người. anh đã khiến viên quản giáo phải thán phục khi “chắp tay vái lạy tên quản giáo… anh ta nói một câu khiến anh nghẹn ngào mà nước mắt trào ra từ miệng: kẻ bị lừa dối này hãy trả ơn cho anh ta”.

tính cách và linh hồn của quản ngục

Nhân vật quản giáo xuất hiện trong vở kịch làm nổi bật chủ đề của vở kịch. Đây là người không biết tạo ra cái đẹp nhưng biết trân trọng và yêu cái đẹp.

Là một viên quản ngục có nhiệm vụ bảo vệ phạm nhân, giúp đỡ bộ máy chính quyền đương thời, nhưng viên quản ngục không phải là người không nhân hậu, độc ác và xảo quyệt mà ngược lại, anh ta vẫn giữ cho mình những nhân cách sống cao cả trong bóng tối. ngục tù, nhiều cám dỗ.

Quản ngục biết quý trọng con người, coi trọng nhân tài. điều này thể hiện rõ qua các chi tiết về những hành động đặc biệt chống lại thầy tế lễ thượng phẩm và các bạn tù của ông ta.

Anh ấy là một người có gu thẩm mỹ cao quý và thanh lịch: đó là một cách chơi chữ. Tâm nguyện cả đời của ông là có được đôi câu đối do thầy viết để treo trang trọng trong nhà. khát vọng ấy mạnh mẽ vượt qua nỗi sợ hãi, bất chấp mọi nguy hiểm cho bản thân, anh đã làm đảo lộn trật tự trong trại giam, biến một người tù có án tử hình thành một thần tượng để tôn thờ.

Diễn biến nội tâm, hành động và cách cư xử của viên quản ngục chứng tỏ dù sống trong chốn tăm tối nhưng anh vẫn giữ được một nhân cách cao đẹp: một lòng trong thiên hạ, xứng đáng trở thành một tri kỷ có học thức cao. Tính cách và tâm hồn của viên quản ngục, theo lời người hướng dẫn cao cấp, là “một âm thanh trong trẻo ở giữa bản nhạc, và âm nhạc hỗn loạn và hỗn loạn.”

cảnh tù đày

Cảnh văn trong ngôi nhà lao vào đêm đen là một trong những sáng tạo tuyệt vời của tác giả nhằm bộc lộ vẻ đẹp hình tượng của nhân vật trung học. đây là một cảnh tượng chưa từng thấy trước đây. một cảnh mà bối cảnh và nội dung hoàn toàn trái ngược nhau: cảnh chữ thanh tao, tươi sáng, đẹp đẽ diễn ra trong một ngục tù tối tăm, ẩm thấp và bẩn thỉu. nhưng chính trong một khung cảnh như vậy, cái đẹp và cái thiện càng chứng tỏ giá trị của chúng.

người nghệ sĩ vượt qua xiềng xích và nỗi đau để thể hiện mình rực rỡ hơn, oai phong hơn, oai nghiêm hơn để viết nên những nét chữ đẹp đẽ, tâm huyết của cả cuộc đời: trong khi đó, con người vốn dĩ là đại diện cho quyền uy lại khom lưng, run rẩy. để nhận từng bức thư quý giá mà ông đã dành cả cuộc đời mình.

Trật tự và kỷ luật của nhà tù đã bị đảo ngược hoàn toàn: các tù nhân trở thành những người ban tặng vẻ đẹp, sự trung thực và phẩm giá, trong khi các viên chức nhà tù đại diện cho công lý trở nên nhỏ bé và khiêm tốn.

>

Giữa chốn ngục tù tàn khốc, không phải kẻ thống trị là chủ mà quản ngục là chủ, cái thiện vẫn xuất hiện với sức mạnh chiến thắng cái ác. nó là sự chiến thắng của ánh sáng trước bóng tối; Đó là sự tôn vinh cái đẹp, cái thiện và nhân cách cao đẹp của con người.

lịch sử vụ án của tử tù – mô hình 9

nguyen tuan là một người rất tài năng, một bậc thầy về truyện ngắn. các sáng tác của ông được chia thành hai thời kỳ trước và sau cách mạng tháng Tám. thời kỳ trước, ông được coi là một nhà văn “đam mỹ”, say mê cái đẹp và coi cái đẹp là đỉnh cao của nhân cách con người. “vang bóng một thời” là tập hợp những câu chuyện tiêu biểu cho sáng tác thời kỳ này của Nguyễn tuấn, không tin vào hiện tại và tương lai, tìm kiếm vẻ đẹp quá khứ của một thời xa xưa, hiển hách với phong tục và thú vật. vui khỏe và tao nhã, trong đó có lối chơi chữ của Huấn Cao và Quản ngục trong truyện ngắn Chữ người tử tù. Tác phẩm thể hiện hai nhân vật có nhân cách cao đẹp, trong sáng, dung dị, làm nổi bật tài năng văn chương và tư tưởng của Nguyễn Tuân.

chủ truyện là một người có tài viết chữ đẹp, nhưng vì chống lại triều đình nên bị kết án tử hình. trước khi xử án, ông bị đưa đến nhà giam với một quản ngục và một nhà thơ yêu văn, kính trọng những người tài cao, nên ông đã cho các tù nhân đối xử đặc biệt, hy vọng ông sẽ dạy họ cách viết. thấu hiểu tấm lòng ấy, kẻ bị kết án tử hình với lương tâm trong sáng đã tuyên bố thành lời trong một hoàn cảnh vô tiền khoáng hậu. tình huống truyện là cuộc gặp gỡ giữa hai con người khác nhau, một bên là thầy giáo cấp ba có tài viết lách nhưng phải đối mặt với triều đình, một bên là viên quản ngục đại diện cho người bảo vệ xã hội phong kiến ​​hiện nay. đặt hàng. khao khát ánh sáng của lời nói. hai con người đối lập trên bình diện xã hội, nhưng lại là bạn chung trên bình diện nghệ thuật. nhân vật đã được Nguyễn tuấn đặt vào một hoàn cảnh trái ngược, tạo kịch tính cho câu chuyện và sắp đặt để từ đó là nút thắt được cởi trói.

người thầy là một người anh hùng tài năng, uyên bác, dũng cảm, bất khuất và có thiên tư trong sáng thể hiện trong tác phẩm. trước hết là gián tiếp ở phần thứ nhất qua cuộc đối thoại của viên quản ngục với nhà thơ. tài viết chữ đẹp của ông được nhân dân trong tỉnh khen ngợi khiến viên quản ngục đau đáu một nỗi niềm với mong muốn có được cái chữ của ông. rất “. Nguyễn Tuân đã miêu tả khát vọng của viên quản ngục để làm nổi bật tài năng nghệ thuật mà bao người trong giới khao khát có được. Không những thế, người tử tù rất anh dũng còn là người lãnh đạo cuộc khởi nghĩa chống lại triều đình vì bất mãn. pháp trị của phủ, vốn không sợ hãi trước sự đe dọa của những người lính áp giải hắn, ngược lại còn thoải mái và tự hào, hắn mặc cho mưa bọ rơi trên sàn nhà, bình tĩnh tiếp nhận rượu và thịt như một. tù nhân tự do trong nhà tù. Có bao nhiêu người trước khi chết vẫn giữ được dũng khí và cách cư xử như vậy? anh ta tỏ vẻ khinh thường quản ngục, nói: “anh hỏi tôi muốn gì? Tôi chỉ muốn một điều duy nhất là anh không đặt chân vào đây ”. Xưa nay tôi chỉ thấy quản ngục mắng nhiếc phạm nhân chứ hiếm khi ngược lại. Kẻ đó hiện ra trong tâm trí bọn quan coi hắn là tội phạm nguy hiểm, chọc trời chọc nước. để nhận một nhát chém, vẫn chấp nhận cái chết một cách bình tĩnh và tự tin. được đào tạo chuyên sâu để không bao giờ khuất phục trước uy quyền, sức mạnh và bạo lực. ông là một nhân vật hiếm có do sự kết hợp giữa tính nghệ thuật và tính anh hùng, tạo nên nét riêng biệt, độc đáo khác hẳn với những nhân vật của “thời oanh liệt”. người đó cũng có thiên tư thuần túy, không phải ai trong đời cũng cho lời nói, cuộc đời của hắn cũng chỉ có ba lần như vậy ba người tâm tình. nhưng khi hiểu được tấm lòng của viên quản ngục, ông đã mỉm cười và nhắc nhở nhà thơ phải chuẩn bị thật chu đáo để có cơ hội được đáp lại tấm chân tình ấy. giọng nói lớn đã trở nên nhẹ nhàng và dịu dàng hơn nhiều: “Hãy về thưa với sư phụ, đêm nay khi lính canh trở về trại nghỉ ngơi, hãy mang đến đây mực, bút và cả bó đuốc, tôi sẽ cho thầy lời.” cho chữ thay vì viết chữ nghe như lời người trên tặng người dưới. Ông nói rằng “lời nói là quý giá. Tôi không bao giờ sinh ra vàng bạc hay quyền lực mà bắt tôi phải viết đôi câu đối “Hắn không sợ giàu có vinh hoa, cũng không sợ cường quyền mà ép mình làm điều mình không thích. Dù ở trong tù.” bị giam cầm về thể xác, tâm hồn của anh ấy không bao giờ là tù nhân, anh ấy luôn tự do về nhân cách.

quyết định phát biểu trong tình huống “vô tiền khoáng hậu”, theo nguyen tuan. tả cảnh đúng chất là một nghệ thuật miêu tả đặc sắc của nhà văn tài hoa đáng khâm phục. thời gian là đêm cuối cùng của một tù nhân trước khi đưa ra xét xử. cảnh từ vừa lạ vừa đẹp như ảo ảnh. lạ bởi trước đây, người ta thường nói lời trong phòng sạch sẽ, sáng rực ánh nến, nghi ngút khói hương, nhưng ở đây trong nhà tù không có gì khác ngoài “một căn phòng nhỏ, ẩm thấp, tối tăm, vách cuội”. Đất đầy phân chuột, phân gián ”, chỉ có ánh sáng từ ngọn đuốc châm dầu đỏ rực, khói như cháy nhà.“ Chỉ có ánh sáng từ ngọn đuốc bôi dầu đỏ rực, khói mù mịt như lửa đốt nhà. ”Nhà thơ lại rùng mình, cầm cái ống mực. viên quản ngục dùng hai tay nâng tấm lụa trắng tinh trải trên mặt bảng. “cổ thì còng, chân thì xích, giẫm chữ trên lụa”, từng nét chữ viết vội “, người tù viết xong một chữ. , viên quản ngục cúi xuống cất những đồng tiền kẽm đã đập đi. trò chơi ô chữ đặt trên tấm lụa sáng. ta thấy thế đối lập giữa một người tù bị giam cầm và hai con người tự do, những người đại diện cho sức mạnh thời bấy giờ. Vị đại sư ung dung tự tại, và đối lập với tư thế đó là cái “quằn quại” của viên quản ngục và cái “rung rinh” của nhà thơ. “Cái cúi đầu” của viên quản ngục không phải là cái cúi đầu khiêm tốn mà thay vào đó là rất trân trọng. anh cung kính cúi đầu trước cái đẹp là điều nên làm ở đời. vị trí và thái độ hoàn toàn bị đảo ngược. kẻ có quyền không có uy, kẻ bị tuyên án tử hình có quyền được sống, kẻ lẽ ra phải giáo dục, dạy dỗ tội phạm nay lại bị kẻ phạm tội giáo dục lại nhân cách. và đức độ. lời khuyên thay đổi nơi ở, “người quản lý phải tìm về quê hương để sống, chúng ta hãy thoát khỏi cái nghề này trước, sau đó hãy nghĩ đến việc chơi chữ. Hãy đến và làm vấy bẩn cuộc sống lương thiện của mình” là lời khuyên chân thành để giữ vững một nhân cách tốt đẹp. trước tấm lòng thành kính ấy, viên quản giáo đã lùi lại một bước, vừa nói vừa suýt khóc, xúc động: “thằng ngu dốt này xin kính phục”. cả ba người đều ở cùng một trang, cùng một tình yêu say đắm cái đẹp, cái đẹp của chữ viết gắn liền với vẻ đẹp tâm hồn và tính cách trong sáng như thiên thần.

như vậy, qua tác phẩm “Chữ người tử tội” nguyễn tuấn đã cho ta thấy ba thái độ của con người đối với cái đẹp. thứ nhất là thái độ phá phách. điều đó thể hiện ở những người lính mà nhà văn miêu tả ngắn gọn ở phần đầu với thái độ hách dịch, coi thường cấp trên và bạn tù. họ là những tia chớp tàn bạo chỉ biết đánh nhau ở đó, trong nhà tù từ lâu đã nhiễm thói đầu trâu mặt ngựa. Ngoài ra, qua mệnh lệnh của quan đại thần ở hưng sơn, đốc đường đại diện cho chính quyền phong kiến ​​bảo thủ, trì trệ, tìm cách tiêu diệt hiền tài nhằm bảo toàn ngai vàng độc ác, tàn ác của nhân dân.

Thái độ thứ hai là yêu cái đẹp và coi trọng người tài. thể hiện qua tấm lòng và hành động của viên quản ngục và nhà thơ. họ yêu thích thời cấp 3 qua những lời đồn đại, họ luôn mong muốn được gặp những người tài giỏi, thậm chí là liều mạng để thực hiện ước nguyện cao cả là xin chữ của mình. họ than thở rằng một người tài giỏi như anh ta lẽ ra phải bị thanh gươm hủy diệt. cái đẹp được mọi người đánh giá cao, nhưng biết đâu đẹp đẽ quý giá cũng đáng trân trọng vì nó làm cho con người đẹp hơn, phẩm chất cao hơn, thơm hơn cho tấm lòng trong sáng và thuần khiết.

Thái độ thứ ba là sự cao thượng, hào hiệp của những người chính trực và cao thượng, những nghệ sĩ tài hoa xuất thân từ trường phổ thông. điều đó thể hiện qua tính cách và hành động của anh ta được tác giả khắc họa. cao cao là con người đặc sắc, đặc sắc trong các tác phẩm của Nguyễn tuấn, để lại cho tác giả niềm kính trọng và nỗi xót xa, tiếc nuối cho một con người tài hoa, bạc mệnh mà gặp lại. Đó không phải là thời điểm thích hợp, đúng điểm đến. giáo dục đại học ngày nay rất nhiều, nhưng nhiều người đang dần bị vùi lấp bởi sức mạnh và quyền lực của đồng tiền. Theo thông tin từ Bộ giáo dục ngày 17/7/2018 tại hà giang, sau khi thanh tra kiểm tra công tác bằng cấp, 114 thí sinh bị hạ bằng cấp do điểm thi đã công bố gian lận, tăng quá nhiều so với điểm thực tế. kỹ năng của trẻ em. vấn nạn chảy máu chất xám, mua điểm, mua công chức, bán chức … đã khiến không ít người tài giỏi thực sự bị đánh đập dã man. đó là nỗi đau lớn của ngành giáo dục cả nước và nhân dân Việt Nam. tài năng ở vị trí huấn luyện viên đẳng cấp, nhưng lại bị cướp đi một cách trắng trợn cơ hội cống hiến cho đất Việt.

thông qua các tác phẩm tác giả có thể bày tỏ suy nghĩ của mình về nghệ thuật và phẩm giá con người. nhân cách cao đẹp là sự tổng hòa của tài và trí, cái đẹp luôn phải gắn với cái thiện không thể tách rời, cái đẹp tự nó là đạo đức. Cái đẹp không chỉ được tạo ra ở nơi thanh cao, trong sạch, mà ngay cả trong môi trường xấu xa, gian ác nó vẫn luôn tồn tại nhưng không chết, trái lại càng tỏa sáng và mạnh mẽ hơn. chỉ có vẻ đẹp mới có thể chạm vào tâm hồn con người để khiến họ trở nên tốt đẹp hơn trên thế giới.

nguyễn phù hợp với sự tinh tế nghệ thuật đối lập với lối viết hiện thực và lãng mạn, ngòi bút sắc sảo điêu luyện đã dựng nên con người và cảnh vật một cách chi tiết và tỉ mỉ, để lại ấn tượng sâu sắc. Nguyễn tuấn hẳn là một người yêu quý, tôn trọng tài năng và sắc đẹp mới viết nên câu chuyện “Chữ người tử tù” với sự hóa thân thành hai con người có nhân cách cao đẹp như Huấn Cao và viên quan. quản giáo rất tốt.

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Văn Học

Related Articles

Back to top button