Các tác phẩm văn học trước cách mạng tháng 8

Tác phẩm trước cách mạng tháng 8

các vấn đề của đàn ông trước cách mạng

Văn học Việt Nam nửa đầu thế kỷ 20 đã sinh ra những tác giả, tác phẩm để đời. nhất là ở dòng văn học hiện thực phê phán 1930-1945, ai đọc cũng không thể quên được, nó tiếp tục ám ảnh, bức hại chúng ta mãi mãi. dù hình ảnh người nông dân đi vào văn học từ những câu ca dao, từ những bài thơ. văn học cổ điển, nhưng tiếp cận với văn học hiện thực phê phán 1930-1945, ta thấy chị dâu, gà trống, bé tí, nghèo, chí phèo, thị hà, lão hạc, phang. Họ đến và không đi, họ bắt tay, họ khóc, họ cay đắng với cuộc đời của mình. họ buộc chúng ta phải luôn suy nghĩ dưới ánh sáng của lương tâm, lương tâm trong con người họ trước sự tột cùng của việc ép buộc cuộc sống ngột ngạt của họ.

Về đề tài người nông dân, chúng ta cần xếp lão hạc, chí phèo từ trượng phu lên cao và tắt đèn trên ngô đồng. các tác phẩm tuy chỉ là những câu chuyện, nhưng sức khái quát của chúng không hề nhỏ. Đọc vở kịch, người ta có thể thấy được bầu không khí ngột ngạt mà người nông dân Việt Nam phải chịu đựng trước cách mạng tháng Tám. Và giữa vòng xoáy nghiệt ngã đó, có những con người và danh tính cố gắng thoát khỏi dòng đời hiện tại một cách tuyệt vọng.

Khi đèn tắt và con hạc già, cả ngô và những người đàn ông trở lại đồng ruộng. Nhưng nếu người ta nghĩ rằng những vùng quê Việt Nam vốn yên bình từ xa xưa, đằng sau những lũy ​​tre làng, thì hình ảnh một vùng quê ấy hoàn toàn biến mất trong trang văn của Ngô Tốt Tố và Nam Cao. tắt đèn và chiếc sếu cũ kỹ, sau cánh cổng làng rêu phong là cánh đồng khốc liệt như bãi chiến trường, và quả thật những người nông dân dù muốn hay không cũng đang biến thành những chiến binh định mệnh.

Chỉ với vài chục trang văn bản, hai tác giả đã mang đến cho người đọc một bức tranh khá đầy đủ về người nông dân Việt Nam trước cách mạng. đó là những người dân đang dần chết ngạt do chế độ bóc lột thực dân, phong kiến ​​dưới mọi hình thức. cuộc sống của họ tủi nhục và đau đớn đến nỗi họ luôn có thể nghĩ rằng cái chết có thể dễ chịu hơn nhiều.

Xem thêm: Top 10 Bài văn phân tích truyện ngắn “Hai đứa trẻ” của Thạch Lam hay nhất – Toplist.vn

hãy sống cuộc sống của cần cẩu. một lão nông nghèo, chỉ cần nghe tiểu sử của ông ta đã thấy nhiều bất hạnh. chúng ta thương cảm và xót xa cho số phận của người nông dân với cuộc sống mòn mỏi chờ đợi và niềm hi vọng mong manh mà sự sống đơn độc ăn mòn tâm hồn và thể xác của lão Hạc. vợ mất sớm, để lại cho anh đứa con trai với mấy sào vườn, quả của cuộc đời người phụ nữ bất hạnh. nhưng có vẻ gia đình hạc làm ăn khấm khá hơn nhiều gia đình khác. mọi chuyện chỉ xảy ra khi ông già đến tuổi lập gia đình. nhà gái thì cao, nhà trai thì nghèo quá. kết quả là người con trai của ông phải nhìn người yêu của mình kết hôn với một cửa ải giàu có hơn. ông đau khổ, vài ngày sau ông xin vào đồn điền. hạc rất đau lòng nhưng đều là tội nghiệp nên đành ngậm đắng nuốt cay. con trai ông đã mất, ông vẫn nuôi một con chó và một khu vườn, nhưng khu vườn của ông luôn bị dòm ngó, đòi trộm. nhiều thị trấn bị mất sợi chỉ, anh ta lại bị ốm. trăm nỗi bất hạnh, trăm mối lo đổ dồn vào chiếc túi của người nông dân nghèo đang dần mềm đi, phải sống cô đơn buồn tủi, trong những tháng ngày xa con, chỉ có cậu vàng làm bạn. vàng là kỉ niệm thiêng liêng của con, càng nhớ càng thương. ông lão nói chuyện trìu mến với cháu như người ông hiền với cháu ngoan. anh yêu nó vô cùng, nhưng khi bị dồn vào đường cùng, anh phải làm điều gì đó nhẫn tâm để bán nó đi. khi nói với cô giáo, anh ta vô cùng đau buồn: khuôn mặt anh ta đột nhiên co lại. những nếp nhăn buộc nước mắt chảy ra. đầu anh ấy nghiêng sang một bên và miệng nhỏ như một đứa trẻ. ông già day dứt vì chuyện bán chó. và cơn đói dai dẳng, mặc dù phải ăn chuối, ăn dặm và sung luộc để có bữa ăn trong ngày, nhưng anh không thể cưỡng lại được, anh đành chấp nhận chết đi sống lại vì đau đớn, anh xót xa. một cái chết bi thảm. cuối cùng, anh ta phải kết liễu cuộc đời mình với miếng mồi chó mà anh ta kiếm được từ binh nhì. ôi, chết đau đớn và dữ dội quá, vật vã trên giường, tóc tai rũ rượi, quần áo xộc xệch, rú lên sùi bọt mép. hình ảnh cánh hạc gợi cho ta kỉ niệm đau buồn về thảm cảnh 2 triệu người chết đói năm 1945 trước khi cách mạng tháng Tám nổ ra.

Con gà trống trong ánh sáng của cây ngô đồng là một hình ảnh tiêu biểu. con gà trống tắt mặt không dám chơi một ngày vẫn chưa có cơm ăn áo mặc. gia đình anh ấy đã đạt đến cấp độ thứ hai và thứ nhất trong cùng một loại. chồng ốm đau, thuế hết bao nhiêu tai ương khiến chị phải chạy đôn chạy đáo để đưa cho chồng đủ tiền đóng mà không có nổi một hạt cơm trong bụng. Tôi như mò kim đáy bể, như lạc vào sa mạc cát nóng, gió thổi tôi như lửa đốt. nửa đêm tăng thuế không có tiền trả chồng, toàn bạn nghèo không có, nhà giàu, địa chủ đòi lãi cắt cổ, chị đành phải bán. đứa con trai ngoan ngoãn của cô ấy, đứa con mà tôi mang trong mình thật đau đớn, nhưng đã đến lúc nó có thể giúp tôi rất nhiều. chúng ta có thể cảm nhận được nỗi đau của anh ấy khi anh ấy đứt từng khúc ruột khi bán một món đồ. cảnh cô nuốt nước mắt vào trong năn nỉ một chút, dần dần họ mới đồng ý cho cô đưa cô đến nhà đại hội khiến người đọc không thể chịu đựng được. cuộc đời bất hạnh này nối tiếp cuộc đời bất hạnh khác. Sau khi bán con và chó mới sinh, nàng thu gom đem về cho chồng, tưởng rằng hoạn nạn đã qua, định chung sống hòa thuận với người chồng bệnh tật nhưng bọn trưởng giả, thị lang lại lợi dụng. thuế muốn vỗ béo đất nước và buộc cô phải trả nhiều hơn cho người anh rể đã chết năm ngoái. người đã chết, đi không về đâu, còn có thể bắt dân nộp thuế thì bất công quá. để rồi cô phải chứng kiến ​​cảnh chồng ốm yếu, rụng như lá khô vứt trong nhà, cô chăm sóc anh chưa kịp bình phục thì bọn thống lí và gia đình thị trưởng lao vào bắt anh. của gia đình vì thiếu bộ sưu tập từ anh trai của mình. Trong hoàn cảnh đến mức không thể chịu đựng được nữa, tình yêu và sự tức giận kìm nén của chồng đã thôi thúc cô phải ra tay. cô xông vào họ để tự vệ sau khi những lời cầu xin nhiệt thành không có kết quả, và kết quả là cả cô và chồng bị đưa vào gia đình để bị truy tố bởi chính quyền vì chống lại nhà nước. những vất vả mà chú gà trống phải chịu đựng cũng như những uất ức bộc phát trong hành động phản kháng của chú là bức tranh chân thực về cuộc sống của người nông dân trước cách mạng tháng Tám

Xem Thêm : Thơ Bằng Việt ❤️️ Tuyển Tập Trọn Bộ Những Bài Thơ Hay

Người nông dân trong xã hội xưa phải đối mặt với muôn vàn đau khổ, bất hạnh, nhưng ngoài những đau khổ, bất hạnh ấy, họ luôn giữ được phẩm chất cao quý và đọc vở kịch dù hiện thực đau buồn của tình yêu nhưng nhân cách và phẩm chất cao quý của họ vẫn tỏa sáng trong tối, giúp ta thêm tin yêu mọi người, tin yêu vào cuộc sống.

Dù trong hoàn cảnh bất hạnh phải chịu cảnh đày đọa, bóc lột nhưng con gà trống vẫn thể hiện được vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ tháo vát, yêu thương chồng con. Trong văn bản, hình ảnh bà dùng những lời lẽ bi thương van xin, dám chống trả quyết liệt với tên thống lí và gia đình để cứu chồng là biểu hiện sâu sắc nhất về tình yêu thương, sự hi sinh vì chồng, gà trống nuôi con của họ. cử chỉ bưng bát cháo cho chồng với những lời lẽ tự nhiên như tấm lòng chân thành với chồng, cô giáo, cố dậy uống chút cháo cho đỡ mệt đã khiến người đọc thực sự xúc động trước tấm lòng thơm thảo, cao đẹp. nữ tính ngọt ngào với tình cảm mộc mạc của người phụ nữ ấy. ở đó hội tụ vẻ đẹp tự nhiên của người phụ nữ Việt Nam mà ngô muốn phun ra.

Cũng vì tình yêu của chồng, nàng đã vùng lên để hạ bệ kẻ thống trị và gia đình để bảo vệ chồng. Hành động của anh là bộc phát, nhưng ý nghĩ tỉnh táo của anh thích vào tù, để cô làm tình và phạm tội mãi mãi, anh không thể chịu đựng được. Ý thức đó có phải là ý thức phản kháng tiềm ẩn trong nông dân, nhưng cây ngô dường như đang kích động nông dân nổi dậy (theo lời nhận xét của Nguyễn tuấn) để phản ánh quy luật: có áp bức thì có đấu tranh. , tức nước vỡ bờ. nhớ ánh mắt của anh ấy, nghị lực của anh ấy, sức sống của anh ấy. đôi mắt sáng ngời nhân cách ấy tỏa sáng như những ngọn hải đăng, dường như muốn thiêu rụi những thứ rác rưởi trong nhà lâu và xã hội. đôi mắt đầy sức mạnh dõi theo chúng ta trên đường đời, giúp đốt cháy những suy nghĩ thấp thỏm, khẩn cầu, đứng dậy, rũ bỏ chúng ta. giữa vũng bùn bẩn thỉu của cái chậu đã tắt đèn, cô ấy là mùi của một đóa sen dã ngoại. một mùi không lẫn vào đâu được, một mùi thoang thoảng nhưng vô tận. khi kết thúc tác phẩm, chú gà trống phóng túng lao vào đêm tối. nhưng bản thân cô với cuộc đời bị dồn ép ấy vẫn gieo vào lòng chúng tôi một niềm tin mãnh liệt, dù thực tế có khắc nghiệt hơn thế nhưng chú gà trống vẫn đẹp đẽ và trong sáng. niềm tin hòa quyện trong máu chúng tôi cháy bỏng trong tình yêu cuộc sống nồng nàn

nếu chị gà trống tiêu biểu cho người phụ nữ nông dân ở vẻ đẹp vị tha, nhân hậu và sức sống tiềm tàng, sự phản kháng quyết liệt, thì ở nhân vật lão Hạc, ta cảm nhận được tâm hồn và tình yêu thương, sự tha thiết, niềm tin cháy bỏng và cao cả. và nhân cách đáng trân trọng của người nông dân nghèo khi phải tìm đến cái chết. thậm chí những giọt nước mắt phải nén chặt vào nhau trên hai má và ép ra ngoài. có những lúc đói quá, đào được củ nào để ăn mà vẫn không bán được một tấc đất, một mảnh vườn của mình. giữa con người sống với nhau như loài vật, tình yêu của anh dành cho chú chó vàng mới đẹp làm sao. ánh mắt khẩn cầu của con chó là tình yêu của con hạc, để nói với con sếu là để nói với chúng tôi, và điều đẹp nhất và táo bạo nhất trong chúng tôi là tình yêu. Đã có lúc tôi không dám đọc con hạc vì nó quá khủng khiếp, vì cái chết của nó quá khủng khiếp. nhưng cái tình và cái đẹp trong truyện đó cũng nhiều. một tình yêu sâu nặng như mảnh đất anh đã sống chết để gìn giữ. Tôi muốn bám vào cơ thể trầy xước của anh ấy, duỗi thẳng tay chân cong queo của anh ấy, và tôi có thể nhìn thấy rõ điều đó trong mắt anh ấy. đôi mắt anh ứa nước mắt hiếm hoi, tôi thấy đôi tay anh từ từ nâng sợi dây để cưng nựng chú chó vàng, tôi thấy anh mấp máy bảo cậu chủ chăm sóc khu vườn. lão hạc xin hãy yên nghỉ và nhắm mắt xuôi tay.

Nếu nói lão Hạc chết vì nghèo thì chưa hiểu hết ý của người viết. Nam Cao đã mở ra một kênh mà chưa ai thực sự bắt đầu lúc bấy giờ, đó là tinh thần trách nhiệm, tình thương yêu và sự hy sinh cao cả của người cha trong hoàn cảnh chống giặc đói. Lão Hạc chết đi để bảo toàn danh dự và nhân cách, để giữ trọn tình thương cho con cái, để yên bề gia thất sau khi yên bề gia thất, tiền tổ chức đám cưới cho con cái, tiền ma chay để khi bỏ xứ mà chết. ở xa có hàng xóm chăm sóc. Chính sự giản dị thật thà đã giúp anh có những hành động tôn trọng bản thân, không muốn dính dáng đến ai, chỉ biết chịu đựng trong im lặng một mình.

Xem thêm: Lão hà tiện của Molière

Anh ấy là một người đàn ông rất tốt bụng và cao thượng, anh ấy đã khóc hu hu hu, anh ấy rất buồn khi phải bán con chó, anh ấy đã ăn năn, anh ấy khóc như một tội nhân, lương tâm anh ấy bị dày vò và cắn rứt. chú chó. lòng tốt của anh ấy đã khiến tôi cảm động rất nhiều.

Những phẩm chất khiến ta khâm phục nhất ở lão Hạc là tình yêu thương con bao la, đức hi sinh cao cả. chính tình yêu của tôi đã giúp anh ấy giữ tôi không bán khu vườn của mình. Khi còn khỏe, ông cố gắng đi cày thuê ruộng từ tờ mờ sáng đến tối mịt, tất cả chỉ để dành dụm ít tiền cho con. nhưng sau trận bạo bệnh, anh không còn gì, thương con nên không muốn dành một xu nào cho con. ông nhịn ăn, nhịn mặc, một lòng vì con: rồi ông chọn con đường xả thân để giữ lại cả mảnh vườn cho con. cái chết thật tàn bạo và kinh hoàng. anh ấy yêu em đến tận những giây phút cuối cùng của cuộc đời, nhưng trái tim anh ấy rất bình yên và mềm mại.

cảm ơn bạn yếu tố hình xăm ngô cảm ơn bạn nam cao! họ đã làm cho chúng ta hiểu rõ về cuộc sống khốn khổ, bi đát của những người nông dân, để lại cho chúng ta nhiều ấn tượng hơn về những phẩm chất cao đẹp, trong sáng của họ. giữa bùn đen nhưng tâm hồn họ vẫn thơm ngát như hoa sen giữa đồng. Nhìn cuộc sống của người nông dân hôm nay, chúng ta càng thấy thương ông bà tổ tiên và tin vào một cuộc sống mới.

Xem Thêm : Chữ B Nghệ Thuật – Mẫu Chữ Và Cách Viết Chữ B Sáng Tạo

vẫn còn chi poo, người anh trai tâm thần phân liệt đó đã mắc kẹt trong chúng ta bởi sự kỳ lạ, quái dị của cả hình thức lẫn cuộc sống và con người. những điều đó, chúng khiến tôi, khi mới tìm việc, cảm thấy sợ hãi. sợ con quỷ đó, sợ cái chàng trai say sưa triền miên, sợ hãi, bị đuổi theo bởi cái bóng treo dưới chân mình trong đêm trăng. nó giống như ngửi thấy mùi rượu, nhìn thấy máu rỉ ra từ khuôn mặt vằn vện vô thời gian đó. rồi nỗi sợ hãi đó ngấm vào cơ thể và dần biến thành vết cọ khủng khiếp. thật là buồn vui lẫn lộn, tiếc nuối lớn nhất là không được sống làm người. nàng là gà trống nuôi con khốn khổ, tuy đã là người, là mẹ, là vợ, là lão hạc nhưng chàng vẫn là cha và với chàng còn có người thầy để sẻ chia. tuy nhiên, hãy thử hỏi bản thân xem có nỗi đau nào lớn hơn thế không! không có gì khốn khổ và khốn khổ hơn người nông dân nghèo khổ ấy. có thể nói, cuộc đời của nhân vật được gói gọn trong hai từ bất hạnh và một con số không trọn vẹn. Ngay cả khi cô ấy la hét và khóc lóc sẽ khiến tôi nguôi ngoai, tôi muốn trở thành một người lương thiện. ai cho tôi sự trung thực? Nó không còn là đau khổ, nó là nỗi đau, nó hằn sâu, đau đớn trong trái tim của chúng tôi. Khi khép lại trang sách, chúng ta vẫn còn bị ám ảnh bởi dáng vẻ trơ trọi của một người đàn ông say sưa cầm chai rượu trên tay vừa đi vừa chửi bới. đến bây giờ con dao rận vẫn còn đau. con dao đã kết liễu cuộc đời anh và nó cũng là con dao cứa sâu vào chúng ta. người đàn ông cao tay cho phép con hạc cào mình vì cơn điên của mình, nhưng đến phút cuối lại là cảnh vật lộn trên vũng máu và ngáp dài như muốn nói với mọi người điều gì đó. tại sao họ đau khổ như vậy, cho đến chết họ vẫn phải đau khổ, vẫn phải chiến đấu? cái chết đau đớn, cái chết kinh hoàng, bao nhiêu nhọc nhằn cuộc sống đã đè lên đôi vai gầy guộc và bệnh tật của họ, thậm chí có cái chết họ vẫn phải gánh chịu.

trên những cánh đồng lúa nước xanh tươi

những con cò bay theo thời gian

Xem thêm: Những tác phẩm sử thi hay nhất nên đọc | GDGKYT – Gaudoganketyeuthuong

khiến những cô gái đáng yêu sợ hãi

cúi xuống và cào những cánh đồng sắp nở hoa.

cô gái xinh đẹp ấy bất chợt đến rồi đi, trong chúng ta chị em gà trống và chi phèo sống mãi. ôi, những người nông dân thời đó, càng nghĩ lại càng thấy đau lòng. càng hạnh phúc trong cuộc sống làng quê lúa êm ấm thì họ càng thấy thương họ.

Hình ảnh những người nông dân trước cách mạng tháng Tám không chỉ khắc sâu trong chúng ta bởi nỗi đau khổ của họ mà nó còn đọng lại trong ánh sáng lương tâm, lương tri và sức sống tiềm ẩn của họ. . Dù cuộc đời cay đắng, bất công, dẫu cuộc đời tăm tối là thế, nhưng phải chăng vì chi poo được miêu tả như một con quỷ, một con vật không tuổi, nên thân phận con người của hắn khiến ta bất ngờ, chỉ là một bát cháo hành của hắn, một đặc ân mà cuộc đời đã ban tặng. anh, đủ để đánh thức lương tâm và lương tâm một phần của bản chất con người, trong khi dường như nó đã bị hủy hoại trong một lớp vỏ kỳ lạ và gớm ghiếc. không, nó vẫn sống và sống mãnh liệt. Tôi vẫn nhớ buổi sáng hôm đó khi tôi thức dậy. lần đầu tiên anh nghe thấy âm thanh của cuộc sống, tâm hồn anh rung lên những rung động mới. Tôi thậm chí còn nhớ rằng đã có một thời tôi có những ước mơ nhỏ nhoi, đã có một thời tôi cũng là một người mang trong mình khát vọng về một cuộc sống lương thiện, tôi muốn hòa nhập và hòa vào xã hội bình dị của người dân. bộ phận nhỏ bé nhưng tuyệt vời đó của con người có một sức nóng khủng khiếp. ấn tượng đó không mất đi. thầm thì trong tôi: dù người ta nói gì với bạn, hãy tin rằng cuộc đời thật đẹp và con người cũng đẹp. Tôi cảm thấy thoang thoảng mùi cháo hành ở đây, cảm giác thích thú như đang sống vào một buổi sáng mai thức dậy, có tiếng bước chân, tiếng người đi chợ hỏi nhau

trong đêm tối một tia sáng cũng đủ xuyên qua màn đêm, trong đau khổ người nông dân vẫn giữ cho mình sự sẻ chia rực rỡ. người đọc không bao giờ có thể quên được ánh mắt của chị gà trống, đĩa cháo hành hoa, nụ hôn đẫm nước mắt của cô gái với người chị của mình. những hình ảnh đó mãi mãi ngấm vào vị ngọt của chúng tôi.

bát cơm đầy nước mắt của lão nông ấy, tôi ăn mà thấy nghẹn ngào, chua xót. ý nghĩ rằng họ sống trong đau khổ đeo bám chúng ta, làm cho chúng ta đau khổ, và chính họ đã đốt cháy và gây ấn tượng cho chúng ta những tia sáng đẹp đẽ của phẩm giá. chúng ta sống, chúng ta trưởng thành, chúng ta mang theo những ấn tượng và cảm xúc sâu sắc đó với chúng ta mãi mãi. và mỗi khi nghĩ đến họ, những con người đầy nhiệt huyết ấy, tôi lại thấy mọi thứ tươi mới như lần đầu tiên bước vào đêm tối tắt đèn, như lần đầu tiên tôi đến với làng vu đại. và họ đã sát cánh bên nhau, hòa vào nhau, trở thành một bức tượng sắt trong chúng tôi – người nông dân lúc bấy giờ.

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Văn Học

Related Articles

Back to top button