Chí Phèo – Tác giả tác phẩm – Ngữ văn lớp 11

Giới thiệu về tác giả tác phẩm chí phèo

Video Giới thiệu về tác giả tác phẩm chí phèo

tailieumoi.vn xin giới thiệu tới quý thầy cô và các em học sinh lớp 11 tài liệu Tác giả tác phẩm hay nhất gồm 11 trang đầy đủ những nét chính của văn bản như:

Nội dung bài học được đội ngũ giáo viên nhiều năm kinh nghiệm biên soạn chi tiết giúp các em học sinh dễ dàng hệ thống hóa kiến ​​thức, từ đó dễ dàng nắm vững nội dung các tác phẩm ngữ văn lớp 11.

Mời bạn đọc tải về và xem toàn văn Bài văn mẫu lớp 11:

chi phuo

bài giảng: chí phèo (phần 2: tác phẩm)

a. nội dung của tác phẩm

Ở làng vu đại, có một chàng trai nổi tiếng lộng hành, anh ta đi làm thuê cho nhà kiến ​​và ngày nào cũng thề rằng sẽ phá hủy làng quê. Chẳng là mẹ anh bỏ rơi anh trong cái lò gạch cũ và dân làng lần lượt nuôi nấng anh. Năm 18 tuổi, ông làm thuê cho gia đình nhà kiến, nhưng bị vợ gọi đến xoa đầu, bóp vai nên con kiến ​​ghen tuông buộc ông phải vào tù. cuộc đời rơi vào cảnh đau thương từ đây. khi con rận trở lại, anh ta trở thành một con người hoàn toàn khác, anh ta cầm dao và chai lọ đến nhà của con kiến ​​- kẻ đã đưa anh ta vào tù – để xả giận. Người chú an ủi bằng cuộc nhậu và mấy đồng bạc, nó ngoan ngoãn về nhà và từ đó trở thành con quỷ dữ của làng Vũ Đại. nhưng nàng vẫn là một con người, khi nàng gặp hoa của nàng vào một đêm trăng sáng, chàng và nàng đã yêu nhau. cho anh ấy thấy tình yêu khiến anh ấy muốn trở lại làm người. nhưng nó cũng dập tắt mọi hy vọng khi người cô nhất quyết không đồng ý tình cảm của hai người. Trên đời này chẳng còn ai quan tâm, yêu thương tôi, cuộc đời cứ lầm than, sa ngã nên tôi đến nhà con kiến ​​khóc: “ai cho tôi lương thiện?” thậm chí giết chết con kiến ​​và kết thúc cuộc đời của nó. lúc này, anh chỉ nhìn cái bụng và nghĩ đến cái lò gạch, nơi anh tìm thấy con chi poo và đem về nuôi.

Tác giả tác phẩm Chí Phèo - Ngữ văn lớp 11 (ảnh 1)

b. về công việc

1. tác giả

– nam cao (1915/1917 – 1951), tên thật là Trần tri âm, quê quán, hà nam.

– sinh ra trong một gia đình Công giáo trung lưu.

– Khi còn trẻ, ông học ở trường làng, sau đó được gửi vào Nam Định để học.

– sau đó, do suy nhược cơ thể, anh về nhà điều trị và lập gia đình.

– Năm 18 tuổi, anh đến Sài Gòn để làm thư ký cho một tiệm may.

– khi trở về miền Bắc, anh ấy dạy ở Hà Nội.

– năm 1943, ông tham gia hội văn hóa cứu quốc.

– năm 1945, ông tham gia cướp chính quyền ở lynhan và được bổ nhiệm làm chủ tịch xã.

– vào năm 1946, ông gia tích cực tham gia hội văn nghệ cứu quốc

– năm 1948, ông gia nhập đảng cộng sản Việt Nam.

– năm 1950, ông làm việc cho hiệp hội nghệ thuật Việt Nam, trên tạp chí nghệ thuật.

– quan điểm sáng tạo:

+ theo quan điểm nghệ thuật vì lợi ích con người : nghệ thuật không nên là ánh trăng lừa dối, không cần là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật chỉ có thể là ánh trăng lừa dối âm thanh của nỗi đau mà nỗi đau khổ kia đến từ những mảnh đời bất hạnh .

+ các tác phẩm phải chứa đựng điều gì đó to lớn, mạnh mẽ, vừa đau đớn vừa kích thích; ca ngợi tình yêu thương, bác ái, công lý .

+ Văn không đòi hỏi kỹ năng, làm theo khuôn mẫu. văn chương chỉ dung nạp những ai biết đào sâu, tìm tòi, khai phá những nguồn chưa được khám phá và sáng tạo ra những điều chưa có .

– các tác phẩm lớn: ông đã để lại rất nhiều sáng tác với nhiều thể loại truyện ngắn, tiểu thuyết, kịch, truyện ngắn như sống xuôi , lão hạc , chi phèo , ánh sáng , mắt , …

– phong cách nghệ thuật:

+ Người bảo vệ tư tưởng: quan tâm đến đời sống tinh thần của con người, luôn quan tâm đến việc khám phá cái “người tại người”.

+ đắm mình vào bên trong nhân vật.

+ anh ấy thường viết về những điều nhỏ nhặt nhưng có ý nghĩa triết lý sâu sắc.

+ mang phong cách triết lí trữ tình sắc sảo.

⇒ là nhà văn hiện thực nhân đạo hàng đầu thế kỷ 20. nam cao đã đưa chủ nghĩa hiện thực lên một bước tiến vượt bậc: chủ nghĩa hiện thực tâm lý.

2. nó hoạt động

a. hoàn cảnh ra đời

– Dựa trên những người thật, việc thật ở quê hương Đại Hoàng, Nam Cao đã hư cấu, tạo nên hình ảnh chân thực, sinh động về xã hội nông thôn Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám với bao bi kịch ngột ngạt, tăm tối và đau thương.

– nhưng cảnh ngộ và bi kịch trong xã hội đó không làm cho những người khốn khổ như chí phèo mất đi khát vọng sống lương thiện.

– vở kịch được viết vào năm 1941.

b. thể loại: truyện ngắn.

c. phương thức biểu đạt: tự sự, miêu tả, biểu cảm.

d. ý nghĩa tiêu đề:

– ban đầu gọi là cái lò gạch cũ : nhấn mạnh sự xuất hiện của chi phèo trong cuộc sống, cái tên này đặt theo hình ảnh cái lò gạch trống ở phần đầu và được lặp lại ở phần cuối của tác phẩm, rằng nghĩa là nhấn mạnh tính chất thường xuyên của hiện tượng chí phèo, tạo nên những ám ảnh trong tâm trí người đọc. tuy nhiên, tiêu đề này thể hiện cái nhìn bi quan của tác giả về số phận của người nông dân.

– sau này, cuộc sống mới biên tập đổi tên thành xứng đôi : tựa truyện này dựa trên một câu chuyện tình yêu, khơi dậy trí tò mò của độc giả. tuy nhiên, tiêu đề này cũng không khái quát được ý nghĩa của tác phẩm.

– tiêu đề chi phèo cũng là tên nhân vật chính của truyện. tác giả dùng nhan đề này để làm rõ số phận, cuộc đời, nỗi bất hạnh, nỗi cô đơn, lẻ loi của nhân vật chính được nhắc đến. đồng thời, tiêu đề này cũng gây ám ảnh, gây ấn tượng mạnh cho những người đã, đang và sẽ đọc truyện.

– tiêu đề chi phèo ghi lại nội dung của tác phẩm. Chí phèo là nạn nhân và là sản phẩm của xã hội phong kiến ​​thời bán manh. dù là một người nông dân lương thiện nhưng lại bị đẩy đến “bước đường cùng” trở thành kẻ tội đồ, ăn bám, mất hết nhân tính. ⇒ nhan đề đã giúp bộc lộ giá trị hiện thực và nhân đạo của tác phẩm.

e. thiết kế: 3 phần

– phần 1 (từ đầu đến … thôn vu đại không ai biết ): chi phèo xuất hiện cùng lời nguyền.

– phần 2 (tiếp theo … đừng nói người nhà đun nước ): Chí phèo mất hết nhân tính.

– phần 3 (còn lại): sự thức tỉnh, nhận thức về bi kịch của cuộc đời chi phèo.

f. giá trị nội dung

– lời tố cáo mạnh mẽ của con người cao cả đối với xã hội đương thời tàn bạo và thối nát đã đẩy những người lương thiện vào con đường tha hóa, trác táng.

– đồng thời tôn vinh vẻ đẹp của con người ngay cả khi họ đã mất hết nhân tính và con người.

g. giá trị nghệ thuật

– nghệ thuật xây dựng nhân vật điển cố bất hủ có những đặc điểm tiêu biểu và những điểm độc đáo không trộn lẫn.

– nam cao có biệt tài phân tích tâm lý nhân vật, khiến nhân vật của anh thật hơn người thật.

Xem thêm: Mùa xuân nho nhỏ – Tác giả tác phẩm – Ngữ văn lớp 9

– nghệ thuật trần thuật rất linh hoạt, phóng khoáng nhưng nhất quán và chặt chẽ.

– ngôn ngữ phong phú và mang đậm hơi thở cuộc sống.

– nhiều giọng nói khác nhau.

c. đọc hiểu

1. hình ảnh làng vu đại

– Làng vu đại là không gian nghệ thuật của vở diễn, một lát cắt điển hình của vùng nông thôn miền Bắc Việt Nam trước cách mạng tháng Tám.

– xã hội thôn vu đại là một xã hội có thứ bậc và trật tự nghiêm ngặt:

vị trí xã hội

ký tự

tính năng

1

lên tiếng

<3

2

nhóm các ông chủ mạnh mẽ và độc ác: đội tảo, con đập của bạn và những chiếc bát …

hợp sức và chống lại nhau và chống lại bá chủ, tạo nên tình huống quần nhau thực chiến .

3

dân làng vu đại

nông dân thấp cổ bé họng, suốt đời bị áp bức, bị áp bức.

Xem Thêm : Soạn bài Tuyên Ngôn Độc Lập – Phần 2: Tác phẩm | Ngắn nhất Soạn văn 12 – Nội Thất Hằng Phát

4

hạng dưới: chí phèo, niên hiệu, quân hàm …

nhiều hơn những người dân trong làng, sống trong bóng tối như động vật.

→ hai xung đột cơ bản:

– xung đột nội bộ của những bạo chúa độc ác. họ bí mật chia rẽ, dùng mọi thủ đoạn, lợi dụng mọi không gian để đối xử với nhau. (Kiến ba khoang dùng đầu bò để trị tảo; khi kiến ​​chết, những người đàn ông mạnh mẽ nhìn li cuong với ánh mắt mãn nguyện và trêu chọc.)

– xung đột giữa bạo chúa độc ác (kẻ thống trị – tội phạm) và những người nông dân hiền lành lương thiện (kẻ bị trị – nạn nhân). Chúng bóc lột nông dân đến tận cùng, dồn họ vào chân tường, rồi rơi vào bi kịch tham nhũng, bi kịch bị tước đoạt quyền con người.

Chỉ qua một vài chi tiết được chọn lọc kỹ càng, sắp xếp ngẫu nhiên nhưng đều đặn, tự nhiên, cao nhân đã xây dựng nên một thôn vu đại thật sinh động, thật ngột ngạt và u tối. . đó là “hoàn cảnh điển hình” mà nó sinh ra và hành động bộc lộ ra “tính cách điển hình” đó là chí phèo.

2. nhân vật kiến ​​

– ba kiền là nhân vật tiêu biểu cho bộ mặt của giai cấp thống trị ở làng vu đại.

<3

+ sử dụng nghệ thuật độc thoại nội tâm để bộc lộ bản chất thật: ghen tuông chỉ muốn tống cả tiểu nhân vào tù .

+ sử dụng nhận xét trực tiếp để mô tả lý do: trong nháy mắt, bạn đã hiểu vấn đề .

⇒ lời nói, giọng nói, tiếng cười và ánh mắt của con kiến ​​thể hiện sự khôn ngoan, tinh anh hơn những con khác và khác biệt với những con khác.

– nhà văn vạch trần bản chất hào kiệt của bậc đế vương trong mối quan hệ với nông dân – chí phèo.

+ con kiến ​​ghen tị với anh canh dien lành mạnh đã đẩy con rận vào tù, nguyên nhân trực tiếp dẫn đến sự tha hóa của con rận.

+ chi phèo đến nhà kiến ​​để rạch mặt xin đi tù. cả hai lần con kiến ​​đều thắng. bởi vì hành vi phạm tội của chấy rận đều nằm trong tâm trí của kẻ thống trị nhân dân.

+ chi poo hỏi ý kiến ​​”trung thực”. sự bất lực của hoàng đế là nguyên nhân cơ bản dẫn đến bi kịch đau đớn nhất của loài chí.

⇒ xây dựng nhân vật bá chủ, tác giả đã vạch trần bản chất của giai cấp địa chủ. dư luận xã hội vừa là nguyên nhân trực tiếp vừa là căn nguyên của những bi kịch đau đớn nhất của những người dân lao động nghèo khổ của xã hội cũ. nhân vật ba kiền có ý nghĩa tiêu biểu cho giai cấp địa chủ phong kiến, đồng thời làm nổi bật tính cách bi kịch của chí phèo.

3. nhân vật chi phèo

* nguồn gốc, xuất thân

– không cha, không mẹ, không người thân.

– tuổi thơ cô đơn đi từng nhà.

– những cô gái đôi mươi khỏe mạnh, hoạt động như một nồi canh cho nhà lý thuyết.

– bản chất:

<3

+ có lòng tự trọng: bị bà ngoại gọi vào bóp chân, chỉ thấy xấu hổ chứ không yêu.

* quy trình tham nhũng

– cấm kiến ​​đẩy chấy vào tù. cho thấy, tám năm trong tù, nhà tù đã hun đúc Tâm thành một con người hoàn toàn khác.

– ra tù, thay đổi cả bản chất con người và con người:

+ nhân hóa: đầu lông lá, răng cạo trắng hơn, mặt đen nhưng rất dữ, mắt trợn trừng! , thậm chí còn bị xã hội lột sạch mặt.

+ loài người trở thành con quỷ của thôn vu đại và bị xã hội xa lánh.

– thoát ra từ trang sách của một người đàn ông cao lớn với âm thanh chửi rủa. chết tiệt trời, chết tiệt, chết tiệt cái bố mẹ đẻ ra thằng chó đẻ.

→ âm thanh chửi rủa của chấy rận có gì đó giống như sự đấu tranh trong tuyệt vọng của một người muốn giao tiếp. Tôi thậm chí muốn bị mắng. bởi vì mắng mỏ anh ta có nghĩa là thừa nhận anh ta là con người. nhưng vẫn lẻ loi giữa sa mạc cô đơn.

– anh còn đến tận nhà kiến ​​để cắt mặt, liều chết cùng cha con nhà kiến.

– chi xin vào tù để giành bát cơm, manh áo nhưng không thành.

→ chi phèo trở thành tay sai để đòi nợ từ con kiến ​​nổi loạn và cố chấp trong cơn say.

⇒ Đau khổ không phải là thiếu đất, thiếu cha, mẹ … mà là bản thân anh bị tước đoạt cả tâm hồn và thể xác. dù không có hạnh phúc nhưng xã hội không mở lối đã chối bỏ quyền làm người.

Xem thêm: [Review] Số Đỏ – tác phẩm kinh điển nhất của Vũ Trọng Phụng

4. cuộc gặp gỡ với nữ hoàng

<3

+ lúc đầu, những con chấy tiếp cận cô ấy theo cách rất rất tuyệt – chúng đến khi cô ấy say.

+ điều đặc biệt là thi không chỉ đánh thức bản năng sinh học trong con người như chí mà còn đánh thức nhân tính trong con người:

  • lần đầu tiên sau nhiều năm sống trong cơn say triền miên, tôi chỉ còn nghe thấy tiếng chim hót, tiếng thuyền chài di chuyển mái chèo bắt cá, tiếng người đi chợ nói chuyện vui vẻ. Tôi nhớ có lần tôi từng mơ ước có một gia đình hạnh phúc.
  • chị cảm thấy mình đã già nhưng vẫn cô đơn, thậm chí sợ cô đơn.

⇒ Nhân loại của ý chí nay đã được hồi sinh.

– sự quan tâm yêu thương của anh đã đánh thức lương tâm anh:

+ Bát cháo hành của Thi nở rộ như một liều thuốc giải độc đã vô hiệu hóa ý chí của tâm hồn: anh trở nên nhân hậu, anh khao khát lương thiện, anh muốn làm hòa với mọi người.

+ Tôi hy vọng cô ấy mở đường cho anh ấy. thị trường sẽ là cầu nối giúp chấy sống lại.

→ đây là đỉnh cao của sự thức tỉnh ý chí của con người.

⇒ miêu tả cuộc gặp gỡ giữa chí phèo và thị ha, nam cao đã thể hiện ngòi bút tâm lí sắc sảo, thể hiện một dũng khí nhân đạo mới mẻ, sâu sắc. nhà văn đã phát hiện ra những phẩm chất tốt đẹp của người lao động ngay cả khi họ đã mất nhân tính, nhân đạo.

* thi hà từ chối chi phèo

– sự phản kháng của bà cô đã khiến thị ha đẩy lùi được chấy rận.

+ sẽ cố gắng níu kéo: đuổi theo cô ấy, nắm lấy tay cô ấy.

+ mong muốn hòa nhập với mọi người.

– rơi vào bế tắc, đã hành động:

+ Tôi uống rượu, rất muốn say nhưng càng uống càng tỉnh. anh ấy thậm chí đã khóc. tiếng kêu của chí là tiếng kêu của nỗi đau bị bỏ rơi. Tôi thậm chí không muốn bất cứ thứ gì lạ mắt. anh thậm chí còn muốn chung sống với một người phụ nữ xấu, độc, ác ở làng vu đại nhưng anh không thể. Thị trường càng tồi tệ, bi kịch chấy càng sâu.

+ cầm dao đến nhà kiến ​​trả thù và đòi lương thiện: đây là lúc tỉnh táo nhất. thậm chí cô còn nhận ra kẻ thù gây tội ác và chà đạp lên nhân phẩm của cô không phải là cô. thi, nhưng kiến ​​ba. đối mặt với con kiến, anh mạnh dạn đòi hỏi sự trung thực. chấy đã giết chấy, kẻ thù lớn nhất trong cuộc đời của chấy. hành động yêu cầu sự trung thực của di chúc là đỉnh cao của ý thức về nhân phẩm.

+ giết kẻ thù, sau đó rơi vào tuyệt vọng. Đau đớn khi nhận ra Chí Phèo không còn được làm người nữa, Chí đã tự đâm đầu vào chỗ chết.

⇒ cái chết của chấy có ý nghĩa xã hội sâu sắc. xã hội nửa thuộc địa, nửa phong kiến ​​đã đẩy những người nông dân hiền lành, lương thiện vào cảnh tha hóa. Đây là hiện tượng phổ biến, là sản phẩm của sự áp bức, bóc lột ở nông thôn Việt Nam trước cách mạng. Chí phèo là nhân vật điển hình của người nông dân bị bóc lột, áp bức đến cuối cùng đã phản công bằng hành động cứu người. Theo nghĩa này, tác phẩm có giá trị tố cáo sâu sắc.

d. bản đồ tư duy

Chí Phèo

Chí Phèo

dàn ý chi tiết phân tích truyện Chí phèo

i. mở đầu

– một số đặc điểm tiêu biểu của một tác giả nam cao: ông được coi là đại diện tiêu biểu nhất của văn học hiện thực trong giai đoạn phát triển cuối cùng của hiện nay

– trình bày chí phèo: một truyện ngắn kết tinh thành công của truyện cao nam về đề tài nông thôn, nông dân và là một kiệt tác của văn xuôi trước cách mạng

ii. nội dung bài đăng

1. làng vu đại: không gian nghệ thuật của những câu chuyện

– đây là không gian nghệ thuật câu chuyện vì tất cả các câu chuyện chi phèo đều diễn ra ở đây

– những xung đột giai cấp gay gắt, âm thầm nhưng gay gắt, bầu không khí u ám, ngột ngạt.

– cuộc đời của một người nông dân cực khổ bị đẩy vào ngõ cụt, bị mọi người xa lánh.

⇒ không gian nghệ thuật làm cơ sở để đi sâu khám phá hình tượng nhân vật, đồng thời thấy được giá trị hiện thực và nhân đạo của tác phẩm

Top 14 bài Phân tích Chí Phèo hay nhất (ảnh 1)

2. nhân vật kiến ​​

– cười thành tiếng, nhẹ nhàng dịu dàng, dùng đầu bò trị đầu bò … ⇒ thủ đoạn xảo quyệt, xảo trá

– tính cách đáng khinh, dâm dục, ghen tuông và độc ác

⇒ tiêu biểu cho những địa chủ hùng mạnh ở nông thôn Việt Nam trước cách mạng

Xem Thêm : Tìm hiểu chi tiết văn bản: Vợ Nhặt – Kim Lân | Ngữ văn 12

3. hình tượng nhân vật chi phèo

a. ngoại hình nhân vật

– bị nguyền rủa khi anh ta bước đi …: sự xuất hiện tự nhiên

– Thông qua những câu chửi, chân dung của nhân vật hiện lên: kẻ phạm tội chửi thề khi uống rượu, nhưng đằng sau đó là khao khát được coi là người bình thường

b. lịch sử, cuộc sống trước khi ra tù

– lai lịch: không cha, không mẹ, không nhà, không cửa

– tuy nhiên, chí vẫn giữ được những phẩm chất tốt đẹp của mình:

+ là một người trung thực làm ăn chân chính với ước mơ giản dị và lòng tự trọng

c. sự biến đổi của chí phèo sau khi ra tù

– Sự kiện bắt chí phèo:

+ vì anh ấy ghen với vợ mình.

+ Chế độ nhà tù thực dân đã biến chấy rận thành tội phạm, méo mó và quái dị.

– hậu quả của những ngày trong tù:

+ dạng: biến thành yêu quái ⇒ chi phèo đã mất dạng hình người.

+ tính nhân văn: liên tục trong cơn say choáng váng, đập đầu, chửi bới, phá phách và làm công cụ cho quần chúng ⇒ chí phèo đã mất nhân tính.

– quá trình biến chất của Chí phèo: đến nhà kiến ​​để trả thù ⇒ bị mắc vào một âm mưu, trở thành tay sai của kiến ​​

⇒ thậm chí đã bị tước bỏ bản chất của con người và con người

d. cuộc gặp gỡ giữa chi phèo và thị ha

Xem thêm: Vội vàng – Tác giả tác phẩm – Ngữ văn lớp 11

– tình yêu thi hà đã đánh thức bản chất lương thiện của Chí Phèo.

+ về nhận thức: nhận biết mọi âm thanh của cuộc sống.

+ nhận ra bi kịch trong cuộc đời mình và sợ ở một mình

+ về lương tâm: chi phèo khao khát lương thiện và muốn làm hòa với mọi người.

– hình ảnh đĩa cháo hành là một hình ảnh độc đáo, chân thực và đầy ý nghĩa: người ăn đầu tiên, người cuối cùng chan chứa tình yêu thương và hạnh phúc.

⇒ chi phèo đã hoàn toàn thức tỉnh

e. bi kịch bị từ chối

– lý do: vì dì và chú không cho anh chí phèo → định kiến ​​của xã hội.

– tính khí thất thường của chi phèo:

+ lúc đầu: Tôi rất ngạc nhiên trước thái độ của anh ấy

+ cuối cùng cũng hiểu ra mọi chuyện: anh ta cầm dao đến nhà kiến, đâm chết con kiến ​​rồi tự sát.

⇒ cái chết của chi phèo là cái chết của một con người trong bi kịch đau đớn trước ngưỡng cửa trở lại làm người.

4. đặc điểm nghệ thuật

– xây dựng một nhân vật điển hình trong một tình huống điển hình.

– nghệ thuật thể hiện rõ ràng tâm lý nhân vật.

– ngôn ngữ đơn giản, một cách diễn đạt.

– cấu trúc mới của câu chuyện, có vẻ tự do nhưng rất chặt chẽ và logic.

– cốt truyện và tình tiết thú vị, thay đổi mạnh mẽ.

iii. kết thúc

– khẳng định lại những nét tiêu biểu nhất về nội dung và nghệ thuật của tác phẩm Chí phèo

– Với tác phẩm này, nam cao đã tố cáo mạnh mẽ xã hội thực dân nửa phong kiến, đồng thời trân trọng, khám phá và khẳng định bản chất tốt đẹp của con người ngay cả khi tưởng chừng như học đã trở thành một con quỷ dữ.

sơ đồ tư duy phân tích truyện ngắn Chí phèo

Phân tích truyện ngắn Chí Phèo của Nam Cao năm 2021

bài văn mẫu: phân tích truyện ngắn Chí phèo – văn mẫu 1

chỉ là truyện ngắn, là truyện ngắn được Cao man sáng tác từ rất sớm về đề tài người nông dân, nhưng chí phèo là sự tổng hợp và kết tinh của ngòi bút nam thần về đề tài này. Nếu nam cao có thể được coi là “nhà văn của nông dân”, cùng với ngô nghê, thì chủ yếu là vì anh ta có chí phèo.

Khác với các truyện của cùng tác giả, chí phèo có phạm vi hiện thực được phản ánh theo cả chiều rộng của không gian (một phố thị) và chiều dài của thời gian. Làng Vũ Đại trong lịch sử có thể nói là hình ảnh thu nhỏ của xã hội nông thôn Việt Nam đương thời.

Trong những năm 1940 và 1945, lĩnh vực này vẫn là một chủ đề chính trong văn xuôi pháp lý khu vực. các nhà văn đã tiếp cận chủ đề này theo nhiều hướng khác nhau. trước hết là đi vào phong tục tập quán phổ biến, tục cãi cọ giữa vợ cả với vợ lẽ, mẹ chồng con dâu, dì ghẻ con rể, anh chị em, chú, dì và cháu trai ngoài tiệc tùng.

Trong bối cảnh chung của văn học hiện thực giai đoạn 1940-1945, chí phèo là một hiện tượng bất ngờ. như tắt đèn, Bước đường cùng, Giông tố… trên mặt trận dân chủ, chí phèo cũng là “một cán bộ xã hội lớn với những mâu thuẫn giai cấp gay gắt”. tác phẩm gây ấn tượng mạnh ở màu sắc và hình ảnh đầy đủ về đời sống xã hội nông thôn.

Tuy nhiên, việc xây dựng hình ảnh xã hội ở nông thôn, trước hết là làm nổi bật mâu thuẫn giai cấp đối kháng giữa địa chủ thống trị và nông dân bị áp bức, bóc lột. nghĩa là tác giả vừa tắt đèn, vừa đi với … cao nhân đã phản ánh hiện thực nông thôn ở mức độ xung đột giai cấp.

Chí phèo de cao nam tính đã xây dựng một hình tượng điển hình khá hoàn chỉnh về giai cấp phong kiến ​​thống trị ở nông thôn: ba kiền.

chân dung một kẻ cường tráng, một con cáo già, một lão già dần hiện ra trong công việc, những nét tính cách được thể hiện rất sinh động và ấn tượng. đó là cách khái quát “rất đẳng cấp” (“anh ấy luôn bắt đầu la hét để kiểm tra thần kinh của mọi người”), cách nói chuyện ngọt ngào, và đặc biệt là “nụ cười nhếch mép” (“anh ấy vẫn tự phụ hơn hầu hết cuộc sống của mình. cười thành tiếng”) – tất cả đều thể hiện bản chất anh hùng của ông già “láu cá” này. chàng trai bê tráp còn bộc lộ tính nết bẩn thỉu của “lão tiên sinh”: đó là sự ghen tuông bệnh hoạn của phú ông sợ vợ – chàng cay đắng nhận ra mình đã “già yếu” mà là “nàng tứ tuần”. “cứ trẻ trung, sống vui vẻ”, “nhìn vậy mà thấy lạ … cứ như nhai miếng giật khi gần hết răng”. đó là câu chuyện của một ông già lợi dụng việc không may mắn của người vợ đi lính không có chồng … và nói thêm, để xong chuyện hủ bại của nhà “ông chú”, còn có “bà thứ tư”. ma quỷ “thường gọi là” canh no bóp chân “, nhưng” vắt chân lên người “… nhà văn chỉ kể một cách nhẹ nhàng, – tuy không kém phần thâm thúy, nhưng cũng không quá trơ trẽn trong việc can thiệp vào cuộc sống thối nát của đời tư. . tuyệt vời.

tập trung sáng tác của mình vào việc làm sáng tỏ tính cách xã hội của nhân vật, thể hiện chủ yếu trong mối quan hệ của anh ta với người nông dân bị áp bức. đoạn độc thoại nội tâm sinh động của “đại tiên sinh làng vu đại” về “sự nghiệp tướng quân” ​​cho thấy nam nhi không chỉ thấu tâm đen của nhân vật, mà còn thể hiện sự am hiểu sâu rộng về các mối quan hệ xã hội và các mối quan hệ trong lĩnh vực. . Ba kiến ​​đã lặng lẽ suy ngẫm về nghề thống trị, chắt lọc từ bốn đời tướng sĩ những quy luật và thủ đoạn thống trị khôn ngoan: “mềm thì buông”, “nắm chặt lấy lông, ai bám chặt vào đầu trọc”. , “thứ nhất sợ anh hùng, thứ hai sợ người mà liều mạng”, “cứ vắt vẻo giữa chừng”, “hãy ngấm ngầm đẩy người xuống sông nhưng rồi hãy lấy ra để trả ơn”. .. và đó là chính sách dùng người của họ: “nếu không có cá trê thì lấy ai nuôi cá trê”, “tuyển dụng những tên vô lại không sợ chết không sợ vào tù. Những kẻ đó chính là những kẻ đó . Khi cần thiết, chỉ cần cho anh ta vài xu để uống rượu, bạn có thể gửi cho bất kỳ người đàn ông nào không nghe lời bạn (…). . … tất cả đều nhằm mục đích siết tối đa và giữ chắc chiếc ghế ưu thế. lòng độc ác khủng khiếp của con kiến ​​còn thể hiện ở việc hắn nhẹ nhàng “động viên” tổ đòi nợ, xô đẩy những kẻ sẵn sàng chặt chém lẫn nhau, để ai sống cũng “hưởng lợi từ ông chủ”. con kiến ​​thực sự là một con hổ tươi cười !.

nặng nề đối với những người nông dân bị áp bức, bóc lột, những người đàn ông không vướng vào nạn sưu thuế, chiếm đoạt ruộng đất, địa tô, tham nhũng của chính quyền, thiên tai …. trong Chí phèo và nhiều truyện nữa, người viết đi ở phần khác hướng: người nông dân bị xã hội đày đọa về tâm hồn, tiêu diệt hết nhân tính nên bị phủ nhận giá trị, phẩm giá làm người. Nỗi thống khổ khủng khiếp của Chí phèo không phải là cả cuộc đời của người nông dân liều lĩnh này là một: không nhà, không cửa, không cha, không mẹ, không người thân, không đất trồng một tấc đất, ai cũng chẳng bao giờ gặp được sự chăm sóc của một người phụ nữ. ra tay nếu anh ta không biết cô ấy …, nhưng đó là sự thật rằng anh ta đã bị xã hội mở ra toàn bộ khuôn mặt của mình, họ đã đánh cắp linh hồn của anh ta, để được đưa ra khỏi thế giới. xã hội loài người, phải sống cuộc đời tăm tối của loài vật đầu truyện là hình ảnh chi phèo vừa chửi vừa đi rất sinh động và độc đáo. nhưng đằng sau bức chân dung say rượu chửi bới được vẽ bằng nét cọ là nét ký họa ngộ nghĩnh, nếu đọc kỹ ta có thể thấy điều gì đó giống như sự đấu tranh của một tâm hồn đau khổ, một niềm hy vọng diệu kỳ. không, những câu chửi của chi phèo không hẳn là thờ ơ. anh đi từ “chửi trời” sang “chửi đời” rồi “chửi cả dân vu dai ngay…” và chợt tức giận khi thấy “không ai lên tiếng”… trong cơn say anh vẫn cảm thấy mông lung nhưng sâu sắc. nhận thức được “nỗi khổ” khốn cùng của hiện trạng. đó là một sự “bực bội” mà không ai mắng lại anh ta! có nghĩa là tất cả mọi người đã chắc chắn không coi anh ta là con người. chửi anh ta có nghĩa là anh ta vẫn nhận anh ta là người, vẫn sẵn sàng giao tiếp, đối thoại với anh ta. anh ta thậm chí còn nguyền rủa toàn bộ thị trấn với hy vọng rằng ai đó sẽ nguyền rủa anh ta trở lại. những tín hiệu liên tục yêu cầu giao tiếp đã được đáp ứng bằng một sự im lặng kỳ lạ. và anh vẫn trơ trọi giữa sa mạc hiu quạnh: anh vẫn “vừa chửi vừa nghe”, “chỉ là ba con chó xấu và một thằng say! …

Cảnh mở đầu đột ngột của câu chuyện đó không chỉ giới thiệu một cách hấp dẫn tính cách độc đáo của nhân vật mà còn bộc lộ tình trạng bi thảm của một số phận. Chí phèo trước hết là một hiện tượng thường xuyên và phổ biến, là sản phẩm của sự áp bức, bóc lột dã man ở nông thôn Việt Nam trong quá khứ. đây là hiện tượng mà những người nông dân, quá bị kìm nén, chiến đấu để tồn tại thông qua bọn tội phạm. con kiến ​​đẩy người canh ngọt vào tù; nhà tù thực dân, chỗ dựa tin cậy của bọn phong kiến ​​áp bức nông dân đã giúp ông lão giết chết phần nhân cách của con người, biến ý chí thành chí sĩ, biến người nông dân lương thiện thành ác quỷ lương thiện. Bằng ngòi bút hiện thực và tỉnh táo, ông chỉ ra rằng những người nông dân khốn khổ phải giành lấy sự tồn tại sinh học bằng cách bán rẻ nhân phẩm của mình, đã trở thành một thế lực hủy diệt mù quáng, dễ dàng bị bọn thống trị chinh phục. chất độc lợi dụng nên chí phèo đi từ chỗ hung bạo. đến một con kiến, tuyên bố rằng hắn “liều chết với cha con”, chỉ cần một vài lời nói ngon ngọt, một chuỗi cười và một vài xu, đã trở thành tên tay sai mới của hắn. Hiện tượng trớ trêu, tang tóc mà ngòi bút phân tích xã hội sâu sắc đã chỉ ra rất phổ biến và thường xuyên.

Giá trị tiêu biểu, sức mạnh tố cáo to lớn của hình tượng người nghĩa sĩ, hơn hết là làm nổi bật hiện tượng thường xuyên xảy ra trong xã hội nông thôn đầy rẫy bất công và tội ác bấy giờ. vấn đề của chi phèo là vấn đề của người nông dân; theo nghĩa đó, có thể nói chi phèo là hình ảnh điển hình của người nông dân.

Truyện ban đầu được tác giả đặt tên là Cái lò gạch cũ; hình ảnh cái lò gạch cũ được hiện lên ở đầu và cuối truyện. rõ ràng đó là dụng ý nghệ thuật của cao nhân. cái lò gạch cũ như một biểu tượng cho sự xuất hiện tất yếu của hiện tượng chí phèo, gắn với dòng chuyên đề chính của tác phẩm.

câu chuyện tình yêu của chi poo: loài hoa này đặc biệt hấp dẫn. nhưng dù qua loa đại khái, đôi khi có vẻ giễu cợt, mặc dù đối với một số người, đó là sức hút của thể loại truyện ngôn tình trầm ổn, ngưu bức, ngưu tất, “xứng đôi vừa lứa”, thì đây vẫn là một câu chuyện. với nội dung rất nghiêm túc, chứa đựng tư tưởng nhân đạo mới mẻ, độc đáo đã mang đến cho tác phẩm một tầm vóc ngoài mong đợi.

Ban đầu, chi phèo tung ra thị trường theo cách rất … chi phèo. vào một đêm “trăng bán nguyệt”, có những chiếc thuyền chuối nằm ngửa nghiêng đón vầng trăng xanh như thể ướt át, thỉnh thoảng bị gió hất tung và vùng vẫy như “nổi hứng”, chi phèo nhiều. say khướt và cảm thấy “rát”, “ngứa da”, anh ta vồ vập vào người đàn bà tội nghiệp “đang ngủ dại cạnh nhà”. khi cô hoảng sợ hét lên “thằng đánh chết nó hét to hơn” thì thầm và ôm đàn bà! “bướng bỉnh như vậy là kết thúc! nhưng điều kỳ diệu đã xảy ra là như lúc ban đầu, thi ha chỉ khơi dậy cái bản năng nam tính trong người đàn ông vui tính, nhưng sau đó, sự quan tâm trìu mến và tình yêu thương giản dị nhưng chân thành của người phụ nữ nghèo đã khơi dậy bản chất lương thiện của người lao động ở chí phèo, đoạn văn nói về tâm hồn chi phèo thức tỉnh sau khi gặp thị ha là một đoạn tuyệt của văn, đầy chất thơ và tập trung thể hiện tư tưởng nhân văn sâu sắc đến không ngờ của ngòi bút nam cao.

sáng hôm đó, chi phèo thức dậy muộn và “buồn” và “buồn mơ hồ”. Lần đầu tiên sau nhiều năm, Chí Phèo được nghe tiếng chim hót vui tươi, tiếng cười nói của người đi chợ, tiếng tàu đánh cá đánh đuổi cá… những âm thanh quen thuộc của cuộc sống lao động. Ngày hôm đó không có động tĩnh gì, nhưng hôm nay nó đột nhiên vang vọng tận sâu trong tim anh, lần đầu tiên trở thành tiếng gọi nghiêm túc của cuộc sống lọt vào đôi tai tỉnh táo của anh. Cuộc gặp gỡ Thị Hà vụt sáng như tia chớp trong cuộc đời dài tăm tối của Chí Phèo. Trong ánh sáng của tia chớp ấy, Chí Phèo chợt thấy rõ cả cuộc đời mình: Thuở “xa”, hắn từng “mong có một gia đình nhỏ, Chồng cày thuê, vợ dệt, ta sống với nhau. và chúng tôi để lại một con lợn để làm vốn! nếu khỏe, họ mua một số sào ruộng để làm việc “. hiện tại đã buồn: “già rồi mà còn cô đơn”, thì tương lai còn buồn hơn: “đói khát bệnh tật và cô đơn này còn kinh khủng hơn đói rét, bệnh tật”. nếu bao nhiêu năm, chí phèo luôn “say”, “say”, “có lẽ chưa bao giờ tỉnh táo, để nhớ mình ở trên đời”, thì hôm nay lần đầu tiên anh tỉnh táo, tỉnh táo với chính mình. của thân phận trước khi sống và hành động một cách hoàn toàn vô thức, anh không thể biết và không cần biết anh là người như thế nào và làm gì: “Tôi không hề biết rằng anh ta là con quỷ … của làng vu đại, Để tạo ra những con quái vật cho anh ta, bao nhiêu dân làng (…) anh ta biết tại sao anh ta lại làm tất cả những điều này trong khi anh ta say rượu … giờ đây, lần đầu tiên, anh ta nhận ra sự tồn tại của mình, anh ta đối mặt với chính mình, và đồng thời cũng là lần đầu tiên anh Nhận thấy sự bế tắc tuyệt vọng về thân phận của mình, khi nhìn thấy ni cô bưng bát cháo hành, anh đã “sốc” và vô cùng xúc động vì đây là lần thứ hai có ít nhất một người phụ nữ tặng cho anh. ” anh ấy ăn một bát cháo yến mạch từ tay mình và đột nhiên nhận thấy rằng món cháo yến mạch hành tây rất ngon. bởi hương vị của món cháo hành này là hương vị của tình yêu chân thành, của hạnh phúc giản dị nhưng có thật, lần đầu tiên đến với chi phèo. lần đầu tiên, chi phèo mắt “như ươn ướt”, “ôi, thật là tốt bụng, ai dám bảo là thằng còn đánh vào đầu, rạch mặt nữa.” hãy quay lại với lão nông da trắng cảm thấy bị xúc phạm khi bị bà nội “ác độc” gọi đến bóp chân, hãy quay lại với người nông dân lương thiện từng mơ về một cuộc sống gia đình thật bình dị và hạnh phúc, lao đầu vào công việc… ”. bản chất thường được che đậy của anh ấy … “

nhờ đó, tình yêu thương, tình người chân thành đã làm sống lại trong chi poo bản chất cao đẹp của người nông dân cần cù, vốn bị kìm nén bấy lâu nhưng vẫn chưa bị dập tắt. bạo chúa và nhà tù thực dân, nói rộng ra, cái xã hội tàn bạo đó, cố gắng giết chết cái “bản chất tốt đẹp” “trần như nhộng giữa bầy sói” của nó, không thể nhu mì, thuần khiết, mà để tồn tại, nó phải ăn cắp, ăn thịt, đâm chém. muốn làm được điều đó thì phải mạnh dạn, mạnh mẽ, những thứ đó chỉ có thể có trong rượu. và chi phèo luôn say, “khi say, anh ta làm những gì anh ta bảo phải làm” – suy cho cùng, chi phèo không chịu trách nhiệm về hành động của mình: linh hồn của anh ta đã bị đánh cắp mất rồi. .

Nhưng hôm nay, tình yêu đã đánh thức anh và linh hồn anh đã trở lại. Anh ấy cảm thấy “khao khát sự trung thực”, “anh ấy muốn làm hòa với mọi người biết bao!”, Anh ấy dường như rơi lệ và rụt rè trong sự phục sinh của linh hồn đó. Tôi hy vọng sẽ được chấp nhận trong xã hội phẳng và thân thiện của những người lương thiện ”. Tình yêu của thị ha không chỉ đánh thức anh ta, mà còn mở đường cho anh ta trở lại làm người, trở lại cuộc sống và niềm hy vọng hồi hộp.

đã hơn một lần, tác phẩm cao man viết về những cuộc tình của những kẻ bị cả xã hội khinh miệt và sỉ nhục: lang chạ – rận chủ, đức – nhi, chi phèo – thị nở … nhưng vẫn giữ được sự khách quan và Với giọng văn hài hước, nhà văn đã hiển nhiên đứng ra bênh vực tha bổng cho những người bất hạnh bị tất cả chối bỏ, nhất là khi họ rơi vào hoàn cảnh tủi nhục, trở thành mục tiêu của những mũi tên chế giễu tàn nhẫn từ những con người đầy thành kiến. anh kịch liệt bảo vệ quyền được yêu của mình và khẳng định tính hợp pháp của những cuộc tình như vậy. Có gì không ổn nếu những con người bị cả xã hội chối bỏ này lại đến với nhau, tìm thấy sự đồng cảm và chia sẻ tình cảm của họ? bởi nếu tình yêu chân chính là tình yêu nhân đạo con người, nâng tầm cuộc sống của họ thì tình yêu đã có tác dụng nhân đạo thần kỳ và xúc động như một câu chuyện tình yêu bao nhiêu lần? Có lẽ tình yêu giản dị, có gì đó thô lỗ của người phụ nữ xấu xí ấy đã không đánh thức được tâm hồn con người trong con quỷ hung dữ, đưa anh từ vương quốc địa ngục trở về vương quốc loài người? không phải là sự hủy diệt thần bí mà là một tình yêu rất trần gian, mà là một tình người chân chính, thật lành mạnh, thật lành mạnh. mô-típ nghệ thuật này được xử lý bằng tư tưởng nhân đạo cao cả và một ngòi bút nam tính phi thường, độc đáo.

những điều nhân văn và sức hấp dẫn lạ thường còn được thể hiện trong đoạn văn miêu tả bi kịch tinh thần của Chí Phèo. truyện ngắn hấp dẫn này đặc biệt hấp dẫn về cuối; không chỉ bởi cốt truyện, tình tiết gay cấn, diễn biến khó lường mà còn vì độ tư tưởng của tác phẩm mỗi ngày một tăng lên bất ngờ.

nhiều người còn ví chi phèo như một bi kịch của số phận, nhưng nếu hiểu đúng, chỉ có nhân vật này mới đánh thức tâm hồn, khao khát được làm người trở lại nhưng lại bị từ chối một cách lạnh lùng. thực sự rơi vào hoàn cảnh bi đát: bi kịch của những con người bị từ chối làm người.

Khi tôi nhận ra rằng xã hội không công nhận mình, tôi đã phải vật lộn với nỗi đau. anh lại uống, nhưng điều kỳ lạ là hôm nay “càng uống càng tỉnh”. đúng hơn, dù say, nhưng trong tâm trí anh lúc này vẫn còn một sự bình tĩnh: nỗi đau vô cùng về thân phận của anh, và “anh đang khóc cạn nước mắt”. rồi như thoát khỏi chính mình, khỏi nỗi đau, “anh lại uống… anh lại uống… cho đến khi say”. sau đó anh ta bỏ đi với một con dao và chửi rủa … như mọi khi. nhưng hoàn toàn khác với mọi khi: hôm nay, con chim chích chòe, quằn quại trong đau đớn vì tuyệt vọng, đang xúc động hơn bao giờ hết trước tội ác của kẻ thù, xông thẳng đến trước mặt ông lão “trợn mắt, chỉ tay”, mạnh dạn đòi đúng con người, khôi phục khuôn mặt con người bị nghiền nát của mình. người đàn ông đã chết vì ý thức về nhân phẩm của anh ta đã trở lại, không thể chấp nhận việc quay trở lại cuộc sống súc vật được nữa. Chí phèo chết trước ngưỡng cửa sống lại, chết trong tâm trạng đau đớn thê thảm. Vì vậy, trong quá khứ, để níu kéo sự sống, Chí Poo đã phải từ bỏ nhân phẩm, bán linh hồn mình cho quỷ dữ; lúc này, ý thức về nhân phẩm bừng tỉnh, linh hồn trở lại. nhiều người nghi ngờ tấm lòng của chàng trai cao cả đối với nông dân, vì thấy nông dân của nhà văn đa phần là gian ác, dữ dội. tuy nhiên, chính ở những người khốn khổ có khuôn mặt và tính cách không mấy “tử tế”, đôi khi ý thức về nhân phẩm còn mạnh hơn cả cái chết. Lão Hạc bề ngoài có vẻ tinh ranh, điên cuồng nhưng lão đã âm thầm tìm đến cái chết để giữ vững lòng tự trọng của mình trong ngõ cụt (Lão Hạc). chấy rận cũng tìm đến cái chết vì không chịu nổi nỗi nhục đang chờ ngày sau (rận) và rận đây?

chi phèo chết quằn quại trên vũng máu trong niềm đau đớn vô hạn, khát vọng làm người lương thiện cao cả và thiêng liêng đã không thể thực hiện được. Những lời cuối của chi phèo, vừa đanh thép, vừa đầy căm giận, có âm hưởng triết lí và âm điệu u uất, bàng hoàng, ám ảnh người đời mãi … “?”. con người sống cuộc sống con người như thế nào? đó là “một câu hỏi lớn chưa có câu trả lời không những không hiểu mà còn không trả lời được của xã hội thời bấy giờ, đã được đặt ra một cách khẩn thiết và day dứt trong hầu hết các tác phẩm trước đây của nam cao và được tạo ra với một vĩ đại. , tài năng độc đáo, khiến nhiều sáng tác của nam cao, trước hết là chí phèo, nằm trong số những trang hay nhất của văn xuôi Việt Nam.

bài văn mẫu: phân tích truyện ngắn Chí phèo – văn mẫu 2

“khi chí phèo rời khỏi trang nam cao người ta mới phát hiện đây là hiện thân đầy đủ nhất của cái gọi là cảnh ngộ của người nông dân trong một xã hội thuộc địa: bị chà đạp, cào xé, hủy hoại nhân tính. “. (nguyen dang to). người ta vẫn coi chí phèo là một hiện tượng lạ của văn học và đời sống, là sự sáng tạo đặc biệt của con người thanh cao, qua đó lớp hiện thực được lột bỏ, lớp tư tưởng bị xới tung.

“chi phèo” thực sự khiến tên của Trần Thụy tri trở nên chính thức là nam tính. Vốn là một nhà văn hiện thực đến sau, bước chân vào làng văn khi đất đai quanh quẩn đã bị cày xới nhiều lần nhưng Nam Cao vẫn cho những đường cày đẹp đẽ và nâng tầm tác phẩm của mình lên thành kiệt tác. Tôi nghĩ “chí phèo” là tác phẩm nam tính sâu sắc nhất và hay nhất của tác giả về người nông dân vì tính hiện thực và tư tưởng của nhà văn.

theo cách mà nhà văn muốn hướng dẫn người đọc, cao thủ đã đẩy chí phèo vào giữa đường đời với trạng thái say xỉn và chửi bới, một trạng thái đầy ấn tượng và đáng lo ngại: “vừa đi vừa chửi. Lúc nào cũng như thế , sau khi uống rượu, anh ta chửi thề ”. anh ta, như cách gọi của cao nhân là chí phèo, là một kẻ chìm đắm trong men rượu và đối thoại với cuộc đời bằng những lời nguyền rủa. chửi có hạng có lang, có từ xa gần, từ chửi trời, chửi đời, rồi chửi dân làng vu đại, chửi ai không chửi bằng mình, cuối cùng là chửi “mẹ đẻ ra ai”. chửi thề đã trở thành quy luật sống của kẻ say, cao nam đã cho ta thấy cụ thể nhất trạng thái tồn tại của nhân vật, thấy được phẩm chất côn đồ trong con người anh ta, và phần nào thấy được bi kịch khi bị chống đối. dường như có sự cô đơn trong lời nguyền. Dân làng vu đại không trả lời ông, chỉ có tiếng sủa của ba con chó hung dữ. chi phèo bị đuổi khỏi xã hội? Tại sao anh ta lại bị cả xã hội sợ hãi và chối bỏ? những câu hỏi khiêu khích được đặt ra từ đầu câu chuyện cho phép chúng ta tìm hiểu nhân vật từng chút một …

chi phèo vốn là một thanh niên tốt bụng và lương thiện, nhưng những người đàn ông mạnh mẽ của làng vu đại đã đẩy anh vào bước đường cùng. nó là một đứa con ngoài giá thú, bị bỏ rơi khi mới sinh, được một người hầu không con mang về nhà nuôi nấng. già chết thì cố lạc, hết ở nhà này lại đi ở nhà khác. không cha không mẹ, không một tấc đất cắm dùi, trồng cây chẳng giống ai, chẳng ai cho tình yêu thương. Trong thời gian làm ruộng cho hộ L, Kiên được tiếng là hiền như đất. dù nghèo khó, ít học nhưng vẫn biết phân biệt phải trái, đúng sai, si tình và đê tiện. mỗi lần bị vợ kiến ​​ba khoang bóp chân thì “vừa thấy nhục chứ không thương”. cũng như bao người nông dân nghèo khác, ông từng mơ về một cuộc sống gia đình giản dị nhưng đầm ấm: “chồng cày thuê, đàn bà dệt vải. Bỏ con lợn làm vốn. Nếu giàu thì mua dăm ba sào ruộng”. tuy nhiên, hạt giống tốt trong người đã sớm bị đánh gục và không thể gượng dậy được. Cũng chính sau đó, anh bị bạo chúa đẩy vào ngục chỉ vì thói ghen tuông độc tài, từ đó bi kịch tội ác cũng bắt đầu.

ngay cả khi ở bên ngoài nhà tù, mang theo sự biến đổi nhân hình và con người đến dị dạng. từ một nông dân cường tráng, anh trở nên “mặt dày như đá”, với “cái đầu trọc, một cái răng cạo trắng, khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt tinh anh”. đắm chìm trong trạng thái say sưa tinh thần. say ăn, say ngủ, đập đầu, đâm vào mặt, chửi bới, say rượu đe dọa. Đau đớn hơn, sự xa lánh không chỉ thành hình mà còn ăn mòn dần từ bên trong khi những con rận bán linh hồn của mình cho kiến. Khi trở về làng Vũ Đại, vùng đất kinh kỳ, cá lớn nuốt cá bé, Chí Phèo không còn nhân hậu, nhẫn nhịn như xưa, hắn đã hiểu ra quy luật sinh tồn: càng hiền. những người có móng tay giống nhau đã bị bắt nạt cho đến khi họ không thể ngẩng đầu lên. bạn phải quyết liệt, cứng đầu và tàn nhẫn để muốn tồn tại. để chỉ sau những lời mời ngọt ngào của một anh hùng quanh co như kiến ​​ba khoang. , anh ta trở thành kẻ đòi nợ thuê, giết người thuê. chi phèo thực hiện đúng mưu đồ của cha con nhà kiến: “lấy đầu bò trị đầu bò”. chất người trong anh dường như đã cạn kiệt, ma quỷ xâm chiếm và tàn phá anh.

nhưng cũng chính từ bi kịch đó, chúng ta mới thấy được bản chất và bộ mặt của cả một xã hội: một xã hội vô nhân đạo với những con người ngang trái, không nhân tính, một xã hội mà vu vơ thân thương gọi là “chó xấu”. ở đó, có những ông trùm độc ác như con kiến ​​nắm hết quyền lực, có thể chặt đứt mạng sống của người lương thiện bất cứ lúc nào, có những nhà tù thực dân bắt một người lương thiện và thả một con quỷ độc ác, có những người như dân làng vu đại. hơn là từ chối bao dung và chấp nhận một người như chí phèo.

Tưởng chừng Hạ chí đã trượt dài và lún sâu vào bi kịch của đời mình, nhưng cao nam vẫn đủ niềm tin, và tấm lòng của nhà văn vẫn rất nhân văn “cố tìm và hiểu” bản chất con người trong tâm hồn. của một người. .thì đứa trẻ đã tiếp quản. Cũng chính lúc đó, Chí gặp Thị Hà, một người phụ nữ xấu xí, ghét ma ở làng Vũ Đại. qua bao đêm ngủ say như vợ chồng với nàng, nàng đánh thức bao nhiêu bồi hồi. làm sống lại cảm giác về không gian, thời gian, cảm xúc và tiếng nói của con người. Lần đầu tiên trong đời, anh nghe thấy “tiếng chim hót ngoài trời vui quá, nghe thấy tiếng cười nói của người đi chợ. Người đánh cá khua mái chèo đuổi cá”. cũng là lần đầu tiên anh ý thức về tuổi tác của mình, về hiện tại “già nhưng vẫn cô đơn”, về quá khứ với những ước mơ tốt đẹp trong quá khứ, về tương lai với “đói khát, bệnh tật và sự cô đơn độc hại”. người đó trước hết có những tình cảm rất con người, được đánh thức cả về ý thức và ý thức. nó biết lo lắng, sợ hãi, rưng rưng trước bát cháo hành nóng hổi, ​​biết ăn năn tội ác của mình. chính bàn tay của người phụ nữ có dòng dõi bị bỏ rơi đã cứu anh khỏi bờ vực tha hóa, để rồi không chỉ bộc lộ bản chất lương thiện luôn sẵn có trong con người mà còn khơi dậy khát vọng trở về – trở lại xã hội loài người. anh tin rằng “bông hoa sẽ soi đường cho anh”; “Nếu cô ấy có thể làm điều đó với anh ấy, tại sao những người khác lại không thể?” chưa bao giờ khát khao được trở lại làm người lương thiện lại mãnh liệt đến thế. Chính đôi mắt tinh anh và tấm lòng nhân ái của chàng trai cao lớn đã nhìn thấy lòng tốt của một con người sống lương thiện, bị xã hội tàn ác ngược đãi, ngược đãi.

nhưng thực tế vẫn là thực tế. Nhà văn trung thành với hiện thực nam cao đã không phủ nhận một thực tế khác, đó là sống trong một xã hội đầy rẫy những định kiến ​​lạc hậu, con người không thể sống yên ổn theo đúng nghĩa. một lần nữa, chi phèo lại rơi vào bi kịch bị từ chối quyền làm người bởi những định kiến ​​của người cô, người bác. người phụ nữ đó đã mạnh dạn tuyên bố rằng “tất cả trẻ em trong làng đều đã chết, tại sao chúng phải đi lấy một người đàn ông không cha, lấy một người đàn ông mà nghề duy nhất của nó là cắt mặt?” người nói định kiến ​​làng dẫn bước làng từ chối thẳng thừng mong muốn được trở về và hạnh phúc của Chí phèo. khoảnh khắc nhân vật nửa tin, nửa ngờ, nửa say, nửa tỉnh, cố níu kéo nhưng không thể níu kéo, bàng hoàng đến mức đau đớn đã khiến chi phèo trở thành một con người thật sự đáng thương và đáng thương. . thành phố mở cổng, và cánh cửa dẫn đến xã hội loài người đóng sầm lại trước mặt chúng tôi. thậm chí tìm tên kẻ thù lớn nhất của đời mình để trả thù và cũng là kết liễu cuộc đời mình. cái chết là một cái kết bi thảm và đau đớn, nhưng không thể tránh khỏi việc sống trong một xã hội bẩn thỉu như vậy. nó không thể dung thứ trong xã hội chung, ngay cả phượng hoàng cũng không thể biến thành ác quỷ, bởi vì lương tâm và lương tâm đã trở lại. ngay cả cái chết là giải pháp tốt nhất, ngay cả khi nó đau đớn. đó là một cái chết để bảo toàn nhân phẩm, một cái chết thức tỉnh cả một xã hội, để hôm nay, tiếng nói đặt câu hỏi “ai cho tôi lương thiện?” vẫn vang bóng và đầy ám ảnh.

để tác phẩm thành công trong việc xây dựng nhân vật không thể không kể đến nghệ thuật phân tâm học bậc thầy, nghệ thuật kết cấu linh hoạt theo dòng tâm lý và sử dụng các đoạn văn, độc thoại, đối thoại phù hợp. Lông của cao nam đã tiêu biểu cho một con người, một số phận trong xã hội, nên ngày nay chi phèo vẫn là cái tên đầu tiên khi người ta nhớ đến cao cao.

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Văn Học

Related Articles

Back to top button