Top 5 bài cảm nhận khổ cuối bài thơ Ông đồ ngắn gọn

đoạn văn cảm nhận khổ cuối bài ông đồ

Video đoạn văn cảm nhận khổ cuối bài ông đồ

“Năm nay đào nở hoa

Tôi không nhìn thấy ông già ”

Một mùa xuân nữa lại bắt đầu, hoa đào vẫn nở nhưng ông đồ đã không còn xuất hiện trên từng con phố. Đến đây, chúng ta cảm thấy không khí tết vẫn tiếp tục lan tỏa khắp nơi, nhưng tại sao chúng ta lại cảm thấy không khí này thật khan hiếm? ở đây ngôn ngữ đã được chuyển hóa một cách tinh tế, ở trên là “ông đồ”, thì ở đây chỉ là “ông đồ” biến nhân vật mãi mãi thành nhân vật không bao giờ trở lại. người từng đến bên anh trong mỗi bữa tiệc Tết nay không còn nhận anh khiến anh “lỡ hẹn với đào hoa”. đối lập với khung cảnh thiên nhiên, trực tiếp thể hiện tâm trạng con người khiến người đọc không khỏi ngậm ngùi, thương cảm cho một lứa tài hoa bị lãng quên, nay chỉ còn lại trong miền thương nhớ. bài thơ kết thúc bằng một lời kêu gọi lòng thương xót:

“Người cao tuổi trường thọ

linh hồn bây giờ ở đâu ”

mọi thứ vẫn vậy, đào vẫn nở, đường phố vẫn nhộn nhịp, nhưng bây giờ mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi, mọi người không còn vây quanh anh, anh bị lạc từng chút một. trước sự thờ ơ của tất cả, của con người, nỗi buồn ấy lan tỏa đến cảnh vật vô tri để rồi chạm đến trái tim người đọc. Mấy ông già có phải là người ngày xưa thuê anh viết thư không hay đã là dĩ vãng và chỉ là dĩ vãng. tác giả bàng hoàng và đau xót trước sự lãng quên của con người. câu hỏi vang lên như một niềm tiếc thương cho sự mai một của một nền văn hóa Nho giáo, đồng thời, như thương tiếc cho một lớp người trong xã hội đã bị mai một. nhà thơ không chỉ thể hiện nỗi nhớ mà còn thức tỉnh mọi người hãy nêu cao những truyền thống tốt đẹp của dân tộc, không phai nhạt theo thời gian.

Ngày nay, cuộc sống không ngừng phát triển nhưng thật buồn cười khi mỗi dịp tết đến xuân về, thỉnh thoảng chúng ta lại thấy các bạn trẻ trong trang phục cổ trang viết trên giấy đỏ những dòng chữ rồng bay phượng múa gợi cho chúng ta một hình ảnh xúc động về quá khứ. họ đang cố gắng duy trì những phong tục tốt đẹp đã bị mai một. Hãy hy vọng phong tục này sẽ hồi sinh và phát triển một lần nữa

cảm nhận khổ thơ cuối của bài thơ ngắn thưa ông. do – bài hát mẫu 3

Trong màu sắc nhục nhã của tờ giấy, sự lắng đọng lạnh lẽo của mực tự nó đã khơi dậy nỗi buồn. đó là ngoại cảnh mà còn là tâm trạng, là nỗi buồn sâu kín, khiến những vật vô tri như chủ nhân của chúng cũng “chỉ biết, chỉ biết buồn”, “trĩu nặng nỗi lo, tiếc thương thời thế đổi thay”. và buồn hơn nữa, ở khổ thơ thứ tư, có hình ảnh một người đàn ông bình lặng và cô đơn trong khung cảnh lạnh lẽo:

ông già vẫn ngồi đó

Đi qua con đường không ai biết

Xem thêm: Top 10 Bài văn nghị luận về tính trung thực của con người (lớp 9) hay nhất – Toplist.vn

lá vàng rơi trên giấy

Bên ngoài trời đang mưa.

Với hy vọng mong manh còn lại, một chút cố gắng vì miếng cơm manh áo, ông lão vẫn kiên nhẫn chờ đợi. nhưng đáp lại sự chờ đợi tuyệt vọng ấy là những bóng người tấp nập, thờ ơ, quên mất sự hiện diện của anh. giữa tiếng ồn ào náo động xung quanh là bóng dáng đơn độc của ông lão. sự đối lập giữa ông lão và cuộc sống bộn bề khiến nhà thơ xót xa. Giữa không gian đông đúc ấy, ông cụ vẫn ngồi, dáng vẻ trầm ngâm khác hẳn một cụ nguyên khuyển “tựa gối không được bao lâu”. từng đợt lá vàng rơi trên đường, rơi trên trang giấy, như bối rối nhìn mưa bụi mịt mù khiến lòng người nhói đau, chạm vào lương tâm mỗi người. không gian hoang vắng và hoang vắng. Chợt tôi nghĩ đến câu thoại từ tổ chim trên bến đò lang của tôi: “trăng đọng vàng rơi trên mặt sách”. “lá vàng rơi trên giấy” cũng gợi không gian đượm buồn

cảm nhận khổ thơ cuối của bài thơ ngắn thưa ông. C – bài hát mẫu 4

vu dinh lien là một người đa tài, có thể viết văn, làm thơ, học văn và dạy học. ông cũng là một nhà thơ tích cực của phong trào thơ mới, tuy nhiên, khi nhắc đến ông, người ta chỉ nhớ đến ông qua bài thơ “Ông đồ”. Ông. làm là bài thơ được viết như lời “cầu may” của một lớp người trong xã hội là các nhà nho, khi xã hội thay đổi thì cách nhìn nhận về Nho giáo cũng không còn như những thời kỳ trước. người già trở nên lạc lõng và bị gạt ra ngoài xã hội. bài thơ cũng thể hiện niềm thương cảm, tiếc thương của nhà thơ, cũng như nỗi nhớ nhung nhớ nhung cảnh xưa lặng lẽ mà sâu lắng.

Xem Thêm : Cách phân bổ thời gian làm bài thi Văn 90 phút – Infolife

Ở hai khổ đầu của bài thơ, nhà thơ vu đình thể hiện nỗi nhớ da diết khi miêu tả không khí nhộn nhịp, huyên náo và tâm trạng lo lắng của người đến xin thẻ. Đây cũng là một nét đẹp văn hóa ngàn năm, xin chữ đầu năm để cầu chúc may mắn, gặp nhiều may mắn. tuy nhiên, khi xã hội đã thay đổi, những định kiến ​​về Nho giáo cũng thay đổi, cảnh náo nhiệt, Nho giáo không còn được coi trọng như trước, sự xô bồ không còn nữa. xin thẻ không còn là thú tiêu khiển của người dân trước đây. nhà thơ đã vẽ nên một bức tranh thơ với thời gian tuần tự, từ hồi tưởng về quá khứ huy hoàng, đến hiện thực thấm thía:

“nhưng năm nào anh ấy cũng vắng mặt

người thuê viết ở đâu bây giờ? ”

đối lập với không khí ngày xưa còn trọng dụng Nho, khi chữ Nho vẫn là niềm đam mê của bao người: “viết thuê bao người / khen tài” là một thực tế có phần mâu thuẫn, thậm chí phũ phàng. Nhà thơ Vũ Đình Liên bày tỏ sự tiếc nuối khi chứng kiến ​​hiện thực này: “Năm nào cũng vắng bóng”. theo thời gian, hàng người xếp hàng xin thẻ cũng thưa dần, không khí rộn ràng, ca tụng năm xưa cũng không còn, không khí u buồn. “Người thuê viết bây giờ ở đâu?” là một câu hỏi tu từ của nhà thơ, thể hiện nỗi nhớ da diết, tâm trạng đau buồn khi chứng kiến ​​cảnh tượng đau lòng này.

“Giấy đỏ buồn không tươi

vết mực vẫn còn trong nỗi buồn ”

“giấy đỏ” là loại giấy dùng để viết chữ nho. nhưng giờ đây, màu đỏ của giấy cũng đã phai “giấy đỏ không buồn lắm”. “mực” là chất liệu đàn ông dùng để viết chữ, nét mực thường nghiêng, khi viết sẽ mài mực để viết. tuy nhiên, mực nghiêng ngày nay cũng không được viết ra, mà vẫn còn ở những dòng chữ thảo “mực nghiêng”. ở đây, nhà thơ vu đình liên đã sử dụng hình ảnh mang tính biểu tượng. giấy và mực là những vật vô tri. nhưng trong tình huống thực tế, những đồ vật tưởng chừng như vô tri vô giác ấy cũng biết “buồn”, biết “buồn”. Qua hình ảnh tốn giấy mực, nhà thơ cũng thầm bày tỏ nỗi đau trước sự “ô nhục” của Nho giáo, cũng như niềm thương cảm của ông đối với sĩ phu.

Xem thêm: Kể Về Ngày Đầu Tiên Đi Học Lớp 3 ❤️️15 Bài Văn Tả Hay Nhất

“Ông làm vẫn ngồi đó

không ai biết khi nào phải băng qua đường ”

Vẫn là công việc đó, vẫn vị trí cũ, nhưng thời thế thay đổi, hoàn cảnh hiện tại của những người đàn ông đáng thương thật đáng thương. “ông đồ vẫn ngồi đấy” thể hiện cái tĩnh, trong cái bất biến của con người. tuy nhiên lòng người đã đổi thay “qua phố chẳng ai hay biết”, dòng người vẫn tấp nập nhưng dường như hình ảnh ông đồ xưa nay đã trở nên mờ ảo. nhờ đó, dù vẫn “ngồi đó”, “không ai biết” nhưng nỗi cô đơn, lạc loài của ông lão được tái hiện rất chân thực. sự thờ ơ của con người khiến hình ảnh ấy càng thêm đáng thương và cô đơn đến cùng cực. Vì vậy, dù nó vẫn hiện hữu trên mọi ngóc ngách, giấy đỏ, mực tàu nhưng với người qua đường, thời đại thay đổi tư duy khiến mọi thứ trở nên vô hình.

“lá vàng rơi trên giấy

Trời mưa và bên ngoài bụi bặm ”

sự nhộn nhịp của dòng người hoàn toàn trái ngược với khung cảnh yên tĩnh nơi anh vẽ bản đồ từ. cô đơn và cô đơn nơi tôi tưởng từ đã được đưa đến cùng cực. dường như lòng thương xót của lòng người và lòng thương xót của thiên nhiên đất trời đã hòa làm một. “Lá vàng rơi trên giấy” có thể là một hình ảnh thực, nhưng nó cũng có thể là một hình ảnh tượng trưng. không gian im ắng, vắng vẻ khiến tờ vàng rơi, đi trên tờ giấy mà không ai hay biết. tuy nhiên, “lá vàng” là biểu tượng của mùa thu khô héo và chia cắt. Hiểu theo nghĩa này, chúng ta có thể thấy thiên nhiên thể hiện sự đồng cảm với hoàn cảnh thực tế của Nho giáo. “ngoài trời mưa bụi” cũng có thể hiểu là những giọt nước mắt thương tâm của thiên nhiên với thực tại.

như vậy bài thơ “ong làm” của nhà thơ vu đình liên là một bài thơ được viết bằng một giọng thơ bình dị nhưng không kém phần sâu sắc, súc tích và đầy sức gợi cảm. đoạn thơ thể hiện sâu sắc tình cảnh tiếc thương của ông đồ, từ đó thể hiện niềm tiếc thương, hoài niệm về quá khứ huy hoàng của Nho học xưa. Tôi thương tiếc những người từng được kính trọng nhưng giờ trở nên đáng thương, mất mát và đáng thương.

cảm nhận khổ thơ cuối của bài thơ ngắn thưa ông. làm – bài thơ mẫu 5

trong khổ thơ cuối cùng, nhà thơ để lại một khoảnh khắc:

Xem Thêm : Bài cúng tất niên cuối năm 2022 Nhâm Dần – Văn khấn tất niên 30 Tết

năm nay đào lại nở rộ …

là hiện tại, tất nhiên chỉ là một hiện tại giả định đối với nhà thơ (và người đọc). việc xác định này giống như một cánh cửa đóng đối với họ. đối với cuộc sống, bánh xe quay của nó là vô tận (đào và phát triển …). Ý tưởng về sự lưu thông của nó vẫn được gợi lên thông qua hình ảnh của bông hoa, biểu tượng cho sự tái sinh vĩnh cửu. hơn nữa, quan niệm đó còn được thể hiện ở việc lặp lại gần như toàn bộ dòng đầu của bài thơ, có đôi chút biến tấu (“năm nào hoa đào nở… năm nay hoa đào lại nở…”).

nghệ thuật lặp lại – trong một bài thơ hay – không bao giờ hoàn toàn là sự lặp lại. khổ cuối của bài thơ vẫn đặt song song hai hình ảnh từ đầu bài thơ: “hoa đào” bên cạnh “cố nhân”. tuy nhiên, ở đây chỉ là sự biến đổi của một hình ảnh ngày càng mở rộng, không rõ ràng, khó nắm bắt:

năm nay đào lại nở rộ,

Xem thêm: Soạn bài Câu nghi vấn (chi tiết) – loigiaihay.com

Tôi không thấy ông già.

những linh hồn cũ bây giờ ở đâu?

Cho đến nay, chúng ta đã thấy ở hai hình ảnh ấy (“hoa đào” và “cố nhân”) nơi hội tụ ánh sáng trong bài thơ. hoa đào vẫn vậy. nhưng hình tượng mà nhà thơ hướng tới là con người được vẽ ra trong sự biến đổi: ông đồ – con người cũ – những con người già nua – tâm hồn.

Chỉ qua diễn biến và biến hóa của một hình tượng (ông đồ), chúng ta đã thấy được sức cộng hưởng chung của khổ thơ cuối: đó không chỉ là số phận của ông lão.

Dường như âm vang, âm hưởng mở rộng và xa hơn còn được gợi lên bởi một hiện tượng thường thấy ở một số nhà thơ mới (như điệu hò, điệu hò, câu hò). Đó là hiện tượng mà một số người đã gọi là “đa âm” theo nghĩa đơn giản và sát nghĩa nhất: ở khổ thơ cuối cùng này, ta nghe thấy cả hu hu, người đàn ông, người nguyễn du hát những lời than thở về tình yêu tài hoa bạc mệnh. , thăng trầm. điều này, bản thân vu dinh lien cũng xác nhận tầm ảnh hưởng.

những gì tôi muốn nói thêm chỉ là: ngay cả trong bài thơ này, vu dinh lien vẫn là một kẻ cuồng dâm. điều đó không xuất hiện trên bề mặt của câu (chẳng hạn như hỏi một câu theo kiểu nói tiếng Anh: “nhưng tuyết già ở đâu?” hoặc vang lên khuôn mặt đào hoa của hỡi ho (nguyễn du). Nó ở trong âm trầm, nhưng thấm nhuần toàn bộ giai điệu của bài hát ong do: nó là một dư âm về sự cô đơn của con người trong các thành phố hiện đại, nói rộng ra, âm vang này ám ảnh các nhà thơ lớn của Pháp cuối thế kỷ XIX, bao gồm cả tiếng nói lan man, tiếng địa phương, và cảm hứng của Swan in swan song còn được gợi lên bằng một hình tượng cổ xưa, con chim thần và lời đáp của nó, hình ảnh ấy qua cánh thiên nga không tìm thấy nước, chắp cánh trên con đường paris đầy bụi:

paris đã thay đổi! nhưng không có gì trong tâm trí của tôi chuyển động! lâu đài, giàn giáo, khối nhà mới xây.

những vùng ngoại ô cũ, mọi thứ đối với tôi đều trở thành biểu tượng,

Tảng đá chứa đầy những kỷ niệm khó phai mờ.

– / –

với những bài văn mẫu 5 ý kiến ​​về khổ thơ cuối của bài thơ ngắn ông đồ. do top giải pháp sưu tầm và tổng hợp tại đây, mong rằng các bạn sẽ có những góc nhìn mới và tầm nhìn tổng quát hơn về tác phẩm. chúc may mắn với bài tập về nhà của bạn!

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Văn hóa

Related Articles

Back to top button