Tấm Cám | Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam | Nguyễn Đổng Chi | SachHayOnline.com

Chuyện tấm cám

Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam

Ngày xưa, có hai chị em gái khác cha. hai chị em gần như bằng tuổi nhau. Tấm là con gái của vợ cả, Cám là con gái của vợ lẽ. mẹ tôi mất khi tôi còn nhỏ. vài năm sau, bố tôi cũng qua đời. Anh sống với dì ghẻ của mình, mẹ của Bran. nhưng dì ghẻ của tôi là một người rất cứng rắn. hàng ngày, Tấm phải làm việc trông nhà, chăn trâu xong, gánh nước, cắt khoai, hái bèo; ban đêm họ vẫn xay, giã gạo mà không xong việc. trong khi đó Cám được mẹ cưng chiều, ăn trắng mặc thường, ở nhà cả ngày không phải làm việc nặng.

Một hôm, người mẹ kế đưa cho hai chị em một cái thúng và bảo hai chị em ra đồng bắt tôm tép. cô hứa: – “Ai bắt được rổ đầy thì thưởng một cái yếm đỏ!”.

ở ngoài đồng nhờ mò cua bắt ốc quen dần nên chỉ một ngày là được một rổ đầy tôm cá. còn cám thì đi bộ từ ruộng này sang ruộng khác, đến chiều vẫn không thấy gì.

thấy rằng tôi đã lấy một giỏ đầy, cảm ơn bạn:

em gái thân yêu của tôi! đầu bẩn thỉu, hắn uống một ngụm thật sâu, để khỏi mắng thím.

Tin rằng đó là sự thật, anh ta đi xuống ao để đi sâu và tắm. Cám nhân cơ hội đổ hết tôm trong đĩa vào rổ của mình rồi ba chân bốn cẳng lao tới. khi đến nơi, chỉ có một giỏ rỗng nên cô ấy đã ngồi xuống và khóc.

khi đó Đức Phật đang ngồi trên đài sen. Chợt nghe thấy tiếng hét của Tấm liền xuống nhà hỏi:

– tại sao bạn lại khóc?

câu chuyện kể cho tôi nghe. Tôi nói:

– đủ! thử tìm trong giỏ xem có gì khác không?

nhìn vào giỏ và nói:

– chỉ còn một con cá bống.

– Tôi mang con cá bống đó về nhà và ném xuống giếng để nuôi. mỗi bữa ăn được ba bát, tôi sẽ ăn hai bát và để lại một bát để đưa cho cha tôi. mỗi khi bạn cho ăn, hãy nhớ gọi nó như thế này:

bang bang, bang bang

Hãy đến ăn cơm vàng, cơm bạc của chúng ta,

không ăn cháo hoa của người ta

nếu bạn không gọi nó như vậy, nó sẽ không phát ra, hãy nhớ!

Nói xong, anh ta biến mất. Theo lời của Bụt, anh ta đã thả quả cầu xuống giếng. rồi từ hôm đó, sau mỗi bữa ăn, Tấm đều để dành phần cơm giấu và bày ra mâm cơm. Mỗi khi nghe đĩa gọi, anh ta lại trồi lên mặt nước để vồ lấy những hạt cơm trong đĩa và ném đi. người và cá ngày càng biết nhau nhiều hơn và chúng ngày càng lớn hơn.

Thấy sau mỗi bữa ăn, cậu bé thường đem cơm xuống giếng, mẹ kế sinh nghi nên bảo Cám đi tìm. Cám trốn trong bụi cây bên giếng nghe tiếng cồng nên đọc thuộc lòng rồi quay lại kể cho mẹ nghe.

Đêm đó, bà mẹ kế bảo cô dậy sớm đi chăn trâu, nói:

– con tôi! thị trấn đã bắt đầu cấm đồng. mai tôi đi chăn trâu, Anh phải lo ruộng xa, đừng chăn nhà, phố thị mất trâu .

Anh ta nghe lời, sáng hôm sau dắt trâu đi ăn. Ở nhà mẹ con tôi bưng bát cơm ra giếng, cũng gọi bong ra ăn như bát gọi. nghe thấy tiếng gọi, nổi lên mặt nước. Hai mẹ con được cứu đã đợi sẵn, họ bắt con cá bống và mang về nhà ăn.

Buổi trưa, anh ta dắt trâu, sau khi ăn uống xong, anh ta mang một bát cơm để dành xuống giếng. Tôi tiếp tục gọi nhưng không thấy bong bóng của tôi xuất hiện như bình thường. gọi và gọi, gọi và gọi, cuối cùng chỉ thấy một cục máu nổi trên mặt nước. biết rằng có điều gì đó không ổn với mình, anh ấy đã bật khóc. lại xuất hiện, hỏi:

– tại sao bạn lại khóc?

câu chuyện đã kể cho tôi, tôi nói:

– yêu tinh của con người đã ăn thịt. Thôi nào, sau đó quay lại thu thập xương cốt của anh ấy, tìm bốn cái lọ, đặt chúng và chôn chúng dưới bốn chân giường của tôi.

Anh quay lại hướng dẫn của cha mình để tìm kiếm những chiếc đàn nổi da gà, nhưng anh đã tìm kiếm trong các góc sân và không tìm thấy chúng ở đâu. một con gà nhìn thấy điều này và nói:

– quan liêu! Đưa cho tôi ngũ cốc, tôi sẽ đào xương!

miếng cơm manh áo để nuôi gà. con gà chạy xuống bếp bới một lúc thì bị khử sắt ngay. sau đó Tấm nhặt lên, cho vào lọ và chôn dưới chân giường theo hướng dẫn.

°

°ocity

Ngay sau đó, nhà vua tổ chức lễ hội trong nhiều ngày đêm. già trẻ, gái trai từ các làng quê háo hức đến xem. ngoài đường, quần áo rối rắm chảy xuống kênh như nước chảy. hai mẹ con cũng sắm sửa quần áo đẹp để đi lễ. nhìn thấy Tấm cũng muốn bỏ đi, dì ghẻ của Tấm từ lâu. rồi anh ta trộn một lít gạo với một lít thóc và nói:

– thu lúa này xong rồi đi đâu, đừng bỏ dở, về có gì mà thổi cơm, dì dơi.

nói đoạn, hai mẹ con đi ra ngoài đường, ngồi nhặt chỉ nhặt được một nắm, nghĩ mãi không biết nhặt xong, buồn khóc một mình. Trong khi đó, một cửa sổ bật lên xuất hiện hỏi:

– tại sao bạn lại khóc?

chỉ vào giỏ, thưa ông:

– cô tôi bắt tôi thu dọn cơm nước, cơm áo gạo tiền rồi mới được đi liên hoan. nhặt xong thì hội đã hết rồi, còn gì để xem nữa.

vị phật đã nói:

– đừng khóc nữa. bạn mang giỏ ra đặt giữa sân để tôi cử một đàn chim sẻ đến nhặt giúp.

– nhưng nếu con chim sẻ ăn nó, tôi sẽ vẫn bị đánh khi tôi quay lại.

– bạn tiếp tục nói với họ điều này:

hiếm khi (tức là chim sẻ) xuống và nhặt nó cho tôi

Nếu tôi làm mất hạt giống, tôi sẽ đánh chết chúng [1]

chúng sẽ không ăn của bạn.

Tự nhiên trên không trung, một đàn chim sẻ đậu ngoài hiên để hái lúa từ bên này và lúa từ bên kia. họ chạy xung quanh chỉ trong chốc lát và hoàn thành, không di chuyển một hạt nào. nhưng khi con chim sẻ bay đi, nó lại nức nở. hỏi lại:

– tại sao bạn vẫn khóc?

– Tôi rất rách rưới nên họ không cho tôi vào.

– hãy đào những hũ yêu tinh đã chôn ngày trước, sẽ có mọi thứ cho bạn thưởng thức.

Tấm vâng lời, đi đào chum. đào ra cái chum đầu tiên, anh ta lôi ra một chiếc áo dài, một chiếc áo choàng lụa, một chiếc yếm lụa và một chiếc khăn quàng cổ. Đào hết chiếc lọ thứ hai để lấy một đôi giày thêu vừa vặn với bạn. Chiếc lọ thứ ba được khai quật và một con ngựa nhỏ được tìm thấy, nhưng ngay sau khi con ngựa được đặt trên mặt đất, nó đột nhiên nhúc nhích và biến thành một con ngựa thật. Hãy đào đến chiếc lọ cuối cùng để có được một bộ thú cưỡi đẹp mắt.

thiếp vội vàng đi tắm rửa một cái rồi bước vào, lên ngựa rời đi. con ngựa phi nước đại trong giây lát và đến kinh đô. nhưng khi đi qua chỗ lội nước, anh ta làm rơi một chiếc giày xuống nước và không thể nhặt được. Khi con ngựa dừng lại ở bữa tiệc, nó quấn một chiếc khăn quanh chiếc giày kia và đẩy ra biển người.

Giữa áp lực, đoàn xa vừa đến điểm lội nước. hai con voi dẫn đầu đoàn ở đây tự nhiên cắm ngà xuống đất và gầm lên không chịu rời đi. nhà vua sai binh lính của mình xuống nước để cố gắng tìm kiếm họ; họ lập tức nhặt chiếc giày thêu từ chiếc đĩa bị đánh rơi khi nãy. nhà vua nhìn chiếc giày không biết chán, bụng bảo: – “chao ôi, chiếc giày đẹp làm sao! người đi chiếc giày này phải là một trang tuyệt sắc.”

ngay lập tức nhà vua cho mời tất cả cung tần mỹ nữ đi mô tô đi thử, ai đi giày thì vua sẽ lấy nàng làm vợ. bữa tiệc càng sôi động hơn khi các bà, các cô hối hả vào phòng thử giày. cô lần lượt bước vào ngôi nhà giữa bãi cỏ rộng để thử vận ​​may. nhưng không có chân nào phù hợp. mẹ tôi và tôi cũng nằm trong số đó. Khi Cám và dì của nó xuống cầu thang, họ tìm thấy tôi. cảm ơn mẹ:

– mẹ ơi, ai giống mẹ cũng có thể thử giày!

bà mẹ kế phụng phịu:

– xin lỗi!

Chuông Giáng sinh thậm chí không ăn,

một tác phẩm nghệ thuật khác được ném trên băng ghế tre.

nhưng khi bạn xỏ chân vào giày, nó hoàn toàn vừa vặn. mở chiếc khăn và lấy chiếc thứ hai. hai chiếc giày giống hệt nhau. những người hầu reo hò thích thú. nhà vua liền sai một nhóm cung nữ đưa nàng vào cung. trèo lên kiệu trước con mắt ngạc nhiên và thù địch của hai mẹ con.

* * *

Dù sống trong hoàng cung, nhưng anh ấy không quên ngày giỗ của cha mình. ông xin phép nhà vua trở về nhà và chuẩn bị một lễ vật cho người cô của mình. hai mẹ con cảm thấy vui và ghen tị. giờ nhìn thấy hình ảnh đó, cơn ghen lại bùng lên. nghĩ ra một mẹo nhỏ, bà mẹ kế nói với tôi:

– Trước đây tôi thường trèo cây cau, xin hãy trèo lên phá bình phong để thờ cha tôi.

Tấm ngoan ngoãn trèo lên cây cau. khi tôi đến phòng bên cạnh, người cô đã ở dưới đây với một con dao. thấy cây run rẩy, câu hỏi:

– bạn đang làm gì dưới gốc cây?

– gốc cau có rất nhiều kiến, dì đuổi kiến ​​để chúng không đốt con.

nhưng Tấm chưa kịp nhổ cây cau thì cây đổ, Tấm ngã úp mặt xuống ao, chết. dì ghẻ vội vàng cởi quần áo của Tấm cho con mặc vào rồi đưa vào cung nói dối vua rằng Tấm chẳng may rơi xuống ao chết đuối, nay đem đi thay. nhà vua nghe nói trong bụng không vui nhưng vẫn không nói gì.

Nói đến Tấm chết biến thành chim vàng anh. chim bay về kinh đô về vườn. Khi thấy Cám đang ngồi bên giếng giặt quần áo cho vua, chàng dừng lại ở một cành cây và nói:

Phơi áo chồng phơi bài, không phơi rào rào, xé áo chồng.

rồi con chim vàng anh bay thẳng đến cung đậu trên cửa sổ, cất tiếng hót vui vẻ. vua đi đến đâu, chim bay đến đó. nhà vua đang nhớ trong lòng, thấy chim gắn bó với nó, vua nói:

bức ảnh màu vàng của bạn, đó là vợ của bạn, hãy giơ tay áo lên.

Con chim vàng bay đi đậu lại trên tay nhà vua rồi chui vào ống tay áo. vua mê vàng quên ăn quên ngủ. nhà vua ra lệnh đặt một cái lồng vàng cho chim ở. từ đó về sau, nhà vua ngày đêm chỉ mải mê ngắm chim muông.

cảm ơn vì đã về nhà nói với mẹ. mẹ nó bảo nó bắt chim về ăn rồi nói dối vua. Trở về cung vua, lợi dụng lúc nhà vua đi vắng, ông bắt chim về ăn, rồi ném lông vào vườn. thấy mất vàng, vua hỏi, cám ơn:

Xem thêm: Full Hướng Dẫn Cài Kali Linux Trên Usb Chạy Hệ Điều Hành Kali Linux (New 5/2019)

– Tôi thèm ăn gia cầm nên đã xin phép vua giết thịt để ăn.

nhà vua không nói gì. những chiếc lông vàng anh chôn trong vườn hóa ra là hai cây neem. Khi vua đi chơi trong vườn, cành lá sà xuống đổ bóng tròn như hai cái lọng. Nhà vua thấy cây râm mát đẹp đẽ, bèn sai gia nhân mắc võng trên hai cây rồi nằm nghỉ hóng gió mát. khi vua ra đi, cành lại mọc thẳng. kể từ đó, không một ngày nào nhà vua ra ngoài nghỉ ngơi bên hai cây bách.

cảm ơn vì đã nói lại cho tôi. Mẹ anh bảo anh sai người đi chặt cây làm khung cửi rồi nói dối vua. Khi trở về dinh, vào một ngày mưa bão, ông sai thợ đến chặt hai cây đào để lấy gỗ và đóng khung làm khung cửi. thấy họ chặt cây, vua hỏi và đáp:

– cây đổ vì bão, thần sai thợ chặt làm khung dệt dệt quần áo cho bệ hạ.

nhưng khi đóng khung cửi, Cám ngồi dệt và luôn nghe thấy khung cửi chửi rủa mình:

tiếng gà gáy,

lấy ảnh của chồng bạn,

Bạn đã khoét mắt mình ra.

Thấy vậy, tôi sợ hãi và vội vàng về nói với mẹ. mẹ anh bảo đốt khung cửi rồi lấy tro vứt đi cho yên tâm. trở lại cung điện, cảm ơn bạn như mẹ bạn đã nói. ông mang tro đã cháy và vứt bên vệ đường cách xa cung điện. một cành cây cao, xum xuê mọc lên từ một đống tro tàn bên đường. đến mùa đậu quả, cây có thể chỉ có một quả nhưng hương thơm lan tỏa khắp nơi. Một bà lão bán nước gần đó một hôm đi qua dưới gốc cây ngửi thấy mùi thơm, nhìn lên thì thấy một quả trên cành cao, liền chìa túi ra và lẩm bẩm:

<3

Bà cụ vừa dứt lời thì trái cây rơi ngay vào túi. Bà lão đem về nhà cất trong phòng, thỉnh thoảng vào ngắm cảnh và ngửi hương thơm.

mỗi ngày bà lão đi chợ vắng. trong quả xuất hiện một cô gái có thân hình nhỏ bằng ngón tay, nhưng trong nháy mắt đã biến thành một tờ. vừa đi ra ngoài, anh cầm chổi quét nhà, vo gạo vo gạo, hái rau trong vườn nấu canh giúp bà chủ quán. clip ghi lại hình ảnh nhỏ như trước rồi đi vào phần vỏ của trái cây. Lần nào đi chợ, bà cụ cũng thấy nhà cửa ngăn nắp, cơm ngon, canh sẵn, thật lạ.

Một hôm, người phụ nữ giả vờ đi chợ, nhưng đi được nửa đường, cô ta chuồn mất, lẩn quẩn trong bụi cây sau nhà. trong khi đó, đĩa hoa quả ra ngoài và làm như bình thường. bà lão lại chui vào khe cửa. khi thấy một cô gái xinh đẹp, anh ta vui mừng khôn xiết, anh ta bất ngờ chạy vào, ôm tấm ga và xé vỏ thành. từ đó cô sống với bà ngoại, hai người yêu thương nhau như mẹ con. Hàng ngày, anh giúp bà cụ vo gạo, nấu nước, gói bánh, têm trầu để bà bán hàng.

một ngày nọ, nhà vua rời cung điện. Thấy bên đường có một quán sạch sẽ nên tôi dừng lại. Bà lão mang trầu cau đến dâng vua. Khi nhìn thấy miếng trầu và cánh phượng, nhà vua chợt nhớ đến miếng trầu của vợ mình và hỏi:

– Ai là miếng trầu?

– trầu cau này là một cô gái già, một bà già đáp.

– Con gái của bạn đâu, hãy gọi cho tôi và cho tôi xem mặt của bạn.

<3 Nhà vua vui mừng khôn xiết, sai quốc phu nhân kể lại sự việc, rồi sai quân hầu đưa kiệu vào cung.

Cảm giác được một lần nữa được hoàng thượng sủng ái như trước, nàng không khỏi sợ hãi. một ngày nào đó, cảm ơn:

– em gái yêu của anh ơi, sao em đẹp thế? không trả lời, chỉ hỏi lại:

– bạn có muốn làm đẹp không, hãy để tôi giúp bạn!

cảm ơn bạn đã đồng ý ngay lập tức. ông ra lệnh cho những người hầu của mình đào một cái hố sâu và đun sôi nước trong một cái nồi. Tấm bảo cám xuống hố rồi sai gia nhân đổ nước sôi vào hố. Khi Cám chết, Cám đem xác về làm mắm gửi cho mẹ kế, nói là quà của con gái. Tôi và mẹ thực sự nghĩ khi mang nước mắm ra ăn, bữa nào mẹ cũng khóc và khen ngon. một con quạ bay và đậu trên nóc nhà và nói:

– ngon, ngon! mẹ ăn con còn đòi miếng?

Mẹ tôi rất tức giận, bà đã lớn tiếng mắng mỏ và dùng gậy đuổi quạ. nhưng khi sắp hết ngày cá, bà nhìn lại chính mình và thấy đầu lâu của con trai, bà đã gục xuống chết [2].

khảo sát

Câu chuyện trên do người miền Bắc kể lại, trong đó có một số chi tiết khác nhau tùy nơi. chẳng hạn như câu nói vàng thau lẫn lộn khi giặt áo cho vua, dân nghe an có chỗ nói:

Xem Thêm : Download Hướng Dẫn Giao Dịch Theo Sóng Elliott Pdf Archives, Ebook Hướng Dẫn Giao Dịch Theo Sóng Elliott Pdf

– Tôi giặt áo sơ mi của chồng, rồi tôi giặt, nếu không sạch, tôi rạch mặt mình.

– Phơi quần áo của chồng em rồi dùng que phơi, đừng phơi rào rào em sẽ xước mặt [3].

hoặc là cụm từ của con quạ:

– ngon, ngon, ăn thịt, rất ngon [4].

Đặc biệt ở vùng bắc ninh bình, câu chuyện về tấm cám được truyền tụng là câu chuyện về thái phi Ỷ Lan. sách Lý triều đệ tam hoàng hậu truyền kỳ có chép lại câu chuyện của bà. lan gắn với nhân vật Tấm (khác với truyện trước, ở đây gọi ngược là cám và cám là Tấm. Ỷ lan thai). phi được lưu) và loại bỏ nhiều chi tiết khỏi truyện dân gian:

ở làng tho-loi (hay supertype) thuộc huyện gia lâm, là ông. Lê công thiết và vợ là vu thị tinh chuyên nuôi tằm. một đêm vợ ông nằm mơ thấy mình nuốt trăng rồi sinh ra một bé gái tên là Cám (hay trinh nữ). Khi vợ mất, ông lấy mẹ kế là Chu thị và sinh thêm một người con gái nữa là con gái. sau đó câu chuyện cũng mở ra với tất cả các tình tiết bắt cá, nuôi cá bống và thu thập xương yêu tinh để chôn chân giường y như câu chuyện trước, chỉ khác là hắn là một hòa thượng, một tu sĩ trong cốt lõi của chùa linh. và điều đáng chú ý thứ hai là một con yêu tinh chôn trong trăm ngày có thể khai quật được một đôi giày quý, nhưng khi đôi giày khô héo thì một con quạ nhìn thấy, cướp máy bay, bay đến kinh đô và điện. rơi ngoài hiên. Nhà vua lúc bấy giờ là Lý Thanh Tông chưa có con, coi đó là điềm lành nên đã ban bố cho đàn bà con gái khắp nơi nhận lấy con.

Từ đây, câu chuyện mở ra hoàn toàn khác với câu chuyện cổ tích trước đó. nhà vua đi cầu kinh ở chùa, bất giá, mọi người đổ xô đến xem. chỉ còn cám khó thu dâu. một tàu chở dầu nhìn thấy một đám mây trên đầu và thông báo cho sĩ quan. vua gọi cám hỏi sao không đi xem trẫm của vua. cảm ơn vì dì đã bắt tôi hái dâu. khi vua xỏ chân vào giày thì y như in. nhà vua lấy nàng làm vợ, đặt tên nàng là Lan.

Câu chuyện còn kết nối với một đoạn khác, kể về sự đầu thai của Nguyên bong: Ỷ Lan làm vợ vua đã lâu mà vẫn chưa có con. dai dien gặp nguyen bong (nguoi do vua ban) va noi: “em muon lam sao?”. Bông trả lời: “Tôi muốn”. đại điện bảo bông lẻn vào phòng tắm của hoàng hậu khi hoàng hậu đang tắm (tình tiết này tương tự như de dao hanh vấn đề 120 , tập ). > iii ). kết quả là việc làm của bông bị bại lộ, bông bị kết án chém. đêm đó, thánh nhân nằm mơ thấy một nàng tiên mang theo một đứa con trai. chắc chắn rằng Ỷ Lan đã mang thai và sinh ra một hoàng tử. nhưng hoàng hậu họ Dương đã cướp hoàng tử, nói dối rằng đứa trẻ là của mình, và thay mèo nói rằng đó là con của Ỷ Lan (tương tự như các tình tiết trong truyện 166, quyển iv). . khi lớn lên, hoàng tử nhận ra mẹ ruột của mình và giết mẹ vợ cùng bảy mươi mốt cung nữ [5].

Ở bắc ninh có người chèn thêm chi tiết khác. ví dụ: một trong bốn lọ đào có một lọ nước thần, nhờ lọ nước mà có cám, da trắng lên, xinh đẹp tuyệt trần (tương tự như tình tiết trong truyện Ai mua hành của tôi / i>, nº 135, vol.iii).

o vi: do Đại di nương vẽ, bông len lén đặt trước bồn tắm của hoàng hậu, đào xuống cát, nằm xuống, tự chôn, khi hoàng hậu đổ nước, cát sẽ dịch chuyển và bông lộ ra hình dáng ban đầu (tương tự đến tình tiết của câu chuyện) sự tích về bãi biển đẹp nhất và tự nhiên nhất số 28, tập i.

hay là: khi thái tử lên ngôi (lúc đó hoàng hậu họ Dương còn đang giả làm con ruột của mình), một hôm bỗng “mặt trời, mặt trăng mây phủ phân” nên đã đi. để khám xét các nhà tù, từ đó, nỗi oan của Ỷ Lan sẽ được tiết lộ. hai mẹ con nhận ra nhau nhờ dấu hiệu của vua dưới chân vua [6].

hay là: giày của cám bị mất, không phải do quạ thần, mà do đám đông ở hội chen (trước đây ở làng la-mi huyện quế chi có hội chen, trong hội. trai gái xô đẩy nhau (thậm chí có khi ngã xuống ao), v.v … [7]

Ngày xưa, ở làng nam-sơn, huyện vo-giang còn có miếu thờ bà ban, bà cám, dân gian đặt tên tục, gọi tấm là cơm đau, cám là bo bo (rước hàng năm. ).

p>

chúng tôi cho rằng những chi tiết trên là do người đời sau gán cho Tam cám nên nó giống như một câu chuyện cổ tích, không khác một số chi tiết mà con người, người phương bắc- miền ninh đưa ông vào truyện thanh gióng (Chuyện lạ số 134, tập iii).

Ở phương Nam, một câu chuyện về tấm cám cũng lưu truyền với những tình tiết tương tự như câu chuyện Từ Hi Thái hậu thứ 1 và thứ 3 vừa kể. Sau đây là nội dung câu chuyện ở miền nam mà Janno (G. Jeanneau), nhà sưu tầm lâu đời nhất, ghi lại ở Mỹ vào năm 1886:

có một cặp vợ chồng sinh được hai bé gái, bị hỏng và được cứu sống, đó là hai chị em sinh đôi. cô ấy được cha mẹ chăm sóc rất tốt, còn Cám thì đối xử như tôi đòi hỏi. một hôm người cha còn chia cho mỗi đứa một cái rổ, dặn đi câu cá, đứa nào câu được nhiều nhất thì gọi là chị. cám thì nhiều hơn, nhưng nó bảo tôi đưa cho nó cái rổ để tôi gom rau thơm rồi về kho cá. khi cám về, bao nhiêu con cá đã lấy hết đĩa, chỉ còn lại một con cá mú. vì vậy món ăn trở thành chị em. Cũng giống như những câu chuyện ngoài bắc, ông trời đã hiện cứu để chỉ cách nuôi cá mú, nhưng sau một thời gian, cá cũng bị bắt và ăn thịt. thần hiện ra chỉ cách cho xương cá vào lọ rồi chôn xuống đất, sau này bạn sẽ thu được rất nhiều thứ quý giá. Một con gà cũng nói cho Bran biết nơi chôn xương ngỗng. sau ba tháng mười ngày, cám kết thành quả và cho tôi một bộ quần áo đẹp và một đôi giày. một hôm Cám dắt giày ra đồng bị ướt phải phơi, bỗng một con quạ cắp một con đem vào cung vua. hoàng tử bắt gặp và mời đàn bà con gái khắp nơi đến thử, ai đi lấy chồng về làm vợ. Bố mẹ cho cô ăn mặc cho kỳ kinh, còn Cám thì phải ngồi nhặt mớ đậu và vừng trộn. thần đã cử chim bồ câu đến để giúp đỡ (có người nói lần cuối con quạ mang giày của mình để chỉ cứu cách nhanh chóng nhặt được anh ta). sau đó đến cửa hàng để thử giày và trở thành vợ của hoàng tử.

Một hôm, nghe tin bố ốm nặng, tôi đến thăm ông. thật ra cám bị lừa, dưới gầm giường bố tôi nằm có rất nhiều bánh tráng nướng nên khi tôi quay lại đã nghe tiếng cạch cạch. Tôi nghĩ bố tôi bị gãy xương rất nặng nên tôi đã khóc. Vì vậy, Bran cởi áo và lên lầu làm theo lệnh của cha mình. cây cau bị Tấm bẻ gãy cám rơi xuống giếng nước sôi mà chết. Nhờ mặt cám, chàng mặc quần áo và vào cung mà không ai hay biết, kể cả thái tử phi mà thái tử lạnh lùng trên người. cám trở thành một con chim lang thang và như đã nói ở phương bắc, con chim bay đến cung điện để gặp một người phụ nữ đang giặt quần áo cho mình. chim còn nói: “phơi áo chồng…” rồi được hoàng tử đem về nuôi trong lồng. anh ta cũng bắt chim để ăn và nói rằng anh ta rất thèm thịt chim. ở chỗ lông bị vứt đi, một cây măng mọc lên, sau đó bị chặt để ăn. măng trở thành cây kết trái, mỗi khi hoàng tử về nhà thì cành lá rụng hết, nhưng khi chàng đi vắng, cây vươn lên rất cao, chàng muốn ăn nhưng không được. sau đó anh ta yêu một người phụ nữ ăn xin già. các nàng tiên trong quả cũng nhiều lần hiện ra giúp bà cụ, cuối cùng bà cụ cũng nằm chờ bắt được nàng nên xé vỏ buôn làng.

Một ngày nọ, một chiếc bàn rất trang nhã lại được dọn ra để chuẩn bị cho chồng của bà lão, nhưng ông ta bắt bà phải mời hoàng tử đến dự. hoàng tử yêu cầu trải thảm từ cung điện đến tư gia rồi mới có thể rời đi. có tấm thảm hoàng gia, và có miếng trầu rất đẹp đã lọt vào mắt xanh của hoàng tử. Khi bị tra hỏi, bà cụ nói dối rằng mình đang mang thai. hoàng tử yêu cầu cô cố gắng rửa tội cho mình. Brazier đã làm một con ruồi và vẽ nó như một lễ rửa tội, nhưng khi hoàng tử xua đuổi lũ ruồi, bà lão không thể làm được, vì vậy bà phải thú nhận rằng đó là lễ rửa tội của con gái bà. nhờ đó hoàng tử được đoàn tụ với vợ cũ.

kết thúc rất giống với câu chuyện trước: câu hỏi đẹp như thế nào. Cám vừa nói vừa rơi xuống giếng nước sôi. Tấm nhảy xuống nước sôi chết. Cám liền làm mắm gửi cho dì, người dì cũng khen ngợi, rồi một con quạ đến đếm thì bị ném ra ngoài. khi tôi ăn gần hết, tôi nhìn thấy hộp sọ của con gái mẹ tôi lăn ra chết [8].

dumu-chie (dumoutier) đã biên soạn một bản, cũng ở bắc ninh, có lẽ là về nguồn gốc của truyện cổ tích, cách kể và một số chi tiết khác với các bản trước:

Cuối thời hưng thịnh, có một người tên là đạo phẩm ở làng Triển-sơn, huyện que-dương (bắc ninh), người vợ sinh được một con gái và sau đó mất. phẩm dao chi lấy chồng sau, cao cao sinh cám. khi chồng bà mất, tòa án cấp cao đã ngược đãi con gái riêng của bà. chi tiết câu cá, nuôi cá bống tượng, ăn thịt cá bống, lấy xương cá bống chôn dưới gầm giường, trộn hạt thu được (ở đây có các loại đậu), v.v. chúng ít nhiều giống với những câu chuyện được kể trong bát cám . Khi được bảo đào cái chum dưới chân giường, anh ta tìm thấy một người hầu gái trong chiếc lọ, và những chiếc lọ khác là quần áo và một con ngựa (nhưng không thấy cô hầu gái trong các tập tiếp theo). vì đánh rơi chiếc giày khi đi lễ hội nên hoàng tử đã tìm thấy. Thấy nàng xinh đẹp, hoàng tử muốn cưới nàng nên đã hỏi ý kiến ​​mẹ kế. Thái tử sai quan đến hỏi thăm, thượng tế đồng ý gả cho, nhưng đến ngày cưới lại bảo nàng về, lấy áo cám mặc vào rồi đem cám vào cung. về sự tuyệt vọng, nhảy xuống giếng tự tử. linh hồn anh ta hóa thành một con chim vàng và bay về hoàng cung. Thấy Cám đang giặt áo cho hoàng tử, chim cũng bảo không được phơi rào “xé áo chồng em”. Nghe đến đây, hoàng tử biết mẹ con nàng đang lừa dối mình, bèn hỏi chim: – “Có phải vợ chàng đang chui vào tay áo chàng không?” con chim bay thẳng vào ống tay áo.

Truyện không nói về những việc làm xấu xa của Cám và những lần đầu thai khác nhau của anh ta, mà cho rằng Cám đã nhìn thấy một con chim, biết đó là em gái mình và ăn năn nên đã nhảy xuống giếng tự tử.

p>

dumoutier (dumoutier) cũng nói rằng người ta thờ cả hai người cùng nhau trong một ngôi đền trong triển lãm son. khi có hạn hán, dân làng đến đây cầu đảo. [9].

người dân champa có những câu chuyện ca-dong ha-luc.

câu chuyện này và câu chuyện khay cám (do người miền Nam kể) gần như giống nhau.

Ngày xưa, có hai ngôi nhà có hai cô gái là ca-dong và haloc. Haluc là con đẻ, còn người kia là con nuôi. nhưng hai cô gái bằng tuổi nhau, chẳng ai chịu thua ai vì là chị em. ngay lập tức bà mẹ đưa cho mỗi cô một cái rổ bảo cô đi câu cá, ai được nhiều nhất thì được là chị. ca-dong bắt được nửa thúng, mệt nên lên bờ lăn ra ngủ. Haloc bắt được một số và nhân cơ hội đó lấy trộm chúng và bỏ vào giỏ của mình. Khi Ca-dong đứng dậy và hỏi ai đã lấy hết số cá, Haloc nói rằng anh ta không biết. biết haloc lấy trộm nó, ca-dong rất buồn. trở lại ao, chỉ bắt được con báo đốm.

quay trở lại, ha-luc là em gái. Ca-dong không nói gì ngoài việc nâng con báo đốm lên như anh trai của mình, vì nó nghĩ nó cũng cô đơn như mình. Mỗi ngày, khi ăn, anh ta không quên xuống giếng và hét lên: “Hỡi con cá! Hãy đến ăn với tôi!”. halot cũng đến xem và cuối cùng bắt được vài con cá để ăn.

ca-dong mất cá, ngày đêm kêu khóc. ông nằm mơ thấy một con cá cho ông biết về việc ông bắt được và bảo ông cho xương vào gáo dừa và chôn ở ngã ba đường, nơi ông cho dê qua lại hàng ngày. ca-dong đã làm theo lời anh ta. một hôm anh ta đi ngang qua và nhìn thấy một đôi giày vàng. cô ấy chỉ tìm thấy một chiếc, và chiếc còn lại đã bị con quạ lấy đi. con quạ bay đến cung điện và đánh rơi chiếc giày trước mặt nhà vua. nhà vua xuống chiếu tatami cho các cô gái mặc thử, hứa sẽ cưới cô gái mặc thử làm vợ.

Khi Haloc chuẩn bị rời đi, mẹ anh đưa cho Ca-dong một cuộn chỉ rối. lại lấy một nắm vừng trộn với một nắm ngô cho đến khi thu được. ca-dong la lên. Vị thần xuất hiện và gửi các loại chim, mối, kiến, bọ cạp, gián vàng, gián đỏ đến giúp thu thập chúng. sau đó, ca-dong lấy giày và khăn gói đi ra ngoài một mình. còn những cô gái giàu có, sang chảnh “có người trăng rằm, có người ngực căng tròn như quả dưa” bóp chân, áo cà sa rách rưới chỉ ẩn náu bên ngoài hoàng cung. tất cả mọi người đều được tạo ra, không ai phù hợp với đôi chân của mình. nhà vua hỏi ai nữa? người hầu nói rằng chỉ có ca-dong đang đứng bên ngoài. vua cho gọi kiểm tra thì quả đúng như in. vua sai người hầu đưa nàng đi tắm và lấy nàng làm vợ. Khi được hỏi về gia đình của mình, anh ta trả lời rằng cha mẹ ruột của anh ta đã mất và họ sống với mẹ nuôi của anh ta. khi được hỏi anh ấy có đôi giày nào khác, anh ấy đưa cho tôi chiếc trên chiếc khăn. nhà vua biết bà là người có số được làm hoàng hậu.

ngay sau đó, mẹ của haloc đến xin ca-dong về quê vài ngày để cô không “nhớ anh quá”. ca-dong không ăn được, ngủ không được trên chiếu. buổi sáng, ha-luc kêu ca-dong rải dừa. ca-dong trèo cây thì ha-loc chặt gốc cây. ca-dong sang cây khác, ha-loc chặt cây kia. ca-dong rơi xuống hồ và biến thành con rùa vàng trong hồ.

Mẹ của halak đưa con trai bà đến cung điện để nói với anh rằng bà không thể tìm thấy anh ở đâu. nhà vua chấp nhận, nhưng bày tỏ sự không hài lòng. một hôm vua đi săn ở hồ bỗng thấy ông buồn nên bảo dừng lại, cho lặn xuống hồ, thấy người bắt được một con rùa thì mừng lắm. Nhà vua ôm con rùa đem về cung, nuôi trong hũ vàng.

một hôm nhà vua đi chơi. Haloc bắt rùa làm thịt và bỏ mai sau nhà. từ mai mọc ra một cây tre. thấy con rùa bị mất tích, nhà vua hỏi và haloc nói rằng ông không biết. nhà vua hỏi thầy bói. Halt thú nhận rằng cô đang mang thai nên rất thèm thịt rùa. Nhà vua không nói gì, ông chăm sóc măng, nhưng sau đó haloc chặt măng để nấu trong khi nhà vua đi vắng. khi nhà vua hỏi lại, halak trách đang mang thai nên muốn ăn măng. nhà vua không nói gì. măng sau đó biến thành chim trắng (sáo) hót trong cung đình. vua nói: “có phải là chiếc ca-dong ở trên tay áo không?” con chim đậu trên ống tay áo, vua cầm nó và nâng nó lên. halot quay trở lại bắt chim ăn, và ném lông của chúng xuống đường. các lông mọc thành cây lông vũ (thị). Vua hỏi, Haloc đáp: – “Con chim bay qua nồi canh đang sôi và rơi ra, ta nhặt về cho bầy chó ăn”. nhà vua cũng không nói gì.

cây bút chỉ có một quả. quả chín có mùi thơm lạ thường khiến ai đi qua cũng thèm thuồng nhưng nhìn lên thì chẳng thấy đâu ngoại trừ một cụ bà. Cũng giống như câu chuyện về tấm cám, bà lão ước gì nó rơi xuống là nó rơi ngay, bỏ vào hũ lại.

từ đoạn này trở đi, chúng đều giống với truyện của chúng ta, chỉ khác một chi tiết là khi bà cụ mời vua ăn cơm, vua ăn bánh thấy nó giống hệt chiếc bánh lá dong đã làm ra. ngày hôm trước. Bà cụ hỏi thì bà cho biết do có nhiều người giúp đỡ nên bà không biết đó là bánh của ai. khi vua ăn miếng trầu giống hệt miếng trầu ca-dong-tam. nhà vua thở dài. đại ca trong phòng cũng thở dài. Nghe tiếng, vua chạy vào thì gặp vợ. một chi tiết khác là khi ca-dong nhờ người hầu mang mắm ruốc về nhà cho mẹ ăn, anh ta nhắn tin mời mẹ haloc đến chơi. Mẹ Hall đi tới, nhìn thấy Ca-dong, tưởng là Haloc, bèn nói: “Con mời con chơi à?” ca-dong trả lời, “không.” Mẹ của Haloc phát hiện ra rằng Ca-dong vẫn còn sống và rụt rè trở về. sau khi ăn gần hết nước mắm, ông nhìn thấy một bàn tay (không phải đầu lâu), nhận ra chiếc nhẫn của con gái mới biết cô đã chết [10].

người khmer có một cô gái tóc xù và một câu chuyện nữ ca sĩ rất giống câu chuyện của tôi và câu chuyện về champa, ngoại trừ câu chuyện không có kết thúc:

một người đàn ông góa vợ có một cô con gái tên là can-tac (xinh đẹp), và anh ta kết hôn với một người mẹ kế và có một đứa con riêng tên là song ang-cat (đầu của một mảnh gỗ). còn có cảnh người cha bảo hai cậu con trai đi câu cá, người câu được nhiều nhất sẽ là em gái. còn mèo ang-ten chỉ câu được một con cá bằng ngón tay, nhưng với thủ đoạn khiêng nó, anh ta đã đổi giỏ đầy cá trước mặt lon-lông để lấy lòng em gái. thấy con thiếc kêu lên, một thầy cúng xuất hiện bảo nó ném con cá xuống ao, cho nó ăn cơm hàng ngày và hô to: “quả đẹp, quả đẹp, ăn cơm lành, cho mau lớn”. Khi biết chuyện con gái nuôi cá, bà mẹ kế đã giấu nồi cơm đi. tóc can phải ngậm cơm trong miệng mới đưa được cá. người dì bắt cô mở miệng sau khi ăn xong. tóc can giấu cơm trong tóc. Tôi cấm bạn xuống ao. Sau đó, anh ta cố gắng bắt con cá, nhưng không ra được, vì vậy anh ta đã thả tóc của mình và quan sát xem nó gọi là con cá gì. đó là lý do tại sao tôi bắt được nó. mất cá, tóc thiếc kêu khóc, thầy phù thủy lại xuất hiện và yêu cầu nhặt xương dưới gầm giường. Đặc biệt có cảnh ảo thuật gia lại xuất hiện nói rằng dưới gầm giường có một đôi giày, chỉ cần tháo một chiếc là được. theo tóc thiếc. con còn lại thì nhặt được ở bãi cát nhưng không biết làm gì nên ném qua hàng rào. một con quạ bay đến, lấy trộm nó và thả nó xuống sân nhà vua.

hoàng tử theo phong tục phải kết hôn để được đăng quang. khi người đàn ông đi một chiếc giày đẹp, hoàng tử hứa rằng ai giẫm lên nó sẽ được kết hôn. nhưng ang-cát đã đến thử và nó không vừa. Nhận ra đó là đôi giày bằng thiếc, cô bé nói với mẹ rằng đừng để tóc bằng thiếc đi thử. can-hair bị bà cô giam cầm, nhưng khi mọi người đã ngủ say, cô ấy đã trốn thoát. bố về nhà để cùng mẹ kế hành hạ con trai. cha cô đã đánh đập cô để tìm cô. không chịu được, anh nhịn ăn. Người cha rải gạo khắp bãi cỏ, bảo anh ta đổ đầy nồi và cho đi. mất hai ngày kiên nhẫn nhặt lúa, cuối cùng cha cậu cũng phải cho đi. khi bạn xỏ chân vào giày, nó vừa khít. can-hair mở gói và lấy ra gói thứ hai. hoàng tử lập tức rước về cung làm vợ.

Nghe vợ xúi giục, vua cha viết thư xin nhà vua cho phép hoàng hậu vào thăm, rồi tắm rửa, dội nước sôi lên người. sau đó nàng bảo song ang-cat mặc áo cà sa vào cung, giả làm hoàng hậu. nhà vua biết có rắc rối, nhưng không nói gì. kể từ đó, nhà vua buồn bã và thường ra ngoài để thư giãn.

nơi chôn nhau cắt rốn của thiếc mọc một cây chuối. Người cha đốn chuối, nhưng khi ông trở về, một cây tre đã mọc ở gốc chuối. sợ hãi, anh rơi xuống sông và bị cá sấu ăn thịt. Thấy bóng tre, vua dừng lại. đắp những cành trúc treo và quạt cho vua nằm ngủ. nhà vua gắn bó với cây tre, ngày nào cũng đến đó nghỉ ngơi. tóc can xuất hiện và nhẹ nhàng chạm vào nhà vua vài lần. và nhiều lần nhà vua thức giấc. cuối cùng cặp đôi đã gặp nhau và cùng cười trong cung điện. Thấy vậy, Ang-Sand bỏ chạy vào rừng. kể từ đó, không ai còn gặp lại mẹ con anh. [11].

Trước khi xem một số phiên bản khác của truyện tam cám , cần thấy rằng tam cám là một trong những truyện cổ tích phổ biến nhất trên thế giới. meletinski (méletinski) trong nhân vật trong truyện cổ tích ma thuật xuất bản ở Moscow năm 1958 kể rằng số lượng các biến thể của câu chuyện tro bếp (tên của nhân vật chính của thể loại truyện tam cám của Châu Âu) đã lên đến con số năm trăm và có thể hơn thế giới. tuy nhiên, theo quan điểm của chúng tôi, những câu chuyện của chúng tôi, như những câu chuyện của champa, v.v., cũng là một loại biến thể đặc biệt. Nếu một câu chuyện cổ tích có thể được phân đoạn, thì câu chuyện tam cám của chúng ta có thể được chia thành ba phần, mỗi phần có một chủ đề với các ký hiệu sau:

1. xung đột giữa mẹ ghẻ và con rể xoay quanh hình ảnh chính là con cá bống và đôi giày.

2. hóa thân của Tấm xoay quanh hình tượng chính là chim vàng anh và trái cây.

3. sự trả thù của Tấm với hình ảnh hũ mắm được làm bằng thịt cám, trong đó có chiếc đầu lâu bằng cám.

những câu chuyện về nhóm dân tộc thường chỉ có một hoặc hai đoạn văn có thể kết hợp hoặc không với một số hình ảnh từ các câu chuyện khác.

đầu tiên, cũng cần phải nhắc đến một loạt các phiên bản, trong đó điểm khác biệt với truyện của chúng ta là, ở đoạn đầu tiên, nhân vật của một bà dì và chú ruột cũng xuất hiện. cô cũng bị giết và biến thành một nàng tiên hoặc một số động vật khác thỉnh thoảng xuất hiện để giúp cô vượt qua những khó khăn do mẹ kế gây ra.

1. câu chuyện của người dân tay n ào gia đình cũng có ba đoạn như câu chuyện của tôi. đây là mẹ là nàng tiên.

Tôi có hai chị gái, cô ấy là một bà nội trợ xinh đẹp và dịu dàng, ngược lại tôi là con gái riêng của mẹ kế. Mẹ của tua gia là người vợ đầu tiên bị chồng giết chết sau một lần đi bắt ếch (anh ta bỏ ếch vào sọt vỡ, hết ếch ra, cho rằng vợ mình là kẻ háu ăn, không cho mình). nơi này giống như câu chuyện cô bé khao mẹ (truyện ngược tâm số 12, tập i). Gia đình Tủa từ đó bị bà cô ngược đãi, thường ra lệnh tra tấn như múc nước từ ống vỡ (nhưng nhờ quạ kêu cứu nên không thành vấn đề), hay mang theo một cái chậu. cháo nóng (bỏng tay và làm đổ hết thức ăn). sau đó không được ăn no. nhưng nhờ có một nàng tiên bí ẩn xuất hiện bảo các loài vật mang thức ăn đến. gia đình ăn nên làm ra cô chưa gầy. một hôm nàng gặp chàng hoàng tử khi đang chăn vịt, hai người phải lòng nhau, cùng nhau hát và cho chàng ăn trầu. Khi tôi quay lại, dì tôi đỏ bừng mặt, khi họ hỏi thì dì trả lời: “vì ăn hột vịt lộn”. dì bảo nhi của mày lấy nghề chăn vịt để coi như cái nhà mà chả thấy môi đỏ mọng. chỗ này giống với truyện Cô bé mồ côi (truyện lạ số 12 tập i). Một ngày nọ, một người chăn vịt gặp một người phụ nữ lớn tuổi, bà yêu cầu anh ta cắt bỏ mái tóc hoa râm của mình. thấy trên đầu ông lão có vết sẹo nên hỏi đó có phải là mẹ của ông không. mẹ tôi đưa tôi về thủy phủ, cho tôi ăn ngon và cho tôi một con gà để nuôi. cũng như hình ảnh con cá bống, đàn gà được người dì sai đi kiếm củi từ xa, ở nhà làm thịt ăn, vứt xương xuống ao. ra sông khóc thì gặp lại mẹ, bà đưa cho một chiếc hộp nhỏ, bảo đem xương chôn dưới chân giường. bảy ngày sau, anh ta đào lên và tìm thấy một đôi giày đẹp. Tu nhi hỏi tại sao lại có, thì nàng đáp: – “Hãy đem quần áo cho trâu ăn, rồi đặt tay lên mông trâu sẽ được đồ đẹp”. anh tuấn nhi chạy theo nhưng không được gì, mất hết quần áo, trần truồng chạy về.

Hoàng tử nhớ gia đình nên đã tổ chức lễ hội “bắt cá” (bupia) mà anh ấy bắt buộc cả nam và nữ phải tham dự. Khi người cô bắt ông già đến muộn, hoàng tử đã không nhìn thấy ông. lần thứ hai hoàng tử nhân dịp hội chợ ra lệnh cho mọi người đi hội chợ. Tôi trộn vừng với gạo và lấy gai rồi đem giã. mặc dù một nàng tiên đã cử một con sóc đến để giúp cô ấy, nhưng đã muộn nên cô ấy không tìm thấy nó. gia đình quay lại qua cầu và ném giày của họ xuống con lạch. hoàng tử tìm thấy anh ta và cử một người thông báo cho tất cả các cô gái đến và chạm vào chân anh ta. cuối cùng chỉ có cái tua là được, nhưng bà cô không bằng lòng, buộc phải cố gắng thêm bằng cách đặt một chiếc cáng dưới trần nhà để hai cô gái lăn từ trên trần xuống, ai rơi xuống cáng thì lấy hoàng tử. thử nó trước, lăn túi trên sàn. tua cuốn cáng, thím để gả cho hoàng tử.

Đoạn văn thứ hai và thứ ba tương tự như câu chuyện của tôi, nhưng cũng có những chi tiết khác: một ngày khi cha tôi bị ốm, dì tôi gửi cho tôi một tin nhắn. tại đây, gia đình cũng trèo cây hái quả cho dì ruột. Khi thấy bố chặt gốc cây, cô van xin và khóc lóc, anh bảo cô cởi quần áo vứt đi, nhưng mặc cho bạn vứt đi, tôi cũng chặt luôn. Cây cối đổ rạp, chết tua tủa. người thanh niên giả làm quản gia đến gần hoàng tử và nói với anh rằng anh phải chăm sóc cha mình, vì vậy anh ta đã tỏ ra khó chịu. mặc dù con trai không nhận mẹ và hoàng tử tỏ thái độ thờ ơ, nhưng tua ở lại với hoàng tử.

Xem thêm: Văn bằng 2 tiếng Anh là gì? Học trong bao lâu? – EduLife

Ông lão biến thành một con chim và bay đến hỏi người cưỡi ngựa xem hoàng tử có còn nhớ đến người vợ cũ của mình không. nhìn thấy chàng, hoàng tử cũng hỏi: – “dạ, có phải cái tua, bỏ vào ống tay áo không?” con chim bay đi và hoàng tử mang nó về phòng. anh đã trở thành một thành viên của gia đình, anh kể cho cô nghe mọi chuyện và bảo cô hãy để anh yên và xem anh đã làm gì. từ đó về sau, đêm là nhà, ngày là ngày. điều này khác với câu chuyện của tôi. Một hôm, khi nhìn vào trong phòng, anh ta nổi cơn ghen, nên chờ cơ hội giết con chim và chôn nó vào một cây tre. Từ đó về sau, mỗi khi hoàng tử đi ngang qua, cây tre đều cúi xuống vuốt ve, tua tủa, cào cấu. Tôi chặt tre để làm cọc màn, chiếc cọc cứa qua tay tôi mỗi khi tôi móc lưới. Người ném nó vào lửa, và cái cọc bốc ra khói làm cay mắt. một bà già đến xin đèn, vớ lấy thanh treo rèm rồi chạy về. điều này tương tự như tình tiết trong Người vợ rắn rết (Chuyện lạ số 128, tập iii). mang về nhà, đống trứng biến mất, chỉ còn lại hai quả trứng. rồi cũng có hai cô gái bưng quả trứng ra rửa sạch làm canh cho bà cụ mỗi khi bà cụ đi chơi. bà già cũng giả vờ ở ngoài, bất ngờ quay lại và bắt được cả hai người. cô ấy là quản gia và người giúp việc. bà lão bảo cô mời hoàng tử đi ăn tối. hoàng tử buộc phải mở đường. Gia cô bảo anh ấy trải một chiếc lá chuối ra và vo thành lụa. hoàng tử đến ăn, thấy thức ăn giống với món mà gia đình đã chuẩn bị cho mình hôm trước, nhưng chưa được gặp vợ. Nhờ con mèo cõng chân gà, cậu con trai đuổi theo chạy vào phòng và nhận ra mẹ. hai người gặp lại nhau. trong phần tiếp theo, người quản gia đóng giả làm đầu bếp bánh ngọt và chỉ cho cô ấy cách làm điều đó bằng cách nhảy vào một nồi nước sôi. và cũng giống như hình ảnh trong các câu chuyện trên, người tu gia cũng đã làm nước mắm me và gửi cho dì và ba của mình. một con quạ bay lên hỏi: “Con gái ăn thịt có ngon không?”. Cô ấy nghi ngờ, tìm thấy hộp sọ của đứa bé và chết. người cha cũng lang thang chết ở một góc rừng [12].

Trong một câu chuyện khác của Pháp, bà mẹ cũng là một nàng tiên:

Một người đàn ông góa vợ có con gái làm việc trong bếp tên là Ash Kitchen. mẹ kế của chúa có hai người con, thường gay gắt với con riêng của chồng. Người mẹ đỡ đầu của người phụ nữ này kể rằng mỗi khi họ được bảo phải làm gì đó, hãy giả vờ bắt chấy và căng muối vào bếp để kêu tanh tách, họ lại để mặc cho anh ta một mình. tất nhiên, họ nghĩ rằng họ là những con rận như quả sung, vì vậy họ hét lên: – “Đừng đến gần chúng tôi”. Một hôm, tôi và mẹ đi liên hoan, bếp tro cũng muốn đi, nhưng mẹ ném một bao đậu vào giữa bếp và bắt mẹ nhặt không được một hạt. khi anh nhặt nó lên, mẹ anh, bà tiên, xuất hiện. cô ấy đã sử dụng cây đũa thần để làm cho hạt đậu trở lại túi. lại dùng đũa chạm vào cô, tự nhiên biến thành một cô gái xinh đẹp, trang sức đắt tiền, giày thủy tinh. Anh ấy bảo tôi về nhà trước khi buổi lễ kết thúc. bà nghe lời nên khi hai mẹ con ra về, bà vẫn vào bếp làm việc như thường lệ. họ khoe với cô rằng có một cô gái có quần áo đẹp. chủ nhật tuần sau cô đi lễ, người cô ném một túi tro khắp nhà bắt cô phải dọn nhưng bà tiên nhặt được và cho mọi thứ để đi dự tiệc. hoàng tử gặp cô, đuổi theo cô. khi bước lên bậc thềm nhà thờ đánh rơi một chiếc giày, hoàng tử nhặt được, hỏi khắp nơi mà không ai biết. nên anh đã cử người từ nhà này sang nhà khác để thử rồi cưới ai phù hợp. tôi và chị tôi cũng cố gắng, chị gái cũng không vừa, em gái xỏ gót, cố xỏ chân vào. Khi đưa nàng đến nhà, hoàng tử nghe thấy một con chim hót chân thật và chỉ nơi tro bếp sống. “Đừng nghe con chim chết tiệt!” hoàng tử nghe tiếng chim hót lần thứ hai và đi tìm tro trong bếp. anh ta lấy ra một chiếc giày khác vừa vặn với anh ta. trước khi hoàng tử đưa cô đi, bà tiên của cô lại xuất hiện, cô dùng đũa đánh, cô đã có một chiếc váy đẹp [13].

2. trong câu chuyện con rùa của Burma (Myanmar), mẹ là một con rùa:

vợ của một người đánh cá có một bé gái xinh đẹp tên là em bé. Một hôm hai vợ chồng đi câu cá. Khi anh ta bắt được một con cá nhỏ, vợ anh ta bảo anh ta cho nó ăn. anh ta có đứa con thứ hai, đứa thứ ba, và vợ anh ta cũng nói như vậy. một người chồng tức giận đánh vợ bằng một mái chèo. vợ rơi xuống biển chết, sau đó biến thành một con rùa lớn. không lâu sau, người đánh cá kết hôn với mẹ kế của một phù thủy, bà có một cô con gái xấu xí. Nhìn thấy đứa bé xinh đẹp, mẹ con cô nổi cơn ghen và tìm cách hành hạ cô bé nhưng người cha không quan tâm. Một ngày nọ, khi cô đang ngồi trên bãi biển, một con rùa đột nhiên xuất hiện và khóc. em bé đoán đó là mẹ, ôm con rùa. kể từ đó, đến chiều ra khơi, rùa lại nổi lên mặt nước. dì ghẻ biết chuyện nên giả ốm, lót bánh tráng dưới chiếu cho nằm, nói bị hóc xương, lại đưa tiền cho ông thuốc, dặn ông chỉ cần ăn thịt rùa là sẽ khỏi bệnh. nàng bảo chồng theo đứa bé ra bãi biển, khi con rùa trở ra, anh ta bắt nó và giết nó. chàng trai không ăn thịt rùa mà thu nhặt xương rùa đem chôn, cầu cho cây trái vàng bạc. cây cối mọc lên như lời. Một hôm nhà vua đi ngang qua thấy một cây lạ bèn hỏi tên của ai. bà mẹ kế nói đó là của con gái bà nhưng khi con gái lên lầu thì bà không nhặt được. những người hàng xóm nói với nhà vua rằng đó là cây con. chàng trai đến ngồi dưới gốc cây và cầu nguyện: – “Nếu cây này là của tôi, trái sẽ rơi trên trái tim tôi”. quả của vàng và bạc rơi xuống. nhà vua bắt đứa bé về nhà làm hoàng hậu. người mẹ kế đã viết thư xin lỗi và mời cô đến thăm nhà. khi về đến nhà, anh ta bảo người hầu đến đón anh ta vào tháng sau. Ở nhà được vài ngày, một hôm bà mẹ kế giả vờ đánh rơi thìa trong bếp để cậu bé cúi xuống nhặt rồi tạt nước sôi vào đầu. đứa bé chết đi, biến thành một con chim bồ câu trắng và bay đi. Khi quân lính đến đón hoàng hậu, con gái bà đã giả làm một đứa bé. Thấy hoàng hậu bị đậu mùa đốt, nhà vua hỏi thì ông trả lời là vừa bị đậu mùa, hỏi sao bây giờ trán lại nổi ra, thì đáp rằng đó là do tâm luôn nghĩ đến vua, vua hỏi tại sao lại bị. mũi dài và đáp vì nhớ vua chúa nên khóc rất nhiều, bạn phải dụi mũi. nhà vua bảo nàng hãy thử dệt quần áo cho chàng xem. trong khi nàng đang xấu hổ vì không dệt được thì con bồ câu trắng (tức là con) thương chồng đã dùng mỏ dệt nên chiếc áo đẹp. Ông đợi con chim dệt xong, lấy áo dâng vua, rồi dùng thoi ném con chim vào chỗ chết. sai làm thịt cho vua ăn. nhà vua thương con chim bồ câu không nỡ ăn, gia nhân không ăn nên đem chôn. ngày hôm sau một cây đu đủ mọc lên. có một bà lão cùng chồng bán củi nghỉ ngơi dưới gốc cây, bỗng quả đu đủ rơi vào túi bà lão, bà vác về chòi chờ chín. Sau đó, một cô gái cũng xuất hiện từ quả đu đủ, dọn dẹp nhà cửa để nấu ăn khi ông già và vợ đi vắng, sau đó họ cũng giả vờ ra ngoài nhưng bất ngờ quay lại ôm cô gái. sau đó họ đưa cô gái, đứa bé vào cung điện và kể cho nhà vua nghe tất cả về mẹ và mẹ kế của cô gái. hoàng hậu giả không xưng mà xin vua cho mời quần thần xét xử theo lệ. bị cáo (hoàng hậu giả) được trao một thanh gươm sắt. cáo ban đầu (con) một thanh kiếm gỗ để đánh nhau. nhưng thanh kiếm sắt của nữ hoàng giả đột nhiên mềm ra, và thanh kiếm gỗ của cậu bé biến thành một thanh kiếm sắt bay ra và cắt đứt đầu của đối thủ. đoạn cuối tương tự như truyện của tôi: nhà vua sai hoàng hậu giả muối đưa cho mẹ kế. vợ chồng tôi ăn ngon mặc đẹp. bỗng thốt lên: “đây là ngón tay, giống như bàn tay của con trai tôi!”. rồi anh ta lại hét lên: – “đó là ngón chân, giống như chân của con trai tôi!”. nhìn vào hũ mắm, thấy mặt rỗ, anh ta quát: – “nó con tao!”. chồng cô ấy cho rằng cô ấy đang nói những điều vô nghĩa để gây gổ [14].

3. truyện cá vàng của người Thái cũng gần với truyện của người Miến. mẹ ở đây là con cá vàng.

Một ngư dân có hai vợ và ba con gái. u-ay là vợ cả. ai và bạn là vợ lẽ. một hôm, vợ chồng đi đánh cá. kéo lưới lâu cũng chỉ bắt được một con cá nhỏ. ném nó, con cá giống nhau bị mắc vào lưới. vợ hãy đưa tôi trở lại. chồng ghét vợ, cho rằng vợ xấu nên hôm nay không ra gì, định đánh vợ thì cô ấy ngã xuống nước chết. Khi bố về, anh nghe tin mẹ đã chết và khóc. Kể từ đó, cha và dì ghẻ của cô thường lạm dụng cô.

một hôm anh ra bờ sông khóc đòi mẹ thì một con cá vàng nhỏ bơi đến và tự nhận là mẹ của anh. u-ay đem cá sinh sản trong giếng. Chuyện của tôi cũng xảy ra tương tự: có người biết thì mách mẹ, mẹ bảo đi chăn bò ngoài đồng, bắt cá ăn, bỏ xương cho chó mèo ăn. khi u-ay quay lại, một con vịt đã kể cho anh ta nghe mọi chuyện và đưa cho anh ta một cái vảy cá còn sót lại. chôn trong rừng, hai cây vạn tuế mọc lên từ vảy. người dì nghe chuyện thì chặt trái ăn rồi vứt hột đi. vịt nhặt cho u-ay. Trồng sâu trong rừng có hai cây bồ đề, một cây có lá vàng và một cây có lá bạc.

Vua đi săn, thấy một cây đẹp, bèn hỏi cây mới hay do u-ay trồng, nên lấy nàng làm vợ. vua cho voi nhổ cây và trồng như thể không được, chỉ có u-ay cúi xuống mới nhổ được ngay. cũng có đoạn dì ghẻ nhắn tin về thăm bố ốm, bà bị ngã vào nồi nước sôi do bị ông lừa mà chết. trong cung mọi người đều mặc quần áo giả làm u-ay, u-ay biến thành chim chào mào. gặp vua, chim nói vào tai, trách vua say rượu, vợ bỏ quên cây bồ đề đã chết, rồi kể lại mọi chuyện cho vua nghe. vua làm một cái lồng bằng vàng cho chim ở. nhưng một hôm khi nhà vua đi vắng, có người bắt được một con chim để ăn thịt, tại đây con chim giả vờ chết và trốn vào hang chuột vì con chuột đã bắt nó ra khỏi cung vua. cuộc hành trình khó khăn vì anh ta gặp phải một con rắn sắp ăn thịt, nhưng sau đó trốn thoát và chạy vào nhà của một thầy phù thủy. nhờ phép thuật của thầy phù thủy, con chim đã trở thành u-ay. thuật sĩ sai một cậu bé đến kinh đô để gặp nhà vua, nhà vua thấy cậu đeo một chiếc khăn trên cổ với những gì liên quan đến uay được viết trên đó, nên đã sai người đến đón cậu. ai và người đầu bếp bị vua ép uống thuốc độc. U-ay xin lỗi nhưng không đúng giờ. nên vua cũng sai người đến lò mổ cho cha mẹ nó ăn. sau khi ăn xong, cả hai sợ quá chạy vào rừng.

một ẩn sĩ nói với nhà vua rằng kiếp trước của u-ay chính là người đã giết chết một con gà mái mẹ, và những con gà con để con cô ấy chơi đùa, ném cô ấy vào một nồi nước sôi, và cô ấy phải chịu sự đền bù như vậy. kiếp trước của cha anh là một con vẹt và mẹ anh là một con mèo. vì ghen tị, con vẹt được chủ yêu quý nên mèo đã rình khi chủ đi vắng, vì thế mà nó cũng phải chịu quả báo trên [15].

4. Trong một số câu chuyện của người Thái, Tày và Nùng, mẹ kế của nạn nhân, lẽ ra là rùa hay cá, lại là hổ. ví dụ từ truyện Ò penn đóng của người Nùng:

có hai chị em cùng cha khác mẹ, Ò penn, Ò bí mật. Mẹ của Ò xinh đẹp thì được chồng yêu, ngược lại, mẹ bị chồng ghét, bắt làm mọi việc nặng nhọc. rồi một ngày chồng cô đánh cô đến chết và ném cô vào rừng. Kể từ đó, anh phải làm đủ mọi việc, thậm chí vào rừng xem rẫy vào ban đêm. mẹ biến thành một con tinh tinh, bà thường đến giúp con trai và bắt thịt thú rừng cho nó ăn.

Thấy Ò n cho rằng nhờ có con tinh tinh đè lên, mẹ kế cho Ò vào trông rẫy ở chỗ của mình, nhưng không lấy được gì từ con tinh tinh, ngược lại còn lôi kéo. cô vào phòng để trải thảm. một con quạ bay về báo: “quạ gáy, tối qua anh chết”. Mẹ Ò không tin, cho rằng con trai mình bị con tinh tinh cho ăn và cho hết. Raven nói rằng lần thứ ba, cô và chồng cô chạy. Biết được sự thật, con tinh tinh trốn vào góc nhà và cắn chết họ [16].

Lịch sử của người Thái và ui và noong cũng gần với lịch sử của Thái Lan (hình ảnh con hổ vẫn còn đó nhưng đã tách khỏi mẹ). Truyện có hai chị em cùng cha khác mẹ, chị gái là y uôi và em gái là y noong. và uoi cũng bị bà cô hành hạ. Một hôm, người cha sai hai người con đi xúc cá, hứa rằng ai xúc được nhiều sẽ khen. tưởng xúc động chơi chẳng làm được gì, lừa y ui: – “đầu mày dính cứt trâu, xuống rửa đi kẻo về bố mắng.” sau đó đợi y uôi chìm xuống nước, lấy rổ cá ra trước. Đến đây, câu chuyện lại mở ra một hướng khác, tương tự như câu chuyện của Nùng: Vì không thể câu cá bằng xẻng, và Uôi bị đuổi đi, anh phải dắt con chó của mình vào rừng và ngủ trong một túp lều bằng lá chuối. . vào buổi tối. một con cọp đến xin thịt, rồi yêu y ui ăn thịt chó thay người, bảo xuống hốc đá thường đi ị. vào buổi sáng, và uoi đến để lấy quần áo và đồ trang sức. sau khi sử dụng, ông gặp chúa đất “chế tạo” ra một hiền nhân chương (hay khương hoàng) để đi săn. tạo cảm giác đẹp đẽ, lấy cô ấy làm vợ, sinh con trai.

Sau đây là đoạn y uôi về thăm cha, mẹ con cũng giục trèo cây hái quả. vừa leo, dì vừa chặt gốc cây, hỏi và trả lời rằng “dì đuổi kiến ​​cho con”. cây đổ, uôi rơi xuống ao chết. xác đã bị cá ăn thịt, chỉ còn lại một mảnh phổi đã trở thành chim bồ câu rùa. trong khi đó, nong từ italy mặc quần áo của chị gái mình để tạo ra. chim bồ câu rùa đến cất tiếng hót, rút ​​gươm và hỏi: “Vợ tôi có đậu trên gươm không?” những chú chim đậu, được tạo ra và được nuôi dưỡng trong một chiếc lồng xinh đẹp. Con chim nhại người Ý dệt vải hoặc xé vải, và người Ý ném nó vào lửa bằng một con thoi chết chóc. Một bà lão đi xin lửa, thấy một con chim tưởng là than nên lấy ra, vô tình thả vào thùng nước và con chim biến thành người. Anh sống với bà lão dệt vải. Một hôm, khi đang chơi dưới đất, anh ta bất ngờ đánh rơi con thoi và cúi xuống nhặt. cậu bé nhìn thấy cánh tay của mình, nhận ra mẹ và nói lại với bố. hai vợ chồng gặp lại nhau (tình tiết này tương tự như truyện Kẻ xuyên phá đồ ). kết thúc của câu chuyện giống như hầu hết các câu chuyện đã kể. và y như rằng đập, yểu theo lệnh y ui tắm nước sôi cho đẹp, thiêu chết rồi xác làm mắm gửi về cho mẹ. sau khi ăn gần hết hộp sọ của đứa trẻ, cô ấy đã chết [17].

Tóm lại, truyện tay, thai yi uoi and noong, uoi and oi, ui and dm cũng tương tự như Ò pen Ò kin, cô khao cô. mồi i> đều có chung một cốt truyện và chi tiết nổi bật, so với loại cám chung, là sự hiện diện của hổ mẹ.

5. trong truyện Người mèo, gau na (cô gái mồ côi) và nhiều truyện khác, mẹ của nhân vật là một con bò.

Người mẹ tội nghiệp này vì nhà thiếu bò nên đã quay ra chăn bò cho chồng cày ruộng. mỗi ngày ra đồng, con bò trở thành người, giúp xe bò, bắt rận, lại trở thành con bò và trở về nhà. cho đến khi người cha kết hôn với mẹ kế, người mẹ kế rất ghét cô vì cô xinh đẹp và thông minh hơn con riêng của mình là một con chuột lang. Một ngày nọ, dì tôi hỏi tôi tại sao tôi rất thon gọn và xinh đẹp. cái xô này cũng đáp lại như con cú trong truyện của người Thổ Nhĩ Kỳ và người tu gia trong truyện của người tay: – “bò đi tiểu, uống, bò đi tiểu, ăn. Nhưng xô nuốt hết phân của bò cho đến khi kết thúc nhưng lanh vẫn không được nên nó cho tay vào đít bò, bị bò lôi đi khắp nơi đau không thể tả, thấy vậy thím lôi cái xô này lên khua khoắng rồi giả vờ ốm. yêu cầu chồng giết một con bò để cúng thần chữa bệnh, sau đó con chó cái này đã bị giết.

Vào một ngày lễ hội, hai mẹ con phải đến lễ hội để nhặt đậu và gạo riêng, sau đó họ mới có thể rời đi. Khi đang nhặt nó lên, anh ta đột nhiên nghe thấy tiếng gọi và một gói hàng xuất hiện trong máng cỏ chứa đầy quần áo, đồ trang sức và giày dép. anh chàng do dự một vài lần để tìm khối lập phương, nhưng anh ta đã đánh mất nó. lần thứ ba thì ném tro, xô bỏ chạy mất giày, tìm chân mọi người cũng không vừa, xô không vừa thì hỏi cưới. nhưng thím cố giở trò đồi bại (ví như dùng mè nướng để nói rận lắm). Biết vậy, anh nhiệt tình trao lại miếng cho cô (lấy hạt lanh nướng cho nổ khó nói gàu mạnh). Tôi không thể ngăn chặn nó, tôi đã cố gắng gian lận. Đợi hai đứa ngủ say, anh xách cái xô đi chỗ khác thay nhưng ngại ngần không biết anh đã lén trả lại. Người dì không ngờ chuyện này lại xảy ra nên lấy sáp ong dán vào mắt mà không biết đó là con mình. Rạng sáng, cả hai trốn thoát, khi người dì phát hiện con trai mình bị đánh tráo thì đã quá muộn.

phần hai, nhờ con trỏ raven, bạn cũng có thể tìm thấy bầy. một hôm ông lão xách xô ra rạch tắm rồi dùng dao đâm chết nó, khi quay lại mới nhận ra là xô. tại đây, khối lập phương này cũng biến thành một con chim “la cà” bay về với chồng con. anh ta bị giết bởi một cái xô, và sau đó tái sinh thành ba cây dương. buong bị chặt và biến thành tro. một bà lão đi xin tro, quay lại sàng nhặt một chiếc nhẫn bỏ vào lọ. Một cô gái cũng xuất hiện từ trong hũ để chuẩn bị cơm canh cho anh, sau đó cô cũng bị theo dõi và bắt được. Anh ta làm vỡ chiếc bình để nó không biến mất và đi chăn bò. cô gái (tức là khối lập phương này) gặp lại người con trai của mình nên vợ chồng được đoàn tụ, nhưng cô. dang pa không cho cô ấy lấy. tôi đã vẽ một bức tranh về cách cưỡi ngựa để cướp vợ tôi và ném tro về phía sau cho cô ấy. dang pa không thể đuổi theo cô ấy. đoạn thứ ba kết thúc, giống như những câu chuyện trước. cái xô này để cái xô dội nước sôi lên người cho đẹp. xô chết. khối này cắt thịt để mời nó ăn. Ăn xong, bà mẹ đi thăm con gái, mở chiếu ra chỉ thấy đôi vú và con lợn, con lăn ra chết. nhưng linh hồn của hai mẹ con liền trở thành hai cây gạo lớn ngăn cách hai vợ chồng gặp nhau, hễ đốn cây là lỗ liền. giấc ngủ trưa biến thành ngọn cỏ tươi tốt (một loại cây lanh), chiếc xô biến thành con ong “người mua”, cậu bé biến thành chiếc lược có mỏ dài. loài chim này đến ăn mật nhiều lần nhưng ong không đốt vì theo người dân, ong là mẹ của nó [18].

Có rất nhiều câu chuyện từ khắp châu Á, châu Âu và châu Phi có cùng chủ đề về người mẹ của một cô gái mồ côi trở thành một con bò.

những câu chuyện Trung Quốc:

một cô gái đã bị lạm dụng bởi dì của mình. mẹ anh ta biến thành một con bò. anh ấy đã phải làm rất nhiều công việc khó khăn, nhưng anh ấy đã vượt qua nó với sự giúp đỡ của những con bò. Biết được điều này, người mẹ kế đã cho đàn bò bị giết thịt để lấy thịt. Cô gái làm theo chỉ dẫn của con bò, thu thập xương và cất đi. rồi cũng vào dịp lễ, hai mẹ con đi xem hội. cô gái tìm thấy quần áo đẹp ở cửa hàng xương bò. Cô đến hội, gặp một quan chức và người đàn ông này đã kết hôn với cô.

Những câu chuyện Ấn Độ:

Một phụ nữ bị mẹ kế của chồng biến thành bò. Nhờ có mẹ bò, cô gái mồ côi đã hoàn thành công việc khó khăn mà bệnh ghẻ giao cho. sau đó nhờ bò mẹ có đồ trang sức đi dự hội nhưng được nửa đường thì chiếc bông tai rơi từ mũi xuống sông. một con cá nuốt chiếc nhẫn và nó rơi vào tay đầu bếp của nhà vua. khi vua ăn cá thì bắt được chiếc vòng. nhà vua cố gắng tìm chủ nhân của chiếc nhẫn, tìm được anh ta và lấy làm vợ. (xem một phiên bản khác trên trang 1194 trong cùng tài liệu tham khảo).

lịch sử các phong tục Châu Phi:

một phù thủy đã biến người vợ đầu tiên của chồng cô thành một con bò và nói với chồng rằng người vợ lớn tuổi đã bỏ con trai mình. Kể từ đó, hai anh em và những đứa con của người vợ lớn tuổi bị dì nuôi hành hạ, ăn không đủ no. nhưng nhờ bò bú sữa hàng ngày nên vẫn béo tốt. mụ phù thủy biết chuyện này nên thuyết phục chồng giết bò làm thức ăn rồi chôn xương trong vườn. Từ nơi chôn xương mọc lên một cây thốt nốt có quả như vú người. hai anh em ngày nào cũng trèo và ngậm trái. con gái của mẹ kế thấy vậy nên nói lại với mẹ. anh ta chặt cây, nhưng cây vẫn bất động. cuối cùng anh ta phải dùng thần chú để nhổ cây. khốn nạn, hai anh em trốn thoát, đến một con suối. bất cứ ai uống nước suối này đều trở nên dị dạng, và khi mắt họ nhìn thấy vật gì, họ trở thành vật đó. người anh em sau khi uống nước suối đã nhìn thấy một con nai và biến thành một con nai. em gái và con nai đã đi đến một cái giếng. hôm ấy hoàng tử đang tắm giếng, thấy gái đẹp bèn gả cho. Khi cô nghe tin, mụ phù thủy đến, trong lúc vắng mặt, đẩy cô gái xuống giếng và lấy con gái của mình làm vợ của hoàng tử. Nhờ sự giúp đỡ của Chúa, cô gái rơi xuống giếng nhưng không chết. nhờ con nai chạy qua giếng gọi chàng mà hoàng tử được đoàn tụ với vợ và con trai. câu chuyện cũng kết thúc bằng một vạc nước sôi mà hoàng tử nấu rồi ném vào hai mẹ con.

về tập phim mà anh hoặc chị em bị biến thành động vật (hươu hoặc cừu), hãy xem những câu chuyện của người Armenia (truyện dã man số 12, tập i).

Lịch sử Serbia:

người đầu bếp có mẹ bị phù thủy biến thành bò. Mỗi ngày anh phải chăn bò và kéo một lượng sợi nhất định, nhưng nhờ có đàn bò giúp đỡ nên ngày nào anh cũng hoàn thành. khi mẹ kế phát hiện đã giết con bò. trước khi chết, con bò dặn phải gom xương đem chôn vào một chỗ rồi đến đó và ước gì sau này. sau đó cô ấy phát hiện ra rằng có quần áo và đồ trang sức mà cô ấy muốn mặc cho lễ hội, bao gồm cả một đôi giày. cô cũng vô tình đánh rơi đôi giày của mình, hoàng tử đã nhặt và thử chúng khắp nơi. Khi hoàng tử đến nhà cô, dì ghẻ của cô đã giấu cô dưới đống củi và chỉ để cô con gái riêng của mình ra ngoài. nhưng thử giày đã vô ích. hoàng tử vừa bước ra cửa thì bỗng có một con gà trống gáy: – “gà trống nhỏ, có một cô gái dưới đống củi khô”. Hoàng tử phát hiện ra đống tro tàn trong nhà bếp, thử giày và hai người đã kết hôn.

trong truyện cổ của người Thổ Nhĩ Kỳ, cũng có một nhân vật cổ tích: một thầy cúng đưa một gói bông cho các học trò của mình mỗi ngày, mỗi người bắt buộc phải nhặt bụi, sau ba ngày sẽ mang đi, nếu ai đó không lấy. làm như vậy sẽ biến mẹ của người đó thành một con bò đen. một nữ sinh không đến đúng giờ đã bị thầy giáo chửi bới. khi anh trở về, mẹ anh đã biến thành một con bò. cha anh tái hôn với một người phụ nữ đã có một cô con gái riêng. bà cô suốt ngày mắng mỏ, bắt ép cô làm nhiều việc. cô ấy khóc và ở bên cạnh con bò. một ngày nọ, anh ta bắt cha mình giết con bò. Theo lời chỉ dẫn của con bò, anh ta gom xương lại và chôn dưới gốc cây kim ngân. sau đó dì và con gái được mời dự đám cưới. cô gái bị đánh, cô đến khóc trước mộ con bò. đột nhiên một nàng tiên xuất hiện, người đã gọi cô là “con gái của tôi” và cho cô một chiếc váy đẹp và một chiếc xe ngựa. cô ấy đã tham dự đám cưới được khen ngợi bởi tất cả. Quay lại xe, một chiếc giày bị rơi ra. hoàng tử và con trai của nhà vua nhặt nó lên, đoán rằng chiếc giày đẹp chắc hẳn đã được chủ nhân của nó đẹp. vì vậy anh ta yêu cầu nữ hoàng đến nhà của tất cả các cô gái trong thành phố để thử giày. Về đến nhà chú rể, bà cô bỏ rơi con dưới máng. một con gà trống cất tiếng hót: – “chim cu gáy, chủ đánh giày dưới máng.” Hoàng tử tìm thấy cô gái, thử đôi giày, họ vừa vặn và kết hôn với anh ta.

Những câu chuyện của Bungari:

Nhiều cô gái ngồi vòng quanh gần một lỗ hổng trong vực thẳm. Một ông già với bộ râu trắng xuất hiện và nói với họ: – “Hãy cẩn thận, nếu ai đó làm rơi cái đỉnh ở đó, mẹ anh ta sẽ biến thành một con bò”. nói xong, anh ta biến mất. vì tò mò, các cô gái xúm lại xem trục thông gió. Đột nhiên, một trong những cô gái xinh đẹp nhất hạ mũi xuống. khi anh ta về đến nhà, mẹ anh ta đã biến thành một con bò. cũng giống như câu chuyện của Thổ Nhĩ Kỳ ở trên, cô đã bị lạm dụng bởi người cô của mình. Bò giúp cô ấy lấy một ít lanh. sau đó con bò bị giết. nơi anh ta chôn xương bò, anh ta cũng tìm thấy một cái hộp đựng đầy quần áo. trên nắp hộp có hình hai con chim bồ câu. Họ giúp cô làm việc nhà để cô có thể đến nhà thờ. một chàng hoàng tử say mê sắc đẹp của nàng và sau đó nhặt được chiếc giày đánh rơi của nàng. cũng có một cuộc thử nghiệm giày. Ngoài ra còn có tiếng gà trống gáy báo hiệu cô gái mà cô cô đang trốn dưới đống củi khô như những câu chuyện trên.

Những câu chuyện Hy Lạp (grèce) có một khởi đầu kỳ lạ:

Có ba cô gái quanh quẩn với mẹ của họ. họ đã giao ước với nhau rằng nếu một trong bốn người để sợi dây bị đứt trước, anh ta sẽ bị giết và ăn thịt bởi những người khác (một phiên bản khác nói rằng hai chị em muốn thoát khỏi người mẹ già, người yêu cô con gái út của riêng mình, nên bạn đã lập ước muốn giết mẹ mình vì bà già rồi, sợi chỉ sẽ đứt. Một bản khác nói rằng do nạn đói lớn, hai mẹ con đã giao ước rằng ai mất con quay sẽ bị nuốt chửng. khác). sợi chỉ của mẹ bị đứt. các cô nói: – “lần này xin lỗi vì nó có công cưu mang chúng ta trong bụng nó”. tiếp tục kéo. sợi chỉ của mẹ bị đứt lần thứ hai. các cô gái được tha nói: – “Vì công ơn nuôi dưỡng tôi bằng sữa của họ”. sợi chỉ của mẹ lần thứ ba bị đứt, hai cô thứ nhất giết mẹ, nấu thịt rồi ăn thịt. đứa trẻ không theo hai chị. anh ta nhặt xương bỏ vào lọ. sau bốn mươi ngày, anh ta tìm thấy trong lọ một chiếc áo đẹp, đôi giày đẹp và một con ngựa đẹp. Chủ nhật cô ấy đi lễ hội, cô ấy đánh rơi chiếc giày của cô ấy, hoàng tử cũng nhặt nó lên, v.v.

trong câu chuyện về hòn đảo corsica (Pháp), con bò cũng là nàng tiên, mẹ của cô gái:

mẹ của mary chết mà không được chú ý. cha cô tái hôn với một người cô độc ác, bắt cô chăn bò và quay một bó bông lớn mỗi ngày. Tôi không làm được, tôi đã khóc. con bò đến gần và nói: “đừng khóc, mẹ là mẹ của con, con thành tiên rồi, mẹ sẽ ném cho con”. khi người dì phát hiện ra, cô đã tìm cách giết con bò. con bò bảo anh ta tìm trong ruột ba quả táo, một quả để ăn, một quả ném lên mái nhà, một quả bỏ vào lỗ trong vườn. quả cuối cùng này đâm chồi nảy lộc đầy cây, nhưng có gai nên không ai dám bén mảng đến. quả thứ hai biến thành con gà trống. cũng có cảnh hoàng tử yêu cô gái nhưng người cô cũng vì con gái mà thay lòng đổi dạ. con gà trống hát: – “cuckoo! maryussella ở trong thùng, và dingtiana (tên con gái của dì) ở trên một con ngựa đẹp!”. nhờ đó mà hoàng tử nhận ra người mình yêu.

Con bò trong câu chuyện Kabyle không còn là mẹ của cô gái, nhưng vẫn là họ hàng của mẹ:

một người có một bé trai và một bé gái. vợ chết bảo chồng không được bán bò: – “Bò mồ côi đó!”. chồng đi lấy vợ khác, hai đứa con bị dì bạo hành không được ăn, nhưng được uống sữa bò nên khỏe mạnh. người dì đã cử con trai mình đi điều tra. Con gái của một người dì muốn cho bò bú, nhưng con bò đã cho cô một hòn đá mù mịt. tức giận, người dì bắt chồng bán bò cho anh hàng thịt. hai đứa con khóc bên mộ mẹ, người mẹ nói lấy ruột con bò bỏ vào mộ. ngay sau đó, hai bầu vú bỗng hiện ra: một bên cho bơ, một bên cho mật ong và cả hai được bú thỏa thích. người dì cho con đi thăm dò, khi thì ngậm núm vú, một bên hút mủ, bên kia hút hắc. người dì tức giận, cắt vú và ném đi. cả hai khóc bên mộ mẹ của họ. Mẹ bảo họ ra khỏi nhà. một ngày nọ họ đến làm việc cho một vị vua. nên nhà vua đã lấy em gái làm vợ.

ba câu chuyện Ấn Độ khác:

một con bò (có nơi gọi là cá) giúp một cô gái bị dì của mình bạo hành. người dì thấy con gái đang bú sữa nên định giết con bò. trước khi chết, con bò còn dặn phải gom xương đem chôn, không được ăn thịt. lúc này hoàng tử đang ra lệnh cho các cô gái vào cung để chọn vợ cho mình. cô gái xinh đẹp ở nhà với dì của mình để nấu ăn, và con gái của cô đã được gửi đến lâu đài để thử giọng. con bò sống lại, có quần áo đẹp, đôi giày vàng, v.v. anh thấy cô xinh đẹp, hoàng tử đuổi theo cô, anh đánh rơi chiếc giày và trốn dưới tầng hầm. khi hoàng tử đến, nhờ tìm được con gà mới đem về làm vợ. câu chuyện cũng kết thúc với sự trừng phạt của người dì và con gái của bà ta.

về một con bò giúp đỡ một cô gái mồ côi bị ngược đãi, hãy xem thêm những câu chuyện được sưu tầm trong coca d’ac (caucase) và ở Ai Cập trên (Ai Cập). (ở truyện số 12 tập i). trong những câu chuyện này, không đề cập đến việc mẹ anh ta là một con bò.

Câu chuyện sau đây, mẹ trở thành cừu chứ không phải bò:

Một người phụ nữ đang đuổi theo một con cừu bị lạc thì gặp một người phụ nữ. cô đã sử dụng phép thuật để biến anh ta thành một con cừu. sau đó cô trở thành người phụ nữ kia và dẫn đàn cừu về nhà. cô nói với chồng rằng cô đã tìm thấy con cừu bị mất, nhưng cô phải giết nó. cô gái chạy đến chuồng để báo tin dữ cho mẹ cô và bầy cừu. con cừu bảo anh ta chôn xương ở đâu đó. Ngày nào cô cũng đến mộ cừu khóc, cừu cũng giúp cô xinh đẹp, ăn ngon mặc đẹp và cuối cùng cô cũng lấy được hoàng tử như một số truyện trước.

trong một câu chuyện khác được sưu tầm ở sri lanka, mẹ là một con dê:

một bà la môn bảo vợ không được ăn khi vắng mặt, nếu không anh ta sẽ biến thành dê, và người vợ cũng bảo chồng làm như vậy, nếu không anh ta sẽ biến thành hổ. Một hôm, người vợ đang cho con ăn thử một miếng mà không nghĩ rằng lúc đó chồng mình đi vắng. anh ta ngay lập tức biến thành một con dê. chồng chăm sóc đàn dê. vài năm sau, người chồng kết hôn với một người phụ nữ khác. dì ghẻ tàn nhẫn với con riêng của chồng, không cho chúng ăn no. Dê nghe tiếng trẻ con kêu, thấy tôi gầy còm, bảo lúc đói sẽ lấy gậy đập vào sừng mà ăn. từ đó con cái béo tốt, khỏe mạnh.

Người cô có một đứa con gái, cô ấy bảo cô ấy phải chú ý đến những gì các con của chồng cô ấy ăn khi chúng chơi. Đó là kể về mọi thứ. cô đã âm mưu giết con dê bằng cách giả vờ bị bệnh và sau đó đưa tiền cho bác sĩ (ha-kin) để nhờ anh ta kê đơn thuốc cho cô thịt dê. khi thấy bố sắp giết dê, nó kêu khóc, dê bảo hãy gom xương đem chôn ở đâu đó, khi đói hãy đến cầu nguyện, sẽ có thức ăn.

Xem Thêm : Phục vụ rượu mạnh kiểu Neat, Up hay Straight up là gì? – Kiến thức vàng nhân viên nhà hàng cần biết

Ngay sau đó, khi các cô con gái của gia đình đó đang rửa mặt ở con lạch chạy trước nhà thì một chiếc bông tai của các cô gái đã rơi ra và bị cá nuốt chửng. con cá đó sau đó đã được đánh bắt bởi làng chài và sau đó vào tay đầu bếp của một vị vua. nhìn thấy chiếc nhẫn, người đầu bếp đưa nó lên nhà vua. vua nói ai làm mất chiếc nhẫn thì đến nhận. Cô em gái đến nói rằng đó là chiếc nhẫn của em gái cô. Nhà vua gọi điện đến xem mặt nàng, say mê sắc đẹp của nàng nên đã kết hôn (xem trang 1189-1190).

Trong một số câu chuyện khác, mẹ của cô gái trở thành một cái cây, ví dụ như cây cam ở Peria Poro của dân tộc Chăm-Horoi:

pria poró là hai chị em cùng cha khác mẹ. Cũng như câu chuyện trước, mẹ của Poro được chồng cưng chiều hết mực. Người mẹ trong trắng đã chết, cô ra mộ khóc, một buổi sáng cô nhìn thấy một cây cam mọc um tùm trên mộ, cô cũng trở nên xinh đẹp hơn xưa. Một ngày nọ, khi đang hái cam để ăn, một chàng hoàng tử đi săn và hai người yêu nhau. Priya được đưa vào cung điện với tư cách là vợ của hoàng tử. đoạn thứ hai của câu chuyện này tương tự như câu chuyện của tấm cám. Nhân dịp Puria về dự lễ “bỏ mả” của cha mẹ, dì cô lại bảo cô trèo cây cau. khi trèo lên ngọn cây cau, hai mẹ con định chặt gốc thì chị nhảy sang cây khác, cây này cũng bị đốn, chị phải nhảy mãi thì ngã lăn ra chết. Dì ghẻ cởi quần áo của poro và giả làm một thanh mai trúc mã để vào cung.

the dead

pria đã được biến đổi thành một bông hoa “bay” mọc trên mộ của mẹ cô. một bà già nhặt nó lên, hoa tươi không bao giờ héo. Ngày ngày, khi bà cụ đi vắng, Puria như bị miếng trầu thuần hóa, hễ thấy bóng là bà biến mất (không có những tình tiết rình rập như truyện của chúng ta). Khi hoàng tử đi ngang qua nhà, nhìn thấy miếng trầu quen thuộc và chợt nhớ đến vợ mình. một giọt nước mắt rơi vào bát nước. Nhìn thấy bóng vợ trên mình, hoàng tử ngất đi. Thương chồng, Puria xuất hiện và cả hai gặp lại nhau. ở đây không có trả thù cho hai mẹ con, bởi vì puri cầu xin tha thứ cho cái chết của họ, nhưng hoàng tử cũng đuổi họ lên núi. sau đó người cô biến thành diều hâu, và cậu bé thành một bông hoa mận hôi thối [19].

Trong một số câu chuyện sau đây, hình ảnh cái cây mặc dù không phải là mẹ của cô gái, nhưng cũng đóng một vai trò quan trọng trong sự phát triển của cốt truyện.

câu chuyện ma thuật một cô gái xinh đẹp:

annest, một cô gái mất mẹ năm mười lăm tuổi. người cha kết hôn với một góa phụ có ba cô con gái. Hàng ngày họ ăn thường phục trắng, còn A-nan phải làm đủ việc, trong khi đó, họ chỉ được ăn một miếng bánh mì, khi khát thì nhúng tay vào nước suối để uống. Một ngày nọ, khi nhớ mẹ, Anane đã ngồi xuống và khóc. trinh nữ hiện ra với anh ta với một cây gậy và nói với anh ta rằng nếu anh ta đánh một con cừu đen, anh ta sẽ ăn nó. trái cây an xoa ăn thịnh soạn nên càng béo hơn. thấy lạ, bà mẹ kế cử con gái đầu lòng đi điều tra. hai đứa chơi chán rồi, an-chan chải tóc và đung đưa cậu, từng chút một cậu ngủ thiếp đi. về việc không nói bất cứ điều gì kỳ lạ. cô con gái thứ hai cũng vậy. Người con trai thứ ba cũng vậy, nhưng anh ta đã mở con mắt thứ ba. Như vậy bí mật của anh ta được tiết lộ. Mẹ kế giả vờ ốm và bảo chồng làm thịt cừu đen cho họ ăn.

tức giận để thông báo cho bầy cừu. bầy cừu nói: – “xin miếng gan đem chôn ở vườn sau”. Gan mọc cây cao trái ngon ở đâu thường xuống cho Annes ăn. Một hôm hoàng tử đi ngang qua muốn ăn vạ, hứa với cô gái nào biết trèo sẽ gả cho chàng. không ai có thể leo lên nó. Bà mẹ kế muốn con gái lấy hoàng tử nên đã xây một cái thang dài, nhưng cây đã cao. anh với tay để nhặt nó lên, nhưng mất thăng bằng, ngã và gãy cổ. hoàng tử chảy nước miếng. Annes đến gần cái cây, cái cây tự nhiên lao vào cô cho đầy giỏ. cô trở thành vợ của hoàng tử [20].

một phiên bản khác của giáo pháp: chuông vàng . Cô gái trong câu chuyện này là con gái của nhà vua. nữ hoàng đang hấp hối bảo con trai mình hãy nuôi một con cừu trắng. Lại nữa, khi bà cô ngược đãi cô, dùng đũa đánh vào tai phải chiên, sẽ có một bàn đồ ăn đã dọn sẵn, nếu chạm vào tai trái, bàn ăn sẽ biến mất. người dì cũng cử con gái đi điều tra. cô gái bắt chấy nên anh ta ngủ thiếp đi, nhưng lần sau anh ta giả vờ ngủ, nhìn thấy mọi thứ. người dì giả ốm xin ăn thịt rán. trước khi chết, con cừu bảo cừu hãy thu thập xương cốt và chôn dưới gốc cây lê, những chiếc chuông vàng sẽ mọc ra từ cành của nó, luôn kêu to nếu bị tắt thì đó là điềm xấu. một vị vua cũng đi ngang qua và nhìn thấy một cây có chuông đẹp và nói rằng ai hái được nó sẽ được kết hôn. con gái dì ghẻ trèo, mẹ đẩy nhưng càng trèo cây càng cao, không hái được. “Có cô gái nào khác không?” – “Ừ, nhưng nó chỉ tốt cho việc chăn thả.” vua cố gắng chờ đợi. Cô gái yêu cầu cái cây cúi xuống để cô ấy có thể hái nó và cho vào tạp dề của nhà vua. vua lấy nàng làm vợ. không lâu sau, vua đi chinh chiến, hoàng hậu bị bệnh, vua nhờ người cô chăm sóc. Tôi đã ném nó xuống sông và trao nó cho chính mình. chuông đã không rung kể từ đó. chuông không nghe, vua nhớ lời dặn của vợ bèn trở về. qua sông, tôi thấy một bàn tay nhô lên khỏi mặt nước. khi nhà vua nuôi dạy anh ta, hóa ra là vợ anh ta vẫn còn sống. mang vợ về, nhà vua ra lệnh treo cổ người mẹ độc ác và con gái của bà ta [21].

Hình ảnh Tấm được tái sinh nhiều lần cũng là hình ảnh quen thuộc trong nhiều câu chuyện dân gian.

the xré (xré) (Tây Nguyên) có một câu chuyện về hẻm núi (chậu lớn và chậu nhỏ):

họ là hai chị em cùng cha khác mẹ, xinh đẹp như nhau, nhưng gliu thì tốt bụng còn gillet thì độc ác. ở đây, câu chuyện bị thất lạc ban đầu, chỉ kể rằng một ngày nọ, một con quạ mang một đôi giày không phải của một cô gái, mà của hoàng tử, và thả chúng ở một nơi cho phụ nữ cuộn tròn, bất cứ điều gì vừa vặn. bên phải. hoàng tử, kết hôn glüllu được xỏ chân, được rước về cung, men theo nàng. Một ngày nọ, trong khi chồng cô đi đánh giặc, Gleu đã bị giết bằng cách đóng băng và loan tin rằng cô đã chết vì bệnh tật. Glaus xin được làm vợ, hoàng tử chấp nhận nhưng lại rất ghét anh. Một khóm tre mọc trong ngôi mộ khe núi, mà hoàng tử cho là linh hồn của vợ mình, ông đã ra lệnh rào lại, nhưng cây đã bị chặt bởi giá treo cổ trong khi chồng bà đi vắng. hồn vía nhập lại vào con chim nhỏ vàng, và một hôm nó đánh rơi hộp trầu trước mặt hoàng tử. Nhìn thấy hộp trầu quen thuộc, hoàng tử cũng nói: “Nếu là glau, hãy xuống với tôi”. con chim bay xuống, nhưng khi hoàng tử rời đi, men bắt nó và giết nó. như câu chuyện của tôi, quả da chôn bên đường biến thành một quả duy nhất. một bà lão đi ngang qua nghe tiếng gọi, hộp trầu bỗng rơi vào tay, có tiếng gọi bà đưa cho hoàng tử. hoàng tử đi theo bà lão lên cây, quả rụng như lời thề của bà lão, rồi biến thành một quả trám.

Phần tiếp theo, hoàng tử nghe được câu chuyện đã đặt mua thịt tráng men làm nước mắm và gửi cho mẹ kế. bà ăn hết mắm để thăm con khi vợ chồng hoàng tử đang tổ chức lễ sum họp. Họ đuổi bà đi và khi phát hiện con mình bị ăn thịt, bà đã nhảy xuống sông tự tử. Trong đoạn kết này, con quạ xuất hiện không phải để báo tin mà để ăn thịt nó.

xem thêm những câu chuyện về chú mèo con cậu bé rắn trong truyện số 128, tập iii.

những câu chuyện Ấn Độ được sưu tầm ở cao nguyên deccan:

một cô gái tên là vịnh xuyaria được vua gả cho. bà già ghen tuông ra lệnh ném cô xuống ao. trong ao mọc lên một cây hoa vàng rất đẹp, hễ nhà vua đến xem hoa thì hoa sẽ hướng về nhà vua. thắc mắc nhà vua thích ngắm nghía cả ngày. nữ hoàng ra lệnh bẻ những bông hoa và ném vào lửa. những bông hoa cháy thành tro, nơi tro được đổ một cây mọc lên với những trái đẹp. không ai dám chọn, nhưng cho vua. một ngày nọ, một người hầu gái nghèo đi ngang qua một vịnh dưới gốc cây và trái cây rơi vào bình sữa. anh ấy đã mang nó về nhà và giấu nó trong phòng của mình. bằng cách tự nhiên nhổ trái cây, một người phụ nữ nhỏ nhắn xinh đẹp bước ra, sau đó dần dần lớn lên và trở thành người thật, đó chính là con gái của anh.

một đoạn trích của một câu chuyện ở Bangladesh:

có hai người con: anh trai và em gái bị giết theo lệnh của hoàng hậu, dì nuôi của họ, lá gan của họ bị vứt vào một chỗ, và sau đó một cây lớn có hai bông hoa to và đẹp, kết quả là hai quả đẹp. hoàng hậu lên hái quả, nhưng cứ đưa tay ra thì hai quả lại lùi lại. hoàng hậu sai người chặt cây, nhưng cây chống cự. nó đã xảy ra trong một vài ngày. vua được nghe, hai quả tự nhiên rơi vào tay vua. nhà vua mang nó về phòng và đặt trên bàn gần giường. Vào ban đêm, một giọng nói nhỏ vang lên từ một trái cây: – “anh em”, và một giọng nói từ trái cây kia: – “Nói nhỏ. Ngày mai vua sẽ chặt trái cây, nếu hoàng hậu biết, ông sẽ giết cô ấy. Chúa cho chúng tôi. khi nghe đến đoạn, vua chặt cây và thấy có hai đứa trẻ đi ra. khi gặp lại con trai và biết được mọi chuyện, nhà vua đã giết chết mẹ kế của mình.

câu chuyện về saxons ở Transylvania, nhưng người La Mã (roumains), người gypsies ở bucovine, ở hung (hongrie), ở valachie (valachie) và sepbi (serbie) đều nói giống nhau:

Một nữ hoàng sinh được hai cậu con trai tóc vàng. một người hầu gái đã âm mưu chôn sống hai đứa trẻ trong một đống phân, khi nhà vua trở lại để vu oan cho hoàng hậu và cuối cùng kết hôn với nhà vua. Ở nơi chôn cất hai đứa trẻ mọc lên hai cây thông vàng. Thấy vậy, tân hoàng hậu giả ốm xin được nằm trên cây thông vàng để cứu giúp. vua cho chặt và xẻ hai cây, một cây làm giường vua và một cây làm giường hoàng hậu. Đêm nọ, người nọ nói với người kia: – “Con đã nặng lời với người mẹ độc ác đó rồi!” “Về phần ngươi, cha ta nằm ở trên đó, rất nhẹ.” hoàng hậu nghe chuyện sai người đốt giường. trong lúc cháy, hai con hạc bay vào thóc được cho cừu ăn. sau khi ăn no, người mẹ sinh ra hai con cừu vàng. nữ hoàng yêu cầu ăn tim cừu để tự chữa bệnh. vua ra lệnh giết. ruột cừu trôi sông có hai khúc dạt vào bờ, hiện hình hai con còn sống.

Người kể chuyện người Nga của câu chuyện này cũng giống như câu chuyện trước, chỉ có điều phần kết hơi khác một chút. khi người ta giết hai con cừu, vứt ruột xuống đường. mẫu thân của hai đứa trẻ này là hoàng hậu bị chồng ngược đãi, hắn nhặt được nàng, không biết ruột của nàng từ đâu ra, liền nấu cho nàng ăn, sau đó nàng sinh được hai người con. Một lần lớn lên, vào cung, một ngày gặp lại phụ thân, họ kể lại nguồn gốc, v.v.

hai câu chuyện Hy Lạp (grèce):

1. tro bếp được hoàng tử lấy làm vợ. Hai chị gái của Kitchen Ash đã dùng phép thuật để biến tôi thành một con chim. con chim bay đến gặp hoàng tử. hai chị em giết chim. ba giọt máu của con chim văng trên cây táo. hai chị em thuyết phục hoàng tử chặt cây táo. trong khi cắt hoàng tử, anh ta thấy một bà già van nài: – “cho tôi một quả táo”. hoàng tử cho một trái cây. quả này có tro trong bếp. bà lão mang nó về nhà và cất vào một chiếc hộp. như trong truyện Tấm cám, không có bà lão bếp tro xuất hiện từ hộp, quét nhà nấu cơm cho bà. Bà lão thắc mắc, nhưng bà vẫn không biết sự thật. một hôm chàng mời hoàng tử đến dùng bữa tại nhà mình: – “đến đây, ta sẽ đãi chàng một đĩa kẹo và một quả táo ngon từ cây táo chàng.” – “Em còn giữ quả táo mà anh đưa cho em không?” – “Đúng”. Hoàng tử đến nơi, bà lão mở hộp và ngạc nhiên khi thấy cô gái bước ra từ khối: – “sao con lại ở đây?”. tro bếp kể câu chuyện của nó. Bà già đưa cho hoàng tử một ít trái cây và nói: “Quả táo mà hoàng tử cho tôi đã thối rữa và không dùng được nữa”. cuối cùng cô cũng để hoàng tử gặp cô gái và cả hai nhận ra nhau.

2. một cô gái yêu một hoàng tử. một cô gái nô lệ có phép thuật biến cô ấy thành một con cá vàng và thế chỗ của cô ấy. Thấy hoàng tử thích xem cá vàng, người nô lệ giả ốm và đòi ăn canh cá vàng mới thôi. người dân được lệnh giết cá. ba giọt máu rơi xuống đất. một cây bạch dương mọc lên. người nô lệ lại giả ốm xin đốt cây thành tro như cấm không cho ai đốt. đốt một bà già không biết từ đâu. Họ đuổi cô đi, nhưng một mảnh tro đã dính vào áo cô. ngày hôm sau cô ấy đã đi. khi tôi trở lại, tôi thấy rằng ngôi nhà rất sạch sẽ. rất nhiều lần, cô đã trốn, bị bắt. bà đã nuôi nấng cô ấy như một cô gái. sau đó, anh được đoàn tụ với hoàng tử [23].

một câu chuyện pháp khác:

Một nữ hoàng trẻ bị giết theo lệnh của nữ hoàng. xác bị ném xuống hồ cạnh lâu đài. một cô gái khác được bí mật đưa vào để thế chỗ hoàng hậu. Một hôm vua ngồi bên cửa sổ thấy trong hồ có một con cá lạ có ba màu: hồng đào, trắng và đen. nhà vua nhìn vào khiến hoàng hậu tức giận và giết cá. hoàng hậu giả lúc đó đang mang thai và đòi ăn. Đột nhiên, trước cửa sổ lâu đài, mọc lên một cái cây ba màu. bà già đốt cây. tro của cây bốc lên và trở thành một tòa lâu đài ba màu chói lọi. nhiều người đi lên lâu đài nhưng không mở được cửa. khi vua tăng có thể mở ngay. nhà vua bước vào và thấy rằng vợ mình vẫn còn sống.

Xem thêm: Top whipping cream mua ở siêu thị vinmart

một câu chuyện Hy Lạp khác (grèce) với các chi tiết khác nhau nhưng vẫn giống nhau về hình dạng người đàn ông biến thành chim:

Hai chị gái của nữ hoàng ghen tị với số phận của bà. một ngày nọ, cả hai vào phòng của hoàng hậu khi bà sinh một đứa trẻ. Họ đóng đinh một vị thần bằng vàng vào đầu nữ hoàng. nữ hoàng đột nhiên biến thành một con chim và bay đi. một trong những chị em đã ngủ ở vị trí của tôi với tư cách là nữ hoàng. Vua thường dùng bữa sáng trong vườn. Một hôm, tôi nhìn thấy một con chim bay về phía tôi: – “Hoàng hậu, hoàng thượng và hoàng tử đêm qua có ngủ ngon không?” – “vâng” – “mọi người ngủ ngon nhưng hoàng hậu ngủ quên và không thức dậy.”

Những người làm vườn yêu cầu nhà vua giết con chim, nhưng nhà vua ngăn họ lại. vài ngày sau, ông lại ngồi vào bàn với nhà vua. Thấy cây kim đâm vào đầu, nhà vua rút ra. con chim lại trở thành nữ hoàng.

Về hình ảnh chiếc giày rơi xuống nước, chúng tôi xin kể ở đây hai câu chuyện biết thời gian sưu tầm (do đó, có cơ sở để cho rằng những câu chuyện kiểu này đã được lưu truyền từ khá lâu).

1. Truyện Ai Cập:

một ngày nọ, một cô gái điếm, rodopix, đi tắm ở sông Nile. Một con quạ lấy một chiếc giày từ tay một thiếu nữ và bay đến thành phố memphis và đánh rơi gấu áo bên phải của nhà vua khi ông xét xử tại một tòa án ngoài trời. Nhận thấy chiếc giày đẹp, vua sai người đi tìm người phụ nữ sở hữu chiếc giày. rodpix được tìm thấy ở thành phố nocratix. vua kết hôn. (Câu chuyện trên được Strabo ghi lại vào thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên. Hai thế kỷ sau, một tác giả Hy Lạp khác là Ellien đã liên hệ nó với một chút bóng bẩy và đặt tên cho một nhân vật trong truyện, Pxammethi-quyx, vị vua thực sự của Ai Cập .)

2. câu chuyện cô diep trong cuốn gà trống dương chuột trở lại [24] . i. >

một người có hai vợ, một người vợ có một cô con gái là diệp lục. Sau cái chết của cha mẹ cô, mẹ kế của cô đã hành hạ cô và bắt cô phải làm những công việc nặng nhọc và nguy hiểm. một hôm anh ta bắt được một con cá có vảy đỏ và mắt vàng, đem nhốt trong chậu rồi thả xuống ao vì con cá mỗi ngày một lớn. dì ghẻ muốn câu cá, nhưng chừng nào chất diệp lục không thấy, con cá không ra nước. một hôm, mẹ bắt cô đi gánh nước, rồi cô lấy bộ quần áo mới thay ra, vớt lên bờ và xin cá. con cá tưởng diệp lục, trồi lên, bắt lấy thịt, xương vùi trên đồi. thấy mất cá, diệp lục kêu lên, một người xuất hiện hỏi tại sao lại khóc. Khi nghe câu chuyện, anh ta nói rằng nếu anh ta bỏ xương đi, anh ta sẽ cầu nguyện để được nhìn thấy chúng. nhờ đó, cô ấy có quần áo đẹp, giày vàng. cô ấy là người xinh đẹp nhất trong đám, nhưng cũng giống như câu chuyện của chúng ta, cô ấy đánh rơi chiếc giày vàng của mình. người ta bắt được chiếc giày và bán cho vua da han, cũng có câu chuyện về đôi giày ướt và cuối cùng khi người ta đi bộ họ được chào đón vào cung điện, không quên mang theo một nắm xương cá. câu chuyện kết thúc bằng cái chết của mẹ con dì ghẻ do “đá bay” từ trên trời rơi xuống. người dân mộ đạo chôn cất và tôn thờ như thần bùa (thần môi). Sau này, vì muốn quá nhiều, xương cá không còn tác dụng nên đã đem chôn trên bãi biển cả trăm lượng vàng bạc châu báu, nhưng khi đào lên thì tất cả đều biến mất.

cosquins trong truyện cổ tích Ấn Độ và phương Tây dựa trên hình thức truyện bà bếp (cendrillon) được phân thành ba loại: 1) giày rơi vào nước c òn; 2) đôi giày rơi xuống sàn nhà ; 3) Những đôi giày không được đưa vào để theo sát sự vận động của câu chuyện này qua các khu vực địa lý khác nhau. ông cũng kể lại một số câu chuyện khác (không phải câu chuyện nấu ăn) tất cả được thu thập ở Ấn Độ, bao gồm hình ảnh một chiếc giày (hoặc một cái gì đó tương tự) như một người chạy. . Dưới đây là một số ví dụ:

một câu chuyện được sưu tầm bởi sodeva bair (sodeva bair) (câu chuyện này có liên quan đến câu chuyện she ash ):

một chiếc giày rất đẹp và đắt tiền mà một vị vua có tầm ảnh hưởng đã tặng cho công chúa của con gái mình. một hôm công chúa đi dạo chơi và lỡ mất một con. nhà vua sai người đi các nơi để quảng cáo, ai thu được hình ảnh sẽ có phần thưởng. lời thông báo đến tai một hoàng tử. hoàng tử cố gắng tìm đôi giày và kết hôn với công chúa.

lịch sử của canaras (canaras) (được ghi lại bằng chữ viết dân tộc):

một công chúa, sau khi được giải thoát khỏi một gã khổng lồ, đã kết hôn với một hoàng tử. Một ngày nọ, công chúa đánh rơi chiếc giày của mình xuống vũng nước. bị một ngư dân bắt được và bán cho một cửa hàng tiết kiệm. người đàn ông này nhìn thấy đôi giày đẹp và trình lên nhà vua. đến lượt nhà vua say mê chiếc giày và hứa ban thưởng hậu hĩnh cho ai tìm được chủ nhân của nó. một bà già đã nhận và tìm thấy. Người phụ nữ này cũng cố gắng để có được sự tin tưởng của công chúa, cô ấy đã vào phòng của công chúa, cô ấy đã nhân cơ hội để lấy trộm lá bùa từ người chồng của mình. thấy chồng chết, công chúa cho người đưa vào cung vua mong tìm cơ hội báo thù cho chồng. trong lúc công chúa đang tìm kế hoãn binh để tránh gả cho vua thì anh rể của nàng nhờ một vật linh thiêng đã đến đúng lúc, cứu sống và giải thoát công chúa khỏi tay vua.

những câu chuyện được sưu tầm ở Bắc Ấn Độ:

Nhờ một chiếc nhẫn ma thuật do một con rắn trả lại, con trai của một thương gia đã lấy được công chúa làm vợ. hai người sống cùng nhau trong một lâu đài bên sông. Một hôm, người vợ đang ngồi gần nước đánh rơi chiếc giày và chưa kịp vớt lên thì bị một con cá lớn nuốt chửng. gần đó là vương quốc của một vị vua (rathia). Những người dân chài bắt được một con cá lớn và đem dâng lên vua. khi người đầu bếp mổ xẻ nó, anh ta bắt được một chiếc giày đẹp và đưa nó cho anh ta. nhà vua nói ai sở hữu chiếc giày sẽ được lấy lại làm hoàng hậu. vì vậy ông đã sai các bà già của thành phố đi giày để sưởi ấm đôi chân của họ. kết thúc cũng gần với câu chuyện trước.

tuyển tập những câu chuyện bằng vải thiều (cachemire) thay vì giày là chiếc lược: có một cô gái, một hôm đang chải tóc trước cửa sổ. trong lúc chải, anh để chiếc lược trên ngưỡng cửa thì bất ngờ có một con quạ sà xuống mang đi. sau đó anh ta rơi xuống biển và bị một con cá nuốt chửng. cuối cùng chiếc lược cũng nằm trong tay đầu bếp của nhà vua. nhà vua lấy làm lạ, cũng muốn gặp chủ nhân của chiếc lược nên sai người đi tìm. kết quả là nhà vua cưới cô gái mà ông tìm thấy làm vợ, v.v. xem thêm lịch sử Ấn Độ ở trang 1191 và trang 1995 trong cùng một cuộc khảo sát. ở đây, vật mà con cá nuốt chửng không phải là một chiếc giày hay một chiếc lược mà là một viên ngọc đeo ở mũi (noze-ring).

mô-típ bà mẹ kế đổi con lấy con của chồng để làm vợ vua (hoặc hoàng tử) cũng thường được sử dụng trong một số truyện cổ tích khác dưới dạng tm cám những câu chuyện. Dưới đây là một số câu chuyện tiêu biểu:

câu chuyện về maria trong túp lều trong rừng :

Một người phụ nữ có hai cô con gái: chị gái sống ở tỉnh và em gái sống với mẹ trong rừng. một hôm cô em gái quay cuồng, một vị vua thợ săn ghé qua thấy cô xinh đẹp muốn lấy cô làm vợ nhưng mẹ cô lại ghét cô chỉ muốn giới thiệu cô với em gái. mặc dù vậy, đám cưới vẫn diễn ra. không lâu sau, vua đi đánh giặc. hoàng hậu đến chơi chị, bị ghen tuông vào mắt, đánh gãy răng, chặt chân tay, bỏ vào rừng. Vì cũng có nỗi khổ tâm như ta nên em gái nàng đã giả làm hoàng hậu và vào cung. nữ hoàng thực sự gặp một ông già, người đã ban cho cô ba điều ước do cô lựa chọn. Nữ hoàng nói: “Tôi chỉ ước được chữa khỏi mắt, răng, tay và, nếu có thể, đôi chân của mình. ông lão bảo một cậu bé mang chiếc bánh xe quay bằng vàng đến lâu đài của mẹ con nữ hoàng giả để đổi lấy hai con mắt. hoàng hậu nhìn thấy vật quý giá và hỏi mẹ cô, người đã chỉ cho cô đôi mắt trong một cái hộp. mang về, ông lão lại làm cho hoàng hậu sáng mắt. anh ta quay lại để cho những thứ khác để đổi lấy răng, tay và chân, và cuối cùng hoàng hậu đã hoàn toàn khỏi bệnh như trước. ông già chỉ cho anh ta đường ra khỏi rừng rồi biến mất. Khi nhà vua trở về, ông thấy hoàng hậu có một hình ảnh khác, nghĩ rằng bà đang buồn vì sự vắng mặt của ông. hoàng hậu giả đã bày ra những gì cô có thể trao đổi với nhà vua. Bỗng một ông già xuất hiện, ông được vua rước vào cung. nhà vua hỏi anh ta những gì anh ta nhìn thấy trên đường đi. – “Tâu bệ hạ, thần đã từng gặp một người bị cụt mắt, răng và tay chân. Đây là cách mà em gái nó đối xử với ta! Ta đã yêu cầu một đứa trẻ đổi những thứ quý giá lấy mắt, răng, tay, chân cho nàng. Nếu bệ hạ muốn đi nơi khác, nàng sẽ đáp ứng. ” ông nhận ra vợ cũ của nhà vua và đưa bà trở lại lâu đài, sau đó ra lệnh xích mẹ chồng và chị dâu vào thú rừng.

lịch sử của Kabyles:

một cô gái có nhiều tướng lạ, khi bước đi, dưới gót chân mọc lên những bông hoa. hoàng tử nghe tin bèn rước về nhà làm vợ. bà, mẹ kế và con gái bà đã bỏ đi. Trên đường đi, dì của anh đã cho anh ăn rất mặn. Cô bé khát nước đến mức xin nước: – “Muốn uống thì phải đục nước mắt ra”, người dì nói. cô ấy phải lắng nghe. người cô sau khi khoét mắt đã bỏ cô lại để con gái thay thế, nhưng cô không có tướng lạ nên bị bại lộ và hoàng tử đuổi cô về. và cô gái mù được trả giá cho đôi mắt của mình vì con diều, trải qua nhiều sóng gió cuộc phiêu lưu cuối cùng cô cũng gặp được hoàng tử [25].

câu chuyện tiếng Ý (italy):

Một cô gái đã nhận được một số quà tặng từ một con rắn biết ơn. sau đó nàng được một vị vua chọn làm vợ. hai chị em ghen tuông chặt tay, khoét mắt chàng, sau đó một chị vào lâu đài xưng là người tình của chàng và bị vua gả cho. và cô gái kia được đối xử không thương tiếc. Một hôm, giữa mùa đông, một con rắn đến báo rằng hoàng hậu đang mang thai thèm ăn quả sung, nếu tìm được và mang về thì sẽ đổi được mắt. vào một dịp khác, con rắn đến và yêu cầu anh ta lấy một quả đào để đổi lấy đôi tay của anh ta. sau đó cô gái khỏi bệnh, rồi trở về lâu đài gặp nhà vua.

những câu chuyện tiếng Ý khác được sưu tầm trong toscana (toscane):

một hoàng hậu không thích con dâu của mình. khi nhà vua đi vắng, hoàng hậu sai người hầu đưa cô dâu vào rừng để giết. nhưng hai người kia vì thương hại nên không giết mà chỉ khoét hai mắt của chàng và đưa chàng về với hoàng hậu để nàng tin tưởng. bị mù, hoàng hậu gặp một ông già và nhờ giúp đỡ, nhận được ba vật quý từ một con rắn. sau đó cô ấy nhờ người đưa cô ấy trở lại lâu đài. Với tấm khăn che mặt, hoàng hậu đã đổi lấy hai thứ quý giá cho đôi mắt để cô lấy lại thị lực như xưa. sau đó nàng đưa thứ quý giá thứ ba cho mẹ chồng để nàng được ngủ cạnh phòng vua, để vua nhận ra nàng.

Những câu chuyện của Nga:

một cô gái là tình nhân của nhà vua, một ngày nọ cô bị một người hầu có phép thuật đưa vào giấc ngủ và sau đó bị khoét mắt. sau đó nàng rời cung để thay thế chủ nhân kết hôn với vua. về phía cô gái được một người chăn cừu già nuôi dưỡng. đêm đêm ông làm mũ để đội theo kiểu mũ vua, rồi bảo ông già bán lấy mắt, v.v.

về việc mẹ ăn thịt con, một số câu chuyện ở các quốc gia khác cũng có hình ảnh và mức độ xử phạt tương tự. đây là một số câu chuyện:

lịch sử xixin (sicily):

Bà mẹ kế giết con gái riêng của chồng, vốn là vợ của vua, rồi thay con bằng con riêng của bà ta, điều này ít nhiều giống với diễn biến của nhiều câu chuyện trước đó. sau đó âm mưu được tiết lộ. nhà vua ra lệnh chặt cô gái này thành hàng ngàn miếng, ướp trong thùng, và gửi cho mẹ kế của cô ấy, bà nói rằng đó là mắm cá thu của con gái bà. khi anh ta bắt đầu ăn, một con mèo nói: – “cho tôi một cái gì đó để khóc!”. Tôi đuổi theo mèo nhưng khi nó định ăn xong thì thấy đầu lâu của cháu bé, đập đầu vào tường và tử vong. Con mèo vừa nhảy vừa hát: – “Mẹ không cho con gì cả, con sẽ không kêu cứu!”.

một câu chuyện khác của Kabyles:

một cô gái bị mẹ và dì của mình dày vò. Sau khi kết hôn, cô vạch trần tội ác của chồng và đòi trả thù. chồng hỏi: – “trả thù, bằng cách nào?” – “trói anh ấy (chị vợ ghẻ) vào đuôi ngựa, cho ngựa tấp vào bờ bụi.” người chồng làm theo. Sau đó, anh thái thịt chín và gửi cho mẹ và anh trai. đứa em ăn tới mắt nghi ngờ nói: – “ôi mẹ ơi! con mắt này thuộc về chị tôi”. người mẹ không muốn tin. Một lúc sau, anh ta lại nói: – “mẹ nhìn đi, con định đưa miếng thịt này cho ai đó để họ khóc thương em gái”. một con mèo nói: – “vậy thì cho tôi cái đó, tôi sẽ khóc bằng một bên mắt”.

Lịch sử của người Berber:

Một cô gái tên Bagidid bị mẹ cô bắt. trong khi bận gọi khách dự tiệc, bà đã để con gái ở nhà làm thịt cậu bé. trong hang, bagídidas đã hát. cô gái muốn nghe bài hát, vì vậy cô đã đưa anh ta ra khỏi hang động. bagididitus nghiền hạt với nó và chơi chẵn lẻ, yêu cầu ai thắng phải cắt tóc của kẻ thua cuộc. Bagidid đã thắng, lấy dao cắt tóc cô gái rồi bất ngờ cắt cổ cô gái. rồi xõa tóc, mặc quần áo chỉnh tề. Cho thịt trở lại nồi sau khi cắt vú và đặt chúng dưới chiếu. khi mời khách về, ăn thịt vẫn tưởng là thịt thô. một con mèo nói: “thịt đó có mùi giống như sữa bà già!”. Mèo đuổi theo và nói: – “đi mau, bố mẹ mày, bố mẹ mày nói dối!”.

Lịch sử ở Bắc Ấn Độ:

Một cậu bé trèo lên cây để hái quả. anh ta đang chuẩn bị ăn thì một phù thủy đi ngang qua giả vờ hỏi xin một cái. anh vặn cành cây cho cô nhặt, cái gì cũng nắm lấy tay cô, bắt cô bỏ vào cặp. Tôi đã rất mệt trên đường đi nên tôi phải nghỉ ngơi. Anh ta đi ra ngoài, bỏ đá và gai vào túi rồi bỏ trốn. vài ngày sau, cô lại bị bắt. bà bảo con dâu cắt từng miếng cho vào nồi để bà đi mua muối tiêu. sắp giết, con dâu nhìn thấy trai đẹp, bèn nói: – “sao mắt mày đẹp thế, đầu mày tròn …”. r n r n r n – “Mẹ tôi làm việc đó rất chăm chỉ. Mẹ tôi dùng kim đốt lửa nhỏ vào mắt, và cố định đầu bằng cách dùng vồ đập vào gạo để cố định mãi mãi” – “Tôi muốn giống như của bạn ”. – “cái gì mà khó”. Tôi dùng cối giã bất ngờ, chặt nhỏ rồi cho vào nồi. phân đoạn mặc quần áo của cô ngồi trong góc buồng. Sau khi nấu xong, cô nấu súp cho cả nhà ăn và chia một phần cho mèo. mèo nói: – “nhổ đi, mẹ chồng ăn thịt nàng dâu!”. “bạn nói gì?” cô ấy hỏi. Chàng trai nói: – “Để anh ra ngoài một lát rồi anh sẽ nói cho em biết!”. rồi bỏ chạy, đợi mãi không thấy đâu, nhìn vào nồi thì sự thật mới sáng tỏ.

Người Ấn Độ cũng có một câu chuyện về một nữ hoàng đã tra tấn con trai của chồng mình và cuối cùng giết chết anh ta. sau đó, hành vi của cô đã bị nhà vua phát hiện và kết án tử hình, nhưng tại đây, cô đã bị thiêu để lấy xương và gửi cho mẹ cô.

Trong các câu chuyện của người Tuscan, mức độ trừng phạt nghiêm khắc hơn, với hình ảnh người mẹ kế dội nước sôi lên người con mình:

Một cô gái tên Nena hàng ngày phải ra ngoài chăn bò và cô ấy cũng phải kiếm nửa cân len cho mẹ kế của mình. một bà già yêu cầu con bò kéo. ngày hôm sau, anh ấy gửi con trai của mình để tìm hiểu lý do tại sao babe lại làm công việc đó. bà lão bảo anh chải tóc cho anh ngủ ngon, rồi sai bò kéo len. Ngày hôm sau, cô em gái lại bỏ đi nhưng giả vờ ngủ say nên biết được sự thật và cô gái đã bị dì của mình đánh đập.

hoàng tử đến hỏi neena “cô gái xinh đẹp” làm vợ. thay vào đó, mẹ kế thay con trai, còn chị ruột cho vào xô, định dội nước sôi vào người để tử vong. một con mèo kêu lên: – “meo, meo, gái đẹp ở trong thùng, còn gái xấu ở trên ngựa của vua”. hoàng tử nghe lời, đi tìm, tìm thấy “cô gái đẹp”. anh ta lập tức cho cô gái kia vào thùng và bế con về nhà. người dì không biết điều đó, bà cứ dội nước sôi vào, sau đó con trai bà chết [26].

Trái ngược với câu chuyện trên, trong nhiều câu chuyện của các dân tộc khác, hình phạt dành cho mẹ kế và con gái có vẻ nhẹ nhàng. như lịch sử của người Romania (roumanie) mà hoàng thị dau [27] đã đề cập. ví dụ her dove ilea-na co-sin-de-a-na (không trả thù); con gái của ông già và con gái của bà lão (mụ dì ghẻ không bị trừng phạt, chỉ có điều cô gái phải sống một mình suốt đời, v.v.). Theo tác giả, nếu “so sánh cách đối xử của dì ghẻ và dì ghẻ trong các phiên bản tiếng Romania khác nhau với những hành vi dã man mà dì ghẻ và dì ghẻ trong các phiên bản tiếng Việt khác nhau sẽ thấy rằng mức độ tàn nhẫn, dã man là rất khác nhau; do đó, mức độ hình phạt cũng khác nhau. Tuy nhiên, những câu chuyện về loại cám của người Việt và người Romania đều thể hiện tình cảm giống nhau, đều được coi là “ác báo, ác báo”, “gieo gió, gặt bão”.

cosquin> trong cuốn sách nói trên, trình bày một loạt câu chuyện lưu truyền ở các quốc gia mà ông gọi là tro bếp của đàn ông (cendrillon malein), nhân vật chính không phải là nữ mà là nam, khi anh ta có vẻ lười biếng. , ngây thơ, mãi mãi nằm xuống, phủ đầy tro bụi, v.v., nhưng đến một lúc nào đó anh ta trở nên rất khỏe, ăn ngon, làm nên điều kỳ diệu, v.v. (xem truyện thánh giong , số 134, quyểniii).

[1] câu này đồng ý với tuyên bố của xã dien le .

[2] dựa trên thận. Chuyện kể về nàng tiên bếp tro của an-nam , befeo , tập vii, q. 1-2 (1907), và câu chuyện của người miền Bắc.

[3] theo kê khai của xã hoàng trang.

[4] theo loại truyện cổ tích , đã trích dẫn.

[5] theo phong chau. Tấm cám có thật ở Việt Nam không? tạp chí nghiên cứu tài liệu địa lịch sử, số 39 (1958).

[6] theo người dân miền xa (bắc ninh).

[7] tập này theo dinh gia khanh, tìm hiểu sơ lược về các vấn đề của truyện cổ tích qua truyện tấm cám.

[8] trong tạp chí indochina , tập xx (1913) và landes, sách đã trích dẫn.

[9] Lịch sử nấu tro của nam , nghiên cứu về truyền thống dân gian (tiếng Ý) palek-mère (1896).

[10] theo landes. câu chuyện cổ tích champa.

[11] theo le trong khanh, an ly, do thien. Truyện dân gian Campuchia.

[12] theo cổ sử việt nam , trích dẫn

[13] theo sách trích dẫn phara (pourra), tập i. Câu chuyện cô tro bếp hay hài hạt thủy tinh , phổ biến ở cả châu Âu và Pháp, được kể lại như sau: có hai chị em cùng cha . Dì nuôi ép các con của chồng làm lụng vất vả. tuy không đều, nhưng tro bếp (hoặc tro bếp) vẫn đẹp. một ngày nọ, hoàng tử mở một vũ hội và mời những người nổi tiếng đến tham dự. hai chị được mời, ăn mặc rất xuề xòa, đội tro bếp tết tóc,… khi ra về, tro bếp khóc nức nở. một bà tiên (không kể mẹ cậu ở đây) xuất hiện và bảo cậu ra vườn hái bí.

sau đó, đánh vào cây gậy, quả bầu đột nhiên biến thành một cỗ xe bằng vàng. và khiến sáu con chuột trở thành sáu con ngựa, một con chuột trở thành người đánh xe. ông đã biến sáu con mối thành sáu người hầu, biến quần áo bằng tro nấu ăn rách nát thành áo choàng bằng gấm, và đi thêm một đôi dép thủy tinh. sắp đi, bà tiên còn dặn nửa đêm mới về, nếu không sẽ xảy ra chuyện chẳng lành.

Hoàng tử nghe tin có một nàng công chúa xinh đẹp và sang trọng, chàng nhanh chóng chạy ra đón nàng và khiêu vũ. Vào lúc đó, cả trăm đứa trẻ đã chết nhìn cô ấy với sự kinh ngạc. đến 11 giờ tro bếp mới nhớ tới lời tiên sinh, liền nhanh chóng trở về. hai chị em gõ cửa thì tro bếp vờ dụi mắt rồi đi ra ngoài. hôm sau tro bếp về dự với nàng, nhưng nàng mải mê xúc động đến nỗi quên cả lời bà tiên dặn. đồng hồ điểm 12h và lùi nhanh, thả hài. hoàng tử nhặt được nó và cũng có chỗ đứng. hai chị em cũng không vừa, lại còn chọc tro bếp, bỗng tro bếp chẳng những bước đi mà còn lấy chiếc giày ra khỏi áo, xỏ vào chân bên kia. nàng tiên lại xuất hiện, để lại tro bếp trong bộ quần áo lộng lẫy. ngày trước hai chị em quen công chúa và đống tro tàn trong bếp là một. sau lễ cưới, tro tàn từ bếp đưa hai chị em kết nghĩa với hai vị quan lớn trong triều (theo perrault).

[14] theo Truyện dân gian Miến Điện.

[15] theo dinh gia khanh, sách đã dẫn.

[16] theo lịch sử cũ của viet bac , đã trích dẫn. xem thêm truyện Cô bé khao mẹ ở phần khảo sát truyện số 12, tập i, Cô cũng có mẹ hổ.

[17] theo Truyện cổ dân gian Việt Nam , tập i, đã trích.

[18] theo Truyện cổ dân gian Việt Nam , tập i. Trong câu chuyện này, theo chúng tôi, người kể chắc hẳn đã bỏ qua một số chi tiết.

[19] theo Truyện cổ dân gian Việt Nam , tập ii, đã dẫn.

[20] theo delarue (delarue) và teneze (ténèze). Truyện cổ dân gian Pháp , tập II.

[21] de cosquin, sách đã trích dẫn, tập i.

[22] theo Truyện cổ dân gian Việt Nam , tập ii.

[23] một câu chuyện trong pen-ta-meron giống như câu chuyện ở trên. về cơ bản: một cô gái yêu một hoàng tử bị nô lệ biến thành chim bồ câu và sau đó kết hôn với hoàng tử thay vì cô gái. những con chim bồ câu nhiều lần bay đến lâu đài để hỏi người đầu bếp mọi thứ. người nô lệ ra lệnh cho người đầu bếp làm thịt chim bồ câu cho roti. nơi một cây quýt xinh đẹp với ba quả nhú ra từ lông chim bồ câu. nhà vua lấy một quả, gọt vỏ và nhìn thấy người tình đích thực của mình xuất hiện.

[24] tác giả của cuốn sách này là doan thanh thuc (? -863). truyện trên do anh “trong nam” sưu tầm. Đinh Gia Khánh, sách đã dẫn, cho rằng vùng này là Ung Châu, tức là vùng của dân tộc Choang (Quảng Tây, Trung Quốc).

[25] người Hy Lạp (grèce) kể câu chuyện này như sau: một cô gái đi cùng y tá đến vùng đất của người mình yêu để làm vợ của một hoàng tử. Do cô bảo mẫu cố tình cho ăn mặn, khiến bé khát nước nên mới đòi uống nước. cô bảo mẫu nói: – “nước này đắt lắm, mỗi ngụm đổi lấy một con mắt”. anh ta thay phiên nhau khoét mắt để không chết khát. nữ y tá bỏ lại nàng và đưa con gái ruột của nàng vào cung làm vợ hoàng tử. cô gái mù được một bà lão nhân hậu nuôi dưỡng. có tướng khi cười thì hoa hồng hiện ra. vì vậy chàng sai bà lão mang một bông hồng đến hoàng cung để đổi lấy một con mắt. mắt cô cuối cùng cũng sáng tỏ và cô kết hôn với hoàng tử.

[26] hầu hết các câu chuyện được đề cập ở trên là cosquins. truyện dân gian lo-ren truyện cổ tích Ấn Độ và phương Tây , v.v.

[27] trong bài một số tư liệu để so sánh những câu chuyện đau lòng của Việt Nam và Romania ( tạp chí văn học , số tháng 3 năm 1963).

  • ← ông già có họ
  • → pham ty

Nguồn: https://truongxaydunghcm.edu.vn
Danh mục: Kiến thức

Related Articles

Back to top button